Quyển 3 - Chương 4-2: Mang hài tử đến thanh lâu – Phần 2

Ta chau mày, trên mặt dần dần hiên ra tia bực mình. Không có người làm cha mẹ nào mà thích hài tử của mình bị người khác phê bình. Ta đi vài bước, mở cửa ra, lạnh nhạt nói “Thái thượng hoàng, nơi này là khuê phòng của ta. Ta và thái thượng hoàng cũng không phải là quá quen thuộc, xin mời thái thượng hoàng trở về đi! Cô nam quả nữ chung quy là không tốt. Ta mặc kệ giữa ngươi và tỷ tỷ có cái gì, nhưng xin thái thượng hoàng nhận thức rõ, ta là Diệp Dược Nhi, không phải Diệp Dược Nô! Tỷ của của ta bỏ mạng tại trong hoàng quốc của ngươi, cuối cùng sẽ có 1 ngày, ta sẽ bắt từng người 1 trong hoàng cung của ngươi đền mạng cho tỷ tỷ của ta!”


Hắn chầm chậm gật đầu, chậm rãi tiêu sái đến cạnh cửa, híp mắt nhìn ta trong chốc lát, lúc này mới chậm rãi rời đi. Ta đóng cửa lại, thở ra 1 hơi thật dài! Nguy hiểm thật! Nơi này đã không thể ở lâu. 2 người bọn hắn sớm muộn gì cũng có thể nghĩ thông suốt chỗ mấu chốt. Cho nên, phải thừa dịp bọn họ còn chưa nghĩ thông suốt mà rời đi!


Ta thu thập bao quần áo. Tuyệt Thế và Tuyệt Hoàng lại trở lại ầm ĩ ở bên ngoài


Ta mở cửa ra, nhìn thấy cả người bọn chúng dơ bẩn lem luốc, nguyên lai, hại người cuối cùng lại hại chính mình. Ta cười nói “Như thế nào? Có thể Tiểu Dịch giãy giụa phản kháng không? Làm cho trên người các con bẩn như thế này?”


Tuyệt Hoàng ngẩng cằm, cười nói “Cái tên ngu ngốc kia đã bị bọn ta hù doạ đến mức tiểu ra quần rồi! Thật buồn cười! Bọn ta chỉ là không để ý rằng hắn cư nhiên lại nổi điên mà thôi! Chán ghét!”


Ta cười, kéo 2 đứa bọn chúng vào cửa, cởi quần áo trên người bọn chúng xuống, cười nói “Bọn con trong hoàng cung cũng thường xuyên làm làm chuyện này sao? Là ai dạy các con?”


available on google playdownload on app store


Ta tìm trong bao quần áo 1 bộ hồng sam cho Tuyệt Hoàng thay, Tuyệt Hoàng mặc hồng y thật to, khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ ửng hồng. Thoạt nhìn, như là 1 người đang xướng tuồng
Tuyệt Thế thì không chịu mặc nữ trang nhưng Tuyệt Hoàng thì lại rất cao hứng, nhất định phải bắt Tuyệt Thế mặc!


“Tuyệt Thế ngoan! Ngươi mặc 1 lúc thôi! Ta rất muốn xem đây! Tuyệt Thế ngoan! Van cầu ngươi đấy! Cho tỷ tỷ xem 1 chút thôi mà! Cùng lắm là ngươi mặc quần áo của mẫu thân, ta đây đi mặc quần áo của phụ thân là được!”


Tuyệt Thế nghiêng đầu suy nghĩ 1 chút, cười nói “Ngươi đã nói, không thể đổi ý! Bất quá, ta sẽ không giúp ngươi hành sự!”
Tuyệt Hoàng cười nói, “Biết rồi! Chỉ là muốn phụ hoàng cời long bào mà thôi! Không có khó khăn như vậy, cứ tin ta!” Nàng nháy mắt với hắn


Ta cười nói, “Tốt lắm rồi! Tuyệt Thế, bây giờ, con mặc quần áo của ta trước!”


