Chương 38: Ngoại truyện 1 lâu ngày cũng hiện nguyên hình

- Sang Won... Em nhìn gì vậy? - Kim Soo Hyun đang ngồi đọc báo ở ghế sô pha, thấy biểu hiện bất thường của cô anh gặng hỏi, có chút không tự nhiên.
Cô còn đang nhìn khuôn mặt anh ngây ngốc, lại nhìn ở khoảng cách xa không dám tới gần, hơn nữa, vẻ mặt này chẳng khác gì con sói bị bỏi đói mấy năm nữa.


Nghe anh nói, cô giật mình choàng tỉnh, thấy anh nhìn mình như thể sinh vật lạ như vậy, cô cũng thấy ngại ngại, hai má đỏ ửng, không dám nhìn thẳng mặt anh nữa:
- Soo Hyun... Anh thật sự rất đẹp trai!


Trong một ngày, đúng ra nếu như anh không có lịch trình nào thì cô nàng này sẽ chuyên tâm ngắm anh cả buổi, cứ năm phút lại bật thốt câu nói quen thuộc ấy.
Kim Sang Won... Lúc em biết anh là thần tượng của em, em cũng đâu phản ứng như bây giờ?


Anh đâu có biết... Lúc đó cô cũng rất muốn nhìn anh như thế này, chỉ tiếc là lúc đó cô nghĩ không thể ở bên cạnh anh, càng không dám đối mặt với anh.


Nhưng giờ thì khác rồi, cô cười gian, người đàn ông đang ngồi đọc báo trên sô pha kia bây giờ là người yêu cô đến nỗi không tiếc cả thời gian bên cạnh cô, lúc nào cũng yêu chiều cô hết mức, khiến nhiều lần cô tự hỏi: Có phải mình đang nằm mơ?


Cũng may mà cô còn nhờ anh nhéo má mình vài cái để xác định đâu là mơ đâu là thực, nếu không thì cô cũng không dám tin vào điều này đâu.


available on google playdownload on app store


- Soo Hyun... - Đôi mắt cô mở to ra, nụ cười xuất hiện nhanh chóng, má núm đồng tiền càng làm tăng lên vẻ dễ thương vốn có của cô - Anh hát em nghe đi mà!
Người này... Thật đúng là biết đòi hỏi!
Anh tự lắc đầu với mình, thầm mong mình hát xong một bài cô nàng này sẽ tha cho mình.


Anh ngoắc tay về phía cô, cô hiểu ý liền chạy lại ngồi bên cạnh anh như một chú cún con:
- Sang Won, anh hát một lần, sau đó em không được làm phiền anh nữa đâu đấy!
Cô gật đầu. Anh điều chỉnh giọng của mình, sau đó một giọng ca trầm vang lên, làm toàn bộ trái tim cô nghe mà run lẩy bẩy.


Anh hát bài "Only you" - cái bài hát mà cô bao giờ cũng muốn nghe nó, cô nghe xong mà khuôn mặt chìm trong mạch cảm xúc.
Lúc anh hát xong, quay sang đã thấy cô gái nhỏ đã ngủ say, anh chịu thua, bế cô vào phòng, đắp chăn cho cô sau đó đi ra tiếp tục đọc báo.


Từ sau sự việc kia, các tòa báo có vẻ quan tâm đến việc riêng tư của anh rất nhiều, cũng gây ra không ít phiền phức, số lượng fan cũng giảm sút khi biết tin anh đã có người yêu.
Nhưng nói như vậy, anh càng thấy nhẹ người, ít ra anh cũng đã chứng mình cho cô thấy anh thích cô đến mức nào!


Ngay lúc anh đứng dậy thì một bàn tay vươn ra kéo cả người anh nằm ầm xuống dần, cô nhìn anh cười toe toét.
- Kim Soo Hyun... Anh là của em! - Cô khẳng định chắc nịch, khiến anh cũng phải bật cười.
Cô bé này... Vẫn trẻ con như vậy!
Đón tiếp ngoại truyện 2






Truyện liên quan