Quyển 1 - Chương 23
Trong quán ăn vặt, Giang Diệc Hãn gọi một chén sủi cảo, Vãn Vãn gọi một ly kem, còn Lương Vũ thì gọi một ly nước ép hoa quả. Ba người bọn họ ngồi ở một bàn, bởi vì Lương Vũ không có thái độ quá tốt với sâu róm, sâu róm và người bạn Trúc Can của mình một bàn.
"Ây da, cô ấy thật sự là Đầu Gỗ trong trò chơi?" Người bạn Trúc Can.
"Tôi.... cũng không xác định...." Theo lý thuyết, ‘Đầu Gỗ’ phải là một cô gái có dung mạo rất diễm lệ nhưng không lễ phép, nhưng mà....
Sâu róm vừa liếc nhìn Vãn Vãn, cặp mắt to trắng đen rõ ràng kia tinh khiết như dòng suối nhỏ, có thể khiến nhịp tim người ta tăng nhanh một trận.
Sâu róm nhỏ giọng nói với bạn thân, "Tớ cảm thấy người bên cạnh đó rất ngây thơ, một bộ dáng thuần khiết, ngược lại làm cho người cảm giác giống ‘Đầu Gỗ’ hơn!" Aizz, thời đại internet mê hoặc người.
"Tôi đi toilet." Giang Diệc Hãn và Lương Vũ trò chuyện quá hăng say, gần như hoàn toàn bỏ quên sự tồn tại của cô, Vãn Vãn đứng dậy.
Hai đạo ánh mắt sáng quắc đánh giá một bàn của bọn họ, khiến cô ngồi cũng không được tự nhiên.
Cô phải làm sao bây giờ? Mới vừa rồi dường như cô có nghe được, Giang Diệc Hãn muốn Lương Vũ đi tham gia tuyển chọn game thủ xuất sắc. Gì mà nếu như có thể đoạt giải quán quân nữ thần game online, tạp chí bọn họ sẽ chụp làm bìa tạp chí, tương lai có thể có rất nhiều công ty game online sẽ tìm cô ấy làm người phát ngôn, tiền tài cuồn cuộn không dứt.
Nhưng Lương Vũ hoàn toàn chưa chơi trò chơi bao giờ, tại sao có thể để cho cô ấy đi tham gia tuyển chọn đây?
Lúc Vãn Vãn trở lại từ trong phòng rửa tay, chỗ ngồi chỉ còn một mình Giang Diệc Hãn.
Anh ngồi trên ghế, khóe môi khẽ nhếch lên, ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ. Bên ngoài mặt trời rất chói mắt, nhưng Vãn Vãn cảm thấy hoàn toàn kém hơn trong phòng này.
Lúc đi qua bàn bên cạnh, Vãn Vãn không nhịn được liếc mắt một cái, vừa đúng lúc bốn mắt chạm nhau với sâu róm, Vãn Vãn lễ phép cười nhẹ một tiếng với anh ta, vội vàng bước nhanh.
"Lương Vũ đâu?" Hiện tại cô không biết nên làm sao, bởi vì dường như....
"Cô ấy đi thi đấu rồi." Giang Diệc Hãn cười nhếch môi.
Ách, hóa ra là thật....
Cô dựa về phía Giang Diệc Hãn, "Nhưng Lương Vũ vốn không có số tài khoản, cô ấy làm sao có thể có tư cách tham gia?" Tham gia trận đấu game thủ xuất sắc này có yêu cầu cấp bậc nhất định với game thủ nữ, bây giờ Lương Vũ lập tức đi đăng kí cũng đã chậm.
Giang Diệc Hãn hơi nhích tới gần cô, hạ thấp giọng, "Cô ấy dùng số tài khoản của cô đi báo danh.... Nghe nói tiền thưởng cho người đứng đầu là một vạn khối đấy...." Nếu như thắng, vừa lúc có thể mua một túi xách hàng hiệu.
Quả nhiên! Vãn Vãn vô lực một trận.
Bây giờ tư thế nghiêng người nói chuyện của bọn họ rất thân mật, hô hấp của anh và cô chỉ ở trong gang tấc, Vãn Vãn vừa nhấc mắt là có thể thấy rõ lông mi vừa dày vừa dài của anh.
Lúc này, tim của cô đập dữ dội như trống nhảy.
"Cho nên Vãn Vãn ngoan, hôm nay cô và Lương Vũ đổi một thân phận đi." Lông mày anh xinh đẹp, ánh mắt bướng bỉnh.
Vãn Vãn biết, đã cởi hổ khó xuống.
Hai đạo ánh mắt sáng quắc kia nhìn chằm chằm sau lưng cô.
"Tôi lại đi toilet một chút." Vãn Vãn kéo dãn khoảng cách khiến cô kinh tâm động phách, lần nữa lúng túng ôm bụng trốn tránh.
Cô không dám ngăn cản đường tiền tài của bạn bè, nhưng sợ rằng cô và sâu róm là vĩnh viễn không có ngày quen biết nhau rồi.
Hoạt động bình chọn game thủ xuất sắc đang tiến hành trong khí thế ngất trời.
