Chương 56: Bốc thăm chọn hoàng đế
Phượng Hà mới sáng sớm bị gọi dậy, ẩn ẩn không vui nhưng vẫn phải thay y phục.
Trên đường ngồi trên kiệu, hắn ngủ gục vài” chục” lần. May mà thái giám hầu cận nhắc nhở, nếu không hẳn là hắn cũng té xuống kiệu từ lâu.
Khi hắn đến Ngự thư phòng, tất cả đã có mặt đầy đủ, đang mắt to trừng mắt nhỏ với hắn.
Kì quái, hắn là em bé ngoan a~
Phượng Họa Lan ngồi trên long ỷ, chậm rãi thưởng thức điểm tâm sáng cháo hoa mà Nguyệt Dạ Long đích thân chuẩn bị, hoàn toàn ngó lơ sự xuất hiện của hắn.
_ Tỷ tỷ.
Phượng Họa Lan khẽ gật đầu. Phượng Hà ngoắc mông lon ton ngồi cạnh Hiền Thái phi.
Thay Lan Lan lau khóe miệng, thấy nàng hài lòng nhìn hắn, Nguyệt Dạ Long sung sướng như hài tử được kẹo cười ngu ngốc, cầm khay thức ăn ra ngoài.
Nguyệt Dạ Long đi khỏi, Phượng Họa Lan bắt đầu:
_ Gọi mọi người đến chính là có chuyện muốn nói, Hỏa Phượng quốc một ngày không thể không có hoàng đế, tiểu hồ ly, tiểu tước tước, các đệ tự chọn đi.
Nghe xong câu đó, Phượng Lâm và Phượng Hà ngồi đối diện thét như heo chọc tiết:
_ Mẹ nó!!! Cái gì?
Thái hậu cười khẽ nhìn bộ dạng thất thố của bọn hắn. Trái ngược với hai nhi tử bất mãn, Đức thái phi và Hiền thái phi cao hứng.
_ Muội đặt nhi tử của tỷ tỷ sẽ làm hoàng đế. Hiền thái phi không biết lấy từ đâu ra một xấp ngân phiếu đặt lên bàn
Đức thái phi buông chén trà xuống, tao nhã cầm tú khăn lau miệng, cúi xuống vén váy lên, cởi giày ra, lấy từ đế dày một xấp ngân phiếu dày không kém Hiền thái phi đặt lên bàn:
_ Ta lại nghĩ Tam hoàng tử( Phượng Hà) sẽ làm hoàng đế
Phượng Lâm và Phượng Hà đỏ mắt nhìn hành động của hai mẫu phi, đầu chảy vài vạch đen sì!!!
_ Ai trong hai người các ngươi chịu làm? Phượng Họa Lan hỏi lại
Phượng Hà ngay lập tức ngu ngốc nói:
_ Ách, tỷ tỷ, sao người không làm hoàng đế luôn a
Bốp!!!
Phượng Hà ôm đầu, nhìn Phượng Họa Lan ném chuẩn xác cuốn sách vào đầu hắn. Lại thấy ba vị thái phi ánh mắt khinh bỉ chê bai cái đầu nhỏ của hắn, còn tên nhị ca cười hả hê đến đáng ghét.
_ Ngươi bớt nói nhảm đi. Cát Tường, mang ra đây. Phượng Họa Lan lạnh giọng, không sử dụng cách này làm sao ép bọn hắn làm hoàng đế
Cát Tường mang một ống quẻ thăm to đến, trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người giải thích:
_ Chủ tử cho người chuẩn bị ống quẻ này từ lâu rồi. Trong đây có tổng cộng 2000 quẻ thăm, chỉ có 1 quẻ duy nhất là không làm hoàng đế. Các vị hoàng tử, ai thử trước.
Hai tên ngốc hít sâu một hơi...
Cái gì, chỉ có một quẻ là không phải làm hoàng đế? Tỷ tỷ đây là đang giỡn với bọn hắn a._ Tỷ tỷ, lỡ như cả hai đều lấy phải quẻ làm hoàng đế thì phải làm sao? Phượng Lâm nhẹ nhàng hỏi lại
_ Ngu ngốc, thì hai người các ngươi thay phiên nhau làm chứ thế nào. Phượng Họa Lan nói như lẽ đương nhiên
Phượng Lâm líu lưỡi không thể phản bác nổi. Mang theo trái tim bé nhỏ mong manh dễ vỡ, hắn nhận lấy ống quẻ, bắt đầu lắc.
Thình thịch thình thịch, cầu trời không phải là quẻ làm hoàng đế, cầu trời không phải là quẻ làm hoàng đế. Nếu các vị đồng ý, hắn nhất định mỗi tuần gần gũi tiểu thiếp hai lần trong một tháng a.
Một cây thăm rơi xuống, Cát Tường cười gian nhận lấy.
Nhìn Cát Tường chậm chạp từ từ lật thanh quẻ lên mà trái tim Phượng Lâm sắp nhảy khỏi lồng ngực. Nhưng có vẻ thành ý của hắn chưa đủ, ông trời không thương xót hắn, quẻ thăm ác ý ghi:
“ Tuy ngu ngốc, xấu xí một chút nhưng làm hoàng đế không đến nổi tệ”
Cát Tường dõng dạc đọc lớn, sắc mặt Phượng Lâm xanh xanh khó chịu, tức tối về chỗ.
Phượng Họa Lan nhếch khóe môi, những câu từ trong quẻ thăm là nàng viết, sức sát thương rất cao là lẽ đương nhiên.
Đến lượt Phượng Hà, hắn run run cầm ống quẻ muốn không nổi, nước mắt long lanh nhìn Cát Tường:
_ Cát Tường xinh đẹp, ngươi giúp ta lắc quẻ đi, ta sẽ nhặt. Ta....ta không còn sức để lắc nữa rồi.
Cát Tường chưng cầu ý kiến của Phượng Họa Lan. Thấy chủ tử không ngăn cản mới tốt bụng giúp hắn.
Phượng Hà cắn răng, giữa một rừng quẻ thăm rút một quẻ, nhìn cũng không dám đưa cho Cát Tường.
Cát Tường cười cười:
_ Đầu óc ngu si tứ chi phát triển, ngoài việc lên giường chẳng còn tài cán nào khác, căn bản không đủ tư cách làm hoàng đế!!!
Hả???
Phượng Hà và Phượng Lâm tròn mắt. Một người là vui mừng, một người là phẫn nộ.
Chó má, sao tên tước tước lại may mắn như vậy, ngược lại là hắn lại xui xẻo đến thế a