Chương 22: Đến Thuỵ Sĩ (1)
Thuỵ Sĩ là đất nước mà khách du lịch yêu thích, các vườn quốc gia có danh tiếng trên thế giới đều nằm ở vị trí độc đáo. Non sông tươi đẹp có lẽ là lời thích hợp nhất để hình dung Thuỵ Sĩ. Nhưng mà nói đến Thuỵ Sĩ, nổi tiếng nhất không phải là vùng cao nguyên dài rộng, dãy núi Alps (1) hùng vĩ tuyệt vời, du khách tựa hồ cũng không quá thiết tha các đỉnh núi tuyết đồ sộ, mà vô cùng lưu luyến với hồ Geneva, hồ lớn nhất ở Tây Âu, an bình chảy quanh Thuỵ Sĩ.
Mặt hồ điềm tĩnh như gương, trước đây là nơi các giáo sĩ ngủ yên, khi nhìn đến khiến tâm tình con người trở nên yên bình. Mà vào thế kỷ mười chín ở Thuỵ Sĩ, các nhà máy thuỷ điện đã giảm thấp áp lực nước thoát ra, hôm nay sau một thế kỷ, càng trở thành một tiêu điểm nổi tiếng trên thế giới.
Đài phun nước giữa hồ không ngừng bắn nước, hình thành giữa bầu trời những cầu vồng tuyệt đẹp, cột nước bắn rất cao, những giọt nước mạnh mẽ bắn ra lấp lánh màu sắc giữa ánh nắng mặt trời, hoa mỹ đến mức người khác không thể dời mắt đi.
“Thật là lợi hại, xinh đẹp quá!” Ran Mori vốn không muốn tỏ ra quá ngạc nhiên, nhưng vẫn nhịn không được sợ hãi tấm tắc khen cảnh quan xinh đẹp trước mắt.
“A, thật sự là mệt ch.ết!” Trên máy bay bởi vì không có bia mà phải đọc báo rồi ngủ, khoé mắt Kogoro Mori thậm chí còn lưu lại gỉ mắt, không kiêng nể phá hư cảnh đẹp trước mắt, cực kỳ lười biếng duỗi lưng. “Kế tiếp đi đâu đây? Đến nơi ở bọn họ sắp xếp sao?” Kogoro Mori hàm hồ hỏi.
Ran Mori lấy ra một mảnh giấy trong túi, mặt trên ghi lại tên khách sạn.
“A, cái này…” Ran Mori nhìn chữ viết trên trang giấy không khỏi có chút sầu khổ, xem không hiểu.
“Cái gì vậy, chị Ran?” Conan lập tức mặt đầy quan tâm hỏi. Thuỵ Sĩ nói hai thứ tiếng là Pháp và Đức, cho nên rất nhiều tên riêng sẽ là tiếng Pháp hoặc tiếng Đức, nhưng mà dân bản xứ người Anh ngược lại có thể nói rất tốt.
Le Richemond Hotel (2)!
Nhìn đến tên khách sạn viết trên trang giấy, Conan sửng sốt một chút, thậm chí không thể tin được nhìn lại lần nữa.
Không ngờ là Le Richemond, khách sạn năm sao cao cấp nổi tiếng khắp thế giới! Lần này thực sự quá hào phóng, rõ ràng vốn chỉ thể hiện cho người khác xem lại biến thành chính thức như vậy.
Osaka quả nhiên là địa phương có tiền. Conan trong lòng không khỏi âm thầm nói.
“Chị Ran, chúng ta đưa tờ giấy này cho lái xe taxi, bác lái xe nhất định sẽ mang chúng ta đến đó.” Conan ăn không nói có lại tuyệt đối dùng giọng điệu của con nít.
Ran gật gật đầu, nhưng lo lắng trên mặt không biến mất, “Nhưng mà Conan, lỡ như lái xe biết chúng ta không biết đường, chở chúng ta đi loạn thì làm sao đây?”
Ặc! Không thể nào, Ran! Cậu nghĩ nhiều rồi. Trong lúc Conan nghĩ bụng như thế, liếc mắt liền thấy một chiếc ô tô có đánh dấu tên khách sạn Le Richemond.
