Chương 30: Ma Thú Phong ấn
Âm thanh kia không lớn, có chút quỷ dị mang theo một tia hung mãnh truyền vào tai khiến mọi người không khỏi rùng mình vài cái.
Chúng thú vừa rồi còn vô cùng oai hùng, triển khai tấn công điên cuồng, nhưng bây giờ chỉ có thể sợ hãi co rụt đầu về phía sau, trong miệng rên ư ử giống như con chó nhỏ cực kì đáng thương. Nhìn cảnh tượng lúc này mọi người không khỏi tặc lưỡi.
Mợ, các ngươi thật là thú triều ban nãy sao?
Một thanh niên ngoại hình tuấn tú ưu nhã diện một thân hoàng sam, trên mặt còn thêu đám mây tinh sảo thượng đẳng. Nhìn thế nào cũng không nhận ra có gì nguy hiểm. Nhưng người này lại chính là nói một câu làm ma thú sợ hãi a! Đủ bưu hãn!
" Người là Âu Dương Lạc Y chăng?"
Thanh niên nho nhã lướt mắt nhàn nhạt qua mọi người, cuối cùng dừng trên người thiếu nữ xinh đẹp, thánh khiết, cao thấp đánh giá một hồi mới mở miệng hỏi.
Thiếu nữ đó đúng là Lạc Y!
Lạc Y híp đôi mắt xinh đẹp, thong thả đem chủy thủ cất vào ống tay áo. Lại càng không để tâm đến ánh mắt mọi người nhìn nàng đầy khiếp sợ, nhàn nhạt nói.
" Là ta, thì sao?"
Đôi mắt nam tử như hùng ưng loé lên, nhưng không có một chút ý tứ khinh thường, ngược lại càng cung kính ôm quyền với nàng.
" Bái kiến Lạc Y đại nhân, ta phụng lệnh lão đại ở đây chờ người đã lâu. Người có thể đi theo ta một chút hay không?"
Theo tiếng nói nam tử thốt ra thì toàn học viện đều kinh ngạc muốn rớt cằm? Lạc Y đại nhân? Xưng hô như vậy mà còn bằng thái độ tôn kính kia a? Tân sinh năm nay là cái dạng yêu nghiệt gì?
Tống Vĩnh Khanh và hai lão sư khác mím môi, bộ dáng bất khả tư nghị. Đã sớm đoán được vị phật sống này không phải vật trong ao mà! Hậu sinh khả uý, quả là hậu sinh khả uý a!
Những thiếu niên có mặt lúc Lạc Y chữa trị cho Trầm Mặc Thiên thì không tỏ vẻ gì bất ngờ. Bất ngờ cái gì? Người có thể xuất ra đan dược thượng đẳng xem như cải trắng đem cho mà mắt cũng không chớp một cái là dạng người tầm thường sao? Sau này bọn hắn giao hữu với tiểu cô nương này hẳn có lộc ăn a!
Trong số người kinh ngạc cũng có người âm độc khó chịu. Điển hình là La Vũ Khâm, gương mặt vặn vẹo mang theo sát ý kinh người như muốn đâm Lạc Y thành từng mảnh nhỏ.
" Được! Dẫn đường!"
" Không được, sao có thể để muội đi theo người nguy hiểm như vậy chứ?"
Lạc Kiến là người đầu tiên hồi thần, nghiêm mặt ngăn cản.
" Đại ca, yên tâm, ta sẽ không sao!"
Lạc Y mỉm cười chấn an Lạc Kiến, như cũ cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Nhưng, nàng nhất định phải đi. Người khác không nhận ra, nhưng nàng là Triệu Hồi sư, rất mẫn cảm với hơi thở ma thú trên người nam tử này. Hơn nữa, hơi thở của hắn rõ ràng vô cùng mạnh mẽ, thậm chí mạnh hơn nàng rất nhiều, có lẽ đã bước vào hàng ma thú cấp Thống Lĩnh. Bình thường, trong những nơi này không thể tồn tại ma thú cao cấp như vậy, nhưng, hắn vì gặp nàng mà bại lộ hẳn là có nguyên do. Hơn nữa, nàng không cảm nhận được chút sát khí nào từ hắn, ngược lại còn thấy đi theo hắn đối với nàng tuyệt đối có lợi.
Lạc Kiến không mấy tình nguyện nhưng đối diện với ánh mắt trong suốt của Lạc Y lại mềm nhũn, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng nàng.
