Chương 1

Trải qua tiệc cưới mệt nhọc cả một ngày , Hàn Ngữ mất hơn một giờ, tự mình rửa mặt chải đầu sạch sẽ từ đầu đến chân, từ lớp keo xịt tóc vừa dày vừa nặng, lớp trang điểm nồng đậm và thay ra lễ phục cô dâu, bây giờ thì đang thả lòng người ngồi ở mép giường tân phòng.


Hôm nay cô gả cho Hướng Kình cô không dám nói chờ mong gì đối với hôn lễ này, nhưng ảo tưởng luôn có.


Cô hy vọng người chồng tương lai có thể yêu kính cô, mình có thể hòa hợp ở chung với gia đình chồng, càng hy vọng mình đối với sự nghiệp nhà chồng hoặc gia đình đều có thể giúp được. Đáng tiếc, trải qua tiệc cưới hôm nay, cô phát hiện điều vọng tưởng này tựa hồ khó đạt thành.


Hướng gia cùng Hàn gia kết hợp, là quan hệ thông gia căn cứ vào lợi ích kinh doanh. Bởi vì xí nghiệp Hàn thị Tổng giám đốc – cũng là anh cả của cô Hàn Phong hợp tác với một công ty khác gặp khó khăn, cần tiền mặt quay vòng gấp, mới đưa cô cùng chị hai Hàn Thấm gả đến Lăng gia cùng Hướng gia hai đại gia tộc trong giới kinh doanh.


Theo lời đồn đãi, con trưởng Hướng gia Hướng Kình nghiêm túc có trách nhiệm, mà con trưởng Lăng gia Lăng Dục Vĩ lại phóng đãng không kềm chế được, vì hạnh phúc của cô, chị hai vốn được gả đến Hướng gia lại ở trước hôn lễ, đề nghị với cô hai người lén trao đổi chú rể, để cô gả vào Hướng gia, mà chị hai khôn khéo giỏi gi¬ang lại gả vào Lăng gia, đi ứng phó công tử bột kia (*).


Đương nhiên cô đáp ứng đề nghị nhìn như vớ vẩn này, không chỉ vì nghe đồn, còn vì trước hôn lễ, Hàn Thấm đã sớm ngưỡng mộ Lăng Dục Vĩ, tuy rằng Lăng Dục Vĩ không biết thân phận của cô, nhưng Hàn Ngữ hy vọng chị mình được hạnh phúc, vì thế tiết mục trao đổi chú rể, liền định như vậy.


available on google playdownload on app store


Nhưng tiệc cưới hôm nay, khiến cô biết ảo tưởng dù sao cũng chính là ảo tưởng. Chị hai từ một tuần trước đã gả đến Lăng gia, mà cha cô không chỉ có chưa đem chuyện đổi cô dâu nói cho Hướng gia, còn cố ý phong tỏa tin tức. Bởi vậy trên tiệc, khi mẹ Hướng nhìn đến tân nương không phải Hàn Thấm thì sắc mặt xanh mét, nhưng vì ngại còn khách mời, không có trực tiếp phát tác.


Cô hiểu được, con đường tiếp theo của mình đi không dễ, cả một ngày chú rể của cô chưa cùng cô nói một câu, bà lại thỉnh thoảng dùng ánh mắt lạnh như băng bắn về phía cô, khiến cô đứng ngồi không yên đến bây giờ.


Chồng của cô, là người tốt không? Đối đãi cô được không? Trong hôn lễ,cô thẹn thùng không dám nhìn ngay mặt anh, chỉ liếc trộm đánh giá thân hình to lớn của anh, làn da ngăm đen, gương mặt chính trực thoạt nhìn rất uy thế, bộ dáng không dễ chọc, mà trong khách mời cũng có rất nhiều người tráng kiện, dáng người cường tráng, nếu cô không xác nhận trên người mặc thật là lễ phục cô dâu, nhất định sẽ hoài nghi mình không cẩn thận xông lầm vào hội trường đàm phán của hắc đạo. Chỉ cần Hướng Kình bắt đầu mời rượu, đoàn người sẽ ở dưới đáy bàn lấy ra súng tiểu liên Ô Tư[ ] bắn phá lẫn nhau.


Nghe nói, Hướng Kình là một chuyên gia thiết kế nội thất, nhưng sự nghiệp nội thất của Hướng gia đều do mẹ anh nắm giữ. Suy tư đến tận đây, cô tò mò nhìn xung quanh tân phòng, mới phát hiện nội thất trong phòng này không chỉ có tạo hình đặc biệt, đồng thời còn đầy đủ công dụng, toàn bộ phối hợp cùng nhau có cảm giác đột ngột, với khéo léo..


Cô đứng dậy, sờ sờ cái gương soi toàn thân bên cạnh, không cẩn thận đẩy nó ra mới phát hiện bên trong là một gi¬an phòng thay quần áo, một ít hành lý của cô đã được xếp ổn thỏa bên trong; còn có bàn trang điểm, hộp đựng trang sức khắc hoa văn, cô có thể để các loại lược; mặt khác, còn có một cái chén lớn đặt chế bằng ống hút,cô kéo ống hút, thì ra là cái sọt rác…


Cuối cùng, ánh mắt cô dừng lại ở một cái dụng cụ hình son môi, tò mò đi qua cẩn thận sờ sờ đường vân phía trên, nhìn trái nhìn phải, chiều dài cơ hồ so với chiều cao thân thể cô còn dài, hơn nữa bên ngoài cánh môi lại mềm mại có co dãn, cho nên cô phỏng đoán, dấu son môi này hẳn là… Sô pha?


Hàn Ngữ không dám xác định, mông nhỏ nhẹ nhàng mà ngồi xuống ở cánh môi, phát hiện nó tựa hồ có thể vững vàng chịu được sức nặng của cô, kích động dựa vào cả người, kết quả, bi kịch đã xảy ra---


Đông! Cả người cô rơi vào cái miệng mở lớn kia, chỉ còn khuôn mặt luống cuống từ khe hở của miệng nhìn ra bên ngoài, tứ chi đáng thương bị kẹt trong không trung, không thể giãy.