Xem ra khách sạn này còn có xe riêng tiếp đón, Conan nghĩ như vậy liền muốn đi ngăn chiếc xe lại, “Chị Ran, chị xem cái kia, giống chữ viết trên tờ giấy của chúng ta!”
Kogoro Mori cũng lau gỉ mắt nhìn qua, “Xem ra là xe riêng của khách sạn, chúng ta qua hỏi một chút.”
Trao đổi coi như thuận lợi, lái xe là con lai có huyết thống Nhật Bản, diện mạo ngoại trừ đôi mắt màu xanh xám và mái tóc màu hạt dẻ, thì cũng không khác người Nhật Bản bình thường là bao. Nói chuyện ngoại trừ ngẫu nhiên pha tạp một chút tiếng Nhật và tiếng Anh, thì hoàn toàn có thể trao đổi.
Kiến trúc Geneva cũng vô cùng đặc sắc, khung cảnh xuất hiện như trong chuyện cổ tích, có ống khói nhỏ nhỏ, cửa sổ không lớn, vách tường xây bằng những khối gạch, vẻ ngoài không có nước sơn, có thể nhìn thấy gạch men màu đỏ. Có lẽ là vì nơi du lịch, cho nên cũng không có nhiều kiến trúc cao lớn, ngoại trừ nhà thờ giáo đường, cùng với các toà lâu đài cổ kính.
Lâu đài! Một nét đặc sắc khác của Thuỵ Sĩ, là các toà lâu đài từ thời Trung cổ, đều là những kiến trúc cổ kính, xây dựng theo phong cách tháp đôi hay Gothic (3), hoàn toàn có để thu hút được ánh mắt con người. Nhưng mà nơi này nhiều lâu đài là của tư nhân, muốn tham quan đa số phải trả tiền.
Conan từ rất xa nhìn thấy được một toà kiến trúc tháp đôi cổ nằm trên sườn núi, đó là một toà lâu đài cực kỳ khổng lồ, nghe nói là toà lâu đài có lịch sử lâu năm nhất, có thể tận mắt nhìn thấy, quả thật vô cùng may mắn…
“Chú ơi, toà lâu đài kia hiện tại có vào xem được không?” Cũng không phải quá mức muốn đi, chỉ là thuận miệng, Conan liền hỏi.
Lái xe nhìn thoáng qua hướng mà Conan đang nhìn, tựa hồ do dự trong nháy mắt, mới nói: “Vốn dĩ lâu đài được mở cửa…” Vẫn là tiếng Anh cứng ngắc như cũ, “Chủ nhân lâu đài, ngài Figard vốn là người hay làm từ thiện, toà lâu đài này tuy rằng rất nổi tiếng, người đến cũng rất nhiều, ngược lại chưa từng thu phí… Nhưng mà!”
“Nhưng mà cái gì?” Tựa hồ cũng cảm thấy hứng thú, Ran Mori lên tiếng hỏi.
Lái xe sắc mặt có chút xấu hổ, “Nhưng mà tôi nghe nói trong toà lâu đài kia có ma quỷ, chuyện bắt đầu từ đầu năm nay! Rất nhiều người làm việc ở trong lâu đài đều đồng loạt xin nghỉ, nói là bên trong có quỷ. Hiện giờ trong lâu đài cũng chỉ còn lác đác vài người… Cho nên, nếu mọi người thích, ở bên ngoài xem là được… Bên trong, vẫn là đừng đi.” Lái xe tốt bụng đưa ra lời khuyên.
Tất nhiên, Ran và Conan đồng thời gật gật đầu.
Conan vốn dĩ chưa bao giờ tin có ma quỷ gì gì đó, trên đời này như thế nào lại có quỷ, cũng chỉ có con người giả ma. Huống hồ, rất nhiều người so với quỷ còn đáng sợ hơn vài phần.
Nghĩ như vậy, trong đầu cậu không tự chủ hiện ra, áo choàng màu đen, tóc vàng kim, đôi mắt xanh lục, răng nanh trắng, cùng với mùi thuốc lá thản nhiên quanh người.
