Chương 68: Tứ Phương Thần Giám

Giang Tả vẫn đang xem TV, thuận tiện đang nghĩ xem tối nay ăn gì. Theo lý thì tối nay Tô Kỳ ở nhà, như vậy sẽ do Tô Kỳ nấu, nhưng giờ Tô Kỳ đang tức giận nha.


Giang Tả chỉ có thể tự nghĩ cách, Tô Kỳ đã đạt tới Nhị giai, không ăn một bữa không thành vấn đề, còn hắn thì khác, mặc dù không phụ thuộc vào cơm, nhưng không có nghĩa là hắn không đói bụng.
Nhất là lúc rảnh rỗi không có việc gì làm.


Chẳng qua còn chưa chờ Giang Tả nghĩ xong, Tô Kỳ đã mặc quần áo tử tế đi ra.
Cô ngồi xuống bên cạnh Giang Tả, một mực không mở miệng.
Nhìn Tô Kỳ ăn mặc chỉnh tề, Giang Tả cũng hiểu, hẳn là lại ra ngoài làm việc.
Không biết tại sao, Giang Tả luôn cảm thấy có chút mất mát.


Vừa mới về nhà, đã lại phải ra ngoài.
Mặc dù gần đây hai người hay cãi nhau, nhưng Giang Tả cũng không muốn Tô Kỳ đi miết như thế.
- Lại phải đi công tác?
Tô Kỳ lắc đầu, lại gật đầu:


- Là chị họ em, chị ấy nói em qua đó ở mấy ngày. Có người lớn trong nhà tới, hơn nữa còn liên quan tới công việc nữa.
Giang Tả có chút kinh ngạc, không có việc mà phải đi mấy ngày? Còn có người lớn trong nhà tới?
Làm gì?


Do nơi này có nguy hiểm? Do đám Huyết yêu? Hay là cần đi trước để chuẩn bị?
Đối với việc này, Giang Tả chỉ có thể gật đầu:
- Ừm!
- Ừm cái gì!
Tô Kỳ bất mãn nói:
- Anh đi với em!
- Hả?
Giang Tả không chút nghĩ ngợi, cự tuyệt:


available on google playdownload on app store


- Không, có người lớn thì anh đi làm gì. Hơn nữa nhà chị gái em, anh cũng ở không quen.
Tô Kỳ cả giận nói:
- Sao lại không quen? Hơn nữa…
Nói tới đây, Tô Kỳ nghĩ tới cái gì đó, cuối cùng không thể làm gì khác hơn:
- Vậy anh ở công ty đi!
- Không đi!


- Vậy phải ở nhà, không được đi loạn đấy!
- Xem tình huống!
- Anh!!!
Còn không chờ Tô Kỳ nổi giận, điện thoại của cô lại vang lên.
Vừa bắt máy, Giang Tả đã nghe được thanh âm phía bên kia:
- Tới dưới nhà em rồi, có cần chị lên giải thích một chút không?
Tô Kỳ trực tiếp tắt điện thoại.


Không phải nói là cho thêm một chút thời gian sao?
Tô Kỳ nhìn Giang Tả:
- Em sẽ cố gắng về sớm!
Giang Tả gật đầu, không nói gì nhiều.
Tô Kỳ ra ngoài, mặc dù lúc ra bị va vào góc tường một cái, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc ra ngoài.


Giang Tả không ra tiễn Tô Kỳ, chỉ ngồi trên ghế thở dài, có điều lòng cũng thở phào.
Ở chung với Tô Kỳ dù không quá thuận lợi, nhưng cũng không có vấn đề lớn.
Hơn nữa, so với đời trước cô độc, hắn cảm thấy việc này hoàn toàn khác.


Được rồi, giờ Tô Kỳ đã rời đi, Giang Tả hắn lại có thể bắt đầu kế hoạch thăng cấp.
Nguyệt Liên hoa cùng Thiết mộc bị lấy ra, trận pháp cũng được vẽ lại.
Đưa nhóm chat trở lại vị trí.
Vừa mới bỏ spam, Giang Tả liền:


- @ Lục Nguyệt Tuyết, tiên tử, tôi đã có thời gian, bao giờ có thể đưa Linh dược tới Tập đoàn Thiên Hòa vậy?
Lục Nguyệt Tuyết trả lời:
- Tùy thời đều có thể, mà Mặc Ngôn đang tìm đạo hữu nhé!
Phá Hiểu:
- Chuyển Linh dược tới cho tôi một chút, tôi lập tức tới nhận hàng đây!


Về phần chuyện của Mặc Ngôn, trực tiếp bị hắn bỏ qua.
Thấy Lục Nguyệt Tuyết đồng ý, Giang Tả ở nhà đợi thêm một lúc, hắn cần chờ cho Tô Kỳ ở dưới nhà rời đi hẳn.
Nếu không, đi xuống mà gặp mặt thì không tốt.
Trước khi đi, Giang Tả đặc biệt dặn Hồng Thự trông nhà.


Hồng Thự vui vẻ gật đầu cái rụp.
Chờ Giang Tả đi tới Tập đoàn Thiên Hòa, người chuyển phát vừa hay cũng tới.
Người này là người trong tông môn của Lục Nguyệt Tuyết, không phải là chuyển phát bình thường.
Đưa Linh thạch giao cho đối phương, Giang Tả liền thu được hai phần Linh dược.