“Ai… Ai có thể vào đây một chút không?” Tiếng kêu cứu như con mèo nhỏ từ trong miệng truyền ra, nhưng Hướng gia giàu có bây giờ lại thành một loại tội, gi¬an phòng lúc này biến thành quá lớn, căn bản không có người nghe được thanh âm của cô.


Kêu một lúc lâu sau, cô quyết định tự lập, tự mình cố gắng, đang suy nghĩ biện pháp như thế nào “Chạy ra miệng hổ” thì cửa tân phòng ê a một tiếng bị đẩy mở, Hướng Kình cao lớn cường tráng đi đến.


Hàn Ngữ vừa thấy bóng dáng của anh, ánh mắt sáng lên, tuy rằng đêm tân hôn bị sô pha quỷ dị kẹp lấy đúng lúc bị chú rể nhìn thấy là một chuyện ngu xuẩn mất mặt cực kỳ, nhưng hiện tại chỉ cần có người có thể cứu mình ra, ngưu quỷ xà thần gì đều được. Đáng tiếc, độ cao tầm mắt Hướng Kình hoàn toàn ở một trăm tám mươi cm, từ đầu không nhìn thấy cô vợ đáng thương của anh, đi thẳng đến bên giường, thô lỗ kéo car¬avat ra.


“Cái kia…” Âm thanh rất nhỏ lại xuất hiện, chuẩn xác truyền vào tai Hướng Kình. “Hướng Hướng Hướng… Hướng tiên sinh, có thể phiền anh kéo tôi được không?”


Đây là… Hướng Kình nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng, ánh mắt dừng ở trên dấu son môi cắn nuốt cô vợ nhỏ của mình, thì ra anh đối với hôn lễ này cũng có chút sốt ruột, đột nhiên anh không biết nên khóc hay cười.


“Hàn tiểu thư, không thể tưởng tượng được ngày đầu tiên em gả cho tôi đã bị ghế dựa nhà tôi ăn?” Còn ăn tới chỉ còn một đôi tay, chân ở bên ngoài.


“Tôi… Tôi cũng không biết vì sao lại như vậy…” Hàn Ngữ quả thực lúng túng đến nỗi hận không thể quên đi sự thật sô pha này đang ăn cô. “Tôi chỉ là tò mò, muốn biết sô pha này ngồi xuống thế nào, liền rơi vào đây…”


“Bởi vì nó chính là sản phẩm mới hoàn thành một nửa, tôi còn tính thêm một cây xì gà hoặc làm cho nó thổi kẹo bong bóng, đem cái khe hở kia chắn lại”. Hướng Kình tốt bụng giữ chặt tay không ngừng đong đưa của cô, phát hiện cô tinh tế trắng nõn, một chút cũng không giống đám đàn ông hào phóng bình thường ở chung với mình.


Dùng sức lôi kéo, Hàn Ngữ thuận thế bị kéo vào trong lòng Hướng Kình, còn chưa kịp hít thở chút không khí tự do, đã cảm nhận được hơi thở nam tính dày đặc của anh; lần đầu bị đàn ông ôm, thân thể cô cứng đờ, khẩn trương không thôi.


Đương nhiên Hướng Kình phát hiện ra chuyển biến của cô, bất quá loại đậu hủ trắng noãn không ăn không được, dù sao cô cũng là cô vợ mà anh mới cưới vào cửa, cho dù anh còn không có dục vọng chạm vào cô, xem ra ôm cô rất thoải mái, anh miễn cưỡng đồng ý để cô ở trong lòng mình thêm chốc lát.


“Được rồi, em coi như là được cứu rồi”. Buông người cương cứng trong lòng ra, lúc này anh mới cẩn thận nhìn diện mạo của cô.


Nghe nói, cô vợ Hàn Thấm của anh bề ngoài xinh đẹp xuất chúng, mà giờ phút này cô gái nhỏ Hàn Ngữ trong lòng, có lẽ không hơn quốc sắc thiên hương, nhưng khuôn mặt cùng khí chất vui vẻ trong sáng, hơn nữa mới vừa rồi, tiếng nói mềm mại kia, coi như hợp mắt anh.


Nhưng, không biết cá tính của cô, bình thường có như anh tưởng tượng hay không…


“Chúng ta trở lại chuyện chính đi”. Anh ngồi xuống ở mép giường, mày rậm mắt to sắc bén tập trung vào cô. “Tôi nhớ rõ nguyên bản vợ của tôi hẳn tên là Hàn Thấm, cô ấy mới là người gả vào Lăng gia, vì sao em cùng chị mình trao đổi, lại bất ngờ như vậy?”


“Bởi vì… bởi vì…” Cô thực dùng sức suy nghĩ, quyết định chọn cách nói dễ nghe. “Bởi vì chị tôi có vẻ thông minh, có thể ứng phó các loại tình huống đột phát, mà tôi chưa thấy qua. Vì không thể không gả nên chi hai bảo vệ tôi. Tác phong của anh được bên ngoài đánh giá không tồi, mà Lăng Dục Vĩ có một chút…”


“Hành vi phóng đãng?” Xem ra cô gái nhỏ này không hay nói xấu người khác. Anh nghĩ đối với bình luận của người khác về con trưởng Lăng gia, tốt bụng thay cô nói tiếp “Không thể sinh sản?”


“Không phải tệ như vậy chứ?” Hàn Ngữ hoảng sợ. người mà chị hai thích, thực sự tệ đến như vậy sao? “Vậy chị tôi gả đi có thể có việc gì hay không?”


