Chương 10
“ Buông!” Hướng Tiểu Danh bị lửa giận Đoan Mộc Thần hù dọa,nắm lấy trường tiên mượn lực dùng lực thoát khỏi kiềm chế của hắn.
Không nhìn roi đánh tới, bàn tay to của Đoan Mộc Thần nhanh chóng cầm trường tiên,nhưng kình đạo mãnh liệt làm bàn tay chảy ra tơ máu,từng giọt từng giọt nhỏ xuống đất.
“ Ngươi!” Nhìn trên tay hắn đầy máu,Hướng Tiểu Danh ngây ngẩn cả người theo bản năng buông ra lực đạo,bỏ trường tiên trên tay ra khẩn trương nhìn hắn.
Nhưng hắn vẫn hờ hững,” Thế nào? Không tiếp tục sao?” Buông roi ra,máu trên tay rơi xuống càng nhiều nhưng hắn không thèm quan tâm.
“ Ngươi…… máu……” Ngược lại là Hướng Tiểu Danh nhìn không được muốn tiến lên nhưng hắn quá lạnh lùng làm cho nàng do dự.
Không để ý nhìn vết thương trên tay một lần, Đoan Mộc Thần nhẹ nhàng ɭϊếʍƈ tơ máu trên tay,con ngươi đen liếc hướng nàng.” Thế nào? Nàng sẽ không quan tâm?”
Môi mỏng bởi vì nhiễm vết máu mà trở nên đỏ tươi, nổi bật lên khuôn mặt tuấn mỹ nhiều tà mị, lửa giận trong con ngươi đen rõ ràng như vậy,làm cho người ta thấy kinh hãi khiếp đảm.
“ Ta……” Lần đầu tiên nhìn thấy hắn như vậy Hướng Tiểu Danh hoảng loạn rồi.
Sáu năm này nàng không thể không chọc giận được hắn,chưa từng giống như bây giờ nét mặt lãnh tuyệt làm cho người ta tìm không được đầu mối, cũng làm cho nàng tâm hoảng ý loạn không biết làm sao.
“ Tại sao không nói chuyện?” Hắn từ từ đi về phía nàng, con ngươi đen không rời nàng.” Nàng không phải nói giữa ta và nàng cái gì cũng không phải? Đã như vậy, vì sao dừng lại thế công?”
“ Ta……” Hắn đi tới nàng lui về phía sau, lời của hắn làm cho nàng nhất thời không cách nào đáp lại chỉ có thể ấp úng.
Nguyên nhân dừng công kích hắn rất đơn giản, bởi vì hắn chảy máu,hắn bị thương, làm cho nàng không thể khóc lóc om sòm công kích hắn.
Nhìn hắn bị thương đau đớn lòng của nàng cũng co rút đau đớn theo tuyệt không tốt hơn hắn, nhưng nguyên nhân này nàng không cách nào nói ra miệng với hắn,nàng cảm thấy vừa ra khỏi miệng giống như là thừa nhận cái gì.
Làm cho nàng vô ý thức khước từ phản kháng, không muốn nhìn thẳng tâm ý chân chính của mình,nàng chỉ có thể trốn tránh tầm mắt của hắn,câu hỏi của hắn.
Thấy nàng muốn chạy, con ngươi đen lóe lên tức giận nhìn nàng, hắn trầm giọng nói:” Hướng Tiểu Danh,nàng thật làm cho ta thất vọng.”
Lời của hắn làm cho nàng chấn động, mới giương con ngươi lên đã bị hắn bắt,cánh môi bị thô lỗ ngăn chặn.
“ Ưm…… Không……” Nàng muốn giãy dụa nhưng trốn không thoát sức lực của hắn, hơi thở mùi đàn hương từ miệng bị thô bạo gặm ʍút̼ ,chảy ra một chút tơ máu làm cho nàng nhíu lại đầu lông mày.
“ Đau……” Đẩy vào ngực hắn,nàng muốn quay mặt thoát đi tàn sát bừa bãi của hắn.
Nhưng tay của hắn nhưng dùng sức nắm lấy cằm nàng,ngón tay dùng lực một cái nàng đau đến mở cái miệng nhỏ nhắn,để đầu lưỡi của hắn tiến quân thần tốc.
