Chương 111: Sơ Phân Cảnh!
Di tích, nghe có chút dọa người, thật ra thì cũng không lạ thường.
Núi này cùng 9 đỉnh núi Thiên Hàng cũng không có quá nhiều khác biệt, một đám viện liên miên đến đỉnh núi, chỉ là có một vài viện vô cùng lớn, chiếm diện tích mười mấy mẫu, thậm chí mấy chục mẫu.
- Căn cứ theo tài liệu, mấy địa phương có giá trị nhất theo thứ tự là Linh Thảo Viên, Trân Khí Các, Diệu Đan Các cùng Vũ Kinh Lâu!
An Ngọc Mị cầm lấy một tấm bản đồ, nhìn một hồi, rồi lần lượt chỉ ra.
- Đi Linh Thảo Viên trước!
Chu Hằng lập tức nói.
. . .
Đại Diễn Thịnh Hội cũng cử hành mấy trăn lần, tình huống của nơi này sớm bị nhiều người tìm hiểu rõ ràng. Chu Hằng sở dĩ lựa chọn như vậy, là bởi vì thứ bên trong những địa phương khác càng ngày càng ít, mà Linh Thảo Viên mỗi lần trải qua "kỳ nghỉ" mười tám năm, lại sẽ có linh thảo mới lớn lên.
Linh Thảo Viên chưa chắc là địa phương có giá trị lớn nhất của Đại Diễn Tông, nhưng tuyệt đối là địa phương dễ dàng đạt được ích lợi nhất.
Lấy tốc độ của ba người, tới Linh Thảo Viên không đến mấy phút, trực tiếp leo tường mà vào, hiện ra trước mặt ba người là một cánh rừng rậm rạp, từ chỗ cao nhìn, cánh rừng này chừng mười mấy mẫu, liên miên xanh miết.
Dưới mỗi một cây đại thụ, cũng có thể có linh thảo sinh trưởng, theo bạn mà sinh. Đây là phương pháp trồng linh thảo đặc hữu của Đại Diễn Tông, hiệu quả tốt vô cùng. Chỉ tiếc từ khi Đại Diễn Tông đột nhiên sụp đổ cũng thất truyền.
Nếu muốn tìm được linh thảo ở dưới một mảnh rể cây lá khô cỏ dại, khó khăn rất cao. Hơn nữa chỗ này to lớn như thế, tháng chỉ sợ cũng chưa chắc đủ để đi hết một lượt!
Nhưng các thế lực lớn nghiêm cấm đốn cây tìm kiếm, đối với thế lực của Hàn Thương Quốc mà nói, đây là kỳ thu hoạch mười tám năm một lần,; đốn cây mà thu dĩ nhiên có thể đề cao thu hoạch lần này, nhưng cũng ý nghĩa không có lần sau!
Thế lực kia cũng sẽ không cho phép có tình huống như thế phát sinh, người nào phạm phải, đó chính là công địch của Hàn Thương Quốc, người người truy sát.
Vì vậy, không người nào dám làm chuyện như vậy.
Chu Hằng triển khai thần thức, quan trọng nhất là lưu ý hướng đi của đoạn kiếm màu đen trong đan điền, vị đại gia này mới là Đại Năng tầm bảo đệ nhất. Đáng tiếc, nơi này tựa hồ không có linh thảo gì có thể làm cho vị đại gia này "động tâm", không phản ứng chút nào.
So sánh với tới Tâm La Điện, nơi này quả thật không đủ cấp bậc!
Có bảo vật gì có thể so sánh cùng Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, đây cũng là bảo vật của Hóa Thần Cảnh! Không đúng, nếu quả thật tầng thứ mười có thể xuất hiện đối thủ Hóa Thần Cảnh, cái này ít nhất cũng phải cao hơn nửa đoạn so sánh với Hóa Thần Cảnh a?
Tiên . . . Tiên khí? Bán Tiên khí?
Thế gian thực sự có tiên sao? Trường sanh bất lão. Bất tử bất diệt tồn tại?
