Chương 127: Tuyệt Mệnh Kiếm - trận chiến khó khăn
-1 tên không biết sống ch.ết,ta sẽ cho ngươi thấy dám khiêu chiến ta ngươi sẽ có hậu quả như thế nào.
Lương Dũng gương mặt cười lạnh nhìn Huy nói.
-Vậy sao,câu này hình như 2 tên Lương Hằng và Lương Mạnh hình như cũng đã nói qua thì phải?
Huy gương mặt hiện lên vẻ suy tư nói.
-Nhưng 2 tên đó lúc này chắc ngươi cũng biết kết quả rồi đó.
Huy ánh mắt nhìn Lương Dũng khiêu khích nói,Huy làm ra hành động như chuyện đó là chuyện dĩ nhiên mà ai cũng biết vậy.
Hắn lúc này cũng không cần phải lo lắng chuyện của Lương Hằng bị bại lộ nữa,bởi lẽ Lương trưởng lão đã biết hắn nên mới muốn Huy ch.ết,nên lúc này có nói ra cho tên Lương Dũng này biết cũng không sao,vừa hay Huy muốn thử dọa tên này tý xem nào.
-Muốn ch.ết!
Lương Dũng gương mặt tối xầm lại,hắn nhìn Huy hét lên 1 tiếng.
Trong tay nguyên khí cuồng bạo xuất hiện,Lương Dũng trong chớp mắt đã đánh ra 1 chưởng hướng về phía Huy.
-Hừ,các ngươi không coi ta ra gì sao?
1 chưởng mạnh mẽ của Lương Dũng trong chớp mắt đánh về phía Huy,nhưng rất nhanh nó đã bị chặn lại,1 thanh âm hừ lạnh xuất hiện bên cạnh 2 người.
Ngươi ngăn cản này không ai khác chính là 1 lão giả,người này chính là trọng tài của cuộc khiêu chiến này,ánh mắt của lão nhìn về phía Lương Dũng với vẻ bất hảo.
-Xin lỗi trưởng lão.
Lương Dũng thấy ánh mắt lão giả nhìn mình bất hảo như vậy,gương mặt khẽ giật mình 1 cái,cúi đầu cung kính nói.
Bên kia Huy cũng làm ra động tác cúi đầu chào lão giả này.
-Hừ...chưa có hiệu lệnh bắt đầu của ta,không ai được ra tay trước,quy tắc như trước,có thể dùng mọi loại binh khí,mọi thủ đoạn hay bất cứ thứ gì,đó cũng là 1 phần thực lực của các ngươi,nhưng nếu như đối thủ không còn có thể chiến đấu hay nhận thua thì phải dừng tay,không được đánh giết đến cùng,sai phạm sẽ bị sử phạt theo môn quy,rõ chưa?
Lão giả nhìn 2 người hừ lạnh 1 tiếng nói.
-Vâng,bọn đệ tử đã biết.
Cả Huy và Lương Dũng đều gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
-Vậy,các ngươi có thể bắt đầu!
Lão giả nhìn 2 người 1 cái rồi hét lên,thân ảnh của lão nhanh chóng biến mất khỏi chỗ này để nhường chỗ cho 2 người.
-Hỏa Viêm Bạo!
Thanh âm lão giả vừa biến mất thì Lương Dũng trong chớp mắt lại đánh ra 1 chưởng như lúc nãy,uy lực mạnh mẽ,1 hỏa chưởng khí tức kinh người hướng phía Huy đánh tới.
-ch.ết đi!
Lương Dũng gương mặt nở nụ cười điên cuồng nói.
-Hừ...chỉ có như vậy thôi sao?
Huy nhìn hỏa chưởng bay tới,gương mặt nở nụ cười nhạt nói.
Trong tay hắn động,nguyên khí bên trong đan điền điên cuồng truyền đến tay hắn.
-Khải giáp-hiện.
Huy đưa tay lên trên không,1 loạt pháp ân kỳ dị với tốc độ chóng mặt được hắn kết pháp,1 tấm khải giáp bằng nguyên khí được Huy ngưng tụ trước mặt mình.
Ầm....
