Chương 37: Cửa ải cuối năm nhiều chuyện
Khôn Ninh cung, Hoàng hậu ngồi tựa trên giường, trong tay cầm chén trà nhỏ gạt gạt lớp bọt bên trên trong chén trà đi, hình như nghĩ đến điều gì, lúc này mới không chút để ý mở miệng: “Cảnh mĩ nhân bên kia là thế nào?”
Một bên Liên Nguyệt cúi đầu, nhanh chóng hồi báo: “Khởi bẩm nương nương, ngày ấy Cảnh tiểu chủ ở ngự hoa viên gặp Uyển tần nương nương, dường như có chút kinh hãi, Giang thái y đã bắt mạch nói tất cả đều bình thường, chăm chỉ uống thuốc bổ thì không có gì đáng ngại.”
Hoàng hậu trong lòng nghi hoặc: “Uyển tần đối với Cảnh mĩ nhân đã làm gì?”
“Vẫn chưa làm cái gì, chính là ở ngự hoa viên ngẫu nhiên gặp, hàn huyên vài câu thôi.”
Hoàng hậu vừa nghe vậy đã lắc đầu: “Cũng thật không dùng được, lá gan nhỏ như vậy, thế này đi, ngươi mang chút thuốc bổ qua đó, nhân tiện xem xét một phen.”
Liên Nguyệt vâng dạ, rồi liền ra khỏi điện.
Hoàng hậu nhìn bóng Liên Nguyệt đi khuất, liền đem chén trà đặt lên trên chiếc bàn nhỏ cạnh đó, đưa tay vuốt ve viền áo, muội muội của mình còn không dùng được, trong nhà lại vẫn âm thầm truyền tin tức tới, thúc giục mình phải phù giúp muội muội, nếu thật dễ dàng như vậy, chính mình việc gì mà phải lợi dụng Cảnh mĩ nhân.
Hoàng hậu nghĩ đến đó liền thở dài một hơi, ý tứ trong đó thật khó hiểu.
***
Do sắp tới cuối năm nên không khí trong cung thật náo nhiệt, bởi đến cuối năm các phi tần đều được ân điển, cho phép người nhà vào cung thăm.
A Uyển biết mẫu thân có thể sẽ vào cung thăm mình, nên sớm đã chuẩn bị, cần phải ăn mặc chỉnh tề để cho mẫu thân yên tâm.
Nhóm cung nhân phía dưới cũng biết gần đây trong cung nổi trội nhất là Uyển tần nương nương, hôm nay Ôn phu nhân tiến cung, nhóm cung nhân cũng vui lòng đưa tới Kinh Hồng điện những thứ tốt nhất. Ngày hôm nay, A Uyển đã dậy thật sớm, ở ngoài điện chờ không bao lâu liền nhìn thấy cung nhân dẫn Ôn phu nhân tới.
Đứng từ xa nhìn thấy thân ảnh đối phương, Ôn phu nhân cùng A Uyển đều đỏ vành mắt. A Uyển vội vã chạy tới nghênh đón, đang muốn ôm Ôn phu nhân làm nũng, lại nghe Ôn phu nhân nói: “Nương nương không thể, làm thế này thật không đúng quy tắc.”
Nghe mẫu thân nói xong còn hướng mình hành lễ, A Uyển vội đỡ ngăn cản, khó khăn lắm hai mẹ con mới gặp nhau, A Uyển cũng không muốn xa lạ như thế, mặc dù thân phận của mình có chút khác trước, nhưng chung quy vẫn là mẫu thân của mình, sao có thể để mẫu thân hành lễ?
Dặn dò Bạch Lộ đưa cho cung nhân dẫn đường chút tiền thưởng, sau đó liền kéo Ôn phu nhân vào trong điện.
Gần nửa năm không gặp, mẹ con hai người có ngàn lời muốn tâm sự nhưng đều là không thể nào mở miệng, A Uyển gọi một tiếng “A nương” rồi trực tiếp nhài vào lòng Ôn phu nhân, lúc này tựa hồ vẫn là một tiểu nữ nhân thích làm nũng.
