Chương 6: A Dư bị mưu hại
Cách ngày điện tuyển tú nữ càng ngày càng gần, tú nữ Lâm Hoa điện cũng từ hơn bốn mươi vị đấu loại được chỉ còn không tới ba mươi vị. Nguyên nhân đào thải nhiều như rừng, may mà A Uyển kiên trì nổi.
Chỉ là đã nhiều ngày đi học thì đều không gặp Ôn Dư, sau khi hướng quản sự cô cô nghe ngóng liền biết A Dư sinh bệnh xin nghỉ. A Uyển vốn tính toán sau khi việc học chấm dứt thì đi xem một chút. Tuy rằng A Dư không nhất định sẽ cảm kích, nhưng A Uyển chung quy vẫn phải đi xem, liên tiếp mấy ngày nay cũng không khá hơn, xem chừng là bệnh cũng không nhẹ.
Chỉ là không đợi A Uyển đi thì cung nữ hầu hạ bên người A Dư liền vội vã nôn nóng đến tìm, nói là A Dư trong lúc bệnh rất nhớ tỷ tỷ, mời nàng đến trong viện một lần.
Như thế khiến A Uyển nghĩ bệnh này cũng không đơn giản, bằng không Ôn Dư chắc là sẽ không phái cung nữ qua mời nàng. Đối với hai người từ khi tiến cung tới nay còn chưa từng chân chính nói chuyện với nhau mà nói, hành động lần này của A Dư có thể nói trở nên tỏ ra yếu kém, A Dư luôn luôn hiếu thắng có thể làm được như vậy, nhất định là không chống đỡ nổi.
Tuy là có chuẩn bị tâm lý nhất định, nhưng sau khi vào phòng thấy A Dư gầy giống như sắp chỉ còn da bọc xương, dáng vẻ hấp hối nằm ở trên giường, trong lòng A Uyển còn muốn chấn kinh. Nữ tử vừa mới vào cung thì hoạt bát khỏe mạnh, tràn ngập tinh thần phấn chấn hiện thế như hiện giờ sắc mặt vàng như nến, một chút đã không còn dáng vẻ thiếu nữ tuổi thanh xuân nên có.
A Uyển đang muốn đi qua hỏi, A Dư lại mở miệng ngăn trở, thanh âm cũng khàn khàn giống như bị nuốt phải cát: ”Tỷ tỷ không nên tới gần ta, ta cũng không biết bệnh này có chắc là sẽ truyền nhiễm hay không, tỷ tỷ nên xa ta một chút, cứ như vậy nói chuyện liền tốt rồi.”
A Uyển cũng không phải là muốn đến gần, chỉ là bệnh này nếu như có tính truyền nhiễm, cung nữ hầu hạ bên người A Dư nên sớm lây bệnh, xem ra bệnh này không có tính truyền nhiễm.
A Uyển liền đến gần một chút, để cung nữ bày ghế tròn ngồi xuống, dựa vào gần một chút sau đó phát hiện A Dư sắc mặt còn kém hơn: ”Người cung nữ phục vụ gần ngươi không phải là chưa từng bị lây bệnh sao? Có lẽ chắc là không có vấn đề gì. Muội muội sao bệnh nghiêm trọng như vậy? Có từng mời thái y tới xem qua?”
A Uyển không hỏi còn đỡ, lời vừa ra khỏi miệng, A Dư nước mắt liền bắt đầu không cầm được chảy xuống: ”Ta nào dám mời thái y đâu, quản sự cô cô mà biết ta bị bệnh nghiêm trọng như vậy, nhất định là phải đem ta đưa về nhà. Ta thật vất vả mới kiên trì tới hiện tại, làm sao dễ dàng bỏ qua như vậy.”
A Uyển nhưng lại nói nàng là một người ngốc, mạng này sắp nhanh không có còn vào cung làm chi, chỉ sợ là vào cung cũng mất mạng hưởng giáu sang. Giọng nói liền có chút giận cùng ý tứ hàm xúc không tranh đấu: ”Vô luận như thế nào bảo mệnh còn quan trọng hơn! Bệnh này của muội muội là bệnh trạng gì, sao gầy gò lợi hại như vậy?”
