Chương 17: Chửi nhau
- Cậu... khóc sao?- Đưa tay lên lau nước mắt cho nó, cậu ngồi xuông bên cạnh vỗ vỗ tấm lưng nhỏ nhắn của nó. Nó nhìn cậu rồi liên tưởng tới hắn liền òa ra khóc. Lại có thêm một người lụy tình. Nó cứ khóc như thế đến lúc kiệt sức ngủ gục trên vai Roy lúc nào không hay. Nước mắt làm ướt cả một vùng áo của cậu. Cậu xoa đầu nó, vui mừng khi là chỗ dựa của nó khi nó yếu đuối nhất. Nhìn mỹ nhân trong tay cậu không khỏi mỉm cười, bất giác tặng cô một cái hôn nhẹ trên trán. lau đin những giọt nước mắt còn đọng lại trên khóe mắt của nó. Nhẹ nhàng nhấc bổng nó lên từ từ đưa lên phòng. Người làm thấy thế liên chạy đi chỗ khác vì cậu chủ của họ ghét nhất cứ nhìn chằm chằm vào tuyệt thế giai nhân trong tay cậu.
Đặt cô lên giường, nhẹ nhàng đắp trăn cho cô. sau lại quyết định lên giường ôm cô nhưng khi cầm cánh tay của cô lập tức một sức nóng lan nhanh sang người cậu. Cậu cam nhận người mình đang nóng lên từng chút từng chút một. Vẫn may lý trí vẫn còn, cậu không cho phép mình làm tổn thương nó nên đành ngậm ngùi đè nén cảm xúc. Ôm cô vào lòng, hướng mặt cô vào lồng ngực rắn chắc của mình, cầm một tay cô đặt qua người mình, nhìn giống như đôi tình nhân đang ôm nhau vậy. Hai người chìm vào giấc ngủ mơ màng..............
******* Việt Nam********
- Này, thôi đừng buồn nữa mà! Chuyện cũng đã xảy ra rồi, không thể nào ngăn cản được. Mọi người hãy vui lên đi. Phong trên trời nhìn thấy sẽ không vui đâu.
Phương Thư đang cố gắng khôi phục tinh thần của mọi người nhưng hình như không hiệu quả. Ai nấy đều nhìn rất ủ dũ. Phúc Anh lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại, sau đó quay qua nói với mọi người:
- Đúng là không thể buồn mãi được. để lấy lại tinh thần chúng ta đến thăm nó không. Sang Mỹ xem nó sống thế nào.
Vừa nhắc đến nó, tinh thần của ai cũng được khôi phục hơn nửa. Nhật lần này lên tiếng trước:
- Vậy ngày mai chúng ta đi. Có ai biết địa trỉ không?
- Không cần đâu anh. Đến đó tìm cửa hàng của nó là nó đến ngay ấy mà.
thư thông minh nói
- Được rồi, mọi người về chuẩn bị đi, tôi đi đặt vé máy bay. OK?
- OK....
******* Nhà Roy --- Mỹ********
- Ưm... - Yến đưa tay dụi mắt, mới sáng sớm đã khó chịu rồi. Nó cảm thấy cơ thể thật mệt mỏi. định đi làm vscn nhưng toàn thân đã bị người nào đó ôm chặt mất rồi. Quay sang nhìn, hóa ra là Roy. Yến cũng đã quá quen với thái độ vô cùng tự nhiên của Roy đối với mình nên chẳng còn ngạc nhiên nữa. Tự lực đẩy tay chân cậu tay ra nhưng chưa ra khỏi giường thì lại có cánh tay rắn chắc kéo eo nó xuống, tưởng cậu ta còn nngur nên không đề phòng, bất ngờ quá làm Yến ngã hẳn lên người Roy, hình ảnh mập mờ làm người nào nhìn thấy cũng đỏ mặt.
- Hẵng còn sớm, ngủ thêm chút nữa.
Cảm giác từ câu nói đó thật sự ấm áp, làm Yến yên tâm rằng cậu nhất định sẽ bảo vệ nó bằng mọi giá. Nó chủ động ôm cậu rồi ngủ tiếp. Hạnh phúc liêụ có đến bên nó lần nữa.....
------------
- Dậy đi tiểu thư ơi, tôi bảo ngủ thêm mấy phút chứ có phải ngủ thêm mấy tiếng đây. Cô ăn ngủ như lợn vậy sao. Dậy đi cho tôi nhờ,....
- IM MIỆNG CHO TAO. CẨN THẬN TAO ĐỐT NHÀ MÀY GIỜ ĐẤY!!!
OMG! Hổ báo xuất hiện, mọi người may chạy đi, Trùm xã hội đen đó. ( tác giả: zợn tóc gáy; Yến: tao giết mày trước!; Tg: A! Anh Roy, Anh Oscar cứu em với!)
-THỬ DẬY ĐỐT NHÀ ÔNG XEM, ÔNG CHO MÀY BIẾT TAY.
Roy cũng hổ báo chẳng kém, nhưng… anh đẹp anh có quyền ( Yến: Đồ mê trai.: Tg: Kệ em, trai đẹp ai chả mê)
-CÂM NGAY. BÀ CHO MẤT QUYỀN LÀM PHỤ HUYNH BÂY GIỜ.
-MÀY MUỐN CHỬI NHAU HẢ Roy sắn tay awso lên trong tư thế sẵn sàng
Thế mà nó bộp một câu làm cho cậu tức hộc máu:
-Chửi mày … chỉ sợ mày không hiểu tiêng người, còn đánh mày … người ta bảo tao ngược đãi động vật.
Cạn lời. Không ngờ bà này ngủ mà còn bép xép nhưng câu vô cùng lịch sự và văn hóa như vậy. Đã thế thì ông cũng cho mày biết:
-Đời qua trán nên tao chẳng ngán đứa nào! Cứ xông vô tao cho mày đi ôtô nghĩa địa.
-Ăn mắm mà còn bày đặt đánh rắm. Ăn cơm đậu phụ đi bàn chuyện chính phủ
-Người thì như cái chậu mà nghĩ mình là hoa hậu.. Nhìn xa thì giống Thúy Kiều, nhìn gần mới bík... người yêu Chí Phèo..
-Tui xấu mà có duyên còn hơn mấy đứa đẹp như tiên mà bị khìn!
-Mày xấu như chó vậy mà …
Giờ là không cho Roy nói hết câu luôn
– Không xinh. Không lung linh Nhưng ít ra... Tao không bị thần kinh giống mày.Mày nghĩ mày là ai? Mà....Mang tao ra để so sánh. Xin Lỗi – Tao khác mày. Nên … NEXT mẹ đi cho nhiệt độ trái đất được bình yên
…….
Trời ơi! Chửi nhau mà còn văn hóa nữa cơ, đời thật nhiều điều chưa biết….