“Đó không phải trọng điểm”. Chỉ liếc mắt một cái cùng một câu, Hướng Kình liền nhìn ra cô đơn thuần cùng thiện lương, em nên lo lắng cho mình trước chứ? “Tôi nghĩ tôi đã hiểu, chị em cho rằng tác phong tôi được bình luận tốt hơn, cho nên liền tự chủ trương để cho em gả lại đây, dù như thế nào đều so với gả cho phá gia chi tử Lăng gia kia đều tốt hơn, đúng không?”


“Ách…” Sự thật là như thế, cô lại xấu hổ không biết đáp lại như thế nào.
“Nhưng chị em em có nghĩ qua hay không, tâm tình của chú rể chúng tôi là gì?” anh không cần cố ý nghiêm sắc mặt, vẻ mặt cứng rắn cũng rất uy nghiêm.


Cô hổ thẹn cúi đầu. “Thực xin lỗi, chúng tôi cũng là bất đắc dĩ, bởi vì cha… Cha không thể không gả chúng tôi. Chị tôi lúc trước đã quen biết Lăng Dục Vĩ, đối với anh ấy cũng rất có hảo cảm, cho nên tôi nghĩ, có lẽ trao đổi như thế này, ít nhất chị ấy cũng hạnh phúc…”


“Em không nghĩ cho chính mình ư? Lỡ như tôi không tốt như trong đồn đãi?”


Cô lắc đầu. “Tôi căn bản không có sự lựa chọn không phải sao? Có lẽ tôi không thông minh như chị hai, nhưng tôi sẽ cố gắng làm một người vợ tốt. Huống hồ…” cô đỏ mặt liếc trộm anh “Tôi tin tưởng anh là người tốt”.


Thật đúng là nhận mệnh. Hướng Kính bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ nói mấy câu như vậy, anh cơ hồ đã thăm dò rõ ràng cá tính của cô. Cuối cùng, chỉ còn một chuyện cần xác nhận.


“Hàn Ngữ, đối với anh Hàn Phong của em ký hợp đồng với đồ dùng thể thao Đông Nam Á làm cho công ty bị lỗ, em có ý kiến gì không?” Tuy rằng Hàn thị che dấu tin tức này, bất quá anh tin tức linh thông, tự nhiên có thể biết được.


“A?” Sao đề tài đột nhiên nhảy đến nơi này? Hàn Ngữ ngượng ngùng nghịch đuôi tóc. “Thật có lỗi, tôi không biết chuyện trong công ty, cho nên không biết anh cả chuẩn bị xử lý như thế nào…”.


“Hải quan kiểm nghiệm ra thương phẩm công ty Đông Nam Á có vấn đề hơn nữa công ty bất lương trái tín (vi phạm lời hứa), đủ loại tin tức của kẻ buôn nước bọt khiến cho cổ phiếu Hàn thị rớt giá,em cảm thấy như thế nào?”
“Cái gì gọi là tin tức kẻ buôn nước bọt?” Cô nghiêng đầu hỏi lại.


Hướng kình thiếu chút nữa là bật cười nhưng vẫn là giả như không có việc gì, tiếp tục duy trì bộ mặt bài tú-lơ-khơ của mình. “Cuối cùng tôi hỏi em, em cho rằng sô pha vừa rồi ăn luôn em kia, phía trên nên thêm một cây xì gà, hay là cho nó thổi bong bóng cái nào tốt hơn?”


Rốt cục cũng có cái vấn đề cô trả lời được. Hàn ngữ nhẹ nhàng thở ra, nghiêm túc đáp: “Đương nhiên là cho nó thổi bong bóng có vẻ đáng yêu hơn, bởi vì hút thuốc đối sức khỏe không tốt.”


Hỏi ba vấn đề, Hướng Kình đã đạt được đáp án mình muốn —— một người không có kiến thức về việc làm ăn ý nghĩ thẳng thắn, trở thành vợ của anh không biết là phúc hay là họa?


Anh bỗng nhiên cười một cái thật tươi, bề ngoài kiên cường thoáng chốc lộ ra nụ cười sang sảng, tựa như mặt trời bình thường chiếu khắp mặt đất, trong chớp mắt khiến cho Hàn ngữ cảm thấy ấm áp.


“Hoan nghênh gả đến Hướng gia, Hàn ngữ.” Anh hướng cô vươn một bàn tay, biểu tình tinh tế, “Tôi nghĩ, em chính là người vợ tôi cần.”
Tay nhỏ bé sợ hãi đáp lại anh, Hàn Ngữ nở ra một cái mỉm cười ngượng ngùng. Chồng tương lai của cô hình như rất thích cô!


Lòng cô thất thần, ngay lúc anh khoát tay cười, lặng lẽ bị dắt.
Nếu nói Hướng Kình là cửa ải khó khăn thứ nhất sau khi Hàn ngữ được gả đến Hướng gia, như vậy mẹ anh, khẳng định là cái thứ hai.


Đêm tân hôn, Hướng Kình săn sóc cô như người xa lạ, lại sợ cô bị những người giúp việc cùng mẹ mình bới móc, cho nên cho dù cùng phòng với cô cũng quân tử ngủ ở trên sô pha.


Khi Hướng Kình lôi đầu lưỡi của sô pha ăn luôn cô để biến thành giường ngủ thì cô nghẹn họng nhìn trân trối, thật sự sô pha son môi có nhiều công năng như vậy, cũng bội phục sáng ý thiết kế của Hướng Kình.


Hôm nay, cô phải đối mặt, là cảm giác so với Hướng Kình còn khó hơn gấp trăm lần. Hàn ngữ biết Hướng gia từ sau khi nam chủ nhân qua đời, mẹ anh là người tiếp tục quản lí sự nghiệp gia đình, ngay cả thân là người thừa kế, Hướng Kình cũng không có tham dự việc kinh doanh của công ty, mà có một cái phòng làm việc nho nhỏ dùng để thiết kế nội thất.


Mẹ Hướng chuyên quyền, lực khống chế mạnh như vậy, dùng lỗ mũi nghĩ cũng biết không dễ dàng, cho dù Hàn ngữ chuẩn bị tâm lý thật tốt, hôm sau, sau khi rời giường nhìn đến mẹ Hướng đứng ở phòng khách, lòng hung hăng nhảy một chút.


