Chương 98: Tiếp xúc (2)
Lý Đông tựa lưng vào ghế, chăm chú nhìn Đình Cương. Ánh mắt của hắn mang lại cho người này một áp lực vô hình. Sau một lúc dường như là không chịu nổi, Đình Cương lên tiếng để chấm dứt không khí có phần khó xử này:
- Lý Đông, chắc anh đã hiểu được câu trả lời của chúng tôi. Wepro rất trân trọng sự quan tâm từ các anh nhưng quả thật chúng tôi lấy làm tiếc khi phải từ chối lời đề nghị này. Cá nhân tôi cũng như anh Quang Huy vẫn mong được cộng tác cùng anh trong một cơ hội khác phù hợp hơn. Rất mong anh chia sẻ và thông cảm cho Trung tâm!
Lý Đông nghe xong thì cười rộ:
- Ha ha… anh Đình Cương. Tôi nghĩ không nên vội vã kết thúc vấn đề khi người trong cuộc vẫn chưa có cơ hội thể hiện mình. Anh nói có phải không?
- Ý anh là…?
- Đúng! Ý tôi là nên cho ca sĩ một cơ hội thử thách. Tôi đang nghĩ nên chăng là các anh đang có một sự hiểu lầm với đề nghị lần này? Các anh cho rằng chúng tôi đưa tới một nhân tuyển không có năng lực? Muốn dùng tiền bạc để mua danh chuộc tiếng cho người này?
Đình Cương hơi bối rối trước sự thẳng thắn của Lý Đông, có điều hắn cũng không phủ nhận:
- Thật xin lỗi anh nếu điều này làm anh không hài lòng. Chúng tôi đúng là có phán đoán như vậy. Chẳng phải trong đề xuất của anh cũng đã nêu rất rõ điều này, thỏa thuận được đưa ra không phải là bằng mọi biện pháp để ca sĩ có cơ hội được biết đến rộng rãi hay sao? Điều đáng nói lại là mọi chi phí hoàn toàn do phía bên anh chịu, trong khi đó lại không nhận lại tới một đồng lợi nhuận? Amh thấy đấy làm gì có hình thức hợp tác nào một chiều như vậy?
- Ha ha… thì ra là như vậy! Quả thật là chúng tôi quá sốt sắng trong chuyện này rồi. Các anh có những ý nghĩ như vậy cũng là điều có thể hiểu. Uhm… trước khi trao đổi thêm và có thêm cơ sở cho Wepro đưa ra kết luận, tôi muốn anh xem qua cái này.
Đình Cương nghi hoặc nhìn Lý Đông rồi nhận một tập bản thảo từ tay hắn. Đảo mắt đánh giá sơ bộ thì hóa ra là nhạc phổ và ca từ của một vài ca khúc. Đình Cương khó hiểu hỏi:
- Anh đưa tôi cái này ý là sao?
Lý Đông ung dung trả lời:
- Anh cứ nhìn qua nhạc khúc hoặc nếu cần cho một ca sĩ ở trung tâm hát thử, sau đó cho tôi lời đánh giá xem sao?
Nghe xong câu trả lời, Đình Cương không hỏi gì thêm. Hắn tự mình cầm lên bản thảo đầu tiên chăm chú xem. Sau giây lát, Đình Cương đã có những nhận thức sơ bộ về tác phẩm này. Đây là một nhạc khúc mà chỉ cần mới đọc tên đã thấy gợi lên âm hưởng vui tươi và dễ thương “Mình yêu nhau đi”.
Đình Cương cũng không vội vàng nhịp lời bài hát mà theo thói quen liếc hàng chữ nhỏ bên góc phải ngay dưới tên ca khúc muốn biết tác giả là ai. Tuy vậy, mục đích này là không đạt được, Đình Cương nhanh chóng lắc đầu cho qua bởi ngoài cụm từ “Compose by Như giấc chiêm bao” hắn không có thêm bất kỳ gợi ý hoặc thông tin trong đầu nào khác về nhạc sĩ có bút danh kỳ lạ này. Đình Cương thầm nhủ có lẽ bài hát là của một nhạc sĩ trẻ mới bắt đầu sáng tác mà thôi. Nhận định này, Đình Cương cũng không chắc chắn lắm bởi theo lý, đối phương có điều kiện như vậy hẳn là nên tìm một nhạc sĩ có tên tuổi để đặt hàng ca khúc chứ không mạo hiểm tìm đến một người mới vào nghề như thế này.