Tuyệt Thế không có dị nghị. Liền tự đem hồng y của ta mặc vào. “Nếu đã mặc nữ trang rồi thì nhất định phải vấn tóc mới được!” Ta chầm chậm gật đầu, cảm thấy trong lòng có 1 sự ấm áp chưa từng có, cùng với Tuyệt Hoàng trêu chọc Tuyệt Thế!


Hắn hừ lạnh một tiếng, “Nam nhân sao có thể vấn tóc?”
“Nhưng nam nhân lại mặc quần áo của phụ nữ! Lại đây đi!  Tuyệt Thế ngoan! Cảm ơn ngươi! Được rồi, được rồi! Cho tỷ tỷ nhìn 1 cái!” Tuyệt hoàng cười nói.


“Điều kiện!” Hắn ngửa cao đầu. Đến lúc này, mới có một chút bộ dáng của tiểu hài tử


“Ta mang các con ra ngoài chơi đùa, thế nào?” Ta cười nói “Nếu để cho phụ hoàng các con phát hiện ra hành tung thì phụ hoàng con đương nhiên rất nhanh sẽ biết ta chính là mẫu thân của các con. Ta không thể mạo hiểm như vật, đương nhiên phải rời đi! Cho nên, trước khi rời đi, ta mang các con ra ngoài chơi đùa, thế nào?”


“Mà mang hoàng tử, hoàng nữ đi ra ngoài là rất nguy hiểm! Tuyệt Thế! Quan hệ của chúng ta bây giờ không thể để cho người khác biết. Cùng lắm là lần sau ta giả nam trang là được!” Tuyệt hoàng cười nói.


Tuyệt Thế chau chau mày. Cuối cùng không nhịn được mà kêu to lên “Nói cách khác! Ngươi nói mặc long bào của phụ hoàng, căn bản sẽ không mặc!”


Tuyệt Hoàng cười, vỗ vỗ vào khuôn mặt của hắn “Hai chúng ta là tỷ đệ, so đo nhiều như vậy làm gì! Làm tỷ đệ chỉ đó kiếp này thôi, không có kiếp sau! Tuyệt Thế, ngươi có muốn đi theo không? Hay là ngươi thích ở chỗ này chờ bị phụ hoàng phạt? Nếu như ngươi thật sự không muốn đi thì ta đây chịu khổ 1 chút, cùng đi chơi đùa với mẫu thân là được! Cùng lắm là chơi luôn phần của ngươi! Sau lúc trở về sẽ kể cho ngươi nghe toàn bộ những nơi bọn ta đả đi qua, những món ăn bọn ta đã dùng là được! Có được không? Tuyệt Thế?”


Khoé mối Tuyệt Thế co quắp, 1 hồi lâu mới quát “Còn không mau chải!”
Thành công! Ta và Tuyệt Hoàng làm 1 tư thế thắng lợi. Nói thật ra, ta thật sự không có thói quan giúp tiểu bằng hữu chải tóc. Vì vậy, sau khi vấn tóc xong, làm cho Tuyệt Thế nước mắt lưng tròng


Ta tìm 1 thanh trâm gài lên trên mái tóc của hắn. Nhìn bộ dáng phấn nộn của hắn, không nhịn được mà hôn hắn vài cái
Hắn cau mày. Lãnh đạm nói, “Bây giờ được chưa?”
Ta ôm cổ hắn, cười nói, “Được rồi! Chúng ta đi!”


Ta từ sau cánh cửa đi ra ngoài. Trên lưng là 1 bao quần áo. Vừa ra cửa, liền nhìn thấy 2 con tuấn mã. Tuyệt Hoàng và Tuyệt Thế cùng cưỡi 1 con, 1 con khác, không cần phải nói, đương nhiên là chuẩn bị cho ta rồi
Hai người các “nàng” đều mặc hồng y, đầu cài trâm. Thật tuyệt mĩ! Đây là hài tử của ta a!


