Chương 28

Thư kí Giản từ chức.
Khôn khéo, có năng lực, ôn nhu săn sóc làm việc tinh tế tỉ mỉ không chút cẩu thả, lấy tiền lương ít làm nhiều công việc, đối với Tưởng Lâm Dữ toàn tâm toàn ý, thư kí Giản từ chức.


Đầu ngày tháng tám tháng, Giản Hề mặc một cái váy màu đen, tóc dài đến eo xõa ở trên vai. Trang điểm tinh tế, xinh đẹp, hào phóng, sặc sỡ loá mắt, cô dẫm lên giày cao gót đi qua hành lang đi vào văn phòng Tưởng Lâm Dữ, trình đơn từ chức.


Toàn bộ người trên văn phòng tổng giám đốc đều giao lưu với nhau bằng ánh mắt, lại không dám hỏi ra miệng.


Không có người nào nghĩ Giản Hề sẽ từ chức, cô ở bên Tưởng Lâm Dữ bốn năm rưỡi. Từ thung lũng lên đến đỉnh, tất cả mọi người cho rằng Giản Hề sẽ đi cùng Tưởng Lâm Dữ cả đời, không nghĩ tới cô từ chức.


Cô bàn giao công việc cho thư kí mới, chuyển giao toàn bộ tư liệu, thủ tục từ chức xong xuôi đem thẻ bài công tác đeo trên ngực lấy ra, lấy lại thông tin, đi sạch sẽ.


Không ai trên văn phòng tổng giám đốc nói chuyện, tất cả mọi người đều trầm mặc. Giản Hề ôm thùng giấy chứa đồ dùng cá nhân ra khỏi tập đoàn Thượng Dữ, tin tức này rất nhanh lan truyền khắp Thượng Dữ, thực mau liền oanh tạc.
Một số phòng ban đánh dấu tin tức nhanh chóng.


available on google playdownload on app store


Thư kí Giản cùng Tưởng Lâm Dữ có chuyện xưa, năm đó Tưởng Lâm Dữ một mình lẻ loi về nước tiếp nhận Thượng Dữ, lướt qua qui định công ty đem Giản Hề từ phòng tài vụ bộ ra, để bên cạnh người làm thư kí.


Hai người bọn họ có tai tiếng màu hồng phấn đóng dấu in ra có thể chồng cao hơn một mét, có người nói thư kí Giản mượn chia tay bức hôn Tưởng Lâm Dữ, chơi quá trớn thượng vị thất bại từ chức. Cũng có người nói Tưởng Lâm Dữ chơi thôi, tới tuổi kết hôn khẳng định sẽ không cưới Giản Hề loại cô nương vô danh vô phận này, vì thế nhân cơ hội này làm Giản Hề rời khỏi Thượng Dữ cũng kết thúc quan hệ. Còn có một ít người vui sướng khi người khác gặp họa, Giản Hề rốt cuộc cũng thất sủng.


Giản Hề dựa lưng vào Tưởng Lâm Dữ, dám khiêu chiến với đổng sự.
Nhưng cuối cùng vẫn là kết thúc.


Lăng Ngôn khóc một phen nước mắt nước mũi tèm lem, đưa Giản Hề đến bãi đỗ xe ở tầng hầm, cô vẫn là không tin tưởng Giản Hề thật sự có một chân cùng Tưởng Lâm Dữ. Nhưng Giản Hề vì cái gì từ chức, cô cũng không biết.


Giản Hề mỉm cười hướng cô gật gật đầu, đem thùng giấy để trên ghế phụ, lên xe rồi đi.


Đã hơn một tháng văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Thượng Dữ làm việc tần suất càng thêm dày đặc, Tưởng Lâm Dữ càng thêm âm trầm, làm việc giống như ngòi thuốc nổ có thể nổ bất cứ lúc nào, cường độ làm việc càng thêm nhiều. Tân thư kí của tổng giám đốc thế nhưng không giống Giản Hề, đảm nhiệm nhiều công việc tự mình làm tất cả, hắn sẽ chia công việc xuống dưới. Mỗi người đều vội đến túi bụi, mới biết được trước kia Giản Hề là một người làm nhiều công việc, năng lực thích ứng thật mạnh, rất nhanh có thể thích ứng tiết tấu này.