Giống nhau là người phụ nữ mạnh mẽ, chị hai của cô khiến cho người ta cảm giác chính là thông minh lưu loát, mỹ lệ thông tuệ, nhưng mẹ Hướng chỉ là khí thế đứng ở nơi đó, lộ ra khôn khéo sắc bén, cùng với ý vị không tốt.


Căn cứ vào lễ tiết của hậu sinh, cho dù Hàn ngữ khẩn trương, cũng không thể không đi ra phía trước, mỉm cười với mẹ chồng gật đầu nói: “Mẹ, thật sớm.”


“Sớm?” thanh âm mẹ Hướng hơi có vẻ bén nhọn, khinh thường nhìn cô. Loại con gái không phóng khoáng này, nếu không bị Hàn gia xếp đặt, bà một chút cũng xem thường. “Mấy giờ rồi còn sớm?”
“Không trễ lắm mẹ, mới bảy giờ thôi?” Hàn ngữ hoàn toàn không nghe ra ý ở ngoài lời của bà.


Mẹ Hướng vừa nghe, có chút thay đổi nhìn về phía cô. Bà muốn xem Hàn Ngữ khiếp sợ khi bị khí thế của bà dọa, nên một hồi lâu không dám nói lời nào mới phải, kết quả không chỉ có dám tranh luận, mà còn trái lại ngầm chế nhạo bà một lần?


“cô. . .” Là giả ngốc hay là ngốc thật đến không nghe ra bà nói móc? “Hôm nay tôi ở chỗ này chờ cô, cô biết tại sao không?”


“Mẹ đứng ở cửa nhà ăn, không phải chuẩn bị ăn bữa sáng sao?” Hàn Ngữ không hiểu mẹ chồng đột nhiên thay đổi sắc mặt là xảy ra chuyện gì, bất quá loại thái độ hung thần này, cô cũng từng thấy trên mặt cha mẹ cô ở nhà, nên cũng không thấy đặc biệt đáng sợ.


Mẹ Hướng khóe mắt hơi run rẩy. Quả nhiên là con gái Hàn gia dạy dỗ, tránh né đề tài của bà, vậy đừng trách bà nói thẳng. “Tôi hỏi cô, cô thay thế chị cô Hàn Thấm gả lại đây, cũng nên có chút bản lãnh chứ?”


“Bản lãnh gì? Mẹ nói là sở trường của con sao?” Hàn Ngữ cứ thế giải đọc lời nói này. Mẹ chồng nôn nóng muốn hiểu rõ mình như vậy, hẳn là muốn thành lập tốt quan hệ mẹ chồng nàng dâu? “Sở trường của con là đan, ghép vải, thủ công mỹ nghệ hoặc nhiều hoặc ít thành thạo một chút.” Cô khiêm tốn nói. Trên thực tế, hàng len của cô còn tại Nhật Bản lấy khen thưởng lớn nữa!


Bất quá sở trường này nghe vào tai mẹ Hướng, hoàn toàn không phải một sự việc đơn giản như vậy, chỉ cảm thấy cô giả ngu, “Chỉ biết một việc vặt vảnh, cô không nghĩ đến việc hỗ trợ sự nghiệp Hướng thành nội thất của chúng ta hả?”


“Mẹ, con nghĩ vài thứ kia, con không quá thông thạo.” Cô lại lần nữa khiêm tốn, nghiêm khắc lại nói tiếp, chuyện buôn bán cô không chỉ là không rành, mà là hoàn toàn không hiểu.


“Quên đi, sớm biết rằng Hàn gia các người không có gì tốt rồi. Lúc trước tôi muốn Hàn gia gả vào là Hàn Thấm, tôi có nghe thấy cô ta trên thương trường lộ ra một ít mưu lược, ít nhất đối với Hướng Gia ta có thể dùng. Hiện tại vào cửa là cô - con nhóc ngốc, mặc kệ cô là giả vờ hay là thật sự, không muốn hỗ trợ sự nghiệp Hướng Gia coi như xong!” Trải qua trò khôi hài chị em Hàn gia trao đổi như vậy, bà càng bắt đầu đề phòng tâm kế của người Hàn gia.


“Bất quá” mẹ Hướng nói trắng ra. “Nếu cô gả cho Hướng Kình, khi Hướng gia chúng tôi cần giúp đỡ, đừng khoanh tay đứng nhìn là được.”


“Đương nhiên, con sẽ tận lực hỗ trợ.” Hàn Ngữ cho rằng đây là thiên kinh địa nghĩa, không rõ ngụ ý của mẹ chồng là căn cứ vào lập trường sự thật cỡ nào.
Những lời này của cô, ở trong kiểu tai nịnh hót của mẹ Hướng, lập tức lại bị xuyên tạc thành trái lương tâm mà nói.


Sau khi nói chuyện hôn sự cùng Hàn gia, mọi việc không thuận, sự nghiệp của Hướng Thành không chỉ chưa đi lên, còn lui rất nhiều, các vụ làm ăn bị một công ty mới đoạt không ít, cố tình muốn điều tr.a công ty kia lại rất khó tra, đến bây giờ đều còn không rõ người chủ mưu là ai; hơn nữa ngày hôm qua trong tiệc cưới, cô dâu lại thay đổi, tức giận cùng buồn bực còn ở trong bụng, làm bà một lòng đã nghĩ phải chỉnh Hàn ngữ, nhả một ngụm oán khí.


Nhị tiểu thư Hàn Gia nghe nói không chỉ không thông minh như chị mình, còn cả ngày thường ở nhà cái gì cũng không biết, hiện tại lại giả như một bộ dáng con dâu hiền. . . Tâm tư mẹ Hướng vừa chuyển, nghĩ đến muốn như thế nào sửa trị cô.


