Chương 3: Tôi sợ làm kẻ thứ 3
Nhật Kí
Từ bé đến lớn.
Cuộc sống của tôi luôn đỗi ngọt ngào, vui vẻ.... Những người bạn tốt, gia đình yêu thương, Thành tích học tập khá. Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi. Trừ một chuyện....
Tôi có Cô bạn thân cùng phòng rất xinh xắn. Mặc dù tích cách có chút bốc đồng nhưng lại rất dễ thương. Chúng tôi thân nhau, cùng ăn, cùng ngủ, đi học, đi chơi. Chúng tôi kể cho nhau về mọi thứ, và người hiểu bản thân nhất không ai khác ngoài đối phương.
Vì vậy, việc thân luôn cả người yêu của bạn là không thể tránh khỏi.
Anh ấy hơn chúng tôi 1 tuổi, cùng trường, là hot boy của khối. Từ khi gặp nhau tôi và anh ấy nhận ra khá hợp tính nhau, và ngay cả cô bạn tôi lúc nào cũng nói vậy.
Bạn cũng biết, để gặp được một người hợp tính là khó khăn cỡ nào, tôi và anh liền nhanh thân, và thân hơn nhiều so với tưởng tượng. Chúng tôi hay tâm sự lung tung( mặc dù do tôi thỉnh thoảng khùng khùng), chụp ảnh khoe này khoe nọ, và điều hợp ý nhau nhất là khi kể về bạn anh ấy.
Bạn anh ấy là hot boy có tiếng... và bạn biết mà, tôi cũng khá là thích trai đẹp mặc dù chỉ dừng lại ở việc ngắm.
Khi nhắn tin, tỉ lệ nhắc đến cô bạn thân ngày càng ít dần, ít dàn cho đến khi không nhắc nữa.
Và tôi cũng là người vô tư nên không để ý.
Khi chúng tôi gặp mặt đa phần đều có cô bạn thân,tuy vậy, chúng tôi vẫn thoải mái đùa giỡn,vô tình tiếp xúc thân mật. Nói vậy chứ thực ra cũng chỉ hơn những người bạn bình thường một chút thôi, ví dụ như tôi cầm nhấn điện thoại của anh, anh thỉnh thoảng sẽ tiến tới chỉ này nọ rồi chọc phá một ít. khi anh hành động ngây ngô tôi sẽ cười và đánh vào người anh. Có khi đi dạo 3 người vô tình tôi lọt ở giữa và bối rối lùi ra sau.
Nếu nói để ý thì không đúng nhưng không để ý lại có chút sai sai. Tôi có để ý đấy, nhưng do tôi không quan tâm, hay nói cách khác, tôi không nghĩ tới ẩn tình gì khác, tôi tin tưởng tình bạn của chúng tôi vững vàng hơn hết.
Anh ấy và bạn thân tôi bất đồng tính cách, anh ấy trầm ôn, còn cô bốc đồng, 1 tháng có đến 25 ngày hai người giận dỗi nhau, và tôi là gia sư đưa ra ý kiến cho cô bạn. Nên thế nào, không nên thế nào, cô ấy luôn luôn hỏi tôi.
Mặc dù tôi chưa yêu nhưng vì có đọc ngôn tình nên tôi cũng coi như thỉnh thoảng sẽ cho vài ý kiến trung trung. Tôi nói cho cô ấy nghe nỗi lòng của anh, vì hai chúng tôi có cùng tính cách, Hiểu nhau khá dễ dàng. Tôi không dám bênh cô ấy mà ngược lại nói đỡ cho anh. Tôi sợ cô bạn sẽ càng tức giận, ghét bỏ anh. Và khi nói vậy, cô ấy liền chu môi nói tôi là bạn của ai
tôi chỉ có thể ngán ngẩm lắc đầu và cầu nguyện cho anh. Tôi đôi khi sẽ làm gián điệp cho cả 2, nhắn tin nhắc nhở, canh phòng bên này bên kia. Khi 2 người giận nhau, tôi lại bị cô bạn lôi ra làm " người hòa giải " nhắn tin với anh và dụ dỗ anh nhận lỗi. Tôi lại một hồi đau đầu.
Chúng tôi cứ thế cho đến một ngày, tôi và cô bạn bình luận về câu chuyện cướp người yêu bạn thân mới đọc được. Tôi nhận thấy cô bạn thân cùng anh chàng người yêu thật trơ trẽn, đáng xấu hổ.
Quả thật tình yêu không có lỗi, mà lỗi ở bạn thân.