Đầu lưỡi linh hoạt thô bạo quấy môi lưỡi của nàng,thỉnh thoảng dùng răng gặm làm rách miệng của nàng,tơ máu ở giữa răng môi hai người hòa với nước bọt tràn ra khóe miệng.
“ Ưm……” Nàng bị hắn cuồng bạo hù dọa, đau đớn và không thoải mái làm cho lông mày nàng níu chặc hơn,dùng sức đẩy hắn ra.
“ Đừng mà…… Đau……”
Phản kháng của nàng kích khởi hắn tàn bạo tâm,đầu lưỡi càn rỡ quấy lấy phấn lưỡi,còn cố ý cắn……
“Hu hu……” Máu từ môi lưỡi hai người quấn giao chảy ra.
Cho đến khi thở không nổi,hắn mới lạnh lùng buông cánh môi nàng ra, chỉ bạc đỏ ửng dính trên môi hai người,môi hai người cũng sưng đỏ không chịu nổi.
Hắn vừa rời đi Hướng Tiểu Danh nhanh hít vào một ngụm lớn,cánh môi sớm bị tàn sát bừa bãi một mảnh đỏ bừng, môi dưới bị cắn thấm tơ máu.
“ Đoan Mộc Thần, ngươi làm cái gì?” Nàng giận nhìn chằm chằm hắn lần đầu tiên bị thô bạo hôn như vậy, không cảm giác dịu dàng được chút nào, có chẳng qua là kích cuồng đau đớn.
Đoan Mộc Thần lạnh lùng giương môi không nhìn lửa giận của nàng,bàn tay to dùng lực một cái đem hai tay của nàng đặt ở phía sau,để thân thể mềm mại nhô lên dán chặt lấy hắn.
“ Muốn ta làm cái gì, nàng có nhìn ra chưa?” Hắn cười khẽ gương mặt rõ ràng tuấn mỹ nhưng tà ác đến làm cho người rùng mình.
“ Ngươi……” Bộ dáng khinh cuồng của hắn làm cho nàng ngẩn ra không khỏi sợ hãi.
“ Trước đó dịu dàng với nàng là bởi vì nàng đáng giá, nhưng bây giờ……” Hắn nheo lại mắt lạnh lùng nhìn nàng, con ngươi đen không còn một tia nhu tình.” Ta phát hiện nàng tuyệt không đáng giá,còn thật sự chọc giận ta thì phải trả giá thật nhiều .”
Hắn cúi đầu nhẹ nói bên tai nàng, lời của hắn làm Hướng Tiểu Danh khẽ run.
“Nữ nhân tự động đưa tới cửa, nàng cảm thấy ta sẽ dễ dàng thả nàng rời đi như vậy không?” Không quan tâm nàng sợ hãi run rẩy,giọng điệu của hắn mềm nhẹ nhưng mang theo một tia nồng đậm tàn khốc.
“ Đừng mà! Buông!” Hướng Tiểu Danh dùng sức đẩy hắn ra, xoay người muốn chạy trốn.
Nhưng tốc độ của hắn so với nàng nhanh hơn,dùng sức lấy trường tiên của nàng nhanh chóng cuốn lấy eo nàng, kéo nàng về trong lòng.
“ Đoan Mộc Thần! Ngươi điên rồi?” Hướng Tiểu Danh rống to,sức lực của hắn thật mạnh kéo eo của nàng đau quá, bình sinh lần đầu nàng chọc giận hắn mà thấy hối hận.
“ Đúng!” Đoan Mộc Thần nhẹ cười.” Ta vì nàng mà điên rồi……”
Lời của hắn làm cho nàng ngẩn ra, dừng lại giãy dụa.
“Nàng có thể gọi lớn tiếng thêm một chút, gọi tất cả mọi người tới thưởng thức bộ dáng phóng đãng của nàng, mà ta một chút cũng không để ý để cho người ta nhìn.”
Hắn nhìn nàng giọng nói mềm nhẹ nhưng Hướng Tiểu Danh cũng rốt cuộc không cảm giác được dịu dàng như lúc trước ,bây giờ nàng chỉ cảm thấy sợ.
Cuồng sư bị chọc giận phản công! Mà nàng chính là con mồi của hắn.