Nghĩ là như vậy nhưng Lý Đông đã yêu cầu nên Đình Cương cũng bắt đầu lẩm nhẩm lời bài hát theo nhạc điệu.
“Hình như anh có điều muốn nói
Cứ ngập ngừng rồi thôi
Và có lẽ anh không biết rằng em cũng đang chờ đợi
Ở cạnh bên anh bình yên lắm
Anh hiền lành ấm áp
Cứ tiếp tục ngại ngùng thì ai sẽ là người đầu tiên nói ra
Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau đi
Hay để chắc chắn anh cứ lắng nghe tim muốn gì rồi nói cho em nghe
một câu thôi
1, 2,3, 5 anh có đánh rơi nhịp nào không?
Nếu câu trả lời là có anh hãy đến ôm em ngay đi
Em đã chờ đợi từ anh giây phút ấy cũng lâu lắm rồi
Và dẫu cho mai sau có ra sao
Thì em vẫn sẽ không hói tiếc vì ngày hôm nay đã nói yêu
….
Cho dù ta đã mất rất rất lâu để yêu nhau
Nhưng chẳng còn gì ý nghĩa nếu như chúng ta không hiểu nhau,
Và muốn quan tâm nhau, phải không anh?
Và em xin hứa sẽ mãi mãi yêu một mình anh
Cho dù ngày sau dẫu có nắng hay mưa trên đầu
Em chẳng ngại điều gì đâu chỉ cần chúng ta che chở nhau
Có anh bên em là em yên lòng
Kể từ hôm nay em sẽ chính thức được gọi anh: Anh yêu”
Khi bắt đầu, Đình Cương không quá nhiều kỳ vọng nhưng sau đó càng nhẩm theo thì mắt hắn lại càng sáng. Là một người lăn lộn trong ngành giả trí, khứu giác của Đình Cương đương nhiên là khá bén nhạy. Ngay từ khi đi vào đoạn Chorus số 1 Đình Cương đã ngay lập tức bị hấp dẫn và nhận ra được giá trị của ca khúc này. Ca từ giản dị, gần gũi, nhịp điệu trẻ trung, đáng yêu và lại ngọt ngào này chắc chắn khi đưa ra sẽ được thị trường đón nhận nồng nhiệt.
Vừa hát, Đình Cương thầm nhủ trong lòng “Ca khúc này rõ ràng không phải tầm thường, Lý Đông đưa cho hắn đúng là có dụng ý. Nếu ca khúc đầu tiên đã tốt như thế, vậy còn ca khúc số 2, số 3 đây?”
Nghĩ tới đây, như không thể chờ đợi. Sau khi kết thúc bài hát số một, Đình Cương đưa bản thảo của nó xuống dưới, cầm lên bản thảo số 2 rồi căn cứ theo nhạc điệu lập tức ngân nga hát theo. Ca khúc này là một bản nhạc pop có cái tên khá đẹp “Tình yêu màu nắng”, giai điệu lại là một sự tiếp nối âm hưởng vui tươi, trong trẻo của ca khúc đầu tiên nhưng theo một cách rất khác. Đình Cương khi này chỉ còn biết âm thầm chắt lưỡi. Theo nhận định của hắn, đây chắc chắn lại là một bài hát hit khác nữa rồi. Từ bao giờ ca khúc hit lại dễ dàng cầm tới tay cả nhóm thế này nhu vậy? Đặc biệt là lại của cùng một nhạc sĩ sáng tác nữa chứ? Rốt cục người này là ai? Lý Đông sao lại tìm được hắn? Nê chăng Wepro cũng phải tìm gặp và đặt hàng ca khúc đây?
Ngạc nhiên và thắc mắc qua đi, trấn tĩnh lại suy nghĩ về diễn biến trước mắt, Đình Cương đã có thể hiểu rõ được dụng ý thật sự của Lý Đông rồi. Đình Cương cũng không cần xem thêm ca khúc còn lại, hắn biết chỉ với hai ca khúc này đã là quá đủ cho câu chuyện tiếp theo rồi.
Ngẩng đầu lên, Đình Cương bắt gặp ánh mắt tự tin đầy ý cười của Lý Đông, Đình Cương nhếch miệng nói:
- Uhm… đây là tiền vốn các anh dựa vào?
Lý Đông gật đầu:
- Đúng vậy! Chúng tôi đã mua bản quyền. Anh đánh giá thế nào?