Ba chữ thư kí Giản ở văn phòng tổng giám đốc càng ngày càng ít bị nhắc tới, ngẫu nhiên nhắc tới, đại đa số cũng chỉ là thổn thức.Bỏ qua những tai tiếng màu hồng phấn đó, cô thật sự là người phi thường ưu tú.


Năng lực làm việc cường đại, tính cách tốt, đối nhân xử thế ôn hòa. Vì toàn bộ phòng thư kí mưu cầu phúc lợi, để cho bọn họ đều có được khoản tiền thưởng lớn.


Lăng Ngôn vẫn phế vật như cũ, chỉ là ít đi bát quái, các bộ phận đều có tâm cơ, cô cũng học được cách thận trọng từ lời nói đến việc làm.


WeChat của thư kí Giản ngưng dùng, số điện thoại cũng gạch bỏ, thư kí Giản giống như ở thế giới bọn họ hoàn toàn biến mất, không có người nhắc lại thư kí Giản, Tưởng Lâm Dữ cũng không có nhắc qua. Lăng Ngôn ngẫu nhiên tăng ca đến đêm khuya, liền muốn đi hỏi Tưởng Lâm Dữ một chút thư kí Giản vì cái gì từ chức? Những tai tiếng màu hồng phấn là thật vậy chăng? Vì cái gì đối với thư kí Giản như vậy.


Cô nghĩ nghĩ liền cảm thấy nam thần Tưởng Lâm Dữ không nên như vậy, tuy rằng hắn vẫn là nam thần, nhưng hắn làm thư kí Giản ưu tú rời đi, Tưởng Lâm Dữ nên xin lỗi thư kí Giản.
Giữa tháng 8, có một buổi tối Lăng Ngôn ở lại tăng ca, văn phòng tổng giám đốc gọi điện thoại tới đây, Lăng Ngôn nghe máy.


Tiếng nói Tưởng Lâm Dữ trầm thấp lạc lại đây, “Thư kí Giản.”
“Thư kí Giản đã từ chức, Tưởng tổng.” Lăng Ngôn nói, “Từ thư kí đi trước, ngài có việc sao?”


Điện thoại đầu bên kia trầm mặc, trầm mặc rất lâu, trầm mặc đến mức Lăng Ngôn cho rằng Tưởng Lâm Dữ muốn cúp điện thoại, cô mới nghe được thanh âm của Tưởng Lâm Dữ, “Gần đây thư kí Giản có liên lạc với cô không?”


“Không có.” Lăng Ngôn trong lòng tự nhủ, ngài rốt cuộc nhớ tới thư kí Giản.
“Được.”
Tưởng Lâm Dữ cúp điện thoại, trong điện thoại có tiếng bíp bíp, không hiểu sao Lăng Ngôn cảm thấy Tưởng Lâm Dữ rất trống rỗng.


Đầu thánh Chín, Chu Minh Nghiên đưa tới văn phòng tổng giám đốc mười vòng hoa cùng với câu đối phúng điếu, làm văn phòng tổng giám đốc nổ tung, vòng hoa này thật sự quá kích thích, chúng trải dài khắp hành lang.
Tưởng Lâm Dữ vừa làm việc vừa nghe điện thoại.


“Tưởng tổng, ở lầu một xử lý như thế nào ạ?” Lăng Ngôn nơm nớp lo sợ hỏi “Bên trên viết rất nhiều lời khó nghe.”
“Đặt ở cửa văn phòng tôi.” Tưởng Lâm Dữ nói.
Lăng Ngôn: “Gì?”
Đùa giỡn gì? Cái gì?


“Đi quầy lễ tân, để Chu Minh Nghiên nghe điện thoại.” Tưởng Lâm Dữ tiếng nói lạnh lùng nghe không ra hỉ nộ, ngón tay thon dài lạnh lùng ấn ấn giữa mi tâm, ngẩng đầu nâng lên đường cong cằm lạnh lẽo, “Tôi muốn nói một câu với cô ta.”
“Vâng.”


