Chương 68: Trận bán kết giải bóng đá các trường THPT Quốc gia – Khu vực đồng bằng sông Hồng (2)​

“ Hiền, đó là ai vậy?” Huấn luyện viên đội bóng trường THPT Chuyên Thái Bình nhìn Nhi hướng các cầu thủ đội bóng trường THPT Việt Nam Ba Lan thì hỏi quản lý đội bóng đá trường.


“Thưa thầy Thái, theo như thông tin em lấy được từ Ban Tổ chức, bạn ấy là huấn luyện viên của đội bóng trường Việt Ba.”


“ Huấn luyện viên?” Huấn luyện viên Thái ngạc nhiên nhìn cô gái nhỏ bé đang có hành động chỉ đạo phía bên kia mà vô cùng ngạc nhiên. “Lúc trước trận đấu sao thầy không có gặp nhỉ?”


“Vâng. Bạn ấy tới muộn. Sau khi hai đội tập trung trên sân, bạn ấy mới tới ạ.” Hiền thuật lại những điều mình biết cho huấn luyện viên đội bóng trường mình.
“ Ra vậy. Mà sao em lại gọi người đó là bạn.”


“Dạ,” Hiền ngạc nhiên khi thấy thầy Thái quan tâm tới người phía bên kia. “À, thưa thầy, bạn ấy học lớp 11 giống em ạ.”


Vẻ mặt ngạc nhiên lộ rõ trên mặt huấn luyện viên Thái. Chuyện huấn luyện viên là nữ thì không có gì lạ cả nhưng là một học sinh thì quả là bất ngờ, nhìn hành động chỉ đạo đó không phải là người mới trong nghề.


available on google playdownload on app store


“Hình như tiền vệ đội bên đó là thủ môn mà.” Huấn luyên viên Thái đang nhìn Nhi thì rời ánh mắt nhìn về sân bóng, tầm mắt chăm chú nhìn Đông.


“Vâng, đúng vậy ạ. Họ thay đổi vị trí chơi của các cầu thủ trước đây 1 tuần ạ.” Hiền cắn đầu bút và nhìn Đông nói. “Em cũng không rõ lý do vì sao họ lại thay đổi.”


Lúc đó, Nhi cũng đã quay lại vị trí khu vực kỹ thuật và bảo Hà đang ở vị trí dự bị nói: “Bạn vận động đi. Mình định để bạn ra sân vào hiệp sau. Nhưng không ai có thể hỗ trợ giúp anh Đông trong tình huống này được rồi. Đành nhờ bạn vậy.” Nhi nhìn Hà đang đứng dậy cởi áo khoác và chuẩn bị vận động nói. “Hãy hỗ trợ Đông và bạn khác tấn công nhiều hơn. Chúng ta phải bảo vệ khung thành ngay từ trung lộ. Tấn công chính là phòng thủ tốt nhất. Với lại, nếu cứ để tình hình này diễn ra. Chưa hết hiệp 1, hàng hậu vệ trường mình sẽ không có sức để tiếp tục thi đấu.”


“OK.” Hà mỉm cười mà không có thắc mắc, Hà tin tưởng vào quyết định của Nhi và nhận định trận đấu của bạn ấy, so với bản thân mình là một cầu thủ thì huấn luyện viên luôn là người có hoạch định trong cả trận đấu.


Sau 15 phút đầu của hiệp 1, khung thành trường Việt Ba luôn trong tình trạng nguy hiểm bởi các đợt tấn công như sóng triều của đội bạn. Trong khi chưa kịp lấy lại hơi thì họ lại bị bất ngờ với sự tấn công trở lại của đội bạn.


“Bọn này sao khoẻ vậy.” Sơn vừa thở vừa nói. Đây là lần đầu tiên cậu vất vả như vậy.


“ Mà sao trung lộ của chúng ta yếu thế.” Đức cũng thở hổn hển nói. “Cứ để bọn họ cướp được bóng hoài. Ủa, Bên mình có sự thay đổi người. Là Hà.” Bất chợt thấy tiếng còi báo hiệu sự thay đổi người khiến Đức nhìn sang khu vực kỹ thuật của đội mình.


“Hay quá. Cậu ta vào sân nghĩa là từ chiến thuật phòng thủ chúng ta sẽ chuyển sang tấn công.” Sơn vừa lau mồ hôi trên trán vừa nói.
“Không biết Nhi có gửi gắm điều gì cho chúng ta không nhỉ?” Long Phi nhìn hai người hậu vệ gần mình nhất là Sơn và Đức nói.


“Chắc là mắng chúng ta lười tập 1 tháng trước nên giờ trông yếu xìu đó.” Đông hướng mọi người nói.
“Haha.” Sơn cười ngượng ngùng. “Đúng là em nào anh nấy. Hiểu nhau ghê cơ.”


Phía bên trường Thái Bình cũng nhìn về người sắp được thay thế vào sân của đội bóng trường Việt Ba. “Bên họ thay người vào lúc này sao?” Thà nhìn Hà ở vị trí dự bị chuẩn bị vào sân mà đưa ra lời thắc mắc. Không rõ người này thực lực thế nào và vì sao giờ mới đưa vào sân.


