Chương 110
MƯA SẤP MẶT TỪ GIAO THỪA TỚI GIỜ 😂😂😂😂, MƯA NHƯ BÃO LUÔNG😆
CHÚC CẢ NHÀ NĂM MỚI MAY MẮN, MẠNH KHOẺ, PHÁT TÀI, TIỀN TIÊU NGẬP MẶT
Vì Bulma các nàng muốn tới, cho nên Lạc Vân Thanh cho người máy dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ một phen, đồ vật bên trong đem ra rau chùi tẩy rửa, nên đổi thì đổi, đặc biệt là chăn, thừa dịp hai ngày nay có ánh nắng mặt trời cậu cố ý đem chăn đã giặt sạch phơi khô lấy ra phơi thêm lần nữa.
Muốn cậu nói ngày mùa đông làm gì để khiến người cảm thấy thoải mái? Kia chắc chắn là oa ở trên giường rúc vào trong chắn đệm tràn ngập hương vị ánh nắng mặt trời ngủ ngon rồi!
Buổi chiều hơn bốn giờ, ánh mặt trời đã không còn, Lạc Vân Thanh chạy tới sân đem chắn ga thu lại, sau đó bỏ vào tủ quần áo tránh cho khỏi bụi.
Dù sao từ tinh cấu Nông nghiệp H-MCK1 tới Thủ Đô tinh ít nhất cần ba ngày hành trình, hơn nữa đi ra ngoài cần thời gian chuẩn bị, Bulma các nàng tới có lẽ cũng phải một tuần nữa, còn phải mấy ngày nữa mới tới, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có chút tro bụi.
Đem đồ vật cất xong, xoay người, vừa định rời tới phòng khách, cậu liền nhìn thấy Leonard tựa vào cạnh cửa nhìn mình.
"Sao đột nhiên lại tới?"
Lạc Vân Thanh đi tới, nhẹ nhàng đẩy hắn một phen, để hắn tránh ra, sau đó đóng lại cửa phòng cho khách.
Leonard lụi về phía sau một bước, khi cậu đóng cửa liền ôm lấy vòng eo của cậu, gắt gao mà dán ngực vào phía sau lưng cậu, đem cằm của mình đặt ở trên đỉnh đầu của cậu.
Loại hành động khăng khít thân mật này khiến Lạc Vân Thanh không được tự nhiên vặn vẹo, đặc biệt là khi cảm nhận được bàn tay Leonard ở phía sau lưng mình tùy ý du tẩu khắp nơi càng nhịn không được đỏ bừng vành tai.
"Tần Tử Mặc vừa mới phát Thiên Bác." Thanh âm trầm thấp gợi cảm của Leonard vang lên bên tai cậu.
Tần Tử Mặc này...sẽ không phải là quảng cáo thật chứ?
Nghe tới tin tức này, đầu tiên Lạc Vân Thanh có chút không dám tin tưởng, sau đó nghĩ tới hàng tồn kho của mình, nghiền ngẫm nhướng mày cười cười, nhịn không được nói một câu: "Như vậy thực thú vị."
Không phải sao! Tần Tử Mặc là ai nha? Tiểu thịt tươi phú nhị đại có tiếng ở giới giải trí, một đống fan, tin tức này vừa đi ra ngoài, không cần phải nói Lạc Vân Thanh có thể chắc chắn sẽ nhận được một đống đơn đặt hàng, vốn dĩ đây là việc rất khiến người vui vẻ, nhưng lại có vấn đề!!!
Cậu không có tinh chất hoa đào! Hơn nữa đừng nói tinh chất, hiện tại ngay cả nguyên vật liệu cũng chưa, những người muốn mua đó sẽ bùng nổ đi?
Nghĩ tới những người đó mặc kệ thế nào cũng không mua được sản phẩm, Lạc Vân Thanh liền không phúc hậu mà cười.
Vốn dĩ không khí rất kiều diễm lập tức bị tiếng cười của cậu ngắt đứt, khiến Leonard buồn bực không thôi.
"Cậu bảo Tần Tử Mặc xóa bài post đó đi thôi." Lạc Vân Thanh hảo tâm nhắc nhở nói.
Dù sao đồ vật của cậu tốt, căn bản không lo không bán được, hơn nữa không chỉ không lo không bán được mà còn lo không có mà bán ấy, cho nên muốn nhiều khách hàng như vậy làm gì? Lúc trước đồ cậu gửi đi Leonard nói là để hắn quảng cáo, Lạc Vân Thanh còn tưởng là nói đùa chứ, không nghĩ tới cứ nhiên là sự thực.