Nam tử híp mắt nhìn Lạc Kiến gật gật đầu. Người nhà tốt, thông qua!
" Đi thôi!"
Lạc Y quay đầu lại vừa đối diện nam tử hoàng sam thì nghiêm mặt, toàn thân tản mát ra khí thế vương giả thần thánh làm nam tử hít ngụm khí lạnh thở dài.
Không hổ danh là chủ tử của Lão đại a, năng lực chưa cao mà có sát ý và khí chất như vậy!
" Vâng! Mời Lạc Y đại nhân đi bên này!"
Nam tử càng thêm cung kính đối với Lạc Y. Hắn dù là ma thú tự tôn ngất trời, nhưng đối diện với cường giả vẫn là cam nguyện cúi đầu. Huống chi nàng xứng đáng! Nàng là chủ nhân của lão đại chờ đợi a! Mà lão đại cường hãn bậc nào, hắn cùng không tài nào dò xét được!
Lạc Y đi theo hoàng sam nam tử, bước chân vân đạm phong khinh. Nếu nàng đoán không lầm, nam tử này là hoá hình của ma thú hệ phong, cho dù hắn không cố ý, nhưng bước chân cũng theo bản năng như gió. Nếu không phải nàng có tố chất thân thể cường hãn cùng Lăng Thiên bộ pháp đã sớm bị bỏ xa.
Ma thú hệ phong a? Nàng còn chưa có ma thú hệ phong đâu!
Lạc Y trong lòng phúc hắc tính toán thì con đường ngoằn nghèo hoàng sam nam tử đã dẫn đến một cửa động. Cửa động làm bằng ngọc bích toả ra ánh sáng lam vô cùng tinh mĩ chói mắt.
Lạc Y nhíu mày nhìn xung quanh, nhận ra vừa rồi nàng đã bước qua một kết giới. Nếu không có kết giới bảo hộ, không biết với hang động này đã thu hút bao nhiêu người thám hiểm.
Hoàng sam nam tử đứng trước sơn động lật tay làm một thủ ấn, phá ra kết giới rồi đứng qua một bên mời Lạc Y đi vào bên trong.
Lạc Y cười nhạt, không hề e ngại mà bước vào. Hoàng sam nam tử đứng thẳng lưng ngoài cửa động như người gác cửa trung thành.
Lạc Y tiến vào trong, đập vào ánh mắt nàng đầu tiên chính là những bảo vật vô cùng hiếm thấy trong trời đất.
Kia là Thanh Liên nhị hoa tuyết y, kia là Linh cô mẫn song tán, kia là Lưu Di ban chỉ,...
Đây đều là vương giả trong vương giả vị thuốc, trải qua ngàn vạn năm hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt tạo ra biến dị như vậy. Thế nhưng tụ tập lại hết ở đây!
" Chủ nhân!"
Một âm thanh nam tử trầm thấp có chút nghẹn ngào vang lên bên tai. Lạc Y nhíu nhíu mày quay đầu nhìn. Phát hiện một nam tử cao lớn dũng mãnh đứng lên từ động băng, tay chân run rẩy tiến về phía nàng, vươn tay muốn đem nàng ôm vào lòng.
Lạc Y không suy nghĩ lùi lại một bước khiến tay của nam tử dừng giữa không trung vội rụt lại chùi chùi vào mãng bào quý khí.
" Chủ nhân?"
Âm thanh tràn ngập uất ức lại vang lên.
Lạc Y xoa xoa trán tuốt ra mồ hôi. Xin ngươi, dẹp bộ dáng tiểu tức phụ ấy đi có được hay không?
" Ngươi là ai?"
" Chủ nhân?" nam tử tràn đầy kinh ngạc, nhưng chợt như nhớ ra điều gì cười đến vui vẻ. Hắn sao lại quên a, chủ nhân bây giờ vốn không thể nhớ rõ hắn là ai. Hại hắn thương tâm ngỡ chủ nhân bỏ quên hắn.
Lạc Y nhìn biểu cảm thay đổi của nam tử trước mắt khoé môi cũng giần giật.
" Nói, ngươi là ai?"