“Cậu ta là Hà, một trong những cầu thủ đã được đánh giá là giỏi nhất trong các trận đấu đó à.” Thủ môn trường Thái Bình nói.


“Ừ, “Thà nói. Cậu bạn này cũng rất đáng chú ý vì từ đầu trận đấu thủ môn bên kia thì thành tiền vệ mà tiền đạo giỏi thì không thấy vào sân.
“Vậy, sao giờ mới đưa cậu ta vào sân.” Thủ môn số 2 lại hỏi Thà.


“Việc này thì mình sao biết được.” Thà nhún vai nhìn thủ môn bên mình nói. “Mình cũng đâu phải huấn luyện viên, hỏi thầy Thái có lẽ thầy biết đấy.”
“Hay, họ định dùng lại đội hình nổi tiếng đánh bại trường Ý Yên ở vòng loại đó.” Số 3 nói


“Ý cậu là sao cơ?” Số 2 nhìn số 3 hỏi lại


“Cũng có thể. Cậu ta là tiền vệ trung tâm mà. Giờ mà vào sân thì có khả năng đó lắm.” Thà gật đầu với ý kiến của cậu bạn số 3, họ nhiều năm đối đầu với trường Ý Yên nên biết lực thi đấu của bên đó, năm nay khi thua trường Lê Hồng Phong thì không nói nhưng lại thua ở lượt đầu với trường Việt Ba mà người tạo bàn thắng cho trận đấu chính là người sắp vào sân.


“ Ờ, không có sự thay đổi thủ môn sao? Số 12 vào sân là tiền đạo cánh.” Số 2 ngạc nhiên nhìn Hà và quay lại hỏi Thà


“ Có vẻ họ rất tin tưởng thủ môn kia thì phải.” Số 3 chỉ tay về phía Long Phi. Nãy giờ họ chưa có cơ hội đến gần khung thành đối phương, mặc dù tạo sức ép cho hàng hậu vệ bên trường Việt Ba nhưng lại chưa thể tiến sâu hơn vào bên trong khiến họ chưa có đánh giá được thủ môn bên đó.


Thà đã rất thắc mắc vì nhìn Long Phi rất quen thuộc. “Hình như đã gặp cậu ta ở đâu rồi thì phải.” Thà nói mà nhìn chằm chằm vào Long Phi, cái này không trách Thà được, Long Phi sau khi vào học trường Việt Ba đã thay đổi hình tượng nên mọi người mới cảm thấy như vậy, nếu vẫn kiểu tóc cũ thì họ sẽ nhận ra cậu là ai ngay.


“Thôi nói chuyện đó đi, họ bắt đầu tấn công rồi kìa.” Số 2 nhìn mọi người và hô hào.


Tại khu vực kỹ thuật đội bóng trường THPT Chuyên Thái Bình, huấn luyện viên Thái cũng vô cùng bất ngờ vì Hà mới bước vào đã giúp cả đội bóng có sức sống mới, nếu đoán không nhầm đây là người dẫn dắt cho cả đội bóng bên đó.


“Cậu ta di chuyển nhanh thật, đúng là vị trí tiền đạo cánh rất thích hợp.” Huấn luyện viên Thái khen Hà.


“Vâng ạ. Đây là một cầu thủ chơi tốt ở tất cả các vị trí thưa thầy. Ở trận đấu với Ý Yên, cậu ta đã chơi tốt cả ở vị trí tiền vệ trung tâm và hậu vệ ạ. Tại các trận đấu khác, cậu ta thường xuyên được thay đổi lúc là tiền vệ, lúc là tiền đạo, lúc là hậu vệ. Các báo thể thao trong khu vực đã đánh giá đây là một thiên tài bóng đá ở Việt Nam.” Hiền tiếp tục cung cấp thông tin mà mình biết cho huấn luyện viên Thái.


“Nếu cậu ta chơi khá như vậy sao bây giờ mới xuất hiện.” Huấn luyện viên Thái xoa cằm suy nghĩ.


“Cái này... Em xin lỗi. Em không biết. À, phải rồi. Trong một bài báo phỏng vấn đội bóng trường Việt Ba khi lọt vào vòng bán kết. Họ đã hỏi về bạn ấy chơi bóng khi nào và ở đâu. Bạn ấy đã bảo bạn ấy mới bắt đầu chơi khi học lớp 9 ạ.”


“Lớp 9?” Thái nhìn cậu học sinh tên Hà mà ngạc nhiên.
“Vâng, chính vì vậy, các bài báo mới đánh giá bạn ấy là thiên tài mà thầy.” Hiền gật đầu trước cái nhìn của thầy Thái.


“Lớp 9 ư? Như vậy cậu ta mới chơi được có 2 năm, vậy mà với những biểu hiện của cậu ta chẳng giống người mới chơi 1 năm gì cả.” Nếu thầy Thái biết rằng mới một năm trước thì Hà vụng về vô cùng, nhưng dưới những bài tập luyện riêng Nhi giành cho Hà mới từng bước đột phá thế này thì sẽ vô cùng ngạc nhiên.






Truyện liên quan