Chương 10
Tô Lương bị kéo tha vào trong phòng của mình, còn có chiếc giường rộng lớn nức mắt trong căn phòng…… ta rốt cuộc tính là cái gì…… tại sao phải để cho một tên con trai chơi đùa thành thế này…… không cam tâm sao…… nhưng ta lại có thể làm thế nào?
Mục quang của y đã có chút tản mác, hoang mang nhìn phía trước, lại không biết bản thân cuối cùng muốn nhìn thấy những gì…… cầm dưới một trận đau đớn, gọi lại thần trí của y, mục quang y đối diện với người trước mắt luôn một mực ức hϊế͙p͙ y……
Không giãy dụa được…… không biết từ lúc nào, Tô Lương phát hiện tứ chi của bản thân đã bị cà vạt cột vào bốn góc giường, nằm thành hình chữ đại (大) trên giường, ngẩng mặt đối diện với hầu kết đang nuốt nước miếng của Tô Hàm và ánh mắt đã bốc cháy của hắn….
“ Biến thái, anh đừng chạm vào tôi…..” Tô Lương vô lực hét lên, lại đổi lấy sự kéo xé mãnh liệt y phục trên người mình, Tô Hàm nghiêng đầu đi, cười tà ác: “Đừng chạm cậu? Hâng, tôi chạm vào cậu thì lại thế nào?” Nói rồi khiêu khích dùng móng tay ngắt một bên nhũ châu màu đỏ nhạt của Tô Lương, nhìn màu sắc của thứ non nớt đó dần dần đậm hơn, sau đó đứng lên.
Tô Lương cắn chặt môi của mình, không phát ra một tiếng nhìn Tô Hàm, mà Tô Hàm cũng lãnh tĩnh nhìn y, một tay mò lên đầu nhũ tiêm vừa rồi đã đứng thẳng, dùng sức ngắt….. đau đến toàn thân Tô Lương run rẩy……
Tô Hàm khiêu mi lên nói: “Sao rồi có thế này mà đã không chịu nổi rồi sao? Cái miệng này một chút cũng không ngoan, ở đây thì chân thật hơn nhiều….. thật mê người….” Nói rồi đã phủ lên ngậm lấy nhũ châu vào miệng, ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ cắn ʍút̼, nhìn thấy trên mặt Tô Lương đã phủ lên một tầng hồng đỏ nhạt, đột nhiên nhe răng cắn lấy.
Tô Lương cắn răng run rẩy, môi dưới đã muốn bị hắn cắn nát, mang theo một chút hương vị rỉ sét, còn chưa kịp hoàn hồn lại, lưỡi của Tô Hàm đã đưa vào trong, ɭϊếʍƈ vòng quanh hàm răng mấy vòng, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ ngây thơ của Tô Lương, dùng sức kéo ra, khiến mặt Tô Lương có vẻ bí thở, nhưng người trên thân một chút cũng không chậm trễ, nhanh chóng kéo quần dài của y xuống, một tay nắm chặt phân thân của Tô Lương, bắt đầu nhu động, thân thể giống như đã bắt đầu quen với sự trêu chọc của Tô Hàm, không bao lâu đã trung thực biểu hiện ra dục vọng của mình, phía trên đỉnh không ngừng rỉ ra dịch thể trong suốt……
“ Rất thành thật……” Ngữ khí chế giễu của Tô Hàm khiến Tô Lương nghĩ muốn cứ vậy ch.ết phức cho xong, vậy sẽ không còn phải chịu được sự bức hϊế͙p͙ của người trước mặt này, cũng không cần ngay cả làm một người hoàn chỉnh cũng không thể được…… nhưng mà, y vô pháp giãy dụa, y chỉ có thể nhìn Tô Hàm không ngừng trêu chọc nơi mang đến cho y vô hạn khoái cảm……
Y ngây ra, nhìn đầu lưỡi của Tô Hàm từ trước ngực của mình ɭϊếʍƈ dọc xuống, ɭϊếʍƈ đến bụng cũng không có ý định dừng lại…… sau đó nhìn thấy đầu của Tô Hàm dừng lại ở chỗ giữa hai chân của mình, tỉ mỉ rà soát phân thân đã đứng thẳng đó, không đợi Tô Lương kêu lên, bộ vị quan trọng của thân thể đã được ngậm vào trong miệng của tên đó……
Toàn thân y đau như có lửa đang thiêu đốt, sao lại như thế…… sao lại như thế….. hắn sao lại làm như vậy…… hắn tại sao phải làm như vậy….. không hiểu nổi…..