Đình Cương cũng không dài dòng mà thẳng thắn thừa nhận:
- Thú thực, chúng tôi đã không tính được anh lại còn có vốn liếng này. Các tác phẩm trên tay đây mang tới cho tôi ấn tượng rất tốt, với chất lượng ca khúc như vậy, tôi có niềm tin chỉ cần ca sĩ có giọng hát không quá tệ thì đều có thể một đêm thành danh hoặc ít nhất cũng là được biết đến ở quy mô lớn.
Lý Đông khá hài lòng khi nghe câu khẳng định này. Tuy không phải là người có chuyên môn sâu nhưng như những gì quan sát được trong đời trước và đời này, thị trường âm nhạc hiện tại và trong tương lai, tuy nói chất giọng quan trọng nhưng thực tế đã chứng minh nó không hẳn là xếp ở vị trí thứ nhất. Đôi khi một ca khúc hay là đã đủ sức mạnh để một ca sĩ nghiệp dư bay lên bầu trời trở thành một ngôi sao rực sáng. Xu hướng phát triển âm nhạc hiện đại chú trọng phần nhiều tính giải trí, một tác phẩm hay còn xét nhiều tới các yếu tố bao gồm giai điệu, ca từ, hòa âm phối khí, vũ đạo, chất lượng hình ảnh MV… những thứ này có thể bù đắp rất nhiều cho sự thiếu khuyết trong giọng hát. Đơn cử một ví dụ rõ ràng nhất là trong đời trước, Sơn Tùng MTP từng làm điên đảo thị trường âm nhạc với các ca khúc thành danh như Em của ngày hôm qua, Nắng ấm xa dần, Không phải dạng vừa đâu… thì yếu tố ca khúc sôi động, mới lạ lại là thành công chủ yếu nhất. Giọng hát của nam thần tượng trẻ này vốn là không tốt lắm thậm chí một thời còn bị giới chuyên môn đánh giá là yếu ớt, mỗi lần thu âm đều phải qua xử lý âm thanh rất nhiều, hát live khá tệ và bị khán giả la ó.
Hiểu được bản chất vấn đề, là người của hai đời, cũng có thể nói là người từ tương lai trở về, Lý Đông đương nhiên nắm trong tay những ca khúc hit nhất phù hợp với xu hướng âm nhạc đương đại. Hắn muốn dùng ưu thế này để nâng Lan Phương một bước thành sao, hoàn thiện giấc mơ của nàng. Thực ra, ban đầu Lý Đông cũng dự định muốn dần dần tìm mua lại bản quyền của các tác giả kia nhưng hắn mau chóng nhận ra vấn đề gặp phải là ca khúc hit nào có dễ dàng tới tay như vậy? Phải hiểu một năm cũng chỉ có một hai ca khúc mà thôi. Đó là chưa kể phải tính toán mức độ phù hợp của ca khúc với chất giọng và dòng nhạc theo đuổi của ca sĩ. Việc chờ đợi ca khúc ra đời cũng như tìm kiếm và liên lạc với nhạc sĩ cũng tốn thời gian và gây ra nhiều nghi ngờ, rắc rối không đáng có do vậy suy đi tính lại, Lý Đông đành bỏ qua những áy náy đó mà dựa theo trí nhớ viết lại các khúc hit đã biết. Lý Đông quyết định bỏ qua các lo lắng tiểu tiết, cùng lắm sau này tìm cơ hội đền bù một chút tài chính cho các tác giả kia là được. Dù sao những người này trong đời hiện tại cũng còn chưa viết ra những ca khúc đó do vậy cũng không tính là Lý Đông đánh cắp bản quyền. Bằng một chút tinh thần AQ, Lý Đông tự nhủ biết đâu nếu ca khúc này đã ra đời thì các tác giả kia lại nghĩ ra được các bài hát khác hay hơn nữa thì sao? Đó chẳng phải là động lực của bọn họ ư?
Điều Lý Đông muốn làm chính là phải để Lan Phương tỏa sáng. Hắn xác định một ca khúc không được thì hai ca khúc, ba ca khúc thậm chí là nhiều hơn nữa… Hắn không tin với chừng đó các bài hit mà không thể đánh ra được một ngôi sao, nếu là vậy thì quá phi lý rồi.
Khi này, thấy Đình Cương vẫn đang chờ đợi mình trò chuyện, Lý Đông liền nói:
- Nếu đã như vậy thì đề nghị kia từ phía chúng tôi có thể tiếp tục thương thảo rồi chứ?