Tiếng nổ lớn vang lên khi hảo chưởng đụng vào khải giáp,bụi bặm bay lên mù mịt,khiến cho tầm nhìn của mọi người bị giảm đi.
-Cơ hội.
Lương Dũng nhìn cảnh tượng trước mặt khẽ nhíu mày,nhưng rất nhanh sau đó gương mặt hắn hiện lên nụ cười lạnh,mới đầu hắn cảm thấy khá là bất ngờ khi Huy lại có thể nhẹ nhàng ngăn cẳn 1 chưởng của hắn như vậy,nhưng lúc này lại là cơ hội của hắn,nhân lúc tầm nhìn của Huy vẫn còn bị hạn chế thì hắn định ra tay 1 kích bất ngờ.
Thân ảnh của Lương Dũng trong nháy mắt biến mất tại chỗ,thân pháp thi triển khiến cho tốc độ của hắn được tăng lên nhanh chóng,1 bóng người với tốc độ chóng mặt hướng về vị trí của Huy đánh tới.
-Phế vật!
Lương Dũng gương mặt đang hưng phấn nhưng bỗng trở nên hoảng loạn,tốc độ của hắn bị chậm lại bởi thanh âm trong đám bụi mù mịt đó vang lên,ánh mắt kinh hãi.
-Không tốt!
Lương Dũng cảm thấy như có nguy hiểm đang rình rập mình vậy,lúc này hắn mới cảm giác được việc ra 1 kích bất ngờ của hắn đối với Huy đã không còn bất ngờ nữa,mà hắn lại bị Huy nhìn ra được,thân ảnh của Lương Dũng lúc này cố gắng hướng phía 1 bên né tránh.
-Muộn rồi-Thái Dương Nhất Chỉ!
Thanh âm của Huy trong đám bụ đó lại vang lên,1 đường thẳng nóng rực từ trong đó bắn ra hướng phía Lương Dũng lao tới,khí tức mạnh mẽ khiến cho đám đệ tử bên dưới nhìn thấy cũng cảm thấy kinh sợ,chiêu này lúc Huy giao chiến với Lương Mạnh đã dùng đến nhưng hôm nay Huy thi triển ra chiêu này thì uy lực so với lúc giao chiến với Lương Mạnh là mạnh mẽ hơn.
-Hừ...ngươi tưởng ngươi có thể đánh trúng được ta,đúng là chuyện cười mà.
Lương Dũng thân ảnh đứng lại nhìn hỏa chỉ đang lao tới trước mặt mình với tốc độ kinh người,gương mặt của hắn lộ ra nụ cười lạnh nhìn về phía Huy nói.
-Để ta cho ngươi xem người Lương gia là không phải 1 tên thường dân như ngươi có thể so sánh,xuất hiện đi-Tuyệt Mệnh Kiếm!
Lương Dũng trong giới chỉ lóe sáng,từ bên trong hắn rút ra 1 thanh kiếm,gương mặt của hắn nở nụ cười điên cuồng.
Thanh kiếm xuất hiện trong tay,Lương Dũng cười nhạt nhìn về phía hỏa chỉ đang tới,thanh kiếm trong tay động,1 kiếm chém ra hướng phía hỏa chỉ của Huy đánh tới.
Keng...
Thanh âm như 2 thứ kim loại va chạm vào nhau,bên trên hỏa chỉ của Huy đã bị 1 kiếm của Lương Dũng đánh bay,thu lại thanh kiếm của mình,Lương Dũng cười nhạt nhìn Huy.
-Tuyệt Mệnh Kiếm!
Nhìn thanh kiếm trong tay Lương Dũng,gương mặt Huy lộ ra sự âm trầm.
Đây chính là điều hắn suy nghĩ hôm qua,hắn có thể biết được người của tam đại gia tộc chắc chắn không có đơn giản như những tên khác,kiểu gì trong người bọn chúng chả có 1 thứ đồ gì đó để bảo mệnh,nhìn thanh kiếm trong tay Lương Dũng,Huy biết đây chắc chắn là hắn chuẩn bị cho mình.
-Tuyệt Mệnh Kiếm sao,không ngờ nó lại trong tay của Lương Dũng sư huynh.