Hai phút sau, Tưởng Lâm Dữ nghe điện thoại nghe được thanh âm quyến rũ của Chu Minh Nghiên, “Chúc mừng anh nha, cuối cùng bị thư kí Giản quăng! Vui sướng không? Bị người khác ném tư vị thế nào?”


Tưởng Lâm Dữ thế nhưng thật không nghĩ tới Chu Minh Nghiên có thể tìm đường ch.ết như vậy, năm đó chia tay có thể làm Chu Minh Nghiên nhớ lâu tới như vậy, “Chu Minh Nghiên, giữa chúng ta có mâu thuẫn gì, cô có thể trực tiếp hướng về phía tôi. Lợi dụng một tiểu cô nương thật tâm, tôi đưa cô bốn chữ, cô chờ ch.ết đi.”


“Tưởng Lâm Dữ, đừng nhỏ mọn như vậy.” Chu Minh Nghiên cười nói, “Chỉ đùa một chút thôi, A Dữ.”
“Bất quá vòng hoa cô đưa tôi thực vừa lòng, vì trên vòng hoa, cho cô lưu lại cái mạng toàn thây.”
Tưởng Lâm Dữ dứt khoát lưu loát cắt đứt điện thoại.


Chu Minh Nghiên suy tư, Tưởng Lâm Dữ điên rồi? Đưa hắn vòng hoa hắn còn cảm tạ? Tưởng Lâm Dữ biết việc cô ta tính kế Giản Hề, bất quá có quan hệ gì đâu? Hai người bọn họ có thể phân là do vấn đề của chính mình, tình cảm thật sự không chê vào đâu được căn bản sẽ không để loại tiểu xiếc của cô chơi.


Thật ra cô ta không sợ Tưởng Lâm Dữ sẽ làm gì, không nói đến Tưởng Lâm Dữ rất có phong độ thân sĩ, không dễ dàng đánh phụ nữ, bọn họ là bạn học cũ nhiều năm, Tưởng Lâm Dữ sẽ không vì cái vui đùa này mà đuổi giết cô ta. Hôm nay Chu Minh Nghiên ăn mặc hết sức quyến rũ, cổ váy thấp gợi cảm nóng bỏng. Nguyên bản cho rằng có thể nhìn thấy Tưởng Lâm Dữ, không nghĩ tới Tưởng Lâm Dữ chỉ nghe điện thoại. Cô ta trả lại điện thoại, dựa vào trước bàn tiếp tân, “Tưởng tổng các ngươi bị đá, những cái vòng hoa đó là để kỷ niệm Tưởng tổng các cô mất đi tình yêu, đáng thương cho Tưởng tổng.”


Vài người hai mặt nhìn nhau, Tưởng Lâm Dữ bị đá? Trên vòng hoa viết đều là thư kí Giản, đó chính là thư kí Giản đem Tưởng Lâm Dữ quăng? Tin tức lớn như vậy! Vài người vẫn duy trì nụ cười nghiêp vụ, nội tâm lại gió nổi mây phun.


Chờ Chu Minh Nghiên rời đi liền bát quái trong nội bộ, Tưởng Lâm Dữ tự nhiên bị thư kí Giản quăng, hai người kia thật sự có yêu đương. Thảo, Chu tổng đóng dấu Tưởng Lâm Dữ bị quăng, thật sự.
Chu Minh Nghiên đứng thẳng đeo kính râm mang nói, “Hẹn găp lại.”


Giản Hề từ chức chuyện này Chu Minh Nghiên không nghĩ đến, Giản Hề một người không có bối cảnh gia đình, trên người cũng không có tài nguyên gì, thế nhưng lại dễ dàng rời khỏi tập đoàn Thượng Dữ như vậy, tuy rằng lão bản tập đoàn Thượng Dữ tương đối hung hãn, nhưng tổng thể còn là công ty phi thường có tiền đồ, Giản Hề chia tay liền rất không lý trí.