Ta cười, xoay người lên ngựa, 3 mẫu tử, ách, mẫu tử, 3 mẫu tử liền chạy vội đi


Phong cảnh của Hoàng thành rất đẹp, lúc trước ta cứ 1 mực ở trong hoàng cung nên chưa từng hảo hảo đi chơi đùa. Hoàng thành nổi tiếng với tam cảnh [ cảnh]. Cảnh đầu tiên là mặt trời lặn phía tây sơn [ngọn núi phía tây]. Ở nơi đó xem mặt trời lặn, nghe nói là đẹp nhất, hữu tình nhất. Bao nhiêu văn nhân mặc khách cũng thích tới đó ngâm thơi đối chữ


Cảnh thứ 2 là cảnh tuyết ở Mai viên. Không cần phải nói, đặc trưng của Hoàng quốc vốn là hoa mai, cảnh tuyết cũng là 1 đại phong cảnh của Hoàng quốc, mặc dù không so được với mai cảnh của Tuyên thành, nhưng cũng không tính là quá kém. Cảnh cuối cùng chính là Xích sơn, nghĩ đến Xích sơn, lòng ta liền đau xót


Xích sơn chỉ có thể mong  muốn là không làm được. Cơ hồ không ai có thể đi tới đó. Bây giờ đứng nhìn từ phía xa cũng cảm thấy rất cao, càng đừng nói đến tâm trạng của ngày đó khi bò lên trên đó


“Kỳ thật đây! Trên đời này có rất nhiều hảo ngoạn địa phương! Bất quá, bây giờ mụ mụ muốn mang các con đi 1 nơi, các con nhất định sẽ thích” Ta nháy mắt với 2 chúng nó
2 người bọn chúng hầu như chưa bao giờ ra ngoài chơi đùa, nghe ta vừa nói như vậy, liền trở nên hăng hái


Chỉ chốc lát sau, ta đứng trước Y Y các, nơi này vẫn tú khí ưu nhã như trước
Tú bà ra đón không phải là Y Y mà là 1 nữ tử còn trẻ
Nàng thấy 3 người bọn ta đứng ở trước cửa, chau mày nói “Vị phu nhân này, nơi này của bọn ta không tiếp khách nữ!”


“Hơn nữa, lại là khách nữ mang theo 2 đứa con!”


2 hài tử đưa mắt nhìn nhau 1 cái, liền lập tức nhảy xuống, Tuyệt Hoàng cười nói “Nguyên lai, mở cửa  mà không muốn buôn bán đây! Y Y các, nghe nói là nơi bán nghệ không bán thân, nghe nói là nơi đánh đàn nghe nhạc, nhưng nguyên lai lại không phải! Mụ mụ! Nữ tử thì không thể nghe nhạc sao?”


Nàng kia bị nàng làm cho tức giận không thở được. Cười lạnh nói “Nghe nhạc, có thể đến nơi khác mà nghe, nơi này không tiếp các ngươi, được không?”
Ta cười nói, “Y Y các hắn là do Y Y đảm đương! Ngươi là ai? Gọi Y Y ra đây, nói là có cố nhân đến thăm!”


Sắc mặt của nàng biến đổi “Y Y bây giờ đã mặc kệ mọi chuyện nơi này rồi! Chuyện lớn nhỏ nơi này là do ta định đoạt!”
Tuyệt Thế móc ra từ trong lòng vài tấm ngân phiếu “Chỉ là nghe 1 chút nhạc mà thối, có thể trả nhiều tiền! Người thông minh sẽ không bảo qua bạc!”


Ánh mắt của nàng sáng lên, lại nhìn nhìn bộ dáng của 3 người bọn ta, bên môi nở nụ cười, lui ra sau từng bước, nói với 3 người bọn ta “Các ngươi đã có thành ý như vậy thì xin mời!”
3 người bọn ta liếc mắt nhìn nhau 1 cái, liền theo nàng đi vào bên trong


Bởi vì lúc này là ban ngày nên trong Y Y các không cũng không có khách nhân nào
Nàng đi vào, liền vỗ vỗ tay, đám thủ vệ liền đóng cửa lại


3 người bọn lập tức quay đầu lại “Nữ tử đã vào đây thì không có đường ra! Ta thấy 3 người bọn ngươi cực kỳ xinh đẹp, làm hoa khôi của Y Y các này hắn là không thành vấn đề! 2 tiểu hài tử, lớn lên cũng sẽ đáng giá! Người đâu! Bắt lấy bọn chúng cho ta!”