" Ta là Phượng U, Âu Dương Thiếu Tà a! Chủ nhân, người có thể không nhớ ra ta, nhưng vạn vạn vạn năm trước ta là ma thú bản mạng bên cạnh người. Người vì luyện thần đan, cứu chuộc thiên địa nên cùng với nam thần hoá kiếp đầu thai. Ta đã bị phong ấn ở đây chờ đợi ngườii. Lúc người tiến vào Ma Vụ Sâm Lâm, phong ấn bắt nhịp hơi thở của người nên đã mở ra! Chính vì phá phong ấn nên mới kinh động ma thú tạo thành thú triều a!"
Lạc Y càng nghe càng không hiểu. Đây là muốn nói thân thế của nàng sao? Nam thần luyện thần đan, hoá kiếp trọng sinh? Câu chuyện này là câu chuyện nói về Thần nữ của minh giới nha! Chẳng lẽ, kiếp trước của nàng là như vậy? Thảo nào, nàng thấy luyện đan với nàng thực đơn giản, vì tiền thân, nàng vốn là Thần sư luyện đan a!
" Chủ nhân, ta biết người chưa thể nhớ ra ta, ta cũng không thể nói quá nhiều. Bây giờ người vẫn còn quá yếu, người phải bước đi, phải phong hoa tuyệt đại hơn đời trước a!"
Thiếu Tà mỉm cười nói, ánh mắt mang theo thân thiết cùng hoài niệm, cũng có cổ động và tin tưởng tuyệt đối. Ánh mắt của hắn làm nàng giật mình, nhưng không bài xích, ngược lại thấy thân thuộc ấm áp.
Nàng đã chấp nhận thân phận của mình.
" Chủ nhân, xin mời người đưa tay ra!"
Lạc Y không hiểu Thiếu Tà muốn gì, nhưng vẫn vươn tay ra. Tay Thiếu Tà cũng vươn đến, chạm nhẹ vào tay của Lạc Y. Theo đó, một giọng nói vang vọng trong đầu nàng.
" Ta là Âu Dương Thiếu Tà, bản mạng khế ước của Thần Nữ Minh giới, nay ta kí thác tâm linh của ta lên người hoá kiếp của chủ nhân. Cùng nhau vượt qua, sống cùng sống, ch.ết cùng ch.ết!"
Khế ước sinh mệnh ma thú, vượt qua quy tắc của Triệu Hồi sư cùng chế ước thiên địa. Một dạng vượt cấp khế ước nghịch thiên.
" Ta là Âu Dương Lạc Y, tiếp thụ thân phận Thần Nữ của Minh giới, kí khế ước bản mạng với Âu Dương Thiếu Tà. Đồng cam cộng khổ, sống ch.ết bất dời!"
Lạc Y vừa tâm niệm, một luồng ánh sáng thánh khiết bao phủ hai người. Trong người Lạc Y chạy quanh một luồng nhiệt khí, cuồng ngạo đem thân thể nàng một lần lại một lần cải tạo cuối cùng tập trung lại ở vị trí tai nàng, khắc thành hình dạng hoa sen tím rực rỡ chói mắt. Hoa sen tím như có sinh mệnh, tách ra một cánh hoa, điên cuồng hút linh khí bên ngoài.
Thăng cấp.
Hào quang thăng cấp điên cuồng hiện lên. Sau hai khắc mới dừng lại.
Thống lĩnh đỉnh phong!
Thăng cấp nghịch thiên khiến Nhược Ly và Dạ cũng bị cưỡng chế đi ra... Tiến hành thăng cấp.
Nhược Ly kinh ngạc khi biết cấp bậc của nàng, vội hoá về bản thể xoè đuôi ra đếm. A a a a a a, tám đuôi, trực tiếp mọc hai đuôi nha!
Nhược Ly sung sướng nhảy lên nhào vào lòng Lạc Y tiến hành cọ cọ. Tám cái đuôi nhè nhẹ gãi vào lòng bàn tay nàng.
Dạ càng khoa trương hơn, biến về bản thể vỗ cánh vài cái, rung động trời đất.
Thống lĩnh a! Thống lĩnh đỉnh phong a! Người ta thăng cấp khó khăn bao nhiêu, chủ nhân thăng cấp giống như ăn cháo. Húp một lần tới mấy chén.
" Ma thú của chủ nhân a? Không tệ, đều là vương giả!"
Thiếu Tà gật gật đầu. So với những ma thú này, huyết mạch hắn vẫn cao quý nhất, là Phượng U a!