Trên đài, Lương Vũ thỉnh thoảng làm ra một chút tư thế đáng yêu như chu miệng, làm nũng, sau đó lại biến đổi thành vẻ lạnh lùng, không chỉ khiến đám game thủ nam dưới đài không chớp mắt, đến Vãn Vãn cũng nhìn đến mắt choáng váng.
Theo từng động tác khiêu gợi của Lương Vũ, Giang Diệc Hãn đứng ở dưới ánh nắng mặt trời, tiếng máy chụp hình "tách" "tách", chắc tốn rất nhiều cuộn phim của anh.
Vãn Vãn che dù, yên tĩnh đứng ở dưới ánh nắng chói chang, ánh mắt nhìn chăm chú giống như không thể rời khỏi Lương Vũ và Giang Diệc Hãn, một cỗ phiền muộn lại chạy lên não, Vãn Vãn chán nản, gần như không nói được gì.
Quả nhiên, đàn ông đều yêu mỹ nữ mát mẻ.
"Lương Vũ, chúng ta về nhà đi." Lợi dụng chút thời gian rãnh, Vãn Vãn đến gần Lương Vũ.
"Tại sao, tớ còn muốn đoạt giải quán quân!" Lương Vũ không chịu đi.
"Nhưng...." Gạt người không tốt, hơn nữa lúc Lương Vũ ở trên đài, cô nghe được rất nhiều game thủ ở dưới đài bình luận....
Vãn Vãn nghe rõ ràng, khó khăn kể ra, Lương Vũ ngược lại nở nụ cười, "Bọn họ đều ở đây thảo luận ‘hung khí nhân gian’ của tớ rất đáng sợ ư?"
Đúng, những người game thủ kia thật sự rất phấn khích!
Từ sau khi trưởng thành, Vãn Vãn rất chú trọng, không để cho đường cong của mình lộ rõ quá mức. Hơn nữa bình thường mặc quần áo, cô đều rất chú ý cổ áo, bảo đảm lúc mình cúi người sẽ không làm lộ cảnh xuân.
Ở trong lòng Vãn Vãn, vật "Hung khí" như vậy là vũ khí vô cùng bí ẩn, chỉ có thể để lại cho người thân thiết nhất, tại sao có thể mặc cho người khác vung tay múa chân.
"Ha ha, thiệt là, chỉ mới là D thôi mà?!" Lương Vũ không tức giận như cô nghĩ, Lương Vũ còn là một bộ dáng rất vui vẻ.
Vãn Vãn choáng váng. D? Hình như Lương Vũ không phải cỡ D đi, bởi vì cô tương đối quen thuộc với cỡ D.
"Để cho bọn họ xem đi, nếu tớ có điều kiện như vậy, sợ cái gì!" Lương Vũ bị nói cỡ ngực lớn, nội tâm âm thầm vui vẻ, xem ra túi nước mình mới mua rất có hiệu quả thị giác.
Nếu Lương Vũ đã nói đến nước này, Vãn Vãn không nói nhiều làm gì nữa, cô tiếp tục lặng yên lui sang một bên, tiếp tục nhìn chăm chú vào một điểm nào đó.
"Vãn Vãn, giúp tôi đi mua chai nước suối lạnh, tôi nóng ch.ết rồi." Điểm hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của cô - Giang Diệc Hãn đang chụp hình hô một tiếng với cô.
"Được!" Vãn Vãn vội vàng chạy đi.
Ở siêu thị nhỏ, cô còn nghiêm túc cẩn thận tìm kiếm nước suối lạnh nhất ở trong tủ lạnh.
"Thật ngoan!" Giang Diệc Hãn nhận lấy nước, ngửa đầu, một hơi liền uống nửa bình.
"Đừng uống quá nhiều, không tốt cho bao tử." Vãn Vãn vội vàng kéo ống tay áo của anh, nhắc nhở anh.
Trên hội triển lãm, sâu róm nhìn cô chằm chằm không rời.
Giống, quá giống rồi! Bộ dáng săn sóc tỉ mỉ này, hoàn toàn chính là"Đầu Gỗ"!
Kết thúc một vòng thi đấu kịch liệt cuối cùng, Lương Vũ lấy tư thế xinh đẹp, vóc người thật tốt, quan trọng nhất là còn có nick name "Đầu Gỗ" - đại thần khiêm tốn thần bí oanh động toàn trường, được con trai toàn hội trường bầu phiếu cho nữ thần game online lần này.
Thấy kết quả tuyển chọn, nhìn Lương Vũ lĩnh một vạn tệ tiền mặt, còn có trang bị cực kỳ cao cấp trong game. Vãn Vãn ở dưới rất ngoài ý muốn, sửng sờ ngây ngốc.
Đúng lúc Lương Vũ dương dương tự đắc hỏi bọn họ buổi tối muốn đi đâu ăn mừng thì sâu róm chủ động nhích lại gần, "Đầu Gỗ, tôi mời các người ăn cơm!"
Vãn Vãn lập tức nghĩ tới trang bị cực kỳ cao cấp, còn có máy chơi game!