Quyển 2 - Chương 28
“Ân…” Bên trong tràng bích ấm áp của Lặc vì đạt đến cao trào mà không ngừng co rút lại bó chặt lấy phân thân của ta khiến ta không nhịn được mà phun ra tinh hoa nóng hổi. Trong đầu trống rỗng ta ghé vào trước ngực Lặc nhắm mắt nghỉ ngơi.
“Cục cưng, ngươi mệt mỏi sao? Nếu vậy ta có thể đợi đến sau này…” Nhược nằm ở một bên mở miệng.
“Yên tâm, nương tử! Ta sao lại để ngươi cô đơn trong đêm động phòng ni? Đến lúc đó ngươi chịu không nổi tịch mịch mà đi ra ngoài ba tường, có lẽ sẽ đi tìm Đông Phương công tử cũng tịch mịch như nhau, vậy thế nhân sẽ chê trách ta chỉ độc sủng một người thì làm sao bây giờ ni?” Ta châm chọc hắn, đương nhiên, tuyệt đối không phải còn ghen với tiểu hồ ly, tuyệt đối không có!
“Cục cưng, miệt mài thương thân, thân thể ngươi vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, ta…” Hắn vẫn chưa từ bỏ ý định.
“Nga? Miệt mài thương thân? Một kẻ t*ng trùng xông lên não như ngươi nói lời này sao tự dưng nghe chói tai quá vậy ta? Ngày trước các ngươi như vậy đối với ta có hay không nghĩ tới những lời này?” Ta đáp lễ hắn.
“Ân, cái này…” Hắn quanh co không nói.
Chỉ biết đến mình! Ta trợn trắng mắt nhìn hắn.
“Lặc, nhĩ hảo hảo nghỉ ngơi a!” Ta nói với Lặc đang nằm dưới thân sắc mặt đã có chút trắng bệch, sau đó cẩn cẩn dực dực rút phân thân ra.
Dịch thể bạch trọc mang theo tơ máu từ trong u động có chút sưng đỏ chảy ra, Lặc bị thương rồi. Ta ảo não nghĩ, bưng tới thủy bồn đặt ở góc, dùng khăn mặt giúp y chà lau. Đây là lần đầu tiên ta xử lý giúp người khác ni, rốt cục ta cũng đã kết thúc thân xử nam. Có chút cảm động, có chút hài lòng, có chút hổ thẹn, trong lòng ngũ vị tạp trần thoa dược tốt nhất cho Lặc xong, bò lên trên giường tiếp tục sự nghiệp cách mạng gian khổ!
“Nương tử, đợi lâu!” Ta cười tà tà.
“Cục cưng, ngươi thực sự không cần nghỉ ngơi thêm một chút?” Hắn như gặp phải đại địch nhìn ta.
“Không nên! Mười năm phong thuỷ thay phiên chuyển! Thật vất vả mới có cơ hội áp đảo ngươi, ta sao có thể cứ như vậy mà buông tha ni? Nếu là ngươi, cũng sẽ không làm như vậy đi!” Ta lắc lắc ngón trỏ, chậm rãi thoát hỉ phục của hắn.
“Nói như thế cũng không sai. Thế nhưng…” Con mắt hắn bên chớp bên không nhìn chằm chằm hai tay đang bận rộn của ta.
“Dài dòng! Là nam nhân thì phải sảng khoái chút! Ta biết ngươi rất không cam nguyện, thế nhưng lúc trước ta bị ngươi ăn sạch sẽ cũng chưa từng giống như ngươi nhiều lời vô ích vậy. Ta vì ngươi mà vứt bỏ đi tôn nghiêm của nam nhân, ngươi lẽ nào không thể vì ta mà hi sinh một chút?” Ta ngừng tay lại nhìn thẳng vào mắt hắn.
Hắn không nói được một lời nhìn lại ta, qua một lúc lâu, hắn mở miệng: “Được rồi! Nếu như là ngươi, ta chấp nhận!”
“Lúc này mới ngoan!” Ta tiếp tục cởi y phục cho hắn.
