Quyển 1 - Chương 27
“Đặc quá, cục cưng là lần đầu tiên đi?” Lặc Lặc giơ giơ bàn tay dính đầy dịch thể bạch trọc lên cho ta xem.
“Hanh!” Ta xấu hổ quay mặt qua chỗ khác, không muốn nhìn đầu gỗ đã hóa thành sắc lang kia. Đột nhiên, “A!!!!!” Ta toàn thân run rẩy. Y, y, y cư nhiên đang ɭϊếʍƈ lên địa phương kẻ khác phải cảm thấy thẹn của ta. Ta liều mạng giãy dụa: “Không nên, không nên! Ngươi làm sao dám, dám...” Mặt đỏ đến nói không nên lời.
“Vì sao không nên? Vì sao không dám? Ta chỉ là đang hảo hảo thương yêu ngươi, dù sao đây sẽ là nơi dung nạp tiểu đệ đệ của ta, không làm tốt công tác chuẩn bị, ngươi làm sao chịu được?” Lặc Lặc trường thủ trường cước (tay dài chân dài) đơn giản chế phục ta, sau đó đem tinh hoa ta vừa mới bắn ra đến hậu đình của ta mà đồ vẽ loạn xạ, đột nhiên nói một câu: “Cục cưng, hít sâu một hơi.”
“Cái gì?” Ta hoàn toàn bị y làm cho mơ hồ rồi. “A!!!!!” Một ngón tay của y đã nhét vào! Đau nhức a! Ta đau đến thẳng không thở nổi.
“Cục cưng, ngươi không sao chứ?” Lặc Lặc nhìn thấy ta thống khổ như vậy, rất là sốt ruột, không thể làm gì khác hơn là dùng tay kia lần thứ hai xoa xoa tiểu đệ đệ nhà ta.
Ta nhắm chặt hai mắt nỗ lực thả lỏng, cảm thụ yêu thương của y. Dần dần, ta bắt đầu quen với sự tồn tại của ngón tay, nhưng cảm giác phía sau rất kỳ quái, giống như có rất nhiều con kiến đang bò loạn khiến ta điên cuồng. Vì vậy ta giục y: “Lặc, ta rất khó chịu, mau giúp ta!”
Một ngón, hai ngón, ba ngón tay... không ngừng tăng lên tại huyệt ƈúƈ ɦσα bởi vì Đoàn Tụ tán mà tiết ra niêm dịch, cho đến khi ngón tay thứ tư cũng có thể chui lọt vào bên trong, Lặc Lặc mới đình chỉ mở rộng. Y nhanh chóng bỏ đi quần, chuẩn bị bắt đầu.
“Cục cưng, mở mắt ra. Ta muốn ngươi nhìn ta, nhìn ta là làm sao yêu ngươi.” Y đem phân thân từ lâu đã sưng to để ngay trước tiểu huyệt của ta.
Ta suy yếu mở mắt, nhìn thẳng vào một đôi con ngươi mỹ lệ bởi vì ȶìиɦ ɖu͙ƈ tiêm nhiễm mà trở nên thâm hơn. Ta cổ lấy dũng khí, nở nụ cười, kiên định nói với y: “Vào đi! Ta tin tưởng ngươi!”
Lặc Lặc đem hai chân ta bài khai gác lên bên hông y, nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt ta: “Cục cưng, ta yêu ngươi!” Ngay lập tức, phân thân nóng như lửa cứng như thép của y công phá thành trì, ta kêu thét lên cắn vào vai y, đau đến cả người giật lên. “Xin lỗi!” Lúc này, bàn tay thô ráp mà ấm áp của y từ cái lưng trơn bóng của ta chậm rãi dời về phía thắt lưng mảnh khảnh, sau đó dời xuống bờ mông, tại bắp đùi mẫn cảm dừng lại đùa giỡn một hồi, cuối cùng tới vị trí chúng ta hợp làm một, chậm rãi vẽ xung quanh. Thời gian như ngừng lại một lúc lâu, đau đớn dần dần biến mất, mà ȶìиɦ ɖu͙ƈ vốn đã uể oải cũng từ từ thức tỉnh.
“Ân... A...” Tiếng rên rỉ không kìm được từ hai kẽ răng ta tràn ra.
“Cục cưng cảm thấy thế nào?” Lặc Lặc cười xấu xa châm chọc ta.
“A!!!!!” Cảm giác như điện giật trong nháy mắt lan ra khắp thân thể, thân thể non nớt lần thứ hai bị ȶìиɦ ɖu͙ƈ cuộn trào mãnh liệt bao phủ. Hỏa nhiệt ma sát, cuồng liệt luật động, mùi hoa hòa quyện với mùi thân thể, tình triều cuồn cuộn, vĩnh không ngừng nghỉ cứ dây dưa, quấn quýt, giữa hỗn loạn tiếng rên rỉ trong vô thức của ta hòa cùng tiếng thở dốc của y —— tựa như ảo mộng, rất mê hoặc. Ta ở dưới thân thể cường kiện của Lặc Lặc từ tiết tấu vận động của y, cảm thụ được hạnh phúc lẫn vui vẻ. Ta ôm chặt lấy tấm lưng rộng của y, mật huyệt khi thì mở rộng khi thì co rút lại.
“Lặc, ta sắp... A!!!!! Buông tay!” Ta vừa muốn bắn ra, tiểu đệ lại bị y vững vàng nắm trong tay.
“Cục cưng, chờ ta! Chúng ta cùng nhau!” Y thở hổn hển gia tăng tốc độ, nặng nề mà tiến xuất trong người ta.
Một tia sáng loá mắt lóe lên, một cổ nhiệt lưu nóng hổi rót vào trong cơ thể ta, mà ta cũng lại một lần nữa nghênh đón cao trào...
Bởi vì dược tính mạnh mẽ bá đạo của Đoàn Tụ tán, khiến cho chúng ta một đêm xuân sắc vô biên, cho đến tảng sáng, Lặc Lặc mới ôm lấy ta nặng nề ngủ.