Sau cuộc trò chuyện, cuối cùng cũng đến được khách sạn Le Richemond, khách sạn nổi tiếng trên thế giới này ngược lại không có quá nhiều người, trước đây Conan vì đi theo mẹ mới may mắn đến được đây một lần. Nhưng xem hình dạng hiện tại, hẳn đã được tu sửa qua…
Vẻ ngoài xuất hiện cũng không quá nổi bật, phải nói là hình ảnh rất nhã nhặn, tường màu be, ban công được sơn đỏ, kiến trúc một hình chữ nhật đứng lẳng lặng trước mắt mọi người.
Quả thật, bản chất của sự nổi tiếng của khách sạn này không phải ở kiến trúc, mà ở chỗ nó nằm ở vị trí ưu việt, được xây dựng trên vùng cao nguyên, mặt đối diện với Brunswick Gardens (4) nổi tiếng, cũng có thể quan sát dãy Alps và cảnh đẹp hồ Geneva.
“Thẻ phòng của ngài, thưa quý khách!” Nhân viên tiếp tân nói tiếng Anh rất nhẹ nhàng, đem hai thẻ phòng giao đến tay Kogoro Mori.
Mà lúc này hai mắt Kogoro Mori đã nhìn đăm đăm, đối với người đẹp ông không thể có sức chống cự, huống hồ là mỹ nữ tóc vàng trước mắt.
“Bố!” Dùng lực lấy khuỷu tay chọc chọc Kogoro Moir đang ngẩn người, Ran Mori xấu hổ vụng về cười.
May mắn là nhân viên tiếp tân cũng được huấn luyện tốt, vẫn như cũ cười hiền lành, tựa hồ không có chút nào để ý.
Conan nhìn quanh bốn phía, qua vài năm thật sự đã thay đổi không ít, bên trong cũng được tu sửa, mang theo cảm giác tráng lệ nhưng vẫn cổ điển, cũng không cho người khác cảm giác hoa lệ cường điệu phản cảm… Hoàn toàn có thể xứng là khách sạn năm sao.
Vào phòng, tất nhiên là Kogoro Mori và Conan cùng một phòng, tuy rằng mười phần không tình nguyện, nhưng mà so với ở chung phòng cùng Ran, cũng tốt hơn một chút. Tuy rằng thân thể trẻ con, nhưng đầu óc cậu dù sao cũng là học sinh trung học.
Kogoro Mori đã ngồi trên chiếc sopha da thật uống bia lấy từ trong tủ lạnh và xem tivi, Conan thì dạo quanh phòng một vòng, cuối cùng dừng lại trên ban công.
Lan can ban công là sắt đỏ cổ điển, như là sắt cũ đã rỉ, nhưng thực tế lại không phải, lấy tay sờ lên đều có thể cảm nhận được sự trơn bóng, là sơn màu cổ điển.
Conan vươn tay nắm chặt lan can, khoé miệng hơi hơi cong lên, thật đúng là phí tâm tư! Quan sát Brunswick Gardens nổi tiếng thế giới, quả thật rất xinh đẹp.
Trong lúc nhàn hạ thoải mái xem phong cảnh, đôi đồng tử Conan bỗng nhiên co rút mạnh.
Cách đó một đoạn, hai người đàn ông mặc đồ đen, trong đó có một người, mái tóc bạch kim lộ ra dưới mũ vành đen, giờ phút này đang ngẩng đầu lên, hoàn toàn thấy được Conan đứng trên ban công, lặng im một lát.
Khoảng cách rất xa, căn bản không có khả năng thấy rõ, nhưng Conan lại cảm giác được vừa rồi trong nháy mắt cậu thậm chí thấy được nụ cười trào phúng cùng với chiếc ranh nanh trắng kia…
Âm hồn không tiêu tán vẫn nơi nơi tương phùng? Quả thật giống như một cơn ác mộng…
Conan xoay người dựa lưng vào lan can chậm rãi ngồi xuống, biết được phần dưới của lan can có thể che đậy toàn bộ cơ thể cậu, vì vậy mới hổn hển thở ra. Giờ phút này cậu mới ý thức được, thân thể cậu lại chỉ trong chốc lát như vậy đã tràn đầy mồ hôi, lạnh lẽo tựa như người ch.ết…
Lúc quay đầu lại, vẫn như cũ là khu vườn mĩ lệ, hai cái bóng vừa rồi tựa như ảo ảnh, nhưng Conan biết… không phải!