……………….
“ Đoan Mộc Thần! Ngươi mau buông!”
Hướng Tiểu Danh ngồi chồm hỗm ở trên giường gạch, hai tay bị trường tiên trói chặc giơ cao khỏi đầu, mà một đầu roi khác cột vào trên cột giường.
Trên người nàng y phục sớm bị xé nát rơi vãi đầy đất, trên thân thể mềm mại màu mật ong chỉ còn lại cái yếm màu anh đào và qυầи ɭót tuyết trắng che kín bộ vị trọng yếu.
Nàng bất an nhìn Đoan Mộc Thần hai tay giãy dụa,da thịt sớm bị sợi dây thô mài xướt thấm ra máu tươi theo cổ tay từ từ chảy xuống.
Đau đớn làm cho nàng nhíu lông mày,hắn ở sau lưng nàng, nàng nhìn không được vẻ mặt hắn chỉ có thể cảm nhận được hơi thở mãnh liệt của hắn.
Điều này làm cho nàng toàn thân căng thẳng bất an.
“ Đừng lãng phí khí lực,nàng biết ta sẽ không thả nàng ra.” Nhìn trên tơ máu cổ tay,con ngươi đen nhíu lại mơ hồ lóe qua một tia đau lòng.
Nhưng hắn không để cho mình mềm lòng,ngược lại vô tình dùng sức xé đi qυầи ɭót màu trắng ở eo nàng, để khe mông mê người hiện ra trước mắt.
Tiếng xé rách Y phục làm cho nàng cả kinh, giãy dụa càng mạnh hơn.
“ Đoan Mộc Thần! Ngươi muốn làm gì…… A!” Nàng gào thét muốn quay đầu nhìn, nhưng một cổ xé rách lập tức từ chỗ kín hiện mở làm cho nàng thét lên tiếng.
Hắn đột nhiên tiến vào dũng đạo khô khốc,không có bất kỳ dễ chịu không có báo trước cắm vào hoa huy*t, không chịu nổi hành hạ hoa huy*t chặc trấn chảy ra máu tươi.
“ Đừng mà…… Đau quá……” Bàn tay nhỏ bé nắm chặc thành quyền, toàn thân nàng bởi vì đột nhiên đau đớn mà căng thẳng,hoa huy*t cũng vì vậy kẹp chặc hơn làm cho nàng đau đớn.
Không để ý nàng đau đớn,bàn tay to nắm lấy một bên mông thịt,hắn dùng sức kéo ra đưa vào, vơ vét nhục bích căng đầy,tơ máu thấm ra càng nhiều không dễ chịu mà làm cho nàng cảm thấy đau thấu xương.
“Đau không?” Ép chặt thân thể nàng,hắn ở lổ tai nàng nhẹ nói:” Nàng đã nói hai người chúng ta cái gì cũng không phải,vậy cần gì để nàng cảm thấy thoải mái? Chỉ cần phát tiết là đủ rồi.”
Thanh âm của hắn nhẹ nhàng,rất ôn như nhưng lại không có một tia tình cảm. Khô khốc để hắn khó ra vào,không có dịch trơn làm nhiệt thiết bị xoắn càng chặc hơn,hắn cũng không dễ chịu.
Trận trừng phạt này,không chỉ nàng đau mà hắn cũng đau đớn không ít.
“ Không……” Hướng Tiểu Danh lắc đầu nhịn không được khóc lên.
Nàng không muốn như vậy, thân thể hai người rõ ràng thân mật như vậy nhưng cảm giác lạnh như băng, nàng không cảm giác được ấm áp trước đó,chỉ cảm thấy lạnh quá lạnh quá……
Của hắn tiến vào không có bất cứ tia cảm tình nào, có chẳng qua là tức giận lạnh lẽo.
Điều này làm cho nàng khó chịu,không chỉ thân thể đau lòng cũng không khỏi xé đau,nàng cũng nén không được nước mắt nức nở thành tiếng.
Nước mắt của nàng làm hắn cắn răng,cố ý làm như không thấy.
Nhiệt thiết dùng sức đưa đẩy mạnh mẽ trong hoa huy*t,một lần lại một lần giày xéo nhụy hoa yếu ớt, to và dài ɭϊếʍƈ vách tường thịt,càn rỡ quấy đâm vào chổ non mềm.