Thuận tiện quay lại bộ phận thị trường, xem có đơn làm ăn nào không.
Đáng tiếc, hiện tại không có ủy thác nào thích hợp, hai cái ủy thác của Thánh địa với bí cảnh cũng đã bị gỡ xuống.
- Thánh địa không truy cứu?
Giang Tả cảm thấy có chút đáng tiếc, đây vốn là cơ hội tốt nha!


Sau đó hắn lại khẽ thở dài, ủy thác trong Tiên Linh động phủ đã gỡ, hẳn là người bên trong sắp về.
Người về đoạt mối làm ăn lại nhiều rồi!
Cũng may Giang Tả đã tìm được chuyện cần làm cho bản thân, cũng không cần phải đi nhận ủy thác.


Chờ hai ngày nữa, đem tu vi tăng cao một chút, cũng chờ Thiên Địa nhị khí khôi phục, hắn có thể thử quay lại cung điện trong cứ điểm của đám Huyết yêu kia.
Cung điện kia xây trong đại thế, có uy thế đoạt Thiên Địa tạo hóa, bên trong, tuyệt đối là có thứ tốt.


Đương nhiên, thứ Giang Tả càng tò mò, đó là về chủ nhân tòa cung điện kia.
Nhất là cung điện kia lại cổng hưởng với Linh bài của hắn, mà Linh bài lại là đồ của chiến trường viễn cổ.
Nếu như thực có liên hệ, như vậy cung điện kia là thứ thuộc về thời đại viễn cổ đó.


Trừ đó ra, còn một việc khiến Giang Tả không thể không đi, đó là chỗ đó ảnh hưởng tới Tô Kỳ, chính vì thế mà giờ Tô Kỳ mới phải về sớm thế.
Đáng tiếc, lại làm lợi cho Thánh địa rồi.
Nếu không, Giang Tả cũng dự định chờ Thánh địa với Huyết yêu đánh nhau xong rồi mới vào.


Sau đó, Giang Tả liền rời Tập đoàn Thiên Hòa, chỉ là mới ra khỏi tập đoàn, Giang Tả liền bị chặn lại.
Là Mặc Ngôn.
- Đại, đại lão, rốt cục gặp anh!
Mặc Ngôn thở hồng hộc.
Giang Tả hỏi:
- Tìm tôi, có việc?
- Có, có việc!
Mặc Ngôn cũng không dám lòng vòng, nói thẳng:


- Đại lão thiếu tiền không? Không đúng, thiếu Linh thạch không?
Giang Tả híp mắt:
- Tiếp tục!
- Mấy vị Ma Tu đại lão đang muốn xúc tiến thái độ học tập cho đám tiểu bối, đặc biệt mở Tứ Phương Thần Giám.
- Tứ Phương thần giám?
- Ừm!
Mặc Ngôn giải thích:


- Tứ Phương thần giám là do Tứ Tượng Phương trận tạo thành, trong Tứ Tượng trận có rất nhiều bảo bối, chỉ cần dùng trận pháp để bắt được bảo vật, lại nói đúng tên và tác dụng của nó, sẽ có được bảo vật!


Giang Tả hơi kinh ngạc, cái này cần có kiến thức trận pháp cùng các loại tri thức khác.
- Ma tu các cô đúng là rộng rãi nha, nhưng có thể gọi người khác sao?
- Đúng vậy, cho nên tôi đã gọi Xích Huyết Đồng Tử rồi, trong cùng thế hệ, cũng chỉ có hắn có khả năng nhất.


- Cùng thế hệ? Tôi nhớ Xích Huyết Đồng Tử có một vị sư huynh rất mạnh.
- Tuổi tác quá lớn, cần phải nhỏ hơn ba mươi tuổi!
Giang Tả: “…”
Hắn bao nhiêu tuổi? Hắn cũng không nhớ nữa.
Bỏ qua vấn đề này, Giang Tả nói:
- Cho nên cô muốn tôi đi cùng?
- Không sai!
Mặc Ngôn gật đầu:


- Chỉ cần đại lão đi, đồ lấy được chúng ta chia hai tám, tôi cùng Xích Huyết Đồng Tử hai, đại lão tám.
Giang Tả cả kinh, cho hắn gần hết?
Lúc này Mặc Ngôn lại nói:
- Có điều, có một điều kiện nhỏ!
- Nói.
- Tôi muốn lấy hạng nhất!
- Đi thôi!
Giang Tả vui vẻ đáp ứng.


Hiện tại, hắn chỉ hiếu kỳ xem đám Ma tu kia cho ra thứ tốt gì.
Mặc Ngôn kích động nói:
- Vậy đi thôi, bây giờ chuẩn bị bắt đầu rồi!
Giang Tả gật đầu, tiếp đó liền đi ra phía lề đường.
Mặc Ngôn kinh ngạc:
- Đại lão, anh làm gì vậy? Không đi sao?
Giang Tả thản nhiên:
- Tôi đi bắt xe.


- Nhưng chạy nhanh hơn mà? Chỉ cần ẩn thân, sau đó nhảy mấy cái là tới.
“…”
- Tu vi không đủ, nhảy không nổi!
Lúc này, Mặc Ngôn bừng tỉnh:
- Cúng đúng, chạy như vậy đúng là không hợp với thân phận đại lão, hay là để tôi vác đại lão qua?
Giang Tả: “…”
-----------






Truyện liên quan