A Dư khẽ lắc đầu: ”Ta đã nhiều ngày chính là không ngừng đi tả, ta đơn giản cho rằng ăn lầm thực vật gì, uống chút thuốc phát cho cung nữ, nhưng vẫn không ngừng được, thực sự là không có cách nào khác mới mời a tỷ tới.”
Ngay từ đầu A Uyển tưởng đơn giản là đi tả mà thôi, liền để cho cung nữ cáo ốm, cầm chút thuốc xổ loại kém nhất đến chịu đựng uống, nhưng không có hiệu quả gì. Mấy ngày về sau đi tả càng lợi hại hơn, thế cho nên không có lực rời giường.
”Đã như vậy, gần đây nhất muội muội đắc tội với người nào? Đây hẳn là bị người hạ độc. Ngươi đúng lúc phát hiện chút manh mối mới tìm tới ta sao.” A uyển lớn mật suy đoán. Giữa tỷ muội các nàng tuy là vẫn không thấy thuận mắt nhau lắm, nhưng dù sao cũng là người trong nhà, vào loại thời điểm này càng cần phải nhất trí đối ngoại.
Nói đến điều này trên mặt A Dư vàng như nến liền có chút phẫn nộ: ”A tỷ cũng biết, các tú nữ lúc này phần lớn là chức quan phụ thân cao hơn chúng ta, thân phận so với chúng ta quý hơn, huống chi ta còn là một thứ nữ, mặc dù là các nàng bới lông tìm vết ta cũng nhường nhịn được, sẽ không tự nhiên đi đắc tội ai.”
Lời vừa nói xong, giọng nói cũng bộc phát không được tốt: ”Việc này trước kia ta vẫn chưa suy nghĩ nhiều, chỉ là tối hôm qua Lý Tế tới thăm ta thì tuy là cách bức rèm che, ta lại mơ hồ thấy nàng quay lưng về phía ta loay hoay, cũng chẳng biết nàng ta đến cùng đang làm cái gì. Lại nghĩ đến nàng ta đã nhiều ngày mỗi lần tới thăm ta đều đưa cung nữ đuổi ra ngoài, rồi bưng trà đưa nước cho ta rất thân thiết, liền càng phát giác điểm kỳ lạ.”
A Dư càng nghĩ càng không đúng, cung nữ còn báo cáo rằng nàng ta trong mấy ngày nàng xin nghỉ, Lý Tế cũng qua lại với một vị khác trong viện thân phận khá cao, lại còn người trước kia đã từng làm khó dễ tú nữ đi cùng nàng, khiến trong lòng A Dư hoài nghi ngày càng nặng.
”Ta cũng chẳng biết thế nào cho phải, xin tỷ tỷ hãy dạy ta một chút.” A Dư trái lại là một bộ dáng vẻ thành khẩn, trước khi để cho nàng coi chừng Lý Tế cũng là liên tục, không phải là ăn đau khổ mới được.
”Việc này còn phải để quản sự cô cô biết mới được, trước tiên đem bệnh của ngươi chữa lành mới có khí lực đi tìm người hại ngươi.” A Uyển thật tình đưa ra đề nghị.
Các nàng hiện tại ở trong cung cũng không có năng lực gì có thể trực tiếp đi tìm Lý Tế đôi co, chuyện này nếu như từ các nàng gây ra cũng tránh không được một trận phạt, chi bằng dựa vào thái độ quản sự cô cô đối với tiểu cung nữ Thanh Sam đến xem, xác nhận công chính, AUyển nghĩ đáng giá để đánh một trận.
Chỉ là Ôn Dư cũng không quá cam tâm tình nguyện: ”Có cần phải để quản sự cô cô biết không? Như vậy ta chẳng phải là không thể tham gia điện tuyển sao?”