Vì tình yêu vứt bỏ công việc, cái gì là thiên chân ý tưởng?
Chu Minh Nghiên cho rằng Giản Hề là loại người tâm cơ thâm sâu, thận trọng từng bước bò lên trên, sẽ không xúc động như vậy, không nghĩ tới cư nhiên sẽ trực tiếp từ chức.


Giản Hề là thư kí tổng giám đốc, chức vụ đặc thù. Tiếp xúc đến cơ mật công ty tương đối nhiều, dựa theo quy củ 5 năm không thể tìm được công việc đồng dạng, nếu không sẽ vi phạm quy định, sẽ bị ngành sản xuất phong sát cũng sẽ bị thẩm tra.


Cô từ bỏ lương cao đi ra ngoài bắt đầu một lần nữa sao? Dứt khoát đi ra ngoài như vậy?
Chu Minh Nghiên ngồi trên xe, mở WeChat phát hiện Giản Hề đã sớm kéo cô ta vào danh sách đen. Chu Minh Nghiên cười nhạo một tiếng, Giản Hề thoạt nhìn là một người rất thông minh, trên thực tế lại có chút ngu xuẩn.


Từ chức ở Thượng Dữ, từ bỏ lương cao với tiền đồ, còn đem nhân mạch quanh người chặt đứt. Bởi vì cái gọi là tình yêu rách nát kia? Cô nương này đầu óc không thành vấn đề đi?


Tâm tư Chu Minh Nghiên không để ở trên người Giản Hề bao lâu, Giản Hề là tiểu nhân vật không đáng giá nhắc tới. Cô ta trả thù được Tưởng Lâm Dữ, Chu Minh Nghiên thiết lập hồi phục sử dụng WeChat thường ngày, nhìn thấy đám người cao trung trong có người đăng hình chụp.


“Tưởng tổng đây là cam chịu bị vứt bỏ?”
“Tưởng Lâm Dữ tự nhiên bị thư kí Giản quăng. Thích nghe ngóng, @ Lâm Hạo Dương, mau ra đây chúc mừng Tưởng cẩu khôi phục độc thân.”
“Ha ha ha ha ha ha cười ch.ết tôi! Phong cách Tưởng tổng thật kích thích, thư kí Giản là thần nhân.”


“Sao hôm nay Lâm Hạo Dương không ra đầu tiên dẫm đạp lên Tưởng cẩu?”
Chu Minh Nghiên click mở hình ảnh, nhìn thấy hình chụp ở vòng bạn bè của Tưởng Lâm Dữ, một phút trước Tưởng Lâm Dữ đã đăng ở vòng bạn bè.
Nội dung: Ta tự tiễn chính mình.


Phối hợp là vòng hoa Chu Minh Nghiên đưa, trên mặt vòng hoa treo câu đối phúng điếu màu trắng.
Vế trên: Đông phong trận lôi thổi trống, Tưởng cẩu bị ném OJBK.
Vế dưới: Ngày xuân say hỉ tương tùy, Giản thư kí không ném ngươi ném ai.
Hoành phi: Chia tay vui sướng.


Bên trong một đám người nói chuyện đến vui vẻ, ai có thể nghĩ đến cao lãnh ngạo khí như Tưởng Lâm Dữ, cũng có ngày hôm nay. Ngay sau đó Lâm Hạo Dương đã gửi dấu chấm hỏi, Chu Minh Nghiên nhìn thấy Lâm Hạo Dương mới nhớ tới hôm nay ra cửa để làm gì, cô vội vàng gọi điện thoại cho Lâm Hạo Dương.


Bên kia nghe điện thoại rất nhanh, Chu Minh Nghiên điều chỉnh ngữ điệu ôn nhu, “Hạo dương, đang bận sao?”
“Có việc?” Lâm Hạo Dương hỏi ngắn gọn.
“Buổi tối cùng nhau ăn một bữa cơm?”
“Không có thời gian, buổi tối sinh nhật mẹ tôi, chúng tôi về nhà ăn cơm.”