Sự bối rối và khoái cảm giống như hai chiếc xe lửa đang chạy về hai phương hướng khác nhau, đang xé y ra làm hai….. y có thể rõ ràng cảm giác được đầu lưỡi bá đạo đó đang sỉ nhục, chế nhạo chính mình, lúc này đang vô cùng siêng năng ngậm ʍút̼ thân thân của y….. đột nhiên lại bị nuốt lấy….. Tô Lương lúc này đã hoàn toàn mất hết năng lực suy nghĩ, chỉ hy vọng có thể……
Không, không được…… y không ngừng khắc chế bản thân, toàn thân đều đang run rẩy….. tay và chân đều bị trói chặt không thể giãy dụa. Chặt đến phát đau……
Trong lòng Tô Hàm cười thầm, tay mò ra phía sau, bắt đầu trêu chọc ở hai quả cầu nhỏ…. Cảm thấy người trước thân cong người lên, thứ đang xung mãn liền bắn hết vào trong miệng của hắn…..
Nhìn toàn thân Tô Lương sau khi trải qua dư âm đều đang phiếm lên một màn sắc hồng nhạt, hắn lau thứ đang ở trong miệng nói: “Cũng thật là mỹ vị…. có muốn nếm thử hay không?”
Tô Lương bị sự chế giễu của Tô Hàm khiến cho càng thêm không dám ló mặt, lại phát hiện cửa vào mật động của bản thân đã có một ngón tay sẵn sàng muốn động, y nhận mệnh nhắm mắt lại, đợi rất lâu lại không đợi được sự xuyên kích như trong dự liệu, mà là một thứ mềm mại nhu động ở cửa vào động khẩu, y chợt kinh hoảng, mở mắt ra thì lại thấy Tô Hàm đang ɭϊếʍƈ……
Không giống như sự khai mở trước đây, đầu lưỡi linh hoạt ở những nếp nhăn ɭϊếʍƈ qua ɭϊếʍƈ lại, còn thỉnh thoảng chui mấy phần vào trong, làm cho động khẩu càng thêm ẩm ướt……
Bên trong trở nên nóng bỏng, vừa ngứa vừa khó chịu, hận không thể dùng tay bắt lấy, nhưng chỉ có một thứ ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ đánh vòng ở bên ngoài…… càng khiến cho người khác vô pháp chịu đựng… càng muốn thật nhiều….
Tô Hàm thỏa mãn thấy huyệt khẩu nhỏ bé bắt đầu tự động thu siết lại, hơn nữa cũng càng lúc càng có su hướng dựa gần vào vị trí mà hắn ɭϊếʍƈ….. hắn cười, nhanh chóng dùng một ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống, vừa tiếp cận một bên mật huyệt thì liền bị ngậm vào…… hắn không gấp rút động, hắn muốn nhìn tiểu huyệt tự co lại, quả nhiên không bao lâu, giống như không thỏa mãn chỉ có một ngón tay, tiểu huyệt đã tiết ra niêm dịch nhạt nhạt……..
Tô Hàm đắc ý cười, đưa vào ngón tay thứ hai, sau đó chạm rãi trừu động, đợi đến lúc có thể nhét vào ba ngón tay, Tô Hàm đã không chịu nổi nữa, một cái đỉnh thân đưa dục vọng của bản thân vùi thật sâu vào trong chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt mê người…….