Chương 2
Hệ thống N : Tiếp theo phải làm sao?
Hệ thống N : Đây là nữ chính?
Hệ thống N ừm một tiếng
Hệ thống N : Nhan sắc cũng bình thường, thể lực cũng bình thường, ba vòng cũng không nổi bật, đứng giữa đám đông sợ là không bằng người quá đường
Hệ thống N : Không cần nặng lời như vậy chứ?
Bình Thanh Như nghe thế thì hai tràng nước mắt chảy ra, ôm lấy mặt khụy xuống, hu hu khóc nức nở
Hệ thống N : Đấy, chưa gì đã khóc, quá yếu đuối!
Hệ thống N biện minh: Đấy la do cô tác giả kia thôi
Hệ thống N : Được rồi, Hệ thống N , theo như cậu nói thì Bình Thanh Như là một nữ nhân vật chính trong tiểu thuyết, bị người vứt bỏ, chưa kịp trùng sinh báo thù thì tiểu thuyết đã bị tác giả drop mất, khiến Bình Thanh Như ngu ngốc chẳng biết phải làm sao?
Hệ thống N : Đúng thế, mà từ ngu ngốc hơi thừa đấy.
Hệ thống N liếc nhìn Bình Thanh Như một cái sau đó nói: Thế cứ cho một người khác trọng sinh thay cô ta là được
Hệ thống N : Cái này tôi đã từng nghĩ tới nhưng nên cho ai trong sinh thay thế mới được chứ?
Hệ thống N : Tác giả của bộ tiểu thuyết! Thứ nhất, cô ta là tác giả rất có tài diễn kịch. Thứ hai, cô ta vứt xó đứa con tinh thần, nên nếm chút hình phạt. Thứ ba, dù sao đây cũng là nhân vật cô ta viết ra, nên cô ta tất yếu sẽ không thành vấn đề.
Hệ thống N nói, vừa giải thích sơ lược một hồi.
Hệ thống N do dự: Nhưng mà..... Còn nữ chính thật?
Hệ thống N :Ở đây với chúng ta, xem kịch vui!
Hệ thống N như vừa giác ngộ, cười to lên tiếng: Quả là cậu, N !
Bình Thanh Như nghe cuộc đối thoại lờ mờ hiểu ra, liền hỏi: "C... Có nghĩa tôi sẽ được sống lại... ?"
Hệ thống N : Không.
Bình Thanh Như nghe thế thì vừa hiếu kỳ vừa sững sờ.
Hệ thống N giải thích: Đại khá cô vẫn sẽ là u linh và cô sẽ ở đây xem mọi tình tiết sẽ sắp và sẽ phát sinh sắp tới. Sẽ có một người khác thay cô sống trong thân thể của Bình Thanh Như.
Bình Thanh Như ngạc nhiên: "Tại sao chứ?"
Hệ thống N đáp: Tôi thấy cô rất thảm nên giúp "Bình Thanh Như" sống lại và thay cô báo thù.
"Nhưng nếu cho tôi trùng sinh chẳng phải tốt hơn hay sao?" Bình Thanh Như đã ngưng khóc, vừa tò mò vừa ngu ngốc hỏi.
Hệ thống N lạnh tanh lên tiếng: Nếu được thì không cần phải như vậy rồi. Theo điều lệ 456 của Gia Tộc Hệ Thống N+, tuyệt đối không thể để u linh sống lại trong thân thể cũ một lần nữa.
Hệ thống N tiếp lời: Thế nên chúng tôi mới chọn tác giả, cũng là "mẹ" của cô, người đã tạo ra bộ tiểu thuyết, người đã tạo ra cô "Bình Thanh Như" và cũng là người đã vứt bỏ cô, vứt bỏ tiểu thuyết, để cho cô ta xuyên không trọng sinh biến thành cô, cho cô ta nếm trải một chút. Còn cô thì cứ ở đây xem kịch.
"Chẳng lẽ tôi suốt đời là ma và ở đây mãi hay sao?" Bình Thanh Nhu hiểu ra một phần vấn đề.
Hệ thống N : Đợi tới lúc thích hợp cô sẽ có cuộc sống mới thôi. Tôi giúp cô nạp chút ý thức về tác giả cũng là cô gái sẽ thay cô trở thành"Bình Thanh Như" ấy.
Chưa kịp đợi Bình Thanh Như phản ứng thì một tràng ký ức xâm nhập vào não bộ của cô, khiến cô là u linh mà đầu vẫn phải đau âm ỉ. Một lúc sau, đầu cô đã bình ổn hơn, các trí thức đó cô tiếp nhận xong xuôi, cô nửa hận nửa bất lực, vô định.