“ Đừng…… Đau quá……” Cắn chặc môi, đau đớn làm cho nàng xiết chặt chân mày, môi dưới sớm bị nàng cắn ra máu tươi.
Mà nước mắt trên mặt cũng không có giảm bớt,từng giọt từng giọt rơi xuống thấm ướt khuôn mặt nhỏ nhắn.
Nhưng hoa huy*t dần dần quen thô to của hắn từ từ chảy ra chất lỏng,theo hắn kéo ra đưa vào từng giọt từng giọt làm dịu thành thịt.
Nàng đã nhận ra ,ngượng ngùng làm cho nàng nhắm mắt lại.
Tại sao như vậy? Nàng rõ ràng không nên không nên hoan ái khi không có tình cảm, nhưng lại khống chế không được phản ứng tự nhiên của thân thể, hoa huy*t co rút nhanh thừa nhận của hắn ra vào.
“ Không phải không muốn sao? Vậy tại sao ướt?” Đoan Mộc Thần cười trào phúng,đưa tay dính một ít xài dịch để tới trước mắt nàng.” Nhìn thấy không? Đây là của nàng mà.”
Theo khe hở xài dịch trong suốt lộ ra một tơ máu,ở trong tay hắn quấn quýt ra chỉ bạc ɖâʍ mị.
“ Không!” Nàng không nhắm mắt lại không muốn nhìn,nhưng lại không ngăn cản được xài dịch chảy ra,theo hắn kéo ra đưa vào chậm rãi chảy ra, phát ra tiếng nước hưng phấn.
“ Tiểu lẳng lơ,không phải không muốn sao? Tại sao ướt như vậy,chặc như vậy……” Hắn ở bên tai nàng vừa suồng sã nói vừa thô bạo ra vào không mang một tia tình cảm, chỉ lo đánh phá hoa huy*t mềm mại.
“ Hu…… Đừng bảo là……” Lời tục tĩu đả thương tự ái của nàng,nàng nghẹn ngào cảm thấy hắn lúc này trở nên thật xa lạ, không còn là Đoan Mộc Thần nàng biết.
Người mà nàng quen sẽ không đả thương nàng như vậy!
“ Ngươi bỏ đi…… Ta không nhớ ngươi…… Ta không nên……” Nàng không nên chọc giận Đoan Mộc Thần, nàng không nên!
Nàng dùng sức khóc lóc gào thét,hoa huy*t bởi vì kích động mà chặc hơn thật sâu ʍút̼ lấy vật to lớn, cọ sát làm cho thân thể hai người nổi lên một tia xôn xao.
“ Đừng như vậy?” Đoan Mộc Thần cười trào phúng.” Hút ta chặc như vậy còn nói đừng?”
Hắn đem nhiệt thiết rút đến cửa huyệt rồi hung hăng dùng sức đâm vào một cái.
“ A –” Hắn đi vào thật sâu,đụng vào chỗ sâu nhất trong hoa huy*t làm cho nàng nhịn không được tiêm hô.
Rõ ràng không nên lại không tự chủ được lắc lắc thân thể, phối hợp với hắn kéo ra đưa vào.
Rất quen thuộc thân thể nàng, hắn biết chạm điểm nhạy cảm nào có thể kích thích nàng làm cho nàng thần phục phía dưới hắn.
“ Nhiều nước như vậy còn nói không phóng túng,nàng thật không muốn hay là giả bộ không muốn?” Giọng hắn khàn khàn đùa cợt ,bàn tay to nắm chặt mông thịt, cường lực nắm khe mông đỏ lên.
Bàn tay bị thương vừa dùng lực máu tươi cũng theo đó tràn ra,làm khe mông nhiễm vết máu.Đoan Mộc Thần thấy thế dùng sức siết chặc lòng bàn tay, bàn tay to ở trên lưng nàng dùng sức lau,dùng máu của mình nhuộm đỏ làn da mật.
Mùi máu tươi nồng nặc cùng hỗn hợp ȶìиɦ ɖu͙ƈ chung một chỗ, tạo thành cảnh tượng vừa quỷ dị vừa tà mị.