-Không ngờ Lương gia lại giao thanh kiếm này cho hắn,đây không phải là 1 thanh kiếm bình thường nha,nó chính là binh khí Địa cấp trung phẩm đó,mà nó chính là binh khí đứng đầy trong Địa cấp trung phẩm binh khí,có khi nó đã có thể so sánh với binh khí Địa cấp cao phẩm rồi,không ngờ Lương Dũng lại có được nó.
-Đúng là người của tam đại gia tộc có khác,thứ tốt dùng không bao giờ hết,ta nếu bây giờ có được 1 thanh binh khí Địa cấp hạ phẩm thôi ta cũng mãn nguyện rồi.
-Bên trong đan môn binh khí Địa cấp cũng không có nhiều,chưa nói đến Địa cấp trung phẩm cũng rất ít nhìn thấy,đa số chỉ những trưởng lão chức cao mới thấy có binh khí Địa cấp,còn bình thường tốt lắm cũng chỉ là nhân cấp mà thôi,thật là hôm mộ với hắn.
............
Đám đệ tử bên dưới nhìn thanh kiếm trong tay của Lương Dũng,tên nào tên nấy cũng đều là 1 gương mặt hâm mộ nhìn Lương Dũng.
Bên trên Lương Dũng thấy đám đệ tử nhìn mình như vậy,gương mặt hắn tỏ ra vẻ vô cùng thanh tựu.
-Ngươi có thể bại dưới kiếm của ta cũng là vinh hạnh cho ngươi rồi.
Lương Dũng nhìn Huy nỏ nụ cười khinh thường nói.
Với hắn thì Huy chỉ là 1 tên thường dân mà thôi,so sánh với hắn là không thể nào.
-Hừ...ngươi tự tin vậy sao?
Huy vẻ mặt cười nhạt nhìn Lương Dũng nói.
Thanh kiếm đó đúng thật là tốt thật,nhưng nó tốt với những tên đệ tử không hiểu biết ở nơi này mà thôi,còn đối với Huy thì mấy thứ Địa cấp này hắn không thèm để mắt đến,trong người hắn đến Thần Khí còn có chứ đừng có nói đến mấy thứ phẩm chất thấm kém này,chưa kể đến tòa tháp thần bí với công dụng tuyệt vời kia nữa,với tác dụng như vậy Huy biết nó chắc chắn không phải phàm phẩm.
-Muốn ch.ết,vậy ta sẽ toại nguyện cho ngươi.
Lương Dũng vẻ mặt tối xầm lại nhìn Huy nói.
Trong tay thanh kiếm lại được vung lên,lưới kiếm sắc bén cùng với khí tức mạnh mẽ vẽ lên 1 đường ch.ết chóc trên không,thân pháp thi triển,Lương Dũng hướng phía Huy 1 chém tới.
Nhìn thấy Lương Dũng 1 kiếm rõ ràng hướng phía éo Huy chém tới,ý đồ của hắn rõ ràng là muốn chém Huy làm 2 khúc vậy,nhìn lưới kiếm bén nhọn kia Huy cảm thấy tuy chỉ là 1 thanh binh khí Địa cấp thôi nhưng nếu như để hắn chém trúng thì chỉ sợ cơ thể của hắn sẽ bị phân làm 2 khúc mất.
-Hắc Ám Ma Bộ!
Trên miệng khẽ lầm bẩm,dưới chân nguyên khí được Huy điên cuồng truyền tới,tác dụng của Hắc Ám Ma Bộ được Huy thi triển ra,hắn không có dùng đến thức thứ nhất của Hắc Ám Ma Bộ mà chỉ dùng đến tác dụng phụ của bộ võ kỹ này mang lại thôi,là tăng lên tốc độ của mình,Huy thân hình lùi lại nhanh chóng né đi 1 chém của Lương Dũng.
Xoẹt....
Huy thân ảnh lùi ra đằng sau né đi 1 chém của Lương Dũng,tuy hắn đã né được nhưng Lương Dũng vẫn chém được vào y phục của Huy,phần y phục phía bụng của Huy đã bị Lương Dũng chém thành 1 đường ngang bụng của Huy,may là chưa có vào vần cơ thể bên trong.