" Chi chi"
Tiếng chi chi vang lên, không biết Tiểu Cầu ra ngoài từ lúc nào. Thiếu Tà giật mình nhìn xuống dưới kinh ngạc một hồi sau đó bật cười trêu tức xách Tiểu Cầu lên như xách con nhái. Một âm thanh vang lên nhưng chỉ Tiểu Cầu nghe thấy.
" Âu Dương Hàn a, ngươi so với ta còn gặp chủ nhân trước nhưng thế nào mà chưa hoá hình đây? Aiz, bộ dáng Long kì uy vũ của ngươi đâu rồi a?"
" Ta phi ngươi. Ta là vua của loài Long, cuồng bạo mạnh mẽ, cần nhiều thời gian để giải phong ấn, đợi khế ước của ta được kí, ta sẽ đánh ch.ết ngươi a!"
" Ta chờ a!"
Thiếu Tà cười hắc hắc, chọt chọt ngón tay vào bụng Tiểu Cầu, một bộ dáng đáng đánh đòn.
" Chủ nhân, ngươi mau thu bảo vật ở đây đi! Là ta lấy về cho người a! Còn rất nhiều thứ linh tinh khác nha!"
Những thứ linh tinh mà Thiếu Tà nói xác thực là bảo bối vạn kim khó cầu, cùng những bảo vật Thiên Địa khó kiếm chất đầy trong không gian. Điều này khiến Lạc Y vui bất diệc nhạc hồ nha!
" Hoàng Vân Phong báo!"
Thiếu Tà cất tiếng gọi, nam tử hoàng sam bên ngoài liền tiến vào. Hoàng Văn Phong báo, cũng là vương của loài báo a!
" Ta bây giờ phải đi, ta cho ngươi lựa chọn, một là cho ngươi tự do, ta không làm lão đại của ngươi nữa. Hai là ngươi đi theo ta, khế ước với chủ nhân. Chủ nhân là Triệu Hồi sư toàn hệ ma pháp, chưa có ma thú hệ Phong mà vừa vặn là Thống Lĩnh đỉnh phong như ngươi!"
Thiếu Tà nói từ tốn, gương mặt uy nghiêm vô cùng. Nam tử hoàng sam không suy nghĩ liền nói.
" Ta muốn nhận chủ!"
Là " Ta muốn nhận chủ", thái độ phục tùng vô điều kiện, chứ không phải miễn cưỡng như " Ta chấp nhận khế ước" a! Lạc Y gật gật đầu vung tay lên.
" Khế ước chi trận, mở! Khế ước bình đẳng, khế!"
Quá trình diễn ra rất nhanh, dường như nàng càng mạnh thì càng thực hiện Triệu Hồi lưu loát.
Hoàng Văn Phong báo phủ phục bên chân nàng, nói vô cùng cung kính.
" Chủ nhân"
" Từ nay, ngươi gọi là Âu Dương Mặc đi!"
" Tạ chủ nhân ban tên!"
Lạc Y cười cười cho tất cả đi vào không gian. Lần này, nàng trực tiếp để họ tiến vào Không gian tu luyện. Nàng xem họ như thân nhân mình, không còn gì cần giấu diếm nữa. Linh khí trong không gian tốt cho phát triển của chúng.
Trong không gian, Bạch Phong nhìn thấy chúng thú rất vui vẻ. Nhưng đối mặt với Thiếu Tà lại hơi hoảng sợ. Nàng biết, đây là một trong ngũ vị đại thần theo chân Thần Nữ mà bí tịch ghi lại.
Thiếu Tà nhìn Bạch Phong gật gật đầu, lần đầu tiên có thái độ dịu dàng với nữ tử trừ chủ nhân. Điều này hé mở cái gì còn không rõ sao?
Nhược Ly vừa vào không gian, không bao lâu liền cãi nhau với Dạ ầm ĩ một góc. Chỉ có Mặc ngơ ngác nhìn quanh. Xem ra chỉ có mình hắn cô đơn a! Nhưng không gian dày đặc linh khí này làm hắn vô cùng thích. Xem ra hắn không chọn nhầm chủ.
Bên ngoài Tiểu Cầu quyết không chịu vào không gian mà một mực bắt nàng phải ôm một lúc. Nó tủi thân a!
Lạc Y cười cười đành chịu, ôm Tiểu Cầu ra khỏi kết giới. Vừa ra nàng liền thấy một bóng lưng cho nàng cảm giác quen thuộc, trên lưng hắn còn có một Tử Cầu.