Vì cái gì lại xuất hiện ở đây? Bởi vì cậu?
Không, nếu phải đuổi theo cậu đến Thuỵ Sĩ, như vậy lúc ở Nhật Bản, người đàn ông kia, Gin, căn bản có đủ thời gian để làm chuyện này. Cảnh sát không phải theo bảo vệ cậu mãi, sau khi cậu xuất viện cũng đã rời đi… Mà cho dù ở bệnh viện, trong lúc cảnh sát thay ca, hoặc là lúc không tập trung… tất cả đều quá dễ dàng cho hắn ta thâm nhập, nhưng mà sau một đêm kia, người đàn ông đó vẫn không có xuất hiện, như là đã thật sự biến mất… Cho dù cậu thử đi tìm kiếm, cũng hoàn toàn không có kết quả!
“Này, tiểu quỷ, đi ăn cơm!” Thanh âm không kiên nhẫn truyền ra từ trong phòng, rồi sau đó truyền tới tiếng Kogoro Mori sung sướng uống bia.
Conan lúc này mới hoảng hốt tỉnh lại, quả thật mặc kệ mục đích hai người kia là gì, cậu đều phải chú ý mọi lúc… Nhíu chặt mày, Conan đỡ lan can đứng lên.
Thần kinh khẩn trương tựa hồ không có cơ hội thả lỏng, điều này làm cậu… có chút mệt mỏi.
—————
Chú thích:
(1) Dãy Alps: là một trong những dãy núi lớn nhất, dài nhất châu Âu, kéo dài từ Áo, Ý và Slovenia ở phía Đông, chạy qua Ý, Thụy Sĩ, Liechtenstein và Đức tới Pháp ở phía Tây. Dãy núi được hình thành hơn hàng trăm triệu năm khi các mảng châu Phi và Á-Âu đâm hút nhau. Sự va chạm làm cho các đá trầm tích biển nâng lên bởi các hoạt động đứt gãy và uốn nếp hình thành nên những ngọn núi cao như Mont Blanc và Matterhorn.
(2) Le Richemond Hotel: Khách sạn năm sao ở Thuỵ Sĩ
Kiến trúc một phần bên trong khách sạn:
(3) Kiến trúc Gothic: Kiến trúc Gothic (hay francigenum opus) là một phong cách kiến trúc bắt đầu phát triển từ nửa sau thời Trung cổ ở Tây Âu.
Tên gọi Gothic chỉ xuất hiện khi châu Âu bước vào phong trào cải cách, khoảng thế kỷ 16. Đến thế kỷ 18, thì phong cách kiến trúc này bắt đầu phát triển mạnh ở châu lục này, mở rộng hơn vào đầu thế kỷ 19 và tiếp tục được áp dụng khi thiết kế các trường đại học, đầu thế kỷ 20.
Đặc điểm tiêu biểu nhất của kiến trúc Gothic là mái vòm và đầu nhọn. Phong cách này nhấn mạnh vào những hình khối theo chiều thẳng đứng, và tập trung vào những hệ cột mảnh, trần cao mở rộng với sự kết hợp của những vật liệu như kính. Nhờ kiến trúc mái vòng cung và có đầu nhọn, cộng với hệ thống cửa sổ kính rộng nên những ngôi nhà theo kiến trúc này có nhiều ánh sáng.
Xem thêm tại .
(Băng mê kiến trúc Gothic lắm:)))
(4) Brunswick Gardens: Cái này Băng tìm thông tin không có, tìm cả tiếng Anh lẫn tiếng Trung đều không thấy gì cả. Không biết tác giả có nhầm không =.=
=> Tóm lại là muốn đi Thuỵ Sĩ lắm nghen =)))