Chương 74: Chương 74:
Ta gọi Dung Thanh!
Theo ký sự năm ấy nói ra, đèn dầu cổ Phật, khói nhẹ bay vờn quanh.
Các sư phụ từng khen là ta có trí thông minh hơn người, ngộ tính cũng rất tốt. Năm ấy lên mười tuổi, Phật dụ tuyển ra người được chọn cũng không phải là ta.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi còn bé ta đã sớm hiểu như thế nào là người được chọn, chưa được Phật dụ lựa chọn, ta cũng không thấy tiếc hận.
Ta thường đi theo sư phụ, nơi cặp mắt sáng trong kia nhìn ra sự cô đơn. Bóng đêm bỗng nhiên mông lung, quanh thân ông cũng phát ra vẻ cô tịch.
Ngồi trên cái vị trí kia, đồng nghĩa với việc không có thân nhân, không có bằng hữu, độc thân một thân một mình, không nơi nương tựa.
Thật đáng tiếc.
Sư phụ loại bỏ gian nan, lại tự mình đổi tên ta với người được chọn.
Ta còn nhớ rõ đêm đó mưa gió tầm tã, các sư bá nói đây là điềm xấu hiện ra, ta quỳ gối phía trước Kim thân tượng Phật, nhìn khói nhẹ tan hết từng đợt từng đợt, nhận lấy bộ áo cà sa huyền sắc kia.
Có lẽ…
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vận mệnh dự báo sớm có sắp xếp.
Chính ta là điềm xấu Kim Thiền Tự.
Thời gian luân chuyển, ngày đó mặc vào áo cà sa, ta đã sớm trưởng thành, cũng hiểu rõ ý nghĩa tồn tại của Kim Thiền Tự.
Bên dưới cả tòa chùa miếu, có thể đủ để lay động ngôi vị Hoàng đế, hậu cung triều tiền, triều đình địa phương, sở hữu bí ẩn đen tối, che giấu toàn bộ tại nơi đây.
Các nơi tình báo, cho dù là bí mật trong thâm cung cũng có sẽ người báo một tháng một lần.
Ta không biết những người đó là ai, bọn họ đời đời kiếp kiếp chỉ cống hiến cho Kim Thiền Tự, cho dù là ngôi cửu ngũ, cũng không có quyền can thiệp
Một khắc kia, ta đột nhiên hiểu được vì sao sư phụ luôn có cảm xúc thương hại.
Ông thương xót cho chúng sinh muôn nghìn lại càng thương xót cho chính mình.
Có được thứ này, đã định trước chỉ có thể ở chùa này cả đời, chỉ có thể là người cô đơn.
Ta hiểu được vì sao ông lại chọn ta?
Từ khi còn nhỏ ta đã trầm tĩnh, cũng biết gánh vác hơn nhiều người khác. Mà ở vị trí này, không cho phép ta có một chút ít tâm tư nào.
Ở bên trong kia chứa đựng vô số bí mật nơi thâm cung, ta lần đầu biết Lý Tĩnh Gia, cũng biết được người thống thống trị vương triều Lý Tống có tình cảm biến thái ấu muội của mình. Việc này đối với ta mà nói chẳng qua chỉ giống một góc âm u trong thiên hạ.
Có lẽ mấy chục năm sau, vị công chúa này đã sớm hương tiêu ngọc vẫn, vì có thể để tân đế lên thay Lý Ngang Câu tuổi già hoa mắt ù tai, chuyện người này sẽ bị người có tâm nhắc lại.
Sau này, chuyện này chẳng qua cũng sẽ thành chuyện bàn tán của mọi người trong lúc trà dư tửu hậu. Mãi cho đến khi biến mất trong lịch sử hư ảo, không ai nhớ rõ.
Bên trong đêm dần dần tối, ta lấy một cuốn tấu chương tấu chương trên chồng cao, nhìn không khác những tấu chương khác.
Ở phía trước tượng Phật kim thân, người khác có lẽ bái dục vọng, nhưng ta không được.
Càng thanh tĩnh, càng càng vô lực.
……
Tuy rằng còn chưa tới một trăm châu nữa, nhưng ta nhịn không được up ngoại truyện lên trước, coi như là phúc lợi tết Thanh Minh, phần sau sẽ lại tiếp tục từ từ up ngoại truyện!