“Dù sao hiện tại cô một chút tác dụng đều không có, Hướng Gia chúng ta cũng không dưỡng người ăn không ngồi rồi.” Ánh mắt mẹ Hướng chuyển hướng đến đầu bếp nữ chị Phùng đứng ở xa xa, lại rơi xuống trên người Hàn Ngữ. “ Chị Phùng lớn tuổi, nấu đồ ăn hương vị không hợp ý tôi, cô làm con dâu, muốn cô nấu bữa cơm không quá đáng chứ?”


Ý cười lạnh lùng từ khóe miệng xẹt qua, bà khinh miệt nhìn Hàn Ngữ, sở trường vừa rồi cô gái nhỏ này tự xưng, không có việc nấu nướng này rồi?
“Sau này ba bữa của Hướng Gia, liền do cô phụ trách !”


Hôm qua mới tân hôn, còn chưa kịp tìm hiểu vợ của mình, hôm nay phải đi làm, đây là chuyện xui xẻo nhất của đàn ông rồi.


Bất quá Hướng Kình mặc kệ chuyện này, anh tuy rằng đối Hàn Ngữ ấn tượng không kém, nhưng cũng không có tồn tại tình yêu. Ở trong lòng anh công tác trước mắt tiến tới là kế hoạch hạng nhất, nếu so với cùng một người vợ chính mình không quen cả ngày ở nhà thì quan trọng hơn.


Bất quá, nghĩa vụ làm chồng cơ bản anh vẫn là tận tâm, ví như chuyện về nhà ăn cơm chiều này, huống chi anh rất rõ ràng mẹ già của mình có tính cách gì, đặc biệt khi anh đi làm thì cô còn ở lại trong nhà, tám phần là muốn thị uy con dâu mới (**).


Hàn Ngữ cũng không giống như chị mình - Hàn Thấm, khôn khéo đến mức bị quăng lên hoang đảo đại khái cũng sẽ nghĩ biện pháp mua được thức ăn trở về an toàn. Nghĩ đến đây, anh không tự chủ được bước nhanh hơn, dù sao cô vợ này với anh mà nói còn có tác dụng rất lớn, cũng không thể ngày hôm sau đã bị mẹ già dọa chạy.


Bình thường lúc này về nhà,chị Phùng đã nấu xong một bàn đồ ăn nóng hầm hập chờ anh, nhưng mà hôm nay bước vào trong nhà thì anh ngoài ý muốn nhìn đến trên bàn cơm rỗng tuếch, ngược lại là chị Phùng vẻ mặt lo lắng thẳng hướng phòng bếp đánh giá, vừa thấy anh đến, liền ba bước thành hai bước bước nhanh lại đây.


“Thiếu gia, người đã về.” Đi vào bên cạnh anh, chị Phùng nhìn chung quanh một chút, mới hạ giọng nói: “Sao hôm nay người còn đi làm? Hại ta lo lắng gần ch.ết.”


“Có cái gì lo lắng? Con không phải mỗi ngày đều đi làm sao?” Nhướng mày, Hướng Kình khó hiểu vị đầu bếp nữ từng trải này vì sao có chút từ không diễn ý (trong lời nói không diễn đạt ý). “Hôm nay không có bữa tối sao?”


“Này. . . Hẳn là có.” Chị Phùng cũng không xác định, đây là chỗ mình sầu lo. “ phu nhân hôm nay yêu cầu thiếu phu nhân, về sau phụ trách ba bữa trong nhà, còn không cho tôi hỗ trợ. Từ ba giờ trước, thiếu phu nhân liền tiến phòng bếp chuẩn bị, đến bây giờ còn chưa có đi ra đâu!”


Nha? Quả nhiên không ngoài dự đoán. Khoé môi Hướng Kình khẽ nhếch, thẳng tắp nhìn chằm chằm cửa phòng bếp, chuyện này đưa ra ý kiến không hợp. Anh hiểu rất rõ mẹ của mình, ra chiêu tuyệt đối không chỉ như thế, hy vọng Hàn Ngữ không cần bị việc nhỏ này đánh bại, nếu không anh sẽ thực thất vọng.


“Thiếu gia, người muốn vào xem hay không?” chị Phùng ở Hướng Gia ba mươi mấy năm, đối cá tính mỗi người Hướng Gia cũng thật là hiểu biết. Thiếu phu nhân cá tính đơn thuần gả vào, gặp được mẹ chồng như sói như hổ cùng người chồng giữ kín như bưng, nhất định là không tốt được .


Hướng Kình chưa đáp lời, mẹ anh đột nhiên mặt hầm hầm từ trong phòng đi ra, lạnh lùng hỏi: “chị Phùng, cô ta còn nấu bao lâu?”
“Ách, tôi nghĩ chắc một chút nữa thôi.” Chị Phùng tránh không được lại vì thiếu phu nhân đổ mồ hôi lạnh một phen .


“Kêu cô ta nấu một chút cơm liền chậm chạp như vậy, có không cam lòng như vậy sao?” Ánh mắt liếc về phía con trai trầm lặng không hé răng một bên, “Nhìn xem cô vợ hiền của con đi, ngay cả nấu cơm cũng không được.”


“Cưới cô ấy vào cửa, không phải ý mẹ sao?” Hướng Kình thản nhiên trả lời mẹ một câu.


Mẹ Hướng chán nản, nhưng lại không thể tức giận với con trai. Từ sau khi chồng mất đi, thái độ con trai đối với mình càng ngày càng lãnh đạm, bà cũng không biết phải làm sao để khoảng cách mẹ con gần hơn, đành phải nhìn khoảng cách dần dần mở rộng.


Bà chỉ tức giận nói: “Lúc trước mẹ muốn, cũng không phải là Hàn gia nhị tiểu thư chuyện gì đều không làm được này. Bất quá nếu đã cưới, cũng nên kêu cô ta làm chút chuyện.”