Ôn phu nhân lúc này tâm tình không thể không xúc động, đem khuôn mặt nhỏ nhắn của A Uyển ngẩng lên, tinh tế đánh giá, dường như muốn đem A Uyển gầy ra hoặc A Uyển béo ra, xem xét kĩ càng mới bỏ qua.
A Uyển lẳng lặng để mẫu thân đánh giá mình, một hồi sau, Ôn phu nhân thở dài nói: “A Uyển của chúng ta thật là gầy quá đi, vẫn nên đẫy đà một chút mới tốt.” (Nth: mỗi đêm đều bị người nào đó bóc lột thì mập làm sao được a ~~~ :v :v )
Nghe mẫu thân gọi mình một tiếng “A Uyển”, nước mắt A Uyển lúc này không ngăn được liền chảy xuống, Ôn phu nhân cũng đỏ hoe đôi mắt, giơ tay vuốt tóc A Uyển khuyên nhủ: “A nương khó khăn lắm mới tiến cung thăm ngươi là chuyện đáng mừng, sao lại khóc?”
Họ hàng vào cung thăm người thân nhiều nhất chỉ có vài canh giờ, quả thật không thể lãng phí thời gian mà ngồi đây rơi lệ được, A Uyển nhanh chóng thu lại cảm xúc: “Con gái đâu có gầy, chỉ là vóc người cao lên một chút nên trông có vẻ gầy.”
Nói xong còn đứng dậy dạo qua một vòng, Ôn phu nhân nhìn quả thực có vóc người có dài ra, liền mỉm cười gật gật đầu, lại kéo A Uyển qua, hỏi han những chuyện hàng ngày: “Hàng ngày ngươi có uống phương thuốc mà ta đã dặn Bạch Lộ làm không? Lúc đó a nương nghe nói ngươi ở trong cung bị bệnh lo lắng vô cùng.”
A Uyển tất nhiên là gật đầu “Phương thuốc kia là a nương phải khó nhọc mới tìm được, con gái tất nhiên là ngày ngày đều uống, ở trong cung còn có ngự y, a nương chớ nên lo lắng quá nhiều.”
Ôn phu nhân gật đầu lại hỏi: “A nương ở ngoài cung nghe nói, Hoàng thượng cực kỳ sủng ái ngươi, một tháng có hơn phân nửa thời gian đều ở cung này, điều này là thật ư? Nếu thật sự là như thế, ngươi nên sớm có tính toán, không thể huênh hoang quá mức.”
Tuy là bên ngoài đồn đại như thế, nhưng Ôn phu nhân vẫn là muốn hỏi A Uyển để xác nhận lại, phải biết rằng thịnh cực tất suy, hiện tại nữ nhi của mình vẫn là chưa nên nổi trội. Hậu cung là nơi nguy hiểm, đứa con này của mình ở trong cung căn cơ không sâu, nếu không biết cách tự bảo vệ mình thì tương lai không biết kết cục của thất sủng sẽ là như thế nào.
“Con gái cũng biết nổi bật quá mức là không tốt, nhưng Hoàng thượng cũng thường lật bài tử, đối với con gái cũng là vô cùng tốt, chuyện gì cũng được người trong Kinh Hồng điện báo cáo lại. A nương ở ngoài cung mà vẫn quan tâm đến nữ nhi như thế, nữ nhi nhất định sẽ làm mọi việc thật tốt.” Mấy tháng nay mình ở trong cung nổi bật còn thiếu sao? Nhưng là đã không còn đường về, đương nhiên là phải tiếp tục tiến lên phía trước.
A Uyển nói xong, Ôn phu nhân lại đảo mắt đánh giá Kinh Hồng điện. Cách bài trí trong điện quả thực cực kì cao quý, những vật phẩm kia đích thực không phải là phàm phẩm, xem ra lời đồn nữ nhi nhà mình ở trong cung được sủng ái cũng không phải là giả, ít nhất hàng ngày đều được ăn ngon mặc đẹp.
