Chương 26
Lúc trợ lý Khi Lỗi của Hạ Thành Lâm chạy nhào tới, thì chỉ thấy boss đang ngủ mê mang, mới vội vàng hỏi: "Chuyện đã gì xảy ra thế?"
Liễu Y từ sau đi tới, ngẩng nói: "Hạ tổng uống nhiều quá."
"Không thể nào như vậy được!!" Khi Lỗi giương mắt nhìn.
Liễu Y bình tĩnh, khoanh tay lại: "Tin hay không thì tùy."
Mặt Khi Lỗi biến sắc, thấy Liễu Y nhìn quen quen, trước tiên xoay người đem Hạ Thành Lâm bỏ vào ghế sau của xe, nhìn Liễu Y vội vàng nói: "Cô khoan đi đã."
Liễu Y dừng lại, thuận miệng nói một câu: "Tề tổng kêu tôi đến đây, thì tôi phải tự trở về thôi"
Khi Lỗi sững sờ, nhìn Liễu Y từ trên xuống dưới: "Hạ tổng chưa bao giờ uống rượu say như vậy, bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Tề Hoàn đã để cho cô đưa Hạ tổng về, vậy thì đi cùng đi, tôi có chuyện muốn hỏi cô."
Cặp mắt Liễu Y sáng lên, mắt liếc người đang đứng trước mặt cô: "Hễ hỏi thì tôi trả lời, nhưng một vấn đề là 100, chắc giá nha, giao dịch tiền mặt, thuận tiện đưa tôi đến trước của chung cư Văn Hưng đi."
Khi Lỗi trợn mắt há mồm: “Cô..."
"Không chấp nhận thì ký sổ, nếu không, tôi đi đây." Liễu Y nói thật, mới vừa rồi cô còn bị lỗ, hiện tại tiền trước mặt, không lấy cũng uổng.
Khi Lỗi nhìn boss đang ngủ mê man trong xe, vừa nhìn Liễu Y bộ dạng như cây ngay không sợ ch.ết đứng, cắn răng, rồi gật đầu, "Không thành vấn đề."
Trên đường đi, Liễu Y kể lại chi tiết mọi việc, từ lúc phải đi Cửu Hoa Sơn, cô và Tề Hoàn không có quan hệ gì hết, trong bữa tiệc những người đó đã nói những gì, còn nói luôn cô là người của Tân Thần, rành mạch rõ ràng.
Chỉ cần Khi Lỗi hỏi, Liễu Y trả lời rất rõ ràng, nhưng mà cô luôn khẳng đinh Hạ Thành Lâm uống say, còn cô thì chăm sóc cho anh ta, cho nên, xe tới trước cửa chung cư Văn Hưng thì Liễu Y xòe tay ra, thành thật nói: "Tổng cộng 6000, cám ơn đã đưa tôi về."
Khi Lỗi nghệch ra, mình chưa từng gặp qua người nào như thế này, thật sự là Liễu Y trong công ty mình sao, thật sự là Liễu Y mà bị Tần Văn cướp bạn trai sao, đưa tay sờ sờ cái bóp, nhỏ giọng thương lượng: "Nếu là đồng nghiệp, vậy có thể giảm giá được không?"
Liễu Y híp mắt nhìn chằm chằm: "Không được."
Khi Lỗi nghẹn lời: "Tôi biết là tôi hiểu lầm cô rồi, tôi cứ nghĩ là Tề Hoàn sắp xếp cô tiếp Hạ Thành Lâm, bây giờ tôi biết là cô bị ép buộc, cho nên, cô xem này, dù sao cũng chung công ty, hiện tại tôi tôi chỉ có 3000, hay là, lần sau cô qua công ty tôi sẽ đưa thêm, chắc chắn là trả đủ cho cô mà."
Liễu Y một lúc sau mới gật đầu: "Vậy tính thêm tiền lãi nha."
Khi Lỗi rất muốn lấy đầu đập vô tường cho rồi, tại sao lại hỏi cô ta làm chi chứ, sớm biết như thế, hồi nãy không ngăn cô ta lại, mới khổ tâm móc bóp ra, khóc không ra nước mắt lấy hết tiền ra, đưa cho Liễu Y, mắt liếc nhìn boss đang say sưa ngủ, thật là hạnh phúc làm sao.
Liễu Y lấy tiền bỏ vào túi, hài lòng gật đầu, xoay người bước xuống xe, lại nhỏ giọng nói thêm một câu: "Đừng quên trả số tiền còn lại, còn thêm tiền lại nữa, tôi sẽ tới đòi nợ , tôi sẽ nói cho anh một bí mật, Khải Đế với Phong Thượng hình như là đã kí thỏa thuận gì đó, anh nhớ nói cho boss biết, lần sau gặp lại."
Liễu Y nói xong thì đóng cửa xe lại, xem như Tân Thần tạo cho mình công việc ổn định, thì cô cũng nên báo cáo cho họ.
