Chương 48: Sử Tỷ, Cái Rương Của Em Bị Trộm
Trên đường, Giang Tả cầm một đồng xu đen nhánh, trên mặt đồng xu có vô số hoa văn, những hoa văn này tạo thành một chữ “Ách”.
Mà mặt sau là một cái lồng giam, trong lồng giam không có gì cả.
- Tai Ách tiền tệ, không nghĩ tới lại thu được dễ dàng như thế!
Giang Tả thu đồng tiền lại.
Tai Ách tiền tệ, tên như ý nghĩa, sẽ đem tới tai ách cho người khác.
Có điều cấp bậc của thứ này khá thấp, không thể đem tai ách trí mạng cho người ta, nhưng mua gói mì mà thiếu gói muối thì vẫn có thể.
Bây giờ, Giang Tả đang đi hướng căn cứ của Thánh địa.
Nói thẳng ra, nơi đó là chỗ ở của Thánh nữ.
Rất nhanh, Giang Tả đã tới khu biệt thự, chỗ ở của Thánh nữ, đương nhiên là biệt thự. Thánh địa sẽ không thiếu tiền, biệt thự cho Thánh nữ đương nhiên phải đủ rộng để bố trí trận pháp.
Giang Tả thậm chí không cần biết số biệt thự là bao nhiêu, cũng biết đâu là biệt thự của Thánh địa.
Đi tới trước một căn biệt thự có trận pháp mạnh nhất trong khu, Giang Tả nhìn qua tấm biển nhỏ trước cửa, quả nhiên là chỗ ở của Thánh nữ.
Chỉ tiếc mắt nhìn, Giang Tả liền biết nơi này có bố trí Huyễn trận, Sát trận, Khốn trận, còn có cả Phòng ngự trận cơ bản nhất.
- Trận pháp thật thô kém!
Giang Tả khinh thường, những thứ này trong mắt hắn, chẳng khác nào không có gì.
Không hề nghĩ ngợi, Giang Tả liền đi vào.
Trận pháp trùng điệp, Giang Tả giẫm như trên đất bằng.
Chỉ vài bước, Giang Tả đã tới bên trong biệt thự.
Phòng khách rất lớn, có điều cũng không có người, cũng không hề bố trí trận pháp.
Giang Tả đứng cạnh ghế salon, hắn tựa vào hộc tủ, muốn xem quanh đây có thứ gì khả nghi hay không.
- Xem ra là để trong phòng?!
Vừa nói, tay vừa tung đồng xu.
Sau đó phanh một tiếng, đồng xu rơi xuống hộc tủ bên cạnh hắn.
Giang Tả ngẩn cả người, sau đó quan sát cẩn thận cái tủ, tủ cũng không cao, chỉ chừng một mét, bên trên còn trải tấm vải, để một cái đè, màu sắc khá đồng bộ.
Giang Tả vòng vo một hồi, xác định cái tủ đúng là to nhỏ chừng một mét.
Tủ nhỏ như vậy, có chút không thích hợp khi đặt ở đây.
- Nói như vậy, đây chính là Hành Định pha lê kệ? Nhưng, không phải nói là tủ kính sao?
Giang Tả gõ gõ mấy cái, cái tủ này rõ là làm bằng gỗ, sau đó Giang Tả bỏ cái đè xuống, lại kéo tấm vải ra.
Lúc này hắn mới nhìn thấy bên trên có một khe hở, kiểu dáng bên ngoài chỉ là một loại ngụy trang.
Giang Tả vung tay trái, trực tiếp loại bỏ lớp ngụy trang, lúc này Hành Định phê lê kệ hoàn toàn hiện ra trước ặmt hắn, đương nhiên, vẫn không phải tủ kính trong suốt, mà là một cái tủ bảy màu.
Thở dài một tiếng, Giang Tả cũng không xoắn xuýt xem nó là kính hay không, hắn nhìn thấy trên tủ có một tấm biển, cầm biển lên xem, Giang Tả liền cười.
“Đồ của Cửu Tịch, chớ động!”
Giang Tả nhếch miệng, nội tâm có chút buồn cười, vốn còn tưởng thứ này là của Thánh nữ đương nhiệm.
Nhưng không nghĩ tới, vật này lại là của Cửu Tịch.
Giang Tả không chút do dự, trực tiếp thu Hành Định kệ lại, sau đó lần nữa lấy ra Tai Ách tiền tệ.
Nếu đã biết Cửu Tịch ở đây, vậy không làm gì đó thì đúng là có lỗi.
Giang Tả bắt đầu lên lầu, hắn muốn tìm phòng Cửu Tịch ở.
Giang Tả cầm đồng xu chuyển một hồi, nhưng vẫn không thể tìm được chỗ Cửu Tịch ở là ở đâu.
Hắn không có bất luận thông tin gì liên quan tới Cửu Tịch, thông tin từ đời trước căn bản không thể dùng, hơn nữa thông tin từ đời trước dùng hiện tại thì đều là thông tin sai lầm, tìm được mới là lạ.
Giang Tả cau mày:
- Chẳng lẽ phải thử vận may?
Do dự một hồi, Giang Tả đi tới phòng vệ sinh ở tầng một, sau đó trực tiếp dán một viên Tai Ách tiền tệ lên.