Antifan của Tần Tử Mặc cũng không ít, Thiên Bác vừa có bài post chắc chắn sẽ có người liều mạng vào nhảy nhót, antifan trào phúng, sau đó fan lại không mua được đồ vật, cái này....chắc hay ho.
Lạc Vân Thanh nếu coi ngươi ta là bạn, vậy đừng chơi khăm hắn.
Nào biết nghe được những lời này của Lạc Vân Thanh, Leonard lắc đầu nói: "Chậm rồi."
Lạc Vân Thanh: Nghi vấn. jpg
"Này đã lên hot search Thiên Bác rồi."
Lạc Vân Thanh: "......"
Không phải nói hot search rất khó lên sao?
Không phải nói rất nhiều minh tinh trăm phương ngàn kế tạo ra tin tức để lên hot search sao?
Không phải nói hot search đều là mua nhiều sao?
Nhưng vì cái gì cậu cảm thấy đây đều là gạt người vậy?
Có chút vô ngữ, cậu mở ra Thiên Bác một thời gian đã không đăng nhập, giao diện quen thuộc, vừa thấy hot search, tin tức đầu tiên chính là # Tần Tử Mặc đề cử Lạc Vân Thanh #
Đây cũng không biết là đề tài ai làm ra, không biết còn tưởng Tần Tử Mặc muốn đề cử cậu xuất đạo hay là tham gia bộ phim điện ảnh truyền hình linh tinh gì đó ấy chứ, dù sao những lời này rất có hàm nghĩa khác!
Click vào, quả nhiên....
"Làm sao vậy? Làm sao vậy? Có phải Lạc Vân Thanh muốn xuất đạo hay không? Cậu ấy rốt cuộc muốn xuất đạo sao Kích động! Tần Tử Mặc đề cử cậu ấy làm cái gì?"
"Không phải dạo này Tần Tử Mặc nói muốn nhận một bộ phim điện ảnh sao? Chẳng lẽ là đề cử Lạc Vân Thanh một nhân vật gì đó? Thật chờ mong a, điện ảnh thật tốt, đại đặc tả, ta liền muốn nhìn mỹ nhân thịnh thế 360° không góc ch.ết."
"Lầu trên bị mù chữ à? Làm ơn đi xem Thiên Bác của Tần Tử Mặc phát đi rồi lại nói, người ta chỉ là nói đồ vật Lạc Vân Thanh dùng tốt có được không?"
"......"
"Lạc Vân Thanh sao lại đổi nghề đi làm cái này? Thật sự quá thất vọng, ta còn tưởng cậu ấy bị gọi tới viện nghiên cứu chứ, không thể không nói này đúng là đại tài tiểu dụng, có thời gian này làm sao không đi nghiên cứu đem lại lợi ích cho nhân dân chứ."
"Đúng vậy, cậu ta cũng quá không làm việc đàng hoàng rồi, ngươi nhìn xem những người làm nghiên cứu khoa học khác, có ai giống như cậu ta suốt ngày lên hot search hay không, xuy...người ta mỗi ngày đều ngốc tại viện nghiên cứu nghiên cứu đồ vật."
"Có được thiên phú như vậy lại không biết quý trọng, quá đau lòng!"
"......"
"Là một người từ trước tới này đều không biết phát biểu ý kiến, lần này ta thật sự nhịn không được, lầu trên người là tâm lý gì vậy? Tóm lại chỉ cần có một chút thành tựu liền không thể làm thứ mà mình thích nữa được sao? Cũng chỉ có thể mỗi ngày ngốc ở viện nghiên cứu? Ngươi là người từ đâu tới thế, dựa vào đạo đức gì, chỉ cần không trái pháp luật người ta thích làm gì thì làm thế nấy, ảnh hưởng rắm gì tới ngươi!"
"Thần kỳ! Ta chỉ là trầm mê nhìn ảnh một hồi mà thôi, bình luận đã nhiều như vậy? Ngay cả Lạc Vân Thanh làm gì cũng soi mói? Lúc này không phải là nên giống như Tần Tử Mặc lập tức mua luôn sao? Bình tinh chất xinh đẹp như vậy, chắc chắn phải có trong tay."
