Chương 11-2: Ngoại truyện 1: Người trong lòng Hải Ninh và nỗi lòng của Mimi
Gần đây mọi người rất tò mò về người con gái trong lòng Hải Ninh. Có một bạn X cho rằng đó là Hải Châu, hot girl của khối 8. Cô bé học giỏi, dễ thương, hát hay múa đẹp, lại đá cầu rất tốt. Bạn X nói rằng đã chứng kiến Hải Ninh và Hải Châu tập cầu với nhau rất thân thiết. Bạn Y lại cho rằng người đó phải là Kim Ngân, lớp trưởng của lớp 9H, đồng thời là chị cả của trường. Đã nhiều lần bọn con trai trong trường định tụ tập đánh hội đồng Hải Ninh nhưng cô ấy đã xử đẹp tất cả với khẩu hiệu quen thuộc: “ Ai muốn động đến Hải Ninh ca ca thì phải qua cửa của chị trước đã!”.
Còn cô Liên y tá thì cho rằng người con gái đó là Nguyễn Mai Ngọc, học sinh lớp 9A, là học trò cưng của các giáo viên trong trường. Chính cô đã thấy họ rất thân nhau lúc ở phòng y tế. Nhưng hiển nhiên đây là giả thiết ít được ủng hộ nhất.
Nó cũng có nghe qua mấy tin đồn đó nhưng theo nó thì tên Hải Ninh đó chỉ yêu bản thân hắn thôi. Mà có khi hắn ta không thích con gái cũng nên!
Một ngày nọ, nó tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng của Mimi. Mở mắt ra, nó thấy mình đang ở khu nội trú cũ, Hải Ninh không có ở đây, chỉ có cô bạn Mimi dễ thương đang nhìn nó chăm chú.
-Có chuyện gì không Mimi, sao lại nhìn chị kì vậy?
-Chị Ngọc ơi, em có một bí mật về anh Hải Ninh muốn kể cho chị nghe đấy!
-Ồ, vậy ư? Chuyện gì thế?- Ngọc vô cùng tò mò.
-Chị có biết anh ấy thích ai không?
-Làm sao mà chị biết được chứ! Mau nói đi Mimi, ai mà xui xẻo vậy?
-Đúng vậy, thật là xui xẻo! Anh ấy thích em.
-Cái gì! Thật không đấy? Em kể rõ ràng xem! -Đây đúng là một chuyện động trời đó nha!
Nhìn khuôn mặt đầy xúc động của bạn Ngọc, Mimi vô cùng thích thú, chậm rãi kể lại buổi chiều hôm đó:
-Hôm đó, anh Ninh trốn tiết Công nghệ, anh ấy bảo môn đó rất nhàm chán nên ra đây ngủ. Vừa ngủ, anh ấy vừa ôm em vào lòng. Trong giấc mơ, anh ấy nói với em rằng: “ Mèo con à, tớ thích cậu”. Ôi, chị biết đấy, em rất khó xử. Em chỉ coi anh Hải Ninh như một người anh thôi. Chị giúp em nói rõ với anh ấy nhé!
“ Chuyện này lại có thể xảy ra sao? Không lẽ nào lại thế! Hải Ninh, cậu ta, cậu ta…Ngay từ đầu mình đã biết mà, nhưng mình không ngờ đây lại là sự thật. Hương có biết chuyện này không nhỉ, cậu ấy sẽ đau lòng lắm. Việc này không dễ chấp nhận chút nào.”
- Hải Ninh… cậu ta thật là BIẾN THÁI.
-Chị bình tĩnh đã, em sẽ không đến với anh ấy đâu. Chị Ngọc à, vì người em thích là chị!
“ Chuyện này lại càng không thể xảy ra. Hải Ninh à, cậu vẫn chưa phải là người biến thái nhất đâu!”
-Mimi à, em… em thật là dễ thương quá đi!
P/S:Xin mọi người hãy thứ lỗi cho tâm hồn ngây thơ đến ngốc nghếch của bạn Ngọc nhà ta nhé!:D
Vậy là “Khoảnh khắc cậu mỉm cười” đã đi xa hơn mình tưởng. Ban đầu mình chỉ định viết truyện ngắn thôi. Nhưng sau đó có thêm ý tưởng nên mình viết thành truyện dài khoảng 5 chương. Nhưng sau đó lại nảy ra thêm nhiều ý tưởng khác vậy nên mình sẽ viết dài hơn, khoảng vài chục chương.
Một số chi tiết trong truyện là mình đã lấy từ thực tế cuộc sống của bản thân. Các tên riêng trong truyện cũng được mình lấy từ tên của bạn bè, tên trường nơi mình học bởi nó cho mình cảm giác chân thực, giống như mình đang kể lại một thời học sinh cấp 2 đáng nhớ, trong sáng nhưng cũng lắm rắc rối của mình.
Giờ nghĩ lại mình thật không sao hiểu nổi lúc đầu lại chọn “Hải Ninh” làm tên của nam chính vì ở lớp mình rất ghét hắn, tính cách hắn cũng chả giống nam chính tẹo nào. Còn hình tượng “Ngọc” và “Hương” là một sự kết hợp theo kiểu “trao đổi đoạn” giữa mình và cô bạn thân. Tính cách của mình hơi giống với nhân vật “Hương”, nhưng ước mơ và cái tính dở người của mình lại giống với “Ngọc”. Mình thật sự rất thích hai nhân vật này.
Có lẽ đây là lần đầu cũng như là lần cuối mình viết truyện dài. Mình sẽ cố gắng hoàn thành bộ truyện này trước khai giảng. Năm nay mình học lớp 11 rồi, sẽ rất bận, chắc các bạn cũng vậy phải không? Cảm ơn mọi người trong thời gian qua đã ủng hộ cho truyện của mình. Sarang hae yo!
Xin mọi người cũng hãy thứ lỗi cho sự dài dòng của bạn tác giả nhé!