A Uyển đè khí nở nụ cười: ”Ngươi cũng biết Lý Tế vì sao phải hại ngươi? Mọi người đều là nữ nhi quan ngũ phẩm, trong cung này đại bộ phận tú nữ thân phận cao đều là đã quyết định từ bên trong, những danh ngạch tú nữ lưu lại cho chúng ta được mấy người? Đối với nàng ta mà nói, hại người của mình chính là nhiều thêm một phần thắng, lại còn là người cùng nàng ta quan hệ thân thiết, ngươi cũng đừng mơ tưởng, có thân phận tú nữnày, các ngươi chính là quan hệ cạnh tranh!”
A Uyển nói những lời này tuy là hơi nặng, nhưng cũng không phải không có lý: ”Mặc dù ngươi tâm tâm niệm niệm muốn được vào cung, nhưng muốn vào cung cũng phải bảo vệ mạng nhỏ trước mới được. Lại nói câu không khách khí, ngươi cho là đấu đá trong cung này chỉ đơn giản như ngươi ở nhà cùng ta tranh đồ trang sức tranh xấp vải sao? Ngay cả chút tính toán ấy ngươi cũng tránh không thoát, vào cung cũng là uổng phí. Ngươi khỏe thì việc này làm thế nào tùy ngươi, còn trông mong đem ta mời tới làm chi.”
Ôn Dư nằm ở trên giường miệng lúc mở lúc khép, cũng không thể nói thêm câu gì phản bác. Cuối cùng nàng không thể không thừa nhận lời Ôn Uyển nói xác thực rất có lý, tuy là không cam lòng nhưng còn có cái gì có thể trọng yếu hơn bảo trụ mạng nhỏ đâu.
”Vậy cứ theo lời tỷ tỷ nói mà làm đi, chỉ là khẩu khí của Lý Tế ta nuốt không trôi.”
”Ngươi trước tiên cứ dưỡng bệnh thật tốt là được, việc còn lại ngươi không cần quan tâm.” Nói xong Ôn Uyển liền dẫn Thanh Sam cùng cung nữ hầu hạ A Dư đi tìm quản sự cô cô.
***
Sau mấy canh giờ, Lý Tế vừa mới trở lại sân liền bị quản sự cô cô mời tới Thiên Thính phòng chủ điện uống trà. Nhận được lời mời này Lý tế cũng nghĩ có chút thấp thỏm, cảm thấy dường như tim đập không quá ổn định, nhưng vừa nghĩ nàng lại vừa tự an ủi mình, chính là cố gắng uống một chén trà mà thôi, là mình nghĩ quá nhiều rồi.
Nàng bước vào Thiên Thính phòng thì quản sự cô cô còn chưa tới, mà tầm mắt vừa chuyển thì thấy Ôn Uyển đã ở đó, ngực có chút lộp bộp, song không hiện trên nét mặt.
Đợi sau khi ngồi xuống liền có cung nữ tiến lên đưa một chén trà thơm. Mắt nhìn thẳng Ôn Uyển đối diện thưởng thức trà, Lý Tế liền cũng nâng chén trà lên tinh tế thưởng thức.
Thấy nàng ta đã uống xong trà, A Uyển bèn buông chén trà, cười nói: ”A Tế muội muội cảm nhận được Tín Dương Mao Tiêm (tên một loại trà) trong cung này mà còn dám uống?”
Lý Tế trong lòng mặc dù nghi hoặc, nhưng cũng cười đáp: ”Trong cung Tín Dương Mao Tiêm chính là cống phẩm, chúng ta ngày thường rất khó được uống, sau lại không tốt đâu?”
”Ồ? Muội muội có uống có thấy bên trong Tín Dương Mao tiêm có bỏ thêm thứ gì không?” A Uyển nghiêm mặt hỏi, tuyệt không giống như là có vẻ đùa giỡn.
”A Uyển tỷ tỷ này…đây là ý gì, muội nhưng nghe thấy không quá minh bạch đâu.” Lý Tế tim cũng đập rộn lên, dự cảm xấu càng mãnh liệt hơn.
”Muội muội khẩn trương cái gì, tỷ tỷ chẳng qua là hỏi ngươi, trà này bỏ thêm ba đậu cùng vài loại dược liệu đi tả thì uống càng ngon, rất nhanh muội muội sẽ được giống như A Dư đấy chứ.” A Uyển càng có dáng vẻ khí định thần nhàn (dáng vẻ bình tĩnh, nhàn nhã).
