Chương 100: Đạo Chủng Thăng Cấp
Cảm nhận được Đạo Chủng dị động, Nguyễn Trường Sinh liền cấp tốc mở ra bảng trạng thái với nỗi lòng mừng rỡ tới cực điểm.
Nguyễn Trường Sinh
Tuổi: 16/100
Trạng thái: Khỏe mạnh
Đạo Chủng: Cấp 1 (100%) → Cấp 2 (0%)
『Năng lực』:
Cấp 1: Siêu Trí Lực Lv2 (↑1)
Cấp 2: (Có thể ước nguyện)
Cấp 3: (Chưa mở khóa)
Cấp 5: (Chưa mở khóa)
…
Siêu Trí Lực Lv2 (↑1) (Bị động/Chủ động)
Bị động: Tăng cường tính lực, trí nhớ cùng năng lực học tập nghiên cứu và tốc độ hồi phục tâm thần. Cấp độ năng lực, Tinh thần lực và Linh hồn càng mạnh, năng lực tăng cường càng lớn. (Hệ số tăng cường hiện tại: 21.5 lần) (↑4)
Chủ động: Tiêu hao lượng lớn tâm thần theo thời gian, trong thời gian ngắn tăng cường tốc độ tư duy. Cấp độ năng lực, Tinh thần lực và Linh hồn càng mạnh, năng lực tăng cường càng lớn. (Hệ số tăng cường hiện tại: 7.5 