Hắn đột nhiên biến sắc: “Cục cưng, ta đây giao hết cho ngươi. Bất quá nhân gia ta là lần đầu tiên, ngươi nhất định phải ôn nhu nga!” Ngữ khí nịnh nọt làm ta nổi hết da gà.
“Nương tử, ngươi hẳn là tự xưng ‘ ta ’, còn có phải gọi tướng công!” Ta trêu hắn.
“Tướng công?!” Vẻ mặt của hắn y như đạp phải phân chó. Lặc ở một bên nhếch môi cười.
“Không sai! Nương tử lúc này thật biết nghe lời.” Rốt cục đem bộ hỉ phục phức tạp kia cởi ra hết, ta ghé vào trên người hắn.
“Đến đây đi!” Hắn nhắm mắt.
“Ta van ngươi! Cũng không phải bắt ngươi đi ch.ết, biểu tình kiểu gì vậy a?” Ta khó chịu.
Màu đỏ ửng nhàn nhạt bất khả tư nghị xuất hiện trên mặt Nhược, thanh âm lí nhí như muỗi kêu: “Ta, ta không quen!”
“Có ai từ nhỏ đã quen hả?” Ta buồn cười.
“Nga!” Rầu rĩ kêu lên, vẫn không chịu mở mắt.
Ta cũng không tin chế phục không được ngươi! Lập tức hung hăng cắn lên hai khỏa thù du.
“A!” Cả người hắn chấn động, mắt mở to, “Ngươi sao cắn mạnh như vậy chứ?”
“Ai bảo ngươi không chịu mở mắt ra?” Ta độp ngược lại.
“Ngươi! Ta mở mắt là được chứ gì? Tiểu tổ tông!” Hắn bất đắc dĩ liếc ta.
“Vậy còn được!” Ta thoả mãn ɭϊếʍƈ nhẹ lên đậu đậu đã có chút sưng đỏ, chuộc lỗi vì hành vi bạo lực vừa rồi.
Hơi thở thô suyễn từ phía trên truyền đến.
“Nhược Nhược, tim ngươi đập thật mạnh nga!” ɭϊếʍƈ lên phía trên ngực hắn ngay vị trí trái tim, chậm rãi lướt đến ɭϊếʍƈ vòng quanh đầu nhũ.
“Nhanh lên một chút! Không nên dằn vặt ta!” Hắn cắn răng.
“Ta là săn sóc nha! Lẽ nào ngươi thích thô bạo a? Nhìn không ra ngươi cư nhiên lại có loại khuynh hướng này!” Ta nhìn hắn cười xấu xa.
“Ta nói lúc nào chứ!” Hắn tức giận đến nổi gân xanh.
“Hảo, không nói, không nói! Trong lòng biết rõ là được.” Ta nghiêm trang nói, cười thầm trong lòng.
“Cái gì mà trong lòng biết rõ? Rõ ràng không có!” Nếu không phải hắn bị ta đâm kim vào huyệt đạo, hắn hiện tại khẳng định đã nhảy dựng lên phun hỏa.
Không đùa hắn nữa, cúi người lấy tay cố định đầu hắn, một ngụm ngăn chặn đôi môi còn muốn biện giải kia. Khẽ ɭϊếʍƈ lên bờ môi mỹ lệ, sau đó lợi dụng lúc hắn đang ngốc lăng liền mạnh mẽ đột phá, xẹt qua hàm răng trắng noãn, hút lấy cái lưỡi mềm mại bắt đầu cùng dây dưa, trao đổi mật ngọt.
Bất tri bất giác, hạnh kiểm của bàn tay bắt đầu trở nên xấu xa. Từ gương mặt trượt xuống cái cổ thon dài, xẹt qua phía sau lưng, rơi vào bên hông vuốt nhẹ.
“Nhược Nhược!”
Hô hấp vì hôn sâu mà trở nên càng ngày càng gấp gáp, khàn khàn hô hoán, thanh âm mang theo vị đạo ȶìиɦ ɖu͙ƈ nồng đậm.
