Chương 7: Mơ hồ

" Quán cà phê? " - Trương Huy Khánh khẽ mấp máy môi, sau đó môi khẽ nhếch lên, " Cô có âm mưu gì đây, Mai Ngọc Hân? ". Anh làm sao có thể tin Mai Ngọc Hân tự dưng đi vào quán cà phê, cô đang rất muốn cha của mình ra ngoài thì không lẽ nào sáng sớm đi thưởng thức cà phê được, thứ nhất là cô ta đã phát hiện ra có người theo dõi cô ta, thứ hai là ở đó có thứ cô ta cần?


" Điều tr.a về cô gái nói chuyện với Mai Ngọc Hân "
" Vâng "
Trương Huy Khánh mệt mỏi xoay người vào phòng nghỉ ngơi, chính giữa phòng có treo một bức tranh vẽ gia đình thật to, anh nhìn vào đó và nở nụ cười thê lương,..."Cha mẹ, hai người cứ yên tâm, con sẽ khiến bọn họ khốn khổ hơn chúng ta "


Trở lại với Mai Ngọc Hân, cô đã sớm phát hiện ra chiếc xe sau lưng mình, lúc nãy khi cô nhìn vào khung cửa kính của quán cà phê thì thấy hình phản chiếu của chiếc xe đang đi theo cô, trong quán cà phê cô cũng thấy chiếc xe đậu gần quán, rõ ràng là giữ khoảng cách với mình. Là ai phái người theo dõi cô? Là bọn chúng, không phải, nếu như là họ thì sẽ không dở trò theo dõi như thế mà bắt cô đi ngay. Đối tượng thứ hai mà cô nghi ngờ đó là Trương Huy Khánh, anh ta tuy rằng đối tốt với cô nhưng thái độ không như thế, còn có chút thần bí khiến cô thêm đề phòng. Cô phải cứu cha mình ra khỏi nhà lao, sẽ không lâu đâu, cô tin tưởng thế. Trở lại ngôi biệt thự, lên phòng mình cô ngồi trên ghế sô pha nhắm mắt nghỉ ngơi, thật mệt mỏi, nếu như có cha ở bên cạnh thì tốt biết mấy, suy nghĩ của cô dần trôi về khi gặp cha vừa bị bắt vào nhà lao. Cuộc trò chuyện giữa hai người...


" Ngọc Hân, con phải mau đi đến nhà mình tìm thứ kia "
" Thứ kia là gì vậy cha? "
" Nó ở trong phòng...."


Ngay lúc đó, một cảnh sát đi vào nói rằng đã hết thời gian nói chuyện, anh ta áp giải cha cô về tù giam, kể từ hôm ấy cô chưa hề gặp được cha. Trong suốt ba năm cô cũng đã nhiều lần lẻn vào được nhà mình nhưng do thời gian và cô cũng không biết thứ kia ở đâu nên chưa tìm được, nếu biết chỗ cố định thì tốt biết mấy. Đứng dậy, mở tủ đồ lấy một bộ váy đi vào phòng tắm... Hôm nay là một ngày dài, Quỳnh Trang cô ta sẽ không có ý đồ gì chứ? Trần gia rốt cuộc là có bí mật gì liên quan đến cô? Suy nghĩ quá nhiều mà Mai Ngọc Hân ngủ trong bồn tắm lúc nào không hay.


" Đã có tư liệu về cô gái nói chuyện hôm nay với Mai Ngọc Hân thưa tổng giám đốc "
" Gửi qua cho tôi "
" Đã gửi qua ạ "


available on google playdownload on app store


Nhìn vào từng dòng tư liệu trên mà hình, Trương Huy KHánh nở một nụ cười kỳ quái. Đại tiểu thư Trần gia sao? Các người vẫn chưa chịu từ bỏ sao? Cũng lâu rồi Lý gia chưa có hành động gì thì phải, vậy thì phải có để bọn người này nên cân nhắc một chút ai mới là người đứng đầu.


" Gọi cho Robert đưa người đến Lý gia đập phá một chút, nhớ là càng náo nhiệt càng tốt "
" Vâng, thưa chủ tử "


Ở ngoài ánh sáng anh là tổng giám đốc của tập quốc tế SNT cơ trí, thông minh và phong lưu đa tình thì trong bóng đêm anh là chúa tể của nó - Chủ nhân của Lý gia chuyên sống trong hắc đạo, anh cười khi thấy người ch.ết, lấy cái ch.ết của con người là niềm vui, người gặp anh chỉ biết run sợ mà khuất phục trước anh!






Truyện liên quan