Hồi nãy Liễu Y đâu chỉ lo ăn, cô rãnh quá nên thử nhìn xem tài liệu cơ mật trong cặp của Phùng Khài, thế nhưng phát hiện Khải Đế với Phong Thượng lén lút hợp tác với nhau, cho nên nói, tinh thần lực của cô bây giờ cũng chỉ có thể làm rađa, nhưng nó là cái rađa tốt nhất.
Ngành giải trí ở Thành Đô, từ xưa tới nay chỉ có ba ông trùm, thì làm sao có thể tiến hành theo trình tự chứ, ngoài mặt ba công ty giải trí thì không có gì cả, mờ ám bên trong ai mà biết được.
Lần này, Liễu Y xem chừng, vị Cố cục kia đã làm gì đó, hồi nãy Cố cục liếc mắt với Phùng Khải ra hiệu, chắc là Tân Thần sẽ gặp phải chuyện gì đó, vô cùng nghiêm trọng.
Mà cô, là diễn viên hạng ba dưới trướng Tân Thần, đương nhiên vẫn hy vọng công ty được ổn định, không ảnh hưởng tiền đồ của cô.
Ở Hạ trạch, Hạ Thành Lâm nằm trên giường từ từ tỉnh lại, nhíu mày, đưa tay sờ sờ lên cổ, nghiêng đầu thấy Khi Lỗi đang nhìn mình chằm chằm, nhỏ giọng nguyền rủa, rồi ngay sau đó hỏi: "Chuyện gì xảy ra thế, sao tôi lại nằm ở nhà."
Khi Lỗi vội vàng tiến lại, đỡ lão đại dựa vào người vào giường: "Sao chứ, anh uống say, thật may là có Liễu Y ở đó, đưa anh ra ngoài, nếu không, Tề hoàn mà dùng thủ đoạn gì đó, tôi chẳng biết nên làm thế nào nữa, sao này hãy tôi đi theo anh đi."
Hạ Thành Lâm sững sờ, mắt thoáng qua nghi ngờ, cầm chén canh giải rượu, nhớ tới cái gì đó: "Cậu nói là Liễu Y sao?"
"Đúng vậy, thật không nghĩ tới, Tề Hoàn ép buộc nghệ sĩ của công ty chúng ta đi tiếp rượu, thật may, Liễu Y gặp lão đại, nếu không, chẳng biết sẽ ra sao, Phong Thượng chính là cái hang sói, bây giờ còn lôi kéo công ty của chúng ta nữa, lão đại, chúng ta lúc nào thì ra tay đây." Khi Lỗi nói.
Hạ Thành Lâm nhìn trợ lý của mình từ trên xuống dưới, anh uống say sao, ccòn nói là uống quá nhiều, thế nhưng mình còn nghe được Khi Lỗi nói hình như là Liễu Y báo cáo, mới nhỏ giọng hỏi: "Sao cậu biết được chứ?"
Khi Lỗi sững sờ, chẳng lẽ nói mình phải bỏ tiền ra hỏi mới biết được những thứ này sao, sờ sờ mũi: "Là Liễu Y nói , lão đại, cô ấy còn nói, Phong Thượng với Khải Đế hình như đã kí thỏa thuận, để hợp tác với nhau."
Sắc mặt Hạ Thành Lâm trầm xuống, rồi đem canh giải rượu để qua một bên: "Là Liễu Y nói sao?"
"Đúng vậy, lão đại, vậy chắc là Tề Hoàn có ý định gì rồi?" Khi Lỗi gật đầu, nghiêm túc nói.
Hạ Thành Lâm đi xuống giường, không để ý tới nghi ngờ của Khi Lỗi, cầm điện thoại di động lên, gọi một cuộc điện thoại, nhỏ giọng nói mấy câu xong, cúp điện thoại, mặt trầm tư.
"Hai năm qua Tân Thần phát triển nhanh, đoán chừng Tề Hoàn này không chịu ngồi yên, Khi Lỗi, cậu giao phó mấy người, bảo họ để ý hai công ty này, nếu có động tĩnh, thì báo cáo." Hạ Thành Lâm phân phó.
Khi Lỗi gật đầu: "Dạ vâng, lão đại."
Hạ Thành Lâm thấy Khi Lỗi định đi ra ngoài: "Khi Lỗi, cậu để ý Liễu Y một chút dùm tôi."
Khi Lỗi dừng bước lại, hơi rối rắm một chút, gật đầu: "Dạ vâng, lão đại."
Hạ Thành Lâm một tay sờ sờ cổ, anh uống say hay không anh tự biết rõ, lúc đó khi nghe Liễu Y nói xong, bị đả kích quá lớn, nên không có tinh thần, rồi tự nhiên bất tỉnh.
Chỉ nhớ rõ là mình bị ai đó đánh, mà gần mình nhất, chỉ có Liễu Y thôi, cộng thêm lời nói của Khi Lỗi, Hạ Thành Lâm cảm thấy tôn trọng cô gái này, xem ra, nên nói cho Tuần thiếu biết, kế hoạch cho tới bây giờ, không thể bị sự cố ngoài ý muốn mà bị vỡ kế hoạch.