Ta nghe vậy liền cười ha ha “Bắt ta? Nhưng là làm sao bây giờ? Lão mama, ngươi thử ấn vào chỗ huyệt vị dưới cổ tay ngươi, có phải cảm thấy có chút ê ẩm, đau đớn?”
Nàng cả kinh, tìm đúng huyệt vị mà ấn xuống, một hồi lâu, thay đổi sắc mặt


“Ngươi, đã trúng ngũ độc tán của ta! Sau nửa canh giờ, cả người sẽ đau đớn ngứa ngáy mà ch.ết. Mấu chốt nằm ở chỗ, đau đớn ngứa ngáy cũng không nói, mà còn có thể bởi vì đau đớn ngứa ngày mà làm bong cả da tay! Khi ch.ết đi, trên người không còn 1 mảnh da nào. Đối với 1 mỹ nữ mà nói, kiểu ch.ết này thật có chút bất nhã! Ngươi có còn muốn bắt ta không?” Ta xoa tay nói


Nàng đổi đổi sắc mặt, nhìn vào ta, “Ngươi, rốt cuộc là ai!”


Ta cười nói, “Ta là ai không quan trọng! Quan trọng là, ngươi, đã trúng độc của ta! Mọi người nơi này cũng đã trúng độc, có muốn sống hay không, các ngươi tự mình quyết định! Ôi! Đôi khi, ta thật sự rất hận chính mình, tại sao cứ thích hạ độc người khác đây!”


Nàng đột nhiên cười ha ha, “Thôi! Lui ra đi! Ngươi muốn gặp Y Y, đi theo ta!”
Ta chau mày. 2 hài tử nhìn ta mà bật cười, âm thầm giơ ngón cái với ta
Ta cười lắc đầu. Nàng còn chưa đủ trình! [câu nỳ nghe hơi hiện đại 1 chút, nhưng chính là như vậy đó ==]


Đi qua hoa viên, chúng ta đi đến một cửa phòng trang nhã. Nàng kia đi vào thông báo, qua chốc lát, liền đón 3 người bọn ta vào. Y Y híp mắt nhìn 3 người lớn nhỏ bọn ta
“Ta là Y Y. Không biết các ngươi là…?”
Ta cười nói, “Y Y, không nhớ rõ bằng hữu cũ sao?”


Nàng thoáng giật mình. Một hồi lâu mới nói, “Ta cứ thấy vị công tử ngày đó trên người toát ra 1 mùi hương của nữ nhi, nguyên lai, công tử cư nhiên thật sự là nữ tử! chỉ là không ngờ, công tử cư nhiên là 1 nữ tử xinh đẹp như vậy! Đáng tiếc” Nàng nhìn 1 đầu tóc bạc của ta mà lắc đầu


“Y Y không cần thương tiếc cho ta!” Ta cười. Thấy bên trong nội đường [gian phòng bên trong] của nàng có bóng lưng của 1 nam nhân. Trong lòng đột nhiên có dự cảm bất hảo


“Đáng tiếc, lúc ngươi tới vốn là đang thanh xuân, lại còn tân hôn chi hỉ, bây giờ lại mang theo 2 hài tử. Ôi! Ta cứ thấy 2 hài tử này cứ giống giống Vấn Thiên thế nào ấy! Nguyên lai, thật đúng là hài tử của Vấn Thiên!” Nàng lắc đầu, bật cười


Ta giật nhẹ khóe môi. Lúc này, nam nhân kia đã từ bên trong nội đường đi ra, cười nói “Ta biết, ngươi sẽ đến nơi này, mẫu thân, ta có nói sai không?”
Sắc môi ta thoáng trăng bệch. Nam nhân vừa bước ra, chính là Đường Vấn Hiên
Edit + Beta: Du Phong Lãnh Huyết






Truyện liên quan