Bố trí một chút, Giang Tả liền quay người rời biệt thự.
Bố trí của hắn rất đơn giải, ai vào nhà vệ sinh trước, Tai Ách tiền tệ sẽ bám vào người đó.
Coi như không trúng Cửu Tịch, vậy trúng Tĩnh Nguyệt Thánh nữ, tóm lại đều là người bên cạnh Cửu Tịch chịu nạn, chung quy sẽ ảnh hưởng tới đối phương.
Giang Tả rời biệt thự, vốn hắn định sửa trận pháp một chút, nhưng sợ những người này chú ý sẽ cẩn thận, lại không vào nhà nữa.
Lúc đó không ai vào nhà vệ sinh, vậy không tốt.
Về tới nhà, Giang Tả mới bỏ Hành Định kệ ra, cái tủ bảy màu, sáu mặt đóng kín.
Mày mò một hồi, Giang Tả phát hiện có phù văn nhỏ, phù văn này là mã hóa, nhưng bất luận mã hóa nào đều vô dụng với Giang Tả hắn.
Chỉ phất tay một cái, mật mã đã bị Giang Tả đổi, mật mã có độ dài lớn nhất mà cái tủ này có thể chịu được.
Người bình thường rất khó mà mở ra.
Giang Tả mở tủ, bảy màu bắt đầu biết mất, cuối cùng sáu mặt đóng kín cũng biến thành năm mặt.
Lúc này Giang Tả liền thấy một đống thứ hỗn loạn, trận pháp, cấm chế… những thứ này quấn lấy nhau như phản ứng hóa học, biến thứ tầm thường thành thần kỳ, biến cái tủ này thành một hệ thống sinh thái.
Hơn nữa là hệ thống sinh thái cân bằng, kiêm dung vạn vật.
- Lý thuyết về sinh vật của người này nhất định phải đạt điểm tối đa, vật lý không biết, nhưng hóa học cũng nhất định điểm tối đa.
Giang Tả thực sự bội phục người tạo ra cái thứ này.
Vốn là hắn còn muốn bắt chước làm mấy cái, nhưng giờ độ khó khá lớn, chỉ có thể để sau này rồi nói.
Khởi động Hành Định kệ, Giang Tả liền đem Băng Tinh Mộc Liên lẫn cả đất mà trồng vào trong.
Làm xong hết thảy, Giang Tả có chút lạnh rùng mình, sau đó liền đóng tủ, thu lại.
Trồng xong Băng Tinh Mộc Liên, Giang Tả liền đặt Nguyệt Liên hoa vào cạnh cửa sổ phòng ngủ, nơi này thường có ánh trăng chiếu rọi, sẽ gom Nguyệt Hoa nhanh hơn nhiều.
Sau đó Giang Tả lại tới sân thượng, trên sân thượng hiện chỉ còn có Thiết mộc cùng với quả trứng hậu duệ thánh thú kia.
Giang Tả cầm quả trứng kia lại, phát hiện nhiệt độ đã dâng cao hơn trước, hẳn là sắp ấp nở.
Suy nghĩ một chút, Giang Tả liền đặt Nhật Viêm thạch ở bên cạnh nó, hẳn là chỉ cần hai ngày là có thể ấp được.
Lúc trước còn định hỏi trong nhóm xem ai muốn hay không, nhưng lại bị Xích Huyết Đồng Tử nhắn loạn một hồi, hắn cũng trực tiếp quên.
Bây giờ nghĩ lại, trước ấp rồi nói sau.
…
Bên ngoài Tiên Linh động phủ!
Tô Kỳ đang đứng gần đám dây leo đột nhiên bật dậy, sau đó hét lớn:
- Sư tỷ, không tốt!
Tĩnh Nguyệt còn đang nghiên cứu dây leo, nhàn nhạt hỏi:
- Làm sao? Tả ca của em gọi điện thoại tới sao?
- Không phải…
Tô Kỳ cuống cuồng nói:
- Em vừa mất liên hệ với Hành Định pha lê kệ, nó bị trộm.
Tĩnh Nguyệt: “…”
Tĩnh Nguyệt kinh ngạc nhìn Tô Kỳ:
- Tu vi của em cao như vậy sao? Ấn ký bị xóa mà cũng có thể cảm giác được?
Tô Kỳ tức giận nói:
- Là sư phụ lập ấn ký giúp em, trước đó vẫn luôn liên hệ được, vừa rồi mới đột nhiên biến mất.
Tĩnh Nguyệt nha một tiếng, nói:
- Em cứ cho là Tả ca cảu em cầm đi là được, tâm lý sẽ thoải mái hơn nhiều.
Tô Kỳ ngồi dưới đất, bất mãn nói:
- Đó là lễ vật kết hôn của sư phụ tặng, vốn là định để phòng trường hợp không may, Tả ca là người bình thường, chẳng may có vấn đề gì đó, có thể bỏ vào đó, sau đó đi tìm sư phụ cầu cứu!
- Sư tỷ đây sớm biết em không để ý tới cái tủ kính đó, em đúng là hết thuốc chữa rồi. Có điều lá gan của kẻ này rất lớn, đồ của Thánh địa chúng ta mà cũng dám trộm.
--