“Sinh nhật dì sao? Làm ở nơi nào? Tôi đã lâu không gặp dì.” Chu Minh Nghiên nói, “Tôi cũng rất nhớ dì.”


“ Khách sạn Hi thịnh, em gái tôi đã trở lại, vừa lúc nhân cơ hội giới thiệu cho mọi người nhận thức.” Lâm gia vẫn luôn muốn giới thiệu Giản Hề cho mọi người nhận thức, không có cơ hội nào thích hợp, chính là đầu tháng chín sinh nhật Chu Oánh 60 tuổi, nhà bọn họ dự định tổ chức một bữa tiệc lớn. Mời bạn bè thân thích tham gia, cho Giản Hề chính danh ngôn thuận.


Lâm Hạo Dương tiếp nhận tư liệu thư kí đưa, kẹp lên mặt sau máy tính ký tên, Chu Minh Nghiên lại đây cũng được, tuy rằng hắn không thích Chu Minh Nghiên, nhưng mọi người làm ăn đều có lui tới.
“Chúc mừng Dương Hi trở về.” Chu Minh Nghiên nói, “Buổi tối nhất định tôi sẽ qua, anh đang ở tổng công ty sao?”


“Ừ.” Lâm Hạo Dương quay đầu tìm Giản Hề, Giản Hề trong tay cầm notebook nghe thư kí chủ tịch giới thiệu, nhớ kỹ từng món đồ. Lâm Thế muốn cho cô trực tiếp tiến vào tổng bộ, phương diện chức vụ liền khó khăn, bọn họ không biết Giản Hề nghĩ muốn cái gì. Giản Hề liền nói trước tới công ty, đi theo học mấy ngày, hiểu rõ tập đoàn Lâm thị.


“Nghe nói hạng mục Thần Hi của các anh muốn khởi động, hạng mục này là anh phụ trách đúng không? Phương diện nhu cầu nội thất, Chu thị chúng tôi đảm bảo từ chất lượng đến nhãn hiệu ——”


“Sẽ quyết định lại ở buổi đấu thầu, cô có nhu cầu về phương diện này, đấu thầu là tốt nhất, bộ phận mua bán chúng tôi sẽ làm so sánh.”


“Tôi đang ở gần công ty các anh, tôi có mang theo tài liệu, tôi muốn cho anh xem trước rồi quyết định. Tôi đi đưa qua cho anh, thời gian hơn mười phút là đủ rồi, anh xem thế nào?”


Lâm Hạo Dương nâng cổ tay lên xem thời gian, buổi tối hắn không muốn nói đến công việc, hiện tại không cho Chu Minh Nghiên tới. Buổi tối cô ta nhất định sẽ đi qua đưa hợp đồng, Lâm Hạo Dương không muốn bị quấy rầy, mới vừa rồi hắn không nên mời Chu Minh Nghiên, “Mấy giờ lại đây?”
“ giờ rưỡi.”


“Được.”
Cúp điện thoại, Lâm Hạo Dương đi về phía Giản Hề, đem cà phê trong tay đưa cho Giản Hề, “Latte, có thể chứ?”
“Cảm ơn.” Giản Hề tiếp nhận cà phê, hết sức chuyên chú ghi nhớ tư liệu.
Lâm Hạo Dương tiếp tục bồi tại bên người, “Cảm giác thế nào? Có mệt hay không?”


“Lại không có việc làm gì, chỉ là nhìn đại khái phân bố công ty.” Hôm nay từ lúc đến công ty, Lâm Hạo Dương liền gắt gao đi theo cô, sợ cô ném, Giản Hề cười nhìn về phía hắn, “Anh không cần đi theo tôi, anh làm việc của anh, tôi xong việc đi ——” hai chữ ba ba thật sự cô gọi không được, cô đã nỗ lực lâu đến như vậy cũng không mở miệng được, dừng lại một chút nói, “Đi văn phòng chủ tịch chờ anh.”


“Đợi anh chút rồi đi, yến hội buổi tối, em muốn có mời bạn bè hay không?” Lâm Hạo Dương còn chưa có đi ở bên cạnh người Giản Hề nói, “Có thể mời họ cùng nhau tới đây.”
“Không có.” Giản Hề cũng không có bạn bè, Lăng Ngôn vẫn là Tưởng trợ lý phòng thư kí của Tưởng Lâm Dữ.