Chu Hằng có loại cảm giác nóng lòng, đáng tiếc, hắn không có quá nhiều người tin cẩn, nếu không chỉ cần để cho người ta đi vào lần lượt khiêu chiến. Mỗi một quan đều có đại thu hoạch a!
Không thể ăn gian, cũng chỉ có thể tiến hành từ từ, Chu Hằng thả Lâm Phức Hương ra, bốn người cùng nhau tìm kiếm.
- Có!
Lâm Phức Hương đột nhiên kêu lên, rút một gốc cây dị thảo toàn thân màu xanh biếc lên, dương dương đắc ý nói:
- Nhìn đi. Bích La Tâm Thảo, có ít nhất ba trăm năm, bổn cô nương thật là lợi hại, ẩn dấu nhiều năm như vậy không có bị người phát hiện, lại bị bổn cô nương tìm được rồi!
Ba người Chu Hằng hai mặt nhìn nhau, cũng không khỏi lắc đầu, vận khí của nàng quả thật rất tốt.
Đáng tiếc, cách dùng của Bích La Tâm Thảo cũng không phải là rất lớn, khả năng này cũng là một trong những nguyên nhân may mắn còn sống sót của nó.
- Chờ đã!
Lâm Phức Hương ba người vừa muốn rời đi, Chu Hằng cũng là ngăn trở các nàng.
- Nhìn kỹ, lá cây Bích La Tâm Thảo này có dấu vết bị cắn!
- Rất bình thường a, trong rừng cây luôn luôn có côn trùng!
Lâm Phức Hương không cho là đúng nói.
Cổ Tư cùng An Ngọc Mị ánh mắt đồng thời sáng ngời, vẫn là An Ngọc Mị nói:
- Bích La Tâm Thảo vốn dĩ lấy bền bỉ mà nổi danh, có thể làm thuốc cũng là bởi vì tác dụng này, có thể làm chậm lại quá trình biến chất của đan dược rất lớn, trên căn bản không có côn trùng gì sẽ ăn Bích La Tâm Thảo! Trừ phi .. .
- Trừ phi nơi này có Minh Ngọc Phong!
Chu Hằng tiếp lời nói:
- Phong mật của Minh Ngọc Phong chính là vật đại bổ!
An Ngọc Mị nhất thời trở nên hưng phấn, kiều nhan hiện đầy vầng sáng mê người, phảng phất như mới vừa kết thúc triền miên cùng Chu Hằng.
- Hẳn là đang ở trên cây to ở phụ cận, tìm xem!
Bốn người Chu Hằng lập tức tản ra, nhảy lên cây, cẩn thận tìm kiếm.
- Ta tìm được rồi!
Không lâu lắm, Lâm Phức Hương duyên dáng gọi to, trong giọng nói tràn đầy hưng phấn.
- Chớ lộn xộn!
Chu Hằng vội vàng nói, thông thường Minh Ngọc Phong chẳng qua là yêu thú Luyện Thể Cảnh, nhưng nhất định là có mấy ong đực hộ vệ tổ ong đạt đến Tụ Linh Cảnh, cũng không phải Lâm Phức Hương có thể địch nổi.
Nếu là nàng lộn xộn, vô cùng có khả năng sẽ bị chích thành tổ ong vò vẽ, nọc ong Tụ Linh Cảnh há lại có thể coi thường!
Chu Hằng bay vút tới, chỉ thấy trên một cành cây quả nhiên có một tổ ong to lớn, cao chừng nửa người! Nhưng lá cây rậm rạp, nếu không phải nhảy lên đầu cành, làm sao cũng không thể phát hiện.
Tất cả mọi người đưa ánh mắt nhìn chăm chú linh thảo ở dưới gốc cây, cũng là bỏ lỡ vô ích tổ Minh Ngọc Phong bảo vật như vậy.
Chu Hằng không chút do dự, trực tiếp làm Cửu Huyền Thí Luyện Tháp lớn hơn, đá ra một cước, toàn bộ tổ ong lập tức bay vụt vào trong tháp, vô số con ong mật toàn thân tuyết trắng rối rít bay ra khỏi tổ ong, giết về phía Chu Hằng.
Bành!
Tháp thân quan hợp, Chu Hằng tâm niệm vừa động, đã thu Cửu Huyền Thí Luyện vào.