"Ta cũng muốn mua, thật sự là quá thích cái bình này, vẻ ngoài đẹp như vậy, công hiệu còn tốt như thế! Có đắt ta cũng phải mua!"
"Ha ha ha ha, ta có bình tinh chất hoa đào này rồi, lúc trước khi đi du lịch ở trấn nhỏ Vân Quế có mua của một cửa hàng giả cổ tên là Phúc trang, lúc ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên đã bị nó mê hoặc! Cho nên không chút do dự mua hai bình, không nghĩ tới hiện tại ta cư nhiên có thể giống như Tử Mặc đại đại dùng chung một loại!"
"Hắc hắc hắc, các ngươi tuyệt đối không thể tưởng được giá cả của nó có bao nhiêu mỹ lệ, lúc ấy ta tưởng với giá tiền như thế chỉ mua hai cái bình không cũng có lời, không nghĩ tới đồ vật bên trong còn có hiệu quả tốt như vậy."
"Ta cũng là mua khi đi du lịch, vốn đang cảm thấy xúc động mua sắm không tốt lắm, hiện tại nghĩ lại thấy may mắn vì đã mua, hiệu quả thực sự rất tốt, tốt đến nỗi biết bọn họ chỉ bán ở một cửa hàng ta nhịn không được lại chạy một chuyến tới trấn nhỏ Vân Quế để mua, nhưng đáng tiếc chính là có đi cũng vô dụng, đã sớm bán hết rồi 【 ảnh 】."
"......"
"Dân cư ở trấn nhỏ Vân Quế có một nắm, rất muốn hỏi một chút Tần Tử Mặc đại đại đem sản phẩm đã bán hết, thậm chí ngay cả nguyên vật liệu cũng dùng hết rồi ra giới thiệu là có ý gì? Là muốn tìm đánh sao?"
"Vì hắn là tâm cơ boy nha, có lẽ toàn bộ giới giải trí cũng chỉ có mình hắn như vậy thôi, không có ai giống hết o(* ̄▽ ̄*)ゞ"
"Ha hả, không có? Không có? Trái tờ rym thật đau, đột nhiên muốn đánh ch.ết thần tượng của mình là làm sao đây?"
"+1"
"......"
............
Nhìn những dòng bình luận này Lạc Vân Thanh cũng không biết mình nên có cái biểu tình gì. Giống như bị võng hữu tẩy não, Lạc Vân Thanh bỗng nhiên cảm thấy Tần Tử Mặc thật sự có chút thiếu đòn, lấy loại đồ vật không có khả năng mua được này để lừa dối người ta, đây là tiết tấu một giây muốn bị đánh ch.ết đây mà.
Nhưng mà nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền tới, Lạc Vân Thanh mới vừa rời khỏi Thiên Bác, Tần Tử Mặc liền gọi điện tới.
Nhận cuộc gọi, chỉ thấy Tần Tử Mặc ánh mắt khẩn trương hề hề nhìn cậu vài cái, sau đó hỏi: "Vân Thanh, tinh chất hoa đào kia của cậu không còn nữa sao?"
Lạc Vân Thanh dám cam đoan tuyệt đối hắn đã đọc bình luận trên Thiên Bác kia, bằng không sao có thể biết được chuyện này, cậu và Leoanrd chưa nói với hắn nha.
"Ừ, đã hết rồi."
"Cậu gạt tôi đúng không?" Tần Tử Mặc không muốn tiếp thu hiện thực.
Tinh chất hoa đào kia dùng đúng là rất tốt, mặc kệ là làm mặt nạ hay là dùng để pha nước tắm, hiệu quả đều là chuẩn CMNL, đáng tiếc chính là lượng không nhiều lắm, dùng nhiều vài lần đã hết rồi, vốn dĩ hắn còn định hết liền xin tiếp, nhưng hiện tại.....
Bỗng nhiên có một cỗ xúc động muốn tự sát, nếu biết trước đã dùng tiết kiệm rồi.
"Thật đấy." Lạc Vân Thanh không chút do dự đánh vỡ hắn tự lừa mình dối người.
"Ngay cả hoa đào trên núi cũng không còn mà hái, hiện tại cành cây vẫn đang trụi lủi."
"Vậy chúng ta mua hoa đào bên ngoài được không?" Nghĩ nghĩ Tần Tử Mặc kiến nghị như vậy.
Đối với vấn đề này Lạc Vân Thanh không nói câu gì, chỉ nhún nhún vai.
Tần Tử Mặc: "Không được?"