Hướng Kình như có suy nghĩ gì nhìn mẹ mình. “Lúc trước ở trên tiệc cưới, mẹ biết cô dâu bị thay đổi , không phải có thể lập tức kêu ngừng sao? Cho dù có mất mặt, cũng là Hàn gia thất tín trước, không ai trách Hướng Gia chúng ta, nhưng mẹ vẫn kiên trì tiếp tục hôn lễ, chẳng lẽ mẹ còn tính mặt khác ?”


“con. . .” Điều trong lòng mình bị một câu nói toạc ra, mẹ Hướng rất khó xử, muốn nói gì, hướng phòng bếp truyền đến tiếng bước chân, Hàn Ngữ bận một buổi chiều rốt cục hiện thân.


Cô bưng một tô canh nóng, cười dài đi ra. “Con nấu xong rồi, thật ngại khiến cho mọi người đợi lâu, đều là vì tô canh này. . . Hướng Kình, anh đã về?”
Hướng kình nhìn thấy bộ dáng kinh hỉ của cô, một loại cảm giác hư vinh hơi hơi tác động anh.


“Cẩn thận canh trên tay em.” Bất quá, ở trước mặt mẹ, anh vẫn chưa nên đối vợ mới cưới biểu hiện quá nhiệt tình.


Hàn Ngữ hô nhỏ một tiếng, thật cẩn thận đem canh đặt trên bàn, sau khi hướng mọi người ngượng ngùng cười, lại kích động quay về phòng bếp đi bê đồ ăn khác, không thấy được mẹ chồng vừa thấy đến cô thật sự nấu ra một bàn đồ ăn thì biểu tình nháy mắt trở nên khó coi.


Một lát, vài phần đồ ăn toàn bộ lên bàn. Hàn Ngữ nấu không phải là thịt cá bình thường Hướng gia quen ăn, phương thức chế biến thức ăn cũng lấy hấp hoặc nướng làm chính, nhìn rau củ, hai hàng mày mỏng của mẹ chồng lập tức nhíu lại.


“Nấu bữa cơm gia đình đạm bạc (***) như vậy, là xem thường Hướng gia chúng tôi sao?”
Hướng Kình không thay vợ mình nói một câu, đây là khảo nghiệm mà khi trở thành con dâu Hướng Gia nên chịu, huống chi, anh cũng muốn biết Hàn Ngữ sẽ ứng phó như thế nào khi mẹ anh làm khó dễ.


Đã thấy cô hoàn toàn lơ đễnh, còn cười hì hì đáp: “Mẹ, con cùng dì Phùng nghiên cứu qua, trước kia trong nhà ăn đầy dầu mỡ. Con cũng hỏi qua bác sĩ gia đình, họ nói mẹ có bệnh cao huyết áp, chỉ số gan cũng quá cao, cho nên ta mới quyết định nấu nhẹ một chút, nếu mẹ ăn không quen, con lại chậm rãi điều chỉnh hương vị được không?”


Mới thời gian một buổi chiều, cô ta đã làm được nhiều chuyện như vậy? Ánh mắt mẹ Hướng nhìn cô có chút thay đổi, nha đầu kia tựa hồ không có ngu như trong tưởng tượng của bà, hơn nữa rất khó chơi.


“Loại thức ăn màu này, nhìn cũng biết sẽ ăn không ngon. . . ” Bà giả bộ không hài lòng lấy đũa gắp một miếng cá hấp đưa vào miệng, đột nhiên ngừng nói, biểu tình tiếp theo kỳ dị lại gắp miếng cần tây xào gà, nhẹ nhàng nhấm nuốt vài cái, nuốt xuống,mãi một thời gian nói không ra lời.


“Mẹ, ăn được không?” Hàn Ngữ khẩn trương chờ phản ứng của mẹ chồng, còn chủ động múc một chén canh để trước mắt bà, “Đây là canh bổ hạ hỏa, có công dụng hạ huyết áp cùng thanh huyết, mẹ, người nếm thử xem.”


Hướng phu nhân không nói, cầm lấy canh lẳng lặng uống, cuối cùng, bà buông bát, như có chút không cam lòng dỗi, “Hừ! Tôi ăn không quen, không ăn.” Nói xong thở phì phì buông đũa, đẩy ghế dựa ra, đi thẳng vào phòng.
Hàn Ngữ thấy hành động của bà không biết làm sao, ánh mắt cầu cứu nhìn phía chồng mình.


Hướng Kình ở một bên ăn cực kỳ cao hứng, vài món ăn mỹ vị gia đình ngon đến độ làm đầu lưỡi muốn tan ra, nhất là món canh nọ, vị thuốc Đông y nhàn nhạt cũng không làm người ta khó chịu, gia vị bên trong phong phú, làm cho anh một chén tiếp theo một chén.


“Em không cần để ý mẹ, món ăn này ăn ngon lắm.” Mẹ cố tình gây sự thì anh thực cổ động ăn hết một chén cơm.
“Thật vậy không?” Hàn Ngữ vẫn là thực lo lắng.


“Thật sự, Thiếu phu nhân, tài nghệ nấu ăn so với tôi vài vạn phần hoàn hảo, xem ra thời điểm có rảnh, ta còn phải thỉnh giáo cùng người một chút!” bởi vì chị Phùng xem như đầu bếp nữ lâu năm ở Hướng gia, bởi vậy dưới sự kiên trì của Hướng Kình, bình thường được cùng mọi người dùng cơm. Cô ngửi được mùi là biết Thiếu phu nhân nấu ra thức ăn nhất định ăn ngon.


Hướng Kình lại thêm một chén cơm, cho cô một cú đánh cuối cùng rơi cây châm trong lòng. “Mẹ nhất định cũng biết ăn ngon lắm, chính là nhất thời mất hết mặt mũi khen ngợi em. Em xem, vừa rồi em lấy cho bà bát canh kia, sớm uống đến không còn một giọt.”