Lúc này, An Ngọc Mị cùng Cổ Tư cũng nhảy tới đây, Chu Hằng đồng thời ôm lấy tam nữ, nói:
- Đều vào tháp!
Hắn tâm niệm vừa động, bởi vì tam nữ cũng sẽ không chống cự ý chí của hắn, lập tức bị hắn thu vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
Nhất thời, vô số ngọc phong điên cuồng cuốn về phía bốn người.
- Các ngươi cũng không nên động thủ!
Chu Hằng khẽ quát một tiếng, phi hắc kiếm ra, đẩy Phi Bộc Kiếm Pháp ra, kiếm thác nước màu đen cuốn đi, nhất thời có vô số con phong ch.ết ở dưới hắc kiếm.
Những ngọc phong này mặc dù cảnh giới không cao, nhưng thắng ở số lượng nhiều, chung vào một chỗ cũng không thể coi thường.
Hắn nắm giữ thế, nhìn như xuất ra một kiếm lại có thể diễn hóa ra hàng vạn hàng nghìn kiếm, lực sát thương vô cùng đáng sợ. Chỉ có sau một phút đồng hồ, quanh người hắn đã là thi thể ngọc phong chất thành đống cao.
Sau khi chém giết sạch 5 con ngọc phong Tụ Linh Cảnh, có chừng trăm con ngọc phong còn lại cuối cùng không dám tiến lên nữa, chẳng qua là bay múa vờn quanh tổ ong.
Chu Hằng bổ tổ ong ra thật cẩn thận, sau khi lấy đi chín thành mật ong, dung hợp tổ ong biến đổi vững chắc, thả lại trên cây một lần nữa. Hắn giữ ngọc phong lại không có giết, hơn nữa một thành mật ong, hơn trăm con tàn phong, đủ để tiếp tục sinh sôi nảy nở.
Bầy ong này cũng không có đắc tội hắn, nhưng vì sự cường đại của mình, Chu Hằng xuất thủ cướp đoạt, nên giữ một đường sinh cơ. Đây là nguyên tắc của hắn.
Mật ong rất nhiều, sau khi chia làm 4 phần, mỗi một phần đều lớn chừng nắm đấm, Chu Hằng cũng không có nặng bên này nhẹ bên kia, nếu là bốn người đồng hành, như vậy mỗi người đoạt được cũng giống nhau.
- Sau này tranh đoạt sẽ rất kịch liệt, chúng ta lập tức luyện hóa mật ong, tranh thủ đột phá!
Chu Hằng nói.
Thực lực của đoàn người bọn họ cũng không mạnh, nếu là tranh đoạt bảo vật cùng người. Khả năng chiến thắng rất thấp, còn nếu là gặp gỡ Thủy Nguyệt công chúa, thậm chí còn sẽ có nguy hiểm tánh mạng!
Tăng cường thực lực, vô cùng cấp bách.
Bốn người đang ở trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp tiêu hóa chỗ tốt của mật Minh Ngọc Phong.
Chu Hằng cũng không có ăn mật Minh Ngọc Phong vào. Mà là để hắc kiếm hấp thu lực lượng luyện hóa, thời gian không lâu, chỉ hơn hai giờ. Đưa tu vi của hắn lên Tụ Linh tam trọng thiên trung kỳ.
Lại cắt mật Minh Ngọc Phong thành từng mảnh nhỏ, chia ra ăn vào, tu vi của hắn tăng mạnh. Sau một ngày một đêm, đạt đến Tụ Linh Cảnh đỉnh phong!
Có thể trùng kích Sơ Phân Cảnh!
Khả năng này cần thời gian thật lâu. Mười ngày nửa tháng cũng không coi là lâu dài! Chu Hằng suy nghĩ một chút, thương lượng một chút cùng An Ngọc Mị tam nữ, cuối cùng quyết định ở lại bên trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, để bảo đảm an toàn.
Thống nhất ý kiến, Chu Hằng liền yên lòng trùng kích Sơ Phân Cảnh.
