Chương 13: Ra đi
- Em dậy uống thuốc này.
Giọng nói ngọt ngào của Nhật vang lên, để tiện chăm sóc cho nó Nhật đã xin ba mẹ nó cho mình sống chung nhà với nó, còn Thư và mọi người đi tìm hắn, nhưng hoàn toàn không có manh mối. Nó từ từ ngồi dậy, khuôn mặt thất thần thấy rõ, giờ nó đã khoẻ hơn. Uống thuốc xong...
- Ra ngoài.
Âm giọng lạnh lùng vang lên, Nhật cũng đã quen nên tự đi ra ngoài, cánh cửa vừa đóng, trên khuôn mặt thiên thần một dòng nước mặt rơi xuống, nhìn Nhật nó chỉ toàn nhớ đến lần phản bội của hắn cái cách hắn làm nó đau, rồi còn định đánh nó nữa, nó không chịu nổi. Nhật khẻ mở cửa, nhìn thấy nó như vậy anh dám chắc là nó đã khôi phục toàn bộ trí nhớ. Đúng là như thế, thể chất nó hơn người làm sao lại bị vụ va chạm đó làm cho mất trí nhớ cơ chứ. Nó không muốn mọi người nhắc đến chuyện đó, và cũng muốn bắt đầu cuộc sống mới... không có hắn, nhưng mỗi lần thấy Nhật, nó lại nhớ hắn da riết, phải làm sao để quên hắn, làm sao để xoá hắn ra khỏi trái tim nó? Nó không biết chỉ có thể không gặp họ nữa may ra nó có thhể quên hắn, khi nào quên được hắn nó sẽ quay về và bắt đầu hạnh phúc với Nhật.
-------- T.T---T.T---T.T-----------
Sau khi nghe quyết định ra nước ngoài du học của nó ai cũng ngạc nhiên, có phải hơi khác không, lúc trước có khuyên thế nào nó cũng nhất định ở lại Việt Nam. Nhpng chả ai dám ngăn cản quyết định này của nó. Cả nhà chỉ có Nhật biết nó đã hồi phục trí nhớ, nên anh cũng hiểu phần nào ý nghĩa của chuyến đi này. Nhật nhìn thoải mái thế thôi nhưng thật ra anh chả thoải mái chút nào, nó hông muốn anh đi cùng, anh hiểu và tôn trọng quyết định của nó, nhưng xa người mình yêu thì có dễ chịu gì. Khó khăn lắm, ai mà chịu nổi cơ chứ,nhưng đây là quyết định của nó nên anh cố mà thực hiện. Anh là người hơn hết mong nó được hạnh phúc cơ mà.
------ ^_^ ---- but ---- T.T--------
Một nhà kho ở ngoại ô thành phố, bên trong là người của bang Ma Ẩn, bang chủ không ai khác là hắn. Còn người đang bị tr.a tấn là ai
- Á... Hu hu hu.. Anh tha cho em đi... Á... Á....
Từng tiếng vang của người con gái đó vang lên, ai nhìn vào cũng thương cho cô gái đẹp mà ngu, dám động đến người mà bang chủ yêu thương. Cô gái đang kêu thảm thiết đó chính là người đã thuê người khác đi tông xe vào nó, vụ tai nạn đó là do một tay Mia gây ra, nhỏ đã trả tiền để đổi lấy cái chết cho nó. Sau khi biết được mọi chuyện do nhỏ gây ra, hắn ngay lập tức đi tìm nhỏ, mang về đây tr.a tấn.
- Cô cũng gan to đó. Tôi nhớ có một lần tôi cảnh cáo tôi rồi mà, cô đúng là không biết điều.
Hắn bỏ đi là để điều tr.a xem ai là người đã tông nó, nhưng một số người lại nghĩ hắn đang trốn tránh trác nhiệm. Hắn bảo đàn em:
- làm cho nhà cô ta phá sản cho tôi, tịch thu hết tài sản.
- Vâng.
Nghe hắn nói mà Mia xanh mặt, không có tiền thì nhỏ sống thế nào. Hắn quay sang nhỏ:
- Tiếp tục...
Người kia không dám cãi lệnh liền đánh liên tục vào người nhỏ cho đến khi nhỏ ngất thì hắn nói:
- Bao giờ cô ta tỉnh lại tiếp tục đánh cô ta, nếu ai dám không nghe lệnh thì cẩn thận...
Hắn ra ngoài, mọi người cúi chào hắn, nhìn thái độ của hắn ai cũng dám khẳng định hắn yêu nó rất nhiều nên mới tức giận như vậy.
* Nhà nó *
- Con chuẩn bị xong chưa.
- rồi.
Nó đối với ai cũng lạnh lùng như thế. Ba nó nói:
- Bảo trọng.
Nó nhìn ông:
- Con không tham gia Mafia nữa, mong ba ủng hộ.
Ông xoa đầu nó:
- Ba luôn ủng hộ mọi quyết định của con.
Đến Thư:
- Giao lại bang cho mày.
Thư khóc mà ôm trầm lấy nó:
-Tao không muốn mày đi đâu. Thật đấy.
- Rồi rồi. Tao biết.
Nó quay sang Nhật:
- Anh có thể ra ngoài nói chuyện với em không?
- Được.
Hai người ra vườn, nó ôm lấy anh, anh ngạc nhiên mà cũng vui lắm đây là lần đầu tiên vòng tay nó dành cho anh. Nó nói:
- Anh, em biết anh yêu em rất nhiều, hưng em mong anh hiểu cho em. Khi nào em sẵn sàng em sẽ quay lại để tìm anh. Anh sẽ chờ em chứ?
- Anh sẽ chờ, dù cho chờ cả đời anh cũng chờ.
- Cảm ơn anh.
Hắn đi đến nhà hắn nhưng nhìn thấy nó và Nhật đang ôm nhau, hắn nhận ra mình là người thừa. Nên cũng bỏ đi, tiếp tục cuộc sống ẩn dật, nên hắn quyết địng ra nước ngoài.
Chia tay mọi người nó ra sân bay và đến Mỹ.
------ CUỘC SỐNG Ở MỸ BẮT ĐẦU -----