Ánh mắt của mọi người nhìn hướng vị trí chén canh của mẹ Hướng, quả nhiên trơn nhẵn sạch sẽ, lúc này Hàn Ngữ mới nhẹ nhàng thở ra.
“Nhưng vì sao mẹ không ăn đây?” Cô không hiểu tâm tư phức tạp của người lớn.


“Chỉ là mẹ kéo lại mặt mũi thôi.” Hướng Kình dùng xong bữa tối, dường như trấn an vỗ vỗ đầu Hàn Ngữ. “Em cũng mau ăn đi, tôi có chút việc, vào thư phòng làm việc trước.”
_______
(**)nguyên văn “một hạ mã uy”: có nghĩa là giảm uy thế, khiến người khác sợ


(***)nguyên văn “nhỏ như vậy gia đình khí”: ta dịch gọn lại thành cho dễ hiểu
Hôm nay chính là bắt đầu khảo nghiệm, kế tiếp chỉ sợ không có dễ dàng như vậy. Hướng Kình cho cô một cái mỉm cười như có như không, đứng dậy rời đi.


Cứ như vậy, Hàn Ngữ ngẩn người nhìn anh đi ra, theo bản năng sờ sờ nơi vừa rồi bị anh đụng vào, cảm thấy trong lòng ngứa, tựa hồ có cái gì đang lên men. Chính là một cái động tác nho nhỏ, một chút cười nhợt nhạt, mặc kệ là an ủi hay là xuất phát từ thói quen, thế nhưng khiến cho Hàn Ngữ cảm thấy rất cảm động, rất tri kỷ.


Hàn Ngữ cảm thấy chính mình giống như có chút thích anh. Muốn yêu thương một người đàn ông như vậy, có phải là thực dễ dàng không?
Một chút bữa tối phong ba, cứ như vậy hời hợt qua.


Chỉ là hết thảy đều ở bên trong dự kiến của Hướng Kình, đích thân mẹ ra tay đối phó Hàn ngữ, tuyệt đối sẽ không chỉ có nấu bữa tối dễ dàng như vậy, chính là anh không ngờ được Hàn Ngữ so với trong tưởng tượng mình còn có kiên nhẫn hơn, không chỉ không sợ lời nói lạnh nhạt của mẹ, còn có thể dễ dàng đạt tới yêu cầu.


Hôm sau, Hướng Kình dậy rất sớm, Hàn Ngữ sớm không ở trên giường, đi vào nhà ăn, mẹ chồng vừa vặn từ trong phòng đi ra, nhìn bàn ăn rỗng tuếch, lại nói.


“Thật là lười biếng, mẹ bảo cô ta nấu là ba bữa, bữa sáng hôm nay chẳng thấy đâu ?” Hôm nay bà riêng đến nhà ăn để phát uy, liền nghĩ Hàn Ngữ sẽ chịu không nổi thái độ hôm qua của bà, hôm nay không dám xuống bếp.


Quen mẹ mình ương ngạnh, Hướng Kình cũng không nhảy múa theo. Anh nghĩ, Hàn Ngữ bề ngoài nhỏ nhắn mềm mại, nhưng trong xương cũng không phải là yếu đuối như mẹ tưởng. “Nếu không có bữa sáng, con đi làm.”


“Chờ một chút, Hướng Kình!” Mẹ Hướng lãnh đạm có chút không vui. “Con không đi nói Hàn Ngữ sao? Quả thực rất không dễ bảo.”
“Xem cô ấy như người sai vặt, là mẹ, không phải con.” Hướng Kình thản nhiên chua xót với mẹ mình một cái. “Con nghĩ con không cần phải nói cái gì với cô ấy.”


“Con đứng ở bên cô ta?” Mẹ anh đơn giản nói thẳng, muốn con trai chọn bên đứng.


“Con không đứng ở bất luận bên nào.” Hướng Kình ngoài cười căng lên khóe miệng nhưng trong không cười. “Huống chi, từ trên người cô ấy, mẹ còn không có được thứ mẹ muốn, không có khả năng bức đến cô ấy đi, không phải sao? Con đây cần gì phải nhúng tay vào chiến tranh mẹ chồng nàng dâu các người?”


Bị con trai chế ngạo, còn nói được rõ ràng như vậy, mặt mũi mẹ Hướng có chút không nhịn được, cả phòng hiện ra một loại không khí đông lạnh căng thẳng. Lúc này, Hàn Ngữ bưng một cái nồi lớn nóng hừng hực từ phòng bếp đi ra, khéo léo đánh vỡ phần căng thẳng này.


“Mẹ, Hướng Kình, chào buổi sáng.” Hàn Ngữ vẫn ôn nhu cười như vậy, “Con không biết mọi người thích bữa sáng kiểu Âu Tây hoặc kiểu Trung Quốc, trước hết nấu cháo mặn, hôm nay tạm thời ăn cái này, ngày mai muốn ăn cái gì, mọi người nói cho con biết được không?”


Hướng Mẫu hừ lạnh một tiếng, ngồi xuống vị trí chính mình. Nồi cháo hương thơm bốn phía trước mắt này, dẫn tới trùng tham ăn trong bụng bà động đầy mạnh, đêm qua căn bản bà ăn chưa no, cũng không ngốc đến gây khó dễ cho bụng của mình nữa, dù sao không thể soi mói tài nghệ nấu nướng của cô, nên soi mói khác!


“Trễ như vậy mới mang ra, là muốn để cho chúng tôi đi làm muộn sao?” Mẹ Hướng châm chọc động tác của Hàn Ngữ chậm.


“Thật có lỗi, con nghĩ mọi người bảy giờ rưỡi mới đi làm, bây giờ còn chưa đến bảy giờ không phải sao?” Hàn Ngữ lấy ý nghĩ của mình giải đọc lời của bà, “Yên tâm, còn có gần 50 phút, nhất định tới kịp.”


“Tôi nói quá chậm chính là quá chậm, miệng còn cãi cái gì!” Mẹ Hướng đơn giản hồ nháo đứng lên. Con dâu này luôn có thể theo lỗi trong lời nói của bà soi mói bà, thật tức ch.ết người!