“Ân…” Hầu như vô thức đáp lại.
Không nghĩ tới Nhược cũng có lúc quỳ gối dưới kỹ thuật hôn cao siêu của ta nha, ta vui sướng rạo rực càng ra sức khiêu khích. Vùi đầu hôn lên cổ Nhược, một đường tinh tế khẳng cắn xuống phía dưới. Điểm mẫn cảm trước ngực lần thứ hai bị hút vào trong miệng ấm áp, hắn kìm lòng không đậu khẽ hừ một tiếng. Ta trượt xuống, tại trên rốn hắn khẽ ɭϊếʍƈ một vòng, vuốt ve làn da nhẵn nhụi. Sau đó, tay chậm rãi dời về phía cấm địa chưa từng được khai phá qua. Đổ một ít dầu bôi trơn, một ngón tay ta nhẹ nhàng dò xét đi vào, lập tức bị tràng bích nóng cháy hút chặt.
“Ách…” Nhược rên rỉ một tiếng, không thích ứng kịp mặt nhăn chặt vùng xung quanh lông mày. Ta lập tức nhích thân lên hôn một nụ hôn trấn an lên trán hắn.
Hảo chặt! Nếu như tùy tiện đi vào, nhất định sẽ bị thương cho coi! Tuy nói muốn nghiêm phạt Nhược, thế nhưng nếu như hắn thụ thương, người thứ nhất đau lòng lại là ta! Tay kia vội vã vuốt ve phân thân của Nhược đã có biến hóa. Ngón cái miết nhẹ lên trên đỉnh, chậm rãi vuốt ve, đùa giỡn. Hắn bị kích thích cường liệt phát sinh tiếng thở dốc càng lúc càng nặng nề, thân thể cũng không kìm được mà run rẩy. Tay ta từ từ tăng mạnh lên thêm chút lực đạo, rốt cục, theo một tiếng rên rỉ thỏa mãn, dịch thể ấm áp phun đầy trên tay ta. Ngón tay nương theo dịch thể hòa cùng dầu bôi trơn tại hậu huyệt nhỏ hẹp nhiều lần ra vào, thẳng đến khi bộ vị ngoan cố kia từ từ mềm đi, mới chậm rãi đưa nhiệt vật vào.
“A…” Thân thể Nhược bị ta xâm lấn run bắn lên, sau đó cắn mạnh môi dưới.
Chặt quá! Nơi này còn chặt hơn cả Lặc.
“Nhược, thắt lưng thả lỏng một chút…” Thấy phản ứng đầy khổ sở của thiên hạ dưới thân, ta cũng không thấy thoải mái, tay đưa lên kích thích những điểm mẫn cảm khác.
“Không có việc gì, ngươi cứ tiếp tục!” Hắn đầu đầy mồ hôi nói.
“Thế nhưng…” Ta có tia chần chờ.
“Tiếp tục!” Hắn rống to hơn.
Bị hắn dọa, ta vô thức động thân, đâm vào thật sâu.
“A…” Mày hắn lại nhíu chặt.
“Nhĩ hảo chặt!” Thở hổn hển hôn lên làn mi mỹ lệ, tinh tế hôn lên cái cằm trơn truột. Song song, cũng bắt đầu tiến hành chậm rãi luật động. Cảm giác thoải mái khiến ta như phát cuồng, nhịn không được động tác càng thêm mạnh mẽ.
“Chậm một chút!” Hắn khàn khàn mở miệng.
“Không muốn!” Ta bốc đồng cự tuyệt, động tác dưới thân càng lúc càng mạnh thay đổi góc khác đánh thẳng vào chỗ sâu nhất trong thân thể Nhược. Sau vài lần hung hăng đâm vào, ta cùng Nhược nghênh đón cao trào lần thứ hai trong đêm nay.
Nghỉ ngơi một chút mới đứng dậy giúp Nhược xử lý sạch sẽ tinh dịch mà ta vừa lưu lại, sau đó ôm hai vị “kiều thê” nặng nề chìm vào giấc ngủ…