Vỗ vỗ tay nhỏ bé của a Uyển, Ôn phu nhân mới nói: “Ngươi là từ trước đến nay đều có quy tắc, nhưng a nương vẫn là nên nói nhiều hơn một câu, a nương biết trong cung vài vị phi tần đều đang mang long thai, ngươi cũng không nên quá gấp gáp, hiện này ngươi còn nhỏ, không nên có con vội vã như thế, vẫn là nên chăm sóc tốt cho bản thân mình trước đã. A nương đã dặn Bạch Lộ bát canh bổ, còn có thể tránh thai, thân thể ngươi nên trước hết nên chăm sóc tốt đã, vạn lần chưa thể mang thai, như vậy đối với ngươi và cả đứa nhỏ cũng không tốt, ngươi đã nhớ kĩ chưa?”
A Uyển gật gật đầu: “Con gái hiểu ạ, a nương đừng nói mãi về con nữa, a nương cùng các ca ca có khỏe không? Đại ca không phải trúng thám hoa sao, bây giờ đang giữ chức vụ gì? Việc hôn nhân có tin tức gì không a? Nhị ca Tam ca đã trở về nhà chưa? A cha và di nương thì sao ạ? Muội muội có phải là muốn đính hôn, người như chẳng phải sẽ rất bận sao?”
Nhìn A Uyển cạc cạc hỏi một hồi, Ôn phu nhân hiền hậu nở nụ cười: “Dù ngươi không hỏi, ta cũng là phải nói với ngươi, a cha cùng di nương không nhắc đến cũng thế, bọn họ có lúc nào không gây sóng gió chứ? A nương tất nhiên là không để trong lòng, về phần muội muội ngươi ta cũng không quan tâm, trái phải cũng là đem tới sính lễ liền đuổi rồi.”
Lời nói xoay chuyển, liền nói tới các ca ca của A Uyển: “Đại ca ca ngươi sẽ tới hàn Lâm Viện nhậm chức, lúc này hôn sự của hắn cũng đã được thông báo rộng rãi, chuyện này cũng là do Hoàng thượng tứ hôn, a nương phải đối tốt với người ta một chút. Về phần Nhị ca Tam ca ngươi vẫn ở bên ngoài, chưa có quay về kinh nữa.”
A Uyển chu môi, Hoàng thượng nay còn muốn làm người mai mối sao, “Ở Hàn Lâm Viện cũng tốt, ca ca có thể rèn luyện vẫn là có thể thăng chức, còn về phần hôn sự này con gái có cơ hội sẽ tìm Hoàng thượng hỏi cho rõ.”
Ôn phu nhân nhưng vẫn khuyên A Uyển ở trong cung nên cẩn thận, đừng có dựa vào một chút thông minh của mình mà lơ là, mặc dù không đi hại người nhưng cũng có thể bị người khác hãm hại.
Cùng mẫu thân hàn huyên việc nhà một lát, uống trà ăn điểm tâm, một hai canh giờ rất nhanh đã trôi qua, mặc dù không muốn nhưng cung quy cũng là không thể vi phạm. Ôn phu nhân trước khi đi đem một tá ngân phiếu nhét vào tay A Uyển “A nương không giúp được gì cho ngươi, chỉ có thể chuẩn bị cho ngươi chút tiền bạc phòng khi cần còn dùng đến.”
Nói xong lại lấy ra một chiếc bùa hộ mệnh :”Cũng sắp đến sinh nhật con, ôi A Uyển lại lớn thêm rồi, đây là a nương đi chùa Bạch Mã xin riêng cho con, con đang ở trong cung nhớ làm việc gì cũng phải cẩn thận, nhớ bảo trọng, gặp chuyện gì cũng phải nhớ đến mình trước tiên.”
Nói xong những lời đó, Ôn phu nhân liền đi ra, chính là không muốn mẹ con hai mắt đẫm lệ từ biệt, ngay lúc đó một cung nhân thần sắc lo lắng như có đại sự nhanh chóng muốn cấp báo với A Uyển.