Lâm Hạo Dương lại đi theo Giản Hề hai tầng, đi đến lầu một, tổng bộ trên dưới tập đoàn Lâm thị đều nhận thức tiểu công chúa Lâm gia.
Điện thoại vang lên, hắn cầm lên nhìn người gọi là Chu Minh Nghiên, nhíu mày nói với Giản Hề, “Lát nữa anh đi văn phòng ba ba văn tìm em.”


“Được.” Giản Hề quay đầu đột nhiên bất ngờ nhìn thấy Chu Minh Nghiên ôm văn kiện vào cửa, ánh mắt Giản Hề tạm dừng, ngay sau đó hướng Chu Minh Nghiên gật đầu mới đi theo thư kí chủ tịch đi lên lầu.
“Còn có vấn đề gì cô có thể trực tiếp hỏi tôi.”


“Công ty chúng ta cùng nhà Chu thị có hợp tác sao?”
“Nhà Chu thị?” Tần thư kí nghĩ nghĩ nói, “Có hợp tác, bất quá là hợp tác ít.”
Giản Hề gật đầu, “Tốt, cảm ơn.”


Chu Minh Nghiên đột nhiên nhìn thấy Giản Hề, sấm sét trong đầu đánh ầm ầm. Giản Hề đứng ở bên cạnh Lâm Hạo Dương, Giản Hề đi ăn máng khác? Từ bên người Tưởng Lâm Dữ nhảy đến bên người Lâm Hạo Dương?
Thư kí Giản không ngốc a, nhảy cũng rất nhanh.


Thái tử gia tập đoàn Lâm thị, không thể kém so với Thượng Dữ. Khó trách Giản Hề sẽ ở Hi thịnh, phòng ở Hi thịnh kia thật sự là Tưởng Lâm Dữ mua sao? Nữ nhân này, Chu Minh Nghiên sau cổ tê dại.
Lại nghĩ đến nụ cười của Giản Hề ở bãi đỗ xe ngày hôm đó, cô ta sởn tóc gáy.


“Tôi cũng không quản những việc này.” Lâm Hạo Dương một tay bỏ trong túi đi về hướng Chu Minh Nghiên nói, “Hợp tác cụ thể cô đến tìm bộ phận mua bán.”
“Thư kí Giản ở nơi này của anh?” Chu Minh Nghiên nhìn về phía Lâm Hạo Dương, cười có chút gượng, “Thư kí Giản làm thư kí của anh?”


Trước kia Giản Hề đã từng một lần đề xuất muốn xem WeChat của Chu Minh Nghiêm, Lâm Hạo Dương không hỏi cụ thể, nhưng Chu Minh Nghiên biểu tình ý vị sâu xa.
“Các cô ——” Lâm Hạo Dương giơ tay ý bảo, “Nhận thức?”


“Nhận thức thời gian rất lâu.” Chu Minh Nghiên khóe miệng động, khi nào thì Giản Hề leo lên bên cạnh Lâm Hạo Dương? Này mẹ nó! Giản Hề là bạch tuộc sao? Mang tua hút a! Dán người cũng quá nhanh đi! “Không nghĩ tới thư kí Giản sẽ đến làm thư kí của anh, thư kí Lưu trước đó đâu?”


“Thư kí Giản chỉ là thực tập.” Lâm Hạo Dương nhìn kỹ Chu Minh Nghiên, nâng mi lên cười nói, “ Sao lại không không thể tưởng được thư kí Giản tới chỗ của tôi? Nơi này của tôi là có mãnh thú hồng thủy sao?”


“Không phải vấn đề của anh.” Chu Minh Nghiên cười nói, “Anh không có bất luận vấn đề gì, bên cạnh Thái Tử có ai mà không muốn đâu?”
Lâm Hạo Dương ý cười càng sâu, “Vậy đó là vấn đề của ai?”