Không gian đan điền của hắn bây giờ đã tràn đầy linh lực, nồng nặc hóa thành chất lỏng, xuống một bước, chính là tách đan điền ra, trọc khí trầm xuống thành đất, thanh khí bay lên thành trời.
Dĩ nhiên, cả quá trình liên quan đến Ích Địa Cảnh cùng Khai Thiên Cảnh, trước mắt hắn còn xa xa không có đi đến một bước này, chỉ cần đan điền Sơ Phân cũng đủ.
Nhưng làm sao chia, đây là một cái vấn đề khó khăn không nhỏ, cái gọi là quan, bình chướng chính là chỉ cái này.
Hắn thần thức hóa hình, tay cầm hắc kiếm, tạo nên Lăng Thiên Cửu Thức ở trong đan điền.
Chém chém, phá phá phá!
Ùng ùng, trong cơ thể hắn không ngừng phát ra tiếng nổ lớn như đồng dạng sét đánh, phảng phất như vũ trụ sơ khai, chấn động vạn lãnh thổ!
Sơ Phân Cảnh, chính là phải Sơ Phân thiên địa, tạo thành hình thức ban đầu của thế giới nội tại.
Lòng Chu Hằng có điều hiểu ra, Lăng Thiên Cửu Thức khai thiên Ích Địa!
Ầm!
Không gian đan điền run rẩy dữ dội, cắn cắn cắn, giống như vỏ trứng gà, xuất hiện một vết nứt, không ngừng lan tràn, hiện đầy cả đan điền, sau đó ầm ầm bể tan tành, rầm rầm mở ra, tạo thành hai bộ phận trên dưới!
Ở trong quá trình này, không gian đan điền đang cấp tốc bành trướng, cuối cùng lớn lên gấp mười lần!
Gấp mười lần!
Lúc mở đan điền, không gian đan điền của hắn lớn hơn gấp bốn, lần này là gấp mười lần! Mà đại bộ phận người Sơ Phân thiên địa có thể tăng lớn gấp đôi không gian đan điền, lúc này đan điền của Chu Hằng gấp 40 lần Sơ Phân Cảnh!
Bởi vậy, tiềm lực sự phát triển của hắn chẳng những không có giảm nhỏ, ngược lại còn đang tăng lên!
Thiên địa linh khí tuôn ra, Chu Hằng tham lam hấp thụ lấy, củng cố cảnh giới.
Nửa giờ sau, hắn ngừng lại, cũng không có đứng lên, mà là ăn mật Minh Ngọc Phong còn dư lại, tiếp tục tăng tu vi của hắn lên.
Sơ Phân nhất trọng thiên trung kỳ!
Chu Hằng mở hai mắt ra lần nữa, lộ ra vẻ mặt hài lòng, lúc này gặp lại Nam Cung Nguyệt Dung, lá bài tẩy của hắn nhất định có thể chém giết đối phương!
Hắn giơ hai tay lên, oanh, tử hỏa bốc cháy lên ở tay trái, tay phải biến thành kim loại. Lần này, kim loại cùng tử hỏa cũng đạt đến cánh tay!
Huyết mạch lực tăng lên rất lớn!
Chu Hằng lấy Linh Tinh Trụ ra, đây là hắn nhờ An Ngọc Mị mua, để thỉnh thoảng thử huyết mạch lực của hắn một chút.
Song Nhân linh thể thập tinh!
Lại đột phá một lần, cho dù chẳng qua là tiểu cảnh giới, hắn có thể đẩy mạnh huyết mạch lực đến Địa linh thể!
Quá nghịch thiên!
Chu Hằng vừa sợ hãi than,vừa mừng rỡ tới mặt mày hớn hở, Sơ Phân Cảnh quả thật không phải là Tụ Linh Cảnh có thể so, lúc này lực lượng của hắn ít nhất là hơn trước ba mươi lần!
Dưới tình huống bình thường, từ Tụ Linh Cảnh tăng lên tới Sơ Phân Cảnh, lực lượng gia tăng gấp mười lần, nhưng Chu Hằng cũng không phải là thường nhân.
Hắn trực tiếp lên lầu 3, bắt đầu thí luyện Sơ Phân Cảnh!