Lạc Vân Thanh: "Hoa đào bên ngoài làm ra không có hiệu quả như này, hoa đào này của tôi cũng không phải là tốt bình thường."
Ngữ khí thối hoăng hoắc cố tình ngươi còn không có biện pháp phản bác.
Tần Tử Mặc: "......"
Cho nên nói đây là cậu làm ra một cái "khoa học kỹ thuật nông nghiệp đen"?
Biết Lạc Vân Thanh cũng không gạt người, tinh chất hoa đào đúng là đã hết! Tần Tử Mặc hụt hẫng trong lòng, đáng thương vô cùng nhìn chằm chằm cậu, cuối cùng chưa từ bỏ ý định: "Vậy Phúc trang còn loại sản phẩm khác không?"
Loại sản phẩm khác?
Lạc Vân Thanh đương nhiên gật gật đầu: "Chắc chắn là có, bây giờ còn một loại kem hoa đào sữa bò đang trong giai đoạn chuẩn bị, về sau dần dần sẽ có loại khác.
Ánh mắt Tần Tử Mặc sáng ngời, kem hoa đào sữa bò thủ công này nghe tên đã có vẻ không tồi.
Vậy...
"Kem này cho tôi 100 lọ, về sau nếu có tinh chất thì nhớ rõ để cho tôi một rương."
100 lọ? Lạc Vân Thanh vẻ mặt hắc tuyến nhìn hắn: "100 lọ quá nhiều, cùng lắm thì cho cậu 20 lọ, còn lại đều có chủ rồi."
"Được, được, được, cậu nói bao nhiêu thì bấy nhiêu đi, nhớ rõ về sau có sản phẩm mới phải để lại cho tôi đấy nhé."
Dặn dò xong hắn mới tràn đầy thoải mái chạy về phim trường làm việc.
Lạc Vân Thanh đem số lượng Tần Tử Mặc đặt hàng ghi vào hệ thống, sau đó phát hiện ngoài định lượng của bạn bè thân thích, nhóm công nhân cùng hàng xóm ra, kem hoa đào sữa bò có thể bán ra bên ngoài chỉ còn không tới 100 lọ.
Ngẫm lại cả hàng nhỏ của mình còn trống không, Lạc Vân Thanh nghĩ nghĩ, quyết định vẫn là giới hạn mua đi....
Bằng không với lượng mua sắm của những người bên người này, có bao nhiêu cũng không đủ.
"Đồ vật tốt quả nhiên không lo bán." Nhìn hàng người đông đúc, Leonard có chút kinh ngạc lại có chút đương nhiên.
"Đó là tất nhiên."
"Nếu không phải xem ở mặt mũi cậu, tôi mới sẽ không để lại cho hắn nhiều như vậy đâu, lúc này mới, khoan đã..."
"Làm sao vậy?" Leonard nghi hoặc hỏi.
Nào biết Lạc Vân Thanh nhìn hắn một cái, trong thanh âm là che dấu không được kinh ngạc: "Bulma và Edward bọn họ đã tới rồi."
Đúng vậy, tới rồi, dưới sự dẫn đầu của Edward, hiện tại một đám người đang đi dạo ở trấn nhỏ Vân Quế.
Leonard:
Chẳng mấy khi thấy hắn ngốc ngốc sửng sốt một hồi, sau đó không hiểu sao chạy về phòng.
Trước gương lớn thay đi thay lại vài bộ quần áo, cuối cùng vẫn lựa chọn bộ đầu tiên Leonard lại lần nữa chạy xuống lầu, hỏi Lạc Vân Thanh: "Cậu cảm thấy tôi mặc như này có được không?"
Hắn không trịnh trọng mới là chuyện lạ, mà đây là lần đầu tiên hắn gặp mặt Edward và Bulma, đối với Lạc Vân Thanh đã mất đi cha mẹ mà nói, trưởng bối quan hệ thân mật nhất chính là hai người kia, cho nên sao có thể không coi trọng!
Lạc Vân Thanh biết vì sao hắn khẩn trương, cũng rất lý giải, vì trước đó không lâu khi cậu đi gặp ba mẹ hắn cũng có cảm giác như vậy, chỉ cần ngươi để ý đối phương chắc chắn sẽ như vậy.
Nhưng mà...nhìn Leonard rõ ràng có chút "trẻ con" "hoạt bát", cậu lâm vào trầm tư suy nghĩ.