“Anh cùng thư kí Giản ——” Chu Minh Nghiên ý vị thâm trường nhìn Lâm Hạo Dương, cười nói, “Anh cùng Tưởng Lâm Dữ còn tốt không?”
“Vẫn còn tốt đi.” Lâm Hạo Dương giơ tay chỉnh hạ cổ áo sơ mi, rũ đôi mắt xuống áp chế lửa giận.
“Không tách?”


“Tôi vì cái gì phải tách ra với A Dữ?” Lâm Hạo Dương cười một cái, nói, “Cô cảm thấy thư kí Giản có vấn đề?”


“Cũng không thể nói là vấn đề lớn đi, chỉ là mười mấy năm bạn bè với anh, nhắc nhở một chút. Thư Giản làm bằng hữu chơi đùa còn được, nhưng anh muốn trường kỳ đặt ở bên người, anh nên suy xét lại. Khả năng Tưởng Lâm Dữ thua thiệt cô ấy, có rất nhiều việc chưa nói.”


Lâm Hạo Dương gật đầu, “Tiếp tục.”
“Tôi cũng là vì tốt cho ngươi, lời này anh nghe vào coi như xong, nghe không vào coi như tôi cái gì cũng chưa nói.”
Lâm Hạo Dương như có suy tư điều gì, gật đầu, “Nói đi.”


“Thư kí Giản năng lực làm việc rất tốt, nhưng thanh danh cô ấy không được tốt lắm.” Chu Minh Nghiên thở dài, nói, “Trước kia tôi thường xuyên nghe được một ít tin đồn không tốt lắm, tôi cũng không để ở trong lòng, sau đó tiếp xúc với cô ấy tôi cảm thấy tin đồn đều không phải là tin đồn vô căn cứ. Anh muốn trọng dụng thư kí Giản, đề nghị anh nên điều tr.a kĩ càng. Tôi cũng không phải sau lưng người khác nói bậy, tôi không phải loại người như vậy. Chỉ là quan hệ chúng ta là quan hệ quá tốt, con người tốt nói chuyện cũng thẳng, vì giúp bạn bè không tiếc cả mạng sống. Vị trí thư kí này rất quan trọng, khả năng cô ấy xuất thân kém, tâm cơ thâm sâu. Cô ấy dọa dẫm tôi, đương nhiên chuyện này đều là việc nhỏ, tôi cũng sẽ không so đo với cô ấy.”


Nếu Giản Hề theo Lâm Hạo Dương, cô ta không phải xong đời sao! Xong con bê! Công ty cô ta cùng tập đoàn Lâm thị có hợp tác phi thường trọng yếu, thư kí Giản loại người này khẳng định thổi gió bên tai.


“Cô ấy ở bên Tưởng Lâm Dữ nhiều năm như vậy, anh cũng rõ ràng. Anh có thể không thèm để ý, nhưng thư kí Giản là tiểu cô nương, ở giữa hai người các anh nhảy tới nhảy lui, tôi là bằng hữu của anh cảm thấy anh vì vậy không đáng giá. Hạo Dương, anh đáng giá có cái tốt hơn.” Chu Minh Nghiên giương mắt nhìn đôi mắt âm trầm của Lâm Hạo Dương, cô ta dừng lại lời nói, sắc mặt Lâm Hạo Dương quá khó coi, bọn người phú nhị đại Lâm Hạo Dương có tính tình tốt nhất, trên cơ bản sẽ không ném sắc mặt cho người ta xem.


Có phải cô ta nói sai gì hay không?
“Hạo Dương, tôi cũng là vì tốt cho anh, tôi cảm thấy chính là ——”
“Giản Hề là em gái tôi.” Ánh mắt Lâm Hạo Dương hoàn toàn chìm xuống, một tay bỏ trong túi lùi về phía sau hai bước lớn gật đầu, bỗng nhiên rút ngón tay chỉ ra cửa, “Lăn.”


Tác giả có lời muốn nói: Lâm Hạo Dương: Thực tốt, tro cốt Chu Minh Nghiên có thể đốt.
Trước một trăm đưa bao lì xì.






Truyện liên quan