Quyển 4 - Chương 1: Khí lạnh mùa đông

Việc Đông Lâm Vương Da Luật Ngạn Thác giận dữ vì hồng nhan trên triều đình nhất thời trở thành giai thoại truyền khắp toàn bộ Khiết Đan. Kể từ lúc đó, già trẻ nước Khiết Đan hầu như mỗi người đều biết, trong Đông Lâm Vương phủ ở thượng kinh có một cô gái người Hán sắc đẹp tuyệt trần, y thuật cao siêu.


Mà mọi người trong Đông Lâm Vương phủ có vài phần kính trọng với Tần Lạc Y, có hâm mộ, có tôn kính, thậm chí cũng có ghen tị.
Đêm mùa đông đặc biệt tới sớm, thật ra tẩm cung của Da Luật Ngạn Thác vốn đã rất ấm áp, nhưng nàng vẫn luôn cảm thấy phần nào khó khăn chống đỡ âm u lạnh lẽo.


Thái Nam đã được nàng kêu đi ngủ, mà Tần Lạc Y nằm ở trên giường, trằn trọc trở mình trên tấm thảm da chồn thật dày dưới thân. Lạnh quá, vẫn là cảm thấy lạnh quá.
“Nghĩa phụ… Nữ nhi nhất định phải nghĩ biện pháp cứu người ra ngoài!” Tần Lạc Y lẩm bẩm nói.


Mục đích nàng đến Đông Lâm Vương phủ là vì để gặp nghĩa phụ, tiếc rằng mấy ngày nay Da Luật Ngạn Thác cứ liên tục mang theo nàng bên người, nửa bước cũng không thể rời đi, cho dù nàng muốn hỏi thăm cũng không có cách nào.


Không được, nhất định phải gặp được nghĩa phụ, nếu không, bệnh tình của nghĩa phụ…
Tệ hơn là, hiện tại Tang đại ca một chút tin tức vẫn không có. Làm sao bây giờ? Tang đại ca, rốt cuộc huynh đang ở đâu?
Trong lòng Tần Lạc có chút đau đớn.


Tin đồn bên ngoài về Đông Lâm Vương và nàng, nàng đã nghe nói, nhất là bọn hạ nhân ở Đông Lâm Vương phủ bây giờ nhìn nàng, ánh mắt cũng tràn ngập ái muội.


available on google playdownload on app store


Mà đáng giận là mấy vị phi tần của Da Luật Ngạn Thác. Ánh mắt của họ nhìn nàng còn là ghen tị và khinh miệt, các nàng châm chọc vốn đã chả thanh cao gì, còn lấy tiếng Khiết Đan đùa cợt nàng.


Da Luật Ngạn Thác vẫn không biết nàng hiểu được một chút tiếng Khiết Đan, có lẽ, sau khi hắn biết cũng sẽ không chút kiêng kỵ nữa!


Lạnh quá, Tần Lạc Y có chút khó khăn siết chặt lấy thân mình. Nàng không khỏi nghĩ đến lồng ngực ấm áp của Da Luật Ngạn Thác! Nàng phát hiện ra mình bắt đầu có chút mê luyến cái lồng ngực rộng lớn kia, bởi vì những lúc nằm ở trong lòng hắn, nàng cảm thấy an toàn và ấm áp hơn nhiều!


Trời ạ, mình làm sao vậy? Sao lại có ý nghĩ như vậy.
Trong lòng Tần Lạc Y chấn động, không, hắn là kẻ thù diệt nước của nàng, cũng là hắn bắt đi nghĩa phụ, còn khiến cho Tang đại ca tung tích không rõ, hắn không hơn không kém một ác ma, mà nàng làm sao có thể thần phục ác ma?


Khiết Đan ở miền tây bắc, so với nhiệt độ ở nước Bột Hải thì rất lạnh, có lúc lại rét đậm, nàng thực sợ mình sống không qua mùa đông này!


Có lẽ những cô gái cao lớn ở Khiết Đan đều đã quen lạnh giá, cho nên mới mạnh dạn mặc đồ hở hang như vậy, đúng như mấy vị phi tần trong phủ kia, diêm dúa lòe loẹt mà đầy đặn, không có lúc nào là không khoe ra vốn liếng của mình, cố gắng đưa ánh mắt tình tứ với Da Luật Ngạn Thác.


Hắn, nên thích những cô gái như vậy đi!
Nghĩ đến đây, trong lòng Tần Lạc Y thít chặt lại, chẳng lẽ mình bị bệnh sao? Vì sao đêm nay lại nghĩ tới người đàn ông này?
Ánh nến giữa phòng ngủ làm sáng rõ hết thảy, ánh sáng rọi vào dung nhan tuyệt mỹ của Tần Lạc Y.


Da Luật Ngạn Thác mỗi lần về kinh đô đều bận việc chính sự đến đêm khuya, hôm nay cũng không ngoại lệ!
Khi hắn bước vào phòng ngủ, bọn thị nữ giúp hắn thay quần áo chuẩn bị lui xuống. Hắn sau khi cởi bỏ quần áo thì lên nằm ở trên giường.


“Y nhi…” Giọng nói trầm thấp của Da Luật Ngạn Thác hàm chứa đầy yêu thương, dùng khuỷu tay cường tráng của mình mạnh mẽ ôm lấy thân hình hơi lạnh của Tần Lạc Y.


Hắn biết nàng không ngủ, vậy nhỏ này rất sợ lạnh, tuy rằng mỗi đêm nàng đều kiêu ngạo đưa lưng về phía mình, nhưng mà sau khi nàng ngủ say, sẽ theo bản năng mà tìm kiếm nơi tỏa ra ấm áp.


Tần Lạc Y đột nhiên cảm thấy cái lạnh như xua đi bớt, nhưng nàng vẫn bắt mình không được đối mặt với Da Luật Ngạn Thác. Kể từ lần trước ở cung đình hắn mạnh mẽ ép mình trở về, lòng của nàng trở nên thực bất an, nàng phải kiềm chế nỗi sợ hãi này.


“Bổn vương không thích nàng ngủ như vậy!” Giọng nói uy nghiêm của Da Luật Ngạn Thác bên tai Tần Lạc Y vang lên, ngay sau đó, ánh mắt của hắn trở nên càn rỡ…


“Không…” Tần Lạc Y lập tức mở to mắt, lúc nàng cảm thấy đầu vai lạnh cả người, mới phát hiện áo khoác của mình đã bị Da Luật Ngạn Thác thuần thục rút đi.
Ngay sau đó, nàng liền bị Da Luật Ngạn Thác lật người qua đối mặt với hắn.


Tần Lạc Y một cử động nhỏ cũng không dám, nàng biết hắn không thích mình ngủ như vậy, nhưng bản thân lại không có thói quen cùng một nam tử ngủ một chỗ như vậy, nhất là đối mặt với tà khí này, có nguy cơ sẽ khiến nàng không tự nhiên mà lạc lối






Truyện liên quan