Chương 11: Chia bánh

Nàng đã quyết định vụng trộm dạy cho bọn hắn viết chữ , nhưng mà làm thế nào cho bọn họ không nói ra ngoài mới là vấn đề . Dù sao người ta mà biết nàng tự nhiên biết chữ thì thật là quỷ dị .


Nếu mà nói ra , nàng cũng không có cách nào giải thích , bởi vì nàng ở đây chưa từng tiếp xúc qua lão sư .


Chữ phồn thể a ....Nói túm lại , mặc dù nàng nhận thức cũng không vẹn toàn , nhưng viết được cũng không phải ít . Kiếm biện pháp chậm rãi mà dạy cho bọn họ đi , biết đâu ba huynh đệ còn đạt được tú tài linh tinh gì đó .


Ở trong thôn cũng tiện nghi chút , triều đại Đại Vũ này , nếu trong nhà có người đỗ tú tài , sẽ được miễn thuế ruộng đất . Mà điểm này rất là quan trọng , bởi vì ở cổ đại phải đóng thuế rất nặng , tiền đó mua được biết bao nhiêu đồ ăn a !


Huống hồ , tú tài tuy là không được làm quan , nhưng rất là có địa vị , ở thôn này có được ai là tú tài đâu ? Đại Vũ triều này có chính sách ưu đãi đối với tú tài , nhất là gặp quan cũng không cần làm lễ bái , ở trong thôn cũng không phải sợ lí chính . Tộc trưởng còn phải cấp cho ba phần thể diện .


Huống chi là đi ra ngoài làm việc , có danh tú tài trên người cũng tiện nghi hơn rất nhiều , xuất môn gặp trở ngại cũng giảm đi không ít .


available on google playdownload on app store


Nàng sở dĩ biết được điều này , bởi vì nghe người trong thôn rất là hâm mộ Vương tú tài ở thôn bên cạnh . Giống như nói nhà hắn có bao nhiêu ruộng được miễn thuế , tộc trưởng , lí chính đều nể mặt hắn , không cần đi huyện nha làm việc , cũng nhận được đãi ngộ.....


Nghe được nhiều lần , Thẩm Tư Tư tất nhiên là để bụng , trước kia là quá nghèo , không có biện pháp nghĩ đến chuyện đọc sách , nhưng hiện tại .... nàng đã có không gian trong tay , liền không thể không nghĩ đến .


Ba người huynh đệ , ít nhất phải có một người thi đậu tú tài mới tốt , nếu mà thi được cử nhân thì càng tốt hơn , được lợi ích thực tế sẽ càng nhiều .


Làm quan cũng phù du giống như là mây bay , nàng cũng không đồng ý ba ca ca thực sự bước vào con đường quan trường , nhất là bọn họ không có quan hệ , không bối cảnh , thật sự nếu bị cuốn vào con đường đó , cũng là điểm phải phân vân , lo lắng ....


Sở dĩ muốn đạt được công danh này , bởi vì Thẩm Tư Tư lo sợ về sau trong nhà phát đạt , nếu mà không có công danh che chở , các nàng có nhiều thứ đều bảo hộ không được .


Tiền tài chọc người ta đỏ mắt , nàng biết ở cổ đại tộc trưởng và lí chính là những người có quyền lực rất lớn , nếu mà đến lúc đó không có đủ thực lực để bảo hộ bản thân , vậy thì chờ người khác đến cướp hết đi .


Sống nơi đây được tám năm , Thẩm Tư Tư đã rút ra được kinh nghiệm , đối với cuộc sống , ngàn vạn lần tâm hồn đừng có cầu may mắn , bởi vì không có chuẩn bị trước , cuộc sống đột nhiên bị đả kích ngươi sẽ trở tay không kịp , cho nên những gì nên nghĩ thì Thẩm Tư Tư đều nghĩ đến .


Về sau , sẽ tinh tế quy hoạch , chậm rãi mà làm , trong nhà nhất định sẽ giàu lên . Nghĩ vậy nàng liền nhìn quét qua ba ca ca vài lần .


Ba huynh đệ bị nàng nhìn mà lông tóc đều dựng lên , nuốt nuốt nước miếng , Tam Bảo nhịn không được hỏi nàng : " Thổ Nữu , ngươi còn đói phải không ? Nếu vậy ta cho ngươi nửa cái bánh của ta ".


Tam Bảo cho rằng nàng vẫn còn nhớ thương canh cá buổi chiều , cho nên hắn rất là bất an cùng áy náy nhìn nàng , giãy giụa rất lâu mới nguyện ý đưa ra nửa cái bánh .


Thẩm Tư Tư cười cười , vươn tay hòa ái sờ sờ trên đầu của hắn , híp híp ánh mắt nói : " Ngươi ăn của ngươi đi , ta ăn đủ rồi ."
Nàng cười như vậy , Tam Bảo càng không an lòng , nuốt nuốt nước miếng , cẩn thận nhìn nàng giống như là nói thật , lúc này mới cúi đầu tiếp tục ăn cơm .


Chung Căn Sinh nhìn xem , trong lòng rất là vui mừng , thấy hai huynh muội biết chuyện mà cao hứng , nhưng cũng bởi vì trong nhà không đủ ăn mà áy náy .
Hắn nhìn thoáng qua bốn đứa nhỏ gầy teo , trong lòng đau xót , rốt cục cũng không ăn tiếp bánh , nói : " Các ngươi bốn đứa chia nhau ăn đi , ta hôm nay không quá đói ."






Truyện liên quan