Chương 102: Không bằng trở lại (3)

“Vị tiểu ca này, tại hạ tên là Tô Nhân Phàm, là một trong Tô Thiên Tả Nhị tứ đại công tử nổi tiếng trong kinh thành, vài ngày trước ở quán trọ Duyệt Lai vô tình nhìn thấy tiểu ca một lần, phát hiện thấy từng hành động nhấc chân giơ tay của tiểu ca cực kỳ giống một vị bằng hữu cũ đã qua đời của tại hạ… Chỉ tiếc…”


Nói tới đây,bạch y nam từ còn lộ ra vẻ mặt như đưa đám:” Vị bằng hữu cũ kia sinh mệnh ngắn ngủi, cho nên…”


“Này! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Ta và ngươi có quen biết sao? Cho dù bộ dáng ta có giống vị bằng hữu gì gì kia của ngươi, thì ngươi muốn làm gì ta?” Ánh mắt nam nhân này nhìn nàng thật không có ý tốt, khiến cho nàng cảm thấy lông gà lông vịt nổi hết cả lên.


“Tiểu ca…” Đối phương vừa muốn đưa tay chạm vào nàng, Cẩm Cẩm lập tức tránh người qua một bên.


“Này tên kia! Thiếu gia nhà ta nhìn trúng ngươi là muốn cất nhắc ngươi, tên tiểu tử thối nhà ngươi không nên rượu mời không uống lại thích uống rượt phạt, có thể trở thành nam nhân bên cạnh thiếu gia nhà ta, tiểu tử thối, đây chính là do phúc phận ngươi đã tu được từ kiếp trước…”


“Làm nam nhân bên cạnh thiếu gia ngươi?” Cẩm Cẩm lập tức lui lại ba bước lớn:” Đừng nói cho ta biết người này là đồng tính nha?” Là lạ! Lần đầu tiên trong đời bị đùa giỡn, đối phương lại còn có loại ham mê khác người này.


available on google playdownload on app store


Nam tử được gọi là thiếu gia sắc mặt đột nhiên đông lạnh lại:” Người đâu, đem vị tiểu ca này về phủ cho bổn thiểu gia, bổn thiểu gia có đôi lời muốn trò chuyện riêng với hắn…”
“Buông tay ra… Này! Ta không phải nam nhân, buông tay ra, bọn khốn khiếp kia…”


“Tiểu thư… Mau buông tiểu thư nhà…”
Đang trong lúc đôi bên giằng co, không biết từ chỗ nào đột nhiên nhẩy ra một đám nam tử võ công cao cường, bọn họ giơ trường kiếm lên nhanh chóng mà gọn gàng đem mấy tên đại hán muốn hành hung người kia đánh ngã hết xuống đất.


“Wow! Võ công thật là lợi hại nha, vị đại ca này, mau nói cho ta biết quyền pháp huynh vừa ra tay là loại quyền pháp gì vậy? Còn có vị đại ca kia nữa, cái chiêu huynh vừa giơ kiếm bay múa loạn xạ có tên là gì? Còn có…”
“Hoàng thượng giá lâm—“


Đang trong lúc Mộ Cẩm Cẩm không ngừng đuổi theo người ta bát nháo hỏi han, một tiếng hô to, khiến cho dân chúng đi lại xung quanh đồng loạt quỳ hết xuống, ngay cả đám người vừa đánh nhau rất lợi hại kia cũng quỳ xuống theo.
Trong lòng Cẩm Cẩm giật mình, hoàng thượng tới?


Tiếp theo, nàng nhìn thấy tám thái giám dẫn đầu đi trước một cỗ kiệu trang trí hết sức xa hoa từ nơi xa đi tới, nam tử ngồi trong kiệu—
Không phải Tây Môn Liệt Phong thì còn ai vào đây?


Gương mặt tuấn tú khiến cho người ta đã nhìn qua thì không thể quên được, mày rậm anh tuấn khẽ giơ lên, cái mũi cao ngạo nghễ như ngọn núi cùng đôi môi xinh đẹp gợi cảm, không nghĩ tới nhiều ngày không thấy, tiểu tử này cả người đều phát ra hơi thở ch.ết tiệt mê người làm cho tim nàng đập nhanh không ngừng.






Truyện liên quan