“Hôm nay mẹ đang vội sao?” Tay Hàn Ngữ đang múc cháo thay bà ngừng lại .“Cho nên cũng giống như ngày hôm qua, không ăn bữa sáng ?”


Hướng phu nhân thời nghẹn lời. bà đói đến ngực dán vào lưng, hận không thể nuốt hết nồi cháo, không nghĩ tới Hàn Ngữ thế nhưng đánh đòn phủ đầu này, làm bà muốn ăn cũng không còn cái mặt mũi?


Khó được gặp mẹ kinh ngạc, còn tức giận đến nghiến răng ngứa miệng khó trả lời, Hướng Kình thiếu chút nữa rất không nể tình cười ra tiếng. Anh biết Hàn Ngữ không phải loại tâm cơ làm mẹ tiến thoái lưỡng nan, chính là phản ứng trực giác, lại làm cho mẹ ra chiêu hoàn toàn không có đất dụng võ.


Tốt lắm, anh càng ngày càng thưởng thức cô .


Một bên, chị Phùng đang xem cuộc chiến thật lâu, có chút lo lắng thiếu phu nhân ngây thơ không biết. Cô chẳng lẽ không biết tình huống hiện nay, chọc giận mẹ Hướng không phải một cái lựa chọn thông minh, huống chi chồng của cô, tựa hồ một chút cũng không có tính thay cô giảng hòa.


Sống ở Hướng gia, càng ngày càng vất vả đi? Bà lắc đầu, thay mẹ Hướng tìm cái bậc thang xuống dưới. “Phu nhân, vừa rồi tôi có nếm trước một chút, hôm nay cháo cũng không tệ lắm, bà vẫn là ăn một chút lót dạ đi.”


“Ừh.” Lúc này Hướng phu nhân mới bảo vệ mặt mũi, nhưng tâm lí còn đang âm thầm nhớ câu nói kia của Hàn Ngữ, giả bộ ghét bỏ nhìn bữa sáng một cái, mới cúi đầu ăn cháo mặn siêu thơm không ngán.


Thời gian dùng cơm, mỗi người cũng không nói chuyện, cũng có lẽ là mọi người cũng không có ý thay đổi, loại không khí quỷ dị trầm mặc này chậm rãi đi qua. Đợi sau khi nồi cháo Ốc sên thấy đáy. Hướng Kình mới làm người thứ nhất ra tiếng.


“Hàn Ngữ, em nấu cháo cực kỳ ngon, thực hợp khẩu vị của tôi.” Đồng thời đang nói những lời này, ánh mắt Hướng Kình lơ đãng thổi qua trên người mẹ mình, không chút nào ngoài ý muốn nhìn đến bà nhướng mày.
“Thật vậy không?” Hàn Ngữ vui vẻ mở nụ cười, cô được chồng mình khen!


“Thật sự, công việc của dì Phùng từ nay về sau để em làm. Dì Phùng có thể trong lòng vụng trộm mắng em đó!” Hướng Kình trêu ghẹo, ánh sáng khóe mắt nhận thấy sắc mặt mẹ mình càng ngày càng khó coi.


“Tôi không có như vậy đâu!” chị Phùng không biết nên khóc hay cười liếc mắt xem thường, “Tôi cũng không hẹp hòi như vậy, Thiếu phu nhân thay tôi chia sẻ công việc, tôi cảm kích còn không kịp, thiếu gia đừng nói lung tung, hỏng tình cảm của chúng tôi mất.”


Hai vợ chồng trẻ nghe vậy lộ ra tươi cười. Nhưng xem ở trong mắt mẹ Hướng, dù thế nào chính là không vừa mắt, tựa hồ ba người bọn họ mới là người một nhà, mà bà này đứng đầu một nhà, không hiểu tại sao dường như bị xa lánh.


Tìm ra ngọn nguồn căn nguyên, đều là bởi vì Hàn Ngữ. Cho dù tài nghệ nấu nướng của cô kỹ càng, bà đối với cô lại càng thêm bất mãn.


“Hàn Ngữ.” Bà làm sao có thể để cô ta qua đây? “Gần đây tôi bận làm việc, cô thân là con dâu Hướng gia, cũng nên tận một phần tâm lực, có chuyện, tôi muốn dặn cô đi làm.”


“Việc gì vậy mẹ?” Hàn Ngữ vì mẹ chồng nghiêm túc mà ngồi nghiêm chỉnh, chỉ cảm thấy mình tựa hồ cũng được ủy lấy trọng trách.
“Tuần sau có ngày hội bán hàng từ thiện, tôi không rảnh chuẩn bị sản phẩm bán hàng từ thiện, chuyện này liền giao cho cô.”


Mẹ Hướng nhẹ nhàng dặn dò bâng quơ, chỉ có Hướng Kình đang ngồi biết đó là một nhiệm vụ khó khăn. Nếu sản phẩm bán hàng từ thiện đặc biệt được hoan nghênh, đối với hình tượng xí nghiệp dụng cụ Hướng Thành càng hiệu quả . Không thể nghi ngờ gì đây là một cuộc tuyên truyền lớn, nhưng nếu làm không tốt, mẹ khẳng định lại có đề tài.


Hướng Kình tin tưởng mẹ của mình đã sớm chuẩn bị tốt sản phẩm bán hàng từ thiện, hiện nay chính là cố ý làm khó Hàn Ngữ, muốn nhân cơ hội bắt bớ đè bép cô mà thôi.
Bất quá, anh còn chưa có ý nguyện mở miệng cứu vớt bà xã, chỉ còn chờ xem cô phản ứng như thế nào.


Kết quả, Hàn Ngữ không chỉ không cự tuyệt, hay là làm bộ dạng như trời sắp sập, cười một lời đáp ứng.
“Dạ, mẹ, con sẽ chuẩn bị sản phẩm bán hàng từ thiện đặc biệt nhất!”






Truyện liên quan