- Ha ha… anh đã tính tới việc này hiển nhiên là cũng hiểu được bản chất của sự việc. Việc này mặc dù còn phải trao đổi lại với anh Quang Huy nhưng tôi nghĩ anh ấy cũng sẽ rất mau xem xét lại đề xuất của các anh. Có điều, ca khúc hay là một chuyện nhưng ca sĩ cũng phải ở một mức độ nào đó nếu không thì thật sự lãng phí lớn và thiếu công bằng cho cả tác giả và tác phẩm.
- Uhm… anh yên tâm. Thực ra người tôi muốn giới thiệu với các anh không có tệ như các anh đang nghĩ. Cái cô ấy thiếu chỉ là một cơ hội mà thôi. Thật giả các anh có thể gặp gỡ trực tiếp để thử nghiệm là được rồi.
- Ha ha… cũng xin lỗi anh. Đúng là chúng tôi cũng hành xử nóng vội, hơi chủ quan duy ý chí. Uhm… xem nào, cô ấy tên là Ninh Lan Phương đúng không? Hiện tại là một ca sĩ phòng trà, vẫn còn đang theo học một khóa đào tạo… cũng có vẻ là đã biết về âm nhạc. Được, chúng tôi sẽ bố trí để tiếp xúc sớm với cô ấy.
- Tốt!...
Sau cái gật đầu hài lòng, Lý Đông chần chờ đôi chút rồi tiếp tục nói:
- Có việc này tôi vẫn phải nhờ tới các anh! Rất mong được các anh hỗ trợ!
- Vâng, mời anh cứ nói!
- Uhm… cũng không phải cái gì lớn. Chỉ là tôi muốn không để Lan Phương biết được có người đứng đằng sau tất cả những chuyện này. Các anh có thể tiếp cận cô ấy như cách tìm kiếm tài năng thông thường. Thế nào? Không vấn đề gì chứ?
Đình Cương khá là bất ngờ với đề nghị này. Phát sinh cái tình tiết tiểu thuyết gì đây? Chẳng lẽ người thanh niên này đang âm thầm theo đuổi cô gái kia hay là muốn trả ơn đáp nghĩa gì đó?
Nghĩ là như vậy nhưng là một nhân sĩ chuyên nghiệp, Đình Cương cũng không hỏi thêm về lý do mà chỉ gật đầu:
- Được, anh yên tâm. Chuyện nhỏ thôi mà!
- Ha ha… tốt! Hợp tác vui vẻ!
Lý Đông cười lớn rồi vươn tay ra bắt tay Đình Cương. Buông tay nhau ra Lý Đông nhìn đồng hồ rồi nói:
- Uhm… Mọi chuyện cứ tạm tính như vậy. Bây giờ chúng tôi có chút việc phải đi. Các bước tiếp theo cần làm như thế nào và muốn chúng tôi hỗ trợ ra sao anh liên lạc qua chị Vũ Nhun nhé!.
- Được, tôi hiểu!
- Vậy chào anh!
- Vâng, hẹn gặp lại anh!
Lý Đông đứng lên định bước ra khỏi phòng nhưng như chợt nhớ ra điều gì, hắn liền quay sang Đình Cương nói:
- À… Nếu các anh thấy cần thêm ca khúc hit thì cũng cứ trao đổi lại, chúng tôi sẽ đáp ứng theo yêu cầu. Mục đích không có gì ngoài việc để Lan Phương tỏa sáng càng nhanh càng tốt!
Đình Cương há hốc mồm mà nhìn Lý Đông. Hắn có chút tưởng mình nghe nhầm, không phải người kia vừa nói sẽ còn bổ sung ca khúc hit, lại còn sở cầu tất ứng nữa đấy chứ? Người này ltưởng mình là thần âm nhạc chắc mà nói đưa là đưa ra được vậy? Chuyện đó là dễ dàng lắm sao?
Nghĩ tới đây, Đình Cương nở nụ cười méo xệch rất là thiếu sự tin tưởng trả lời:
- À… Vâng! Nếu có thể thì chúng tôi cũng không chê ít đâu. Nếu được anh cứ gửi tới đây!
- Uhm… Cảm ơn anh!
Nói đoạn, Lý Đông ra hiệu cho Vũ Nhung, hai người chào hỏi Đình Cương rồi bước ra thang máy.