Bỗng dưng, môt cô bạn khác chợt chỉ tôi, nói thân giống như tôi và anh vậy. Tôi mới giật mình, mặc dù không hề yêu anh nhưng tôi cảm thấy như nói mình vậy. Tôi mới chợt nhớ đến những hành động thân mật vừa qua...
Bỗng dưng có tí tí chột dạ.
không... tôi không bao giờ như vậy, tôi sẽ không bao giờ làm kẻ cướp người yêu của bạn.
từ đó, tôi mặc dù vẫn thân nhưng giữ khoảng cách với anh. Nhưng mà, nghĩ lại, tôi thấy mình đúng ngốc hết thuốc chữa rồi. Miệng thì nói nhưng vài ngày sau sớm quên.
Ngày ấy anh đến phòng chúng tôi, trong lúc uốn tóc và bị mặc kẹt, anh là người rất nhanh ý tháo dùm tôi.
Cô bạn khác ngồi gần tôi nhất mới chợt thốt lên " hình như không đúng lắm, gỡ tóc phải là việc của người khác chứ, sao lại...." và cô bạn thân đã tiến tới dật lấy gỡ thay cho tôi. Tôi chợt không biết nói gì....
---- một lần này coi như tôi thất thố, liền rút kinh nghiệm. Nhưng mà, tính của tôi không sữa được rồi------
Tôi vẫn nhớ như in ngày đó, ngày khoảng cách của tôi và bạn thân ngày càng xa.
Ngày nghỉ, chúng tôi liền mở tiệc nhỏ, chỉ là chiên vài món thôi nên anh trổ tài vào bếp. Cô bạn đứng cạnh phụ và tôi chơi game, game nhảy au rất hấp dẫn.
Chiên được một lúc hai người đều nếm thử nhưng không biết chiên thế nào là vừa liền gọi tôi. Tôi đi lại nhưng dán mắt vào điện thoại, khi có người đút tôi không ngần ngại mở miệng. Nhưng mà, một bạn tay khác vội cầm lấy, thay thế đưa vào miệng tôi. Tôi mới để ý thấy, lúc này là anh. Khung cảnh vui vẻ chợt có chút lúng túng.
Rồi khi đặt thức ăn lên bàn, chỉ có duy nhất một cái ghế dài nên anh liền ngồi xuống cạnh tôi, mặc dù có khoảng cách nhưng cũng chẳng bao nhiêu, Bạn tôi chật chội chen ở giữa.
Tôi giật mình xích ra xa.
Xong xuôi, bàn về chuyện trường lớp, anh mơi đích thân dạy chúng tôi cách vẽ hình công nghệ. Tuy chưa học nhưng tôi khá giỏi về hình nên khi anh thách thức, tôi ở phía ngoài liền chạy lại vẽ lên giấy trên bàn. hình ảnh liền thay đổi anh ngồi ở giữa.
Anh chê tôi vẽ sai liền sữa lại nhưng tôi nhìn thấy anh mới thật sự sai, vật là hai bên đánh nhau chí chóe, hăng say, quên bén mất cô bạn thân ngốc nghếch về hình chiếu này.
Và bắt đầu từ đó.... tôi nhận ra tình cảm thân thiết của tôi với cô bạn thân đang dần rạn nứt, ngay cả với người yêu cô ấy cũng vậy. Tôi nhớ, trước khi chiến tranh nổ ra, cô ấy đã nói " hai người quá giống nhau".
Tình cảm không gắn lại được nữa, cả 3 đều khó xử, buồn bã. Nhưng tôi có chút không hiểu, chuyện gì đã làm mọi thứ trở thành vậy.
Tôi Biết, anh thật sự rất yêu bạn thân tôi, mà tôi cũng rất thương cô ngốc này. Tình cảm của tôi và anh chỉ đơn giản là bạn thân tiến thành anh trai em gái. Nói thì khó tin nhưng quả thật bản thân chúng tôi hiểu rõ. Nhưng là... đã quá muộn. một khi đã nãy sinh nghi ngờ, dù giải thích cũng chỉ làm mọi thứ rối thêm.
Rốt cuộc tôi đã hiểu rõ, vòng quanh quẩn tam giác vàng tình yêu là thế nào.
Cử chỉ thân mật, hành động vô tư, chúng tôi đã gián tiếp xây nên bức tường với cô bạn thân. Tôi hối hận, nhưng cũng rất bất lực....
Tôi không hiểu, sao bản thân có thể không có chừng mực như vậy
Tình bạn giữa nam và nữ, thật sự là viễn vong ư
Và tình bạn của chúng ta bao nhiêu năm, chớp mắt chỉ vì một người đàn ông mà đổ vỡ!!!
~ Thân gửi ~
LINH