“ Không……” Trong mũi ngửi được mùi máu tươi, cảm giác dinh dính nhuộm đẫm ở trên lưng, một tia huyết châu trợt xuống bả vai.
“ Không……” Nàng nức nở không tự chủ được quay đầu, mùi máu tươi tràn ngập trong mũi làm cho nàng cảm thấy một trận choáng váng,mà hắn luật động cũng càng cuồng tứ, làm cho nàng dần dần không cách nào suy tư, đầu óc bị dục hỏa chiếm đầy, thành tiểu lẳng lơ trong miệng hắn.
Bộ ngực đã sớm nặng nề không chịu nổi, nụ hoa không người xoa lấy đã tự động đứng thẳng, theo động tác lúc lên lúc xuống co sạt cái yếm,tạo ra một tia khoái ý.
“ Tiểu lẳng lơ, thoải mái không? Hửm?” Hắn chuyển động kéo ra đưa vào,đột nhiên thay đổi phương thức quấy huyệt mềm đánh phá ra càng nhiều chất lỏng.
“ Ơ…… Thoải mái a……” Hướng Tiểu Danh rên rỉ,mặt đỏ gay, con ngươi cũng tràn đầy sương mù,xài dịch đã sớm thấm ướt đệm giường phía dưới.
Thấy nàng đắm chìm trong khoái cảm ȶìиɦ ɖu͙ƈ, làn da mật đã sớm thấm ra một tầng mồ hôi mỏng, dưới ánh nến lộ ra đỏ hồng mê người.
Hắn nheo lại mắt cúi đầu dùng sức cắn vai nàng.
“ A! Đau……” Nàng khẽ hô, thân thể căng thẳng.
Hắn cũng không buông lỏng lực đạo,ngược lại dùng lực cắn, eo hổ luật động nhanh hơn,dùng sức hơn phát ra âm thanh bành bạch.
“ A…… Không……” Hắn cắn nàng đau quá, nhưng của hắn đưa đẩy khiến cho nàng thật thoải mái,hai loại cảm giác bất đồng ở trong người lần lượt thay đổi, kích thích vách tường non bắt đầu co rút nhanh truyền đến từng đợt co giật,thật chặc ʍút̼ lấy.
Biết nàng nhanh đạt đến đỉnh, hắn trên phạm vi lớn kéo ra đưa vào,trong miệng ngửi được mùi máu tươi mới buông vai nàng ra.
Trên vai in dấu răng rõ ràng của hắn tơ máu mơ hồ chảy ra. ɭϊếʍƈ lấy môi,nếm mùi vị máu tươi hắn tà ác cười.
Nắm chặt bàn tay bị thương,hắn dùng lực ép vết thương để máu tươi lần nữa tràn ra,để máu hai người hỗn hợp chung một chỗ……
Hắn muốn thân thể nàng không chỉ có vết tích hắn khắc lên, còn phải có cốt nhục của hắn!
Nhiệt thiết không ngừng kéo ra đưa vào hưởng thụ nàng co giật, ngay khi nàng nhanh phát tiết , hắn lại đột nhiên rút vật thô to khoẻ mạnh sung huyết,kéo theo một sợi chỉ bạc đi ra.
“ A…… Không nên……” Không có được thỏa mãn,nàng khó chịu nhíu mày,lắc mông cầu hắn tiến vào.
“ Cầu xin ngươi…… Đi vào nha……” Nàng khóc xin, hoa huy*t không chịu được chảy ra chất lỏng, vách tường non không ngừng co rút lại khẩn cầu hắn cho mình.
Nhưng hắn cũng không để ý tới,lấy tay kéo nhiệt thiết ra vào, nhìn tư thái ɖâʍ lãng của nàng,gương mặt hiện ra một tia ửng hồng.
“ A–” Hắn ngửa đầu gầm nhẹ một tiếng, dịch trắng từ đỉnh phun vải ra, ở trên lưng nàng vẩy ra một hình ảnh tục tĩu.
Phát tiết xong không để ý nàng chưa lấp đầy khóc ròng, Đoan Mộc Thần cúi đầu dịu dàng nói bên tai nàng:” Hướng nhủ danh, ta sẽ làm như nàng mong muốn,lấy nữ nhân khác làm vợ.”