Thái y sau khi khám cho A Dư, liền kết luận A Dư ăn lẫn phải một vài loại thuốc đi tả nào đó, mà chỉ cần một chút lượng thuốc này là có thể làm cho đi tả tới hư thoát vô lực (tức là mất hết sức lực).
”Tỷ tỷ cùng muội muội nói giỡn, muội muội nhưng nhát gan không chiu nôi khiếp sợ.” Lý Tế tuy là dáng vẻ cố gắng trấn tĩnh, nhưng giọt mồ hôi trên trán cùng đầu ngón tay run rẩy đã bán đứng nàng.
”Ha ha, muội muội nhưng thật không biết? Hiệu lực thuốc mạnh như vậy muội muội lấy ra được từ nơi nào để dùng chứ, muội muội còn muốn giả ngu ư? A Dư đi tả không ngừng chẳng lẽ không phải do muội muội gây ra?” A Uyển cũng là người gây sự, lúc đem việc này báo cáo với quản sự cô cô, nàng liền đề nghị quản sự cô cô đem cung nữ phục vụ bên người Lý Tế gọi đến, hỏi ra ngày thường Lý Tế thích nhất là thưởng thức vòng bạc triền ty song khấu từ ngoài cung mang vào. Trong cung không cho phép tú nữ mang nhiều đồ trang sức dư thừa vào cung, nhưng cung nữ lại mỗi ngày đều thấy nàng ta đem vòng tay thưởng thức một phen.
Có thể đoán được vòng tay này nhất định có điểm kỳ lạ, thừa dịp Lý Tế không ở trong phòng thì đem vòng tay mang ra để thái y tinh tế kiểm tra. Tuy là giấu rất kỹ nhưng vẫn bị thái y phát hiện thuốc hor loại mạnh, có thể thấy chuyện này nhất định là Lý Tế gây nên.
May mà quản sự cô cô bởi vì Thanh Sam nên ấn tượng với A Uyển không tệ, thêm nữa còn nhìn thấy bộ dạng của Ôn Uyển, vì vậy một loạt động tác này mới có thể có được ủng hộ của nàng.
”Mặc dù là từ trong vòng tay của ta tìm ra, cũng không phải là ta gây nên, nói không chừng là có người vu oan hãm hại ta đấy chứ.” Lý Tế nhưng vẫn cứng rắn muốn già mồm át lẽ phải một phen: ”Tỷ tỷ như vậy thật oan uổng ta, không bằng mời quản sự cô cô đến đây định đoạt là được, cũng phải để cho tỷ tỷ tâm phục khẩu phục.”
Lý Tế vẫn không biết, trong trà này vẫn chưa bày đặt thuốc gì, chẳng qua là A Uyển muốn chọc nàng ta mà thôi.
”Hay cho câu tâm phục khẩu phục.” Một tràng thanh âm nghiêm túc từ ngoài cửa truyền đến, quản sự cô cô đi vào phòng, chắc là ở bên ngoài nghe xong hồi lâu, nên mọi chuyện đều nghe thấy.
”Ôn tú nữ vẫn chưa nói ra là tìm thấy thuốc xổ ở nơi nào, sao Lý tú nữ ngươi biết là ở trong vòng tay?”
Nghe vậy Lý Tế sắc mặt tái nhợt, lại vô lực giải thích, việc này coi như là có kết quả.
Sau khi Quan cô cô đem sự tình báo cho cấp trên, Lý Tế lập tức bị trục xuất khỏi cung. Ý tứ của tống xuất cung không giống như trục xuất khỏi cung, có lẽ Lý tế sau này ở hôn sự cũng là gian nan. Tuổi còn nhỏ mà công vu tâm kế như thế, còn bị trong cung phát hiện sai đưa về nhà thì nhà ai còn dám lấy người vợ như vậy? Không sợ bị trẹo cột sống sao?
Mà Ôn Dư bởi vì đã nhiều ngày bệnh thật dự quá nặng, dẫn đến cả người hoàn toàn suy yếu, tất nhiên là bị đuổi về nhà tĩnh dưỡng.