Ôn phu nhân thấy thế lo lắng nhìn nữ nhi nhà mình, A Uyển vỗ vỗ tay mẫu thân an ủi: “A nương yên tâm xuất cung đi thôi, nữ nhân không có chuyện gì cả, a nương nhớ giữ sức khỏe, lần tới nữ nhi lại mời người vào cung.”
***
Được tin Lâm quý tần tức giận mà động thai, A Uyển cũng chỉ có thể nhanh chóng rửa mặt chải đầu, thoa thêm chút phấn lên mặt, dù sao trên mặt còn có nước mắt, nếu cứ không chuẩn bị mà ra ngoài thì thật không tốt.
Trên đường đi cũng nghe cung nhân nói một chút, Lâm quý tần động thai nguyên do cũng là hôm nay người nhà Lâm quý tần cũng vào cung, sắp sửa ra về, Lâm quý tần quả thực không nghe khuyên bảo muốn tiễn người nha tới cửa cung, mọi người khuyên không được đành phải nghe theo.
Tiểu thái dám vốn là đang nâng kiệu đi cũng không biết giẫm phải cái gì liền trượt chân, sự việc xảy ra bất ngờ, Lâm quý tần ngồi trên kiệu cao thấp xóc nảy một phen, tất nhiên là bị hoảng sợ.
Khi A Uyển tới Khôn Ninh cung, Hoàng hậu cùng các phi tần đã tới rồi, Khôn Ninh cung lúc này chen chúc bao nhiêu người, A Uyển khóe miệng cũng hơi nhếch lên, vừa nghe thấy người gặp chuyện không may, mọi người tất nhiên sẽ rất nhanh tới thôi.
A Uyển hành lễ một lượt, sau đó tỉnh táo trong điện, lúc này nói cái gì cũng đều không hợp, cũng chỉ có thể đợi kết quả chuẩn đoán của thái y thôi. Các phi tần đến đều là một lòng quan tâm, nhưng cũng chỉ là trên danh nghĩa, liệu có mấy ai hy vọng Lâm quý tần sinh hạ hoàng tử hoàng nữ đâu?
Đợi chúng phi tần đến đủ, Hoàng hậu mới đưa mắt quét về phía các phi tần ở đây, ngữ khí xa xôi: “Vì sao bổn cung mời các tỉ muội đến đây hẳn các tỉ muội cũng đoán được, Lâm quý tần muội muội vừa rồi động thai khí, bổn cung đã cho thái y đến Diễn Khánh cung.”
Nói xong, Hoàng hậu khẽ vuốt chiếc bình nước trong tay, “Tết sắp tới rồi mà còn xảy ra việc này, bổn cung bụng làm dạ chịu, việc này thật kì quặc, Hoàng thượng cũng đã ra lệnh phải điều tr.a rõ ràng. Hoàng thượng con nối dòng còn ít ỏi, trong cung tuyệt đối không được có tâm mưu hại hoàng tự. Ta nhắc việc này mong chúng tỷ muội hãy ghi nhớ.”
Chúng phi tần tất nhiên đồng ý, ở Diễn Khánh cung thái y sau khi bắt mạch liền nhanh chóng đến Khôn Trữ cung hồi bẩm, may mà Lâm quý tần lần này không bị gì nghiêm trọng, lần này tuy động thai khí nhưng đứa nhỏ là quan trọng, Lâm quý tần mấy tháng tới vẫn nên ở trong cung tĩnh dưỡng, không thể hoảng sợ lần nữa.
Hoàng hậu gật đầu: “Sức khỏe Lâm quý tần sau này sẽ do Giang thái y ngươi phụ trách, nếu có vấn đề gì, bổn cung sẽ không tha.”
Giang thái y nghe vậy liền cúi đầu vâng dạ.
Chuyện của Lâm quý tần nhát thời không thể kết luận, dù sao cũng không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng nên Hoàng hậu liền cho nhóm phi tần trở về tẩm cung. A Uyển rời Khôn Ninh cung, Thanh Sam vội vàng chạy tới đỡ, đem áo lông khoác lên người A Uyển.
A Uyển thở dài, trong cung này thực sự có khi nào yên bình không?