Hạ Thành Lâm nhớ tới việc đó, cảm thấy rất buồn cười, Liễu Y này thật không ngờ, cách làm việc lại càng không thể ngờ, không trách được, lúc trước, có thể để cho Tần Văn kinh ngạc, thủ đoạn này, không thể nào giải thích được, lại làm cho người ta không thể cảnh giác, may mắn là diễn viên công ty mình, phải chú ý tới cô ta một chút.
Liễu Y dĩ nhiên không biết cô đã bị người khác để mắt tới, cho dù có biết rõ, thì cũng chẳng ảnh hưởng tới cuộc sống của cô, người không phạm ta, thì ta không phạm người, Liễu Y luôn làm việc theo nguyên tắc.
Về đến nhà, Liễu Y coi lại sổ sách, rồi gọi điệnt hoại cho Tiền Văn Phương, chắc Tiền Văn Phương lo cho cô lắm, nên mới chỉ nghe được một tiếng “tít”, thì đã có người nghe máy.
"Liễu Y à, em không sao chứ." Tiền Văn Phương vội vàng hỏi, nãy giờ đứng ngồi không yên, mặc dù Hiểu Mẫn đã nói qua, nhưng không nhận điện thoại của Liễu Y thì Tiền Văn Phương sao mà yên tâm được chứ.
Liễu Y dựa vào ghế sa lon: "Không có việc gì, khiến chị Tiền lo lắng rồi."
"Em đó, tự làm theo ý mình không à, nhưng mà, cũng không thể trách emem mà không đi, cũng không được, tình hình sao rồi, không ai làm khó dễ em chứ." Tiền Văn Phương thở dài một tiếng.
"Không sao đâu, chị yên tâm đi, chị Tiền, thật ra thì em đ bởi vì em thiếu Kiều Kì một ân tình, em xem ra, cô ta và Phong Thượng chắc có liên quan rất lớn, chuyện lần trước, cô ta nhắc nhở em, em không thích nợ người khác.” Liễu Y thành thật nói.
"Em về sau bớt tiếp xúc với cô ta đi, Kiều Kỳ người này, chị cũng không thể nhìn ra, rốt cuộc có ý gì với em hay không." Tiền Văn Phương nhỏ giọng dặn dò.
Liễu Y sờ sờ cằm, gật đầu: "Cứ thuận theo tự nhiên đi, em hiểu rồi, chị Tiền."
"Uh, chuyện này chị không nói nữa, chỉ là, cô Trần kia, trải qua lần này, chắc cũng sợ rồi, về sau mà có chuyện như vậy, em dễ xử lý hơn." Tiền Văn Phương cảm thán.
"Cô Trần sao, chắc vậy, chỉ là, quay phim cũng sắp xong rồi, lúc đó em không liên quan tới Phong Thượng nữa." Liễu Y nói.
"Đúng rồi, chị bên này có một quảng cáo mời em đóng, mặc dù chỉ là công ty nhỏ, nhưng tiền cát sê cũng không tệ lắm, em quay phim xong bên kia, chị sẽ sắp xếp giúp em." Tiền Văn Phương nhớ tới rồi nói ra.
Liễu Y xoa xoa phát, thầm nghĩ, dạo này sao dễ kiếm tiền thế nhỉ, mím môi một cái: "Chị cứ sắp xếp đi, em không có ý kiến, nhưng mà, em còn có công việc, nếu như quay quảng cáo, chị giúp em sắp xếp trong thời gian em được nghỉ đi, được không chị."
"Em vẫn làm công việc kia sao?" Tiền Văn Phương hỏi.
"Em cảm thấy rất tốt, làm diễn viên, không phải ngày nào cũng làm, lúc rãnh thì không cần ở nhà, còn kiếm được tiền nữa." Liễu Y không muốn nghỉ việc, dù sao kiếm được tiền do chính mình lao động, cũng không ai nhận ra mình.
"Tùy em vậy, chỉ là, chị nói trước một tiếng, nếu nếu như sau này có công việc nhiều hơn, em phải xin nghỉ, biết không, chớ vì việc nhỏ mà mất việc lớn." Tiền Văn Phương bất đắc dĩ nói.
"Uh, em đã tính toán hết rồi." Liễu Y đồng ý, chợt nhớ tời việc gì, hỏi: "Chị Tiền, em lần trước nhờ chị hỏi thăm chuyện Dương Vanh với Dương gia, chị có biết được gì không."
"Liễu Y, em còn nhớ tới hắn ta sao?" Tiền Văn Phương lo lắng hỏi.
"Thật không có, chỉ là lần trước Tần Văn nói qua một câu, biết Dương Vanh mấy năm, còn không biết hắn là người của Dương gia, trong lòng không thoải mái, nên muốn biết một chút." Liễu Y uyển chuyển nói.
"Chị nghe nói thế này, Dương gia có hai anh em, anh lớn đã sớm kết hôn, mà người kia thì chưa ai thấy qua, hơn nữa cũng có người thấy Dương Vanh đi qua đi vào biệt thự của Đương gia, cho nên, thấy trùng hợp, nhưng chuyện này, chỉ có mấy người lén lút suy đoán, Tần Vân nói cho em biết, như vậy là sự thật sao." Tiền Văn Phương kể lại mấy chuyện mà mình nghe được.