-May mà né kịp,không thì lúc này như là con cá đang bị người khác mổ mẹ rồi.
Huy nhìn xuống y phục của mình,gương mặt của hắn có chút mồ hôi chảy ra,ánh mắt cảm thấy vui mừng nói.
-Đúng là tốp 3 Địa Bảng đúng là không thể khinh thường được.
Huy ánh mắt nhìn về phía Lương Dũng trước mặt,lộ ra sự đề phòng,nhìn vết chém vào y phục của mình,nếu như Huy không có được Hắc Ám Ma Bộ thì Huy chỉ sợ lúc này bị hắn chém làm 2 khúc rồi,đúng là Lương Mạnh không thể so sánh với tên này được.
-Không ngờ ngươi lại né tránh được,nhưng sẽ không có lần sau đâu.
Lương Dũng gương mặt cảm thấy ngạc nhiên khi Huy né được 1 chém của mình,nhưng sau đó nhanh chóng thay bằng nụ cười lạnh,hắn lại 1 chém nữa chém ra hướng về phía của Huy,nhưng lần này tốc độ cũng như uy lực của 1 chém này đã được Lương Dũng tăng lên rồi,nguyên khí của hắn đã truyền vào thanh kiếm trong tay.
1 chém ch.ết chóc hướng phía đầu của Huy chém xuống,nếu như trúng chỉ sợ Huy sẽ như là cây chuối bị người khác bổ làm 2 vậy.
-Hừ...
Hắc Ám Ma Bộ tác dụng vẫn không có mất đi,Huy nhìn 1 chém hướng phía đầu của mình chém tới,hắn nhanh chóng hướng phía 1 bên tránh đi,nhưng lần này hắn cũng né được nhưng 1 bên y phục ở cánh tay của Huy đã bị chém rách rồi,lần này không có may như lần trước,lần này đã có máu chảy ra từ vết chém ở cánh tay của Huy rồi.
-Ha ha ch.ết đi!
Lương Dũng cảm thấy khó hiểu khi Huy lần thứ 2 né được 1 chém của hắn,rõ ràng tốc độ cũng như uy lực chiêu này so với lúc đầu mạnh mẽ hơn,nhưng lại bị né được,nhưng khi thấy rõ ràng nơ vết chém ở cánh tay của Huy đã bị chém bị thương,gương mặt của hắn lúc này nở nụ cười lạnh,lại đánh về phía Huy.
-Đúng là không có binh khí đúng là thiệt mà.
Huy nhìn Lương Dũng lại đánh tới,thấy nơi vết thương ở cánh tay của hắn đã có chút đau nhức rồi,gương mặt nở nụ cười khổ,nếu như hắn cũng có 1 thanh binh khí thì tốt,tuy có Cưu Long Thần Đỉnh,nhưng tinh thần lực lại không đủ để sử dụng khi giao chiến,lại 1 lần nữa né tránh kiếm của Lương Dũng.
Lương Dũng thấy Huy như sắp bị kiếm của hắn chém nát rồi,nụ cười trên mặt càng ngày càng lớn,hắn lại liên tiếp chém về phía Huy.
Xoẹt...xoẹt...xoẹt.
Những tiếng quần áo bị chém nát vang lên,bên trên lúc này Huy vẫn chưa có bị Lương Dũng chém ch.ết nhưng y phục của hắn đã bị Lương Dũng chém nát gần như không còn chỗ nào lành lạnh.
-Thái Dương Nhất Chỉ!
1 lần nữa hỏa chỉ lại được Huy thi triển ra,hỏa chỉ hướng phía Lương Dũng đánh tới.
-Trò trẻ con.
Lương Dũng đưa lên thanh kiếm,hướng phía Hỏa chỉ đang bay tới ngăn cản.
Keng..
Lại 1 lần nữa,hỏa chỉ của Huy bị Lương Dũng chặn lại,lúc này gương mặt Huy lộ ra vẻ âm trầm nhìn Lương Dũng,cơ thể của hắn như chỗ nào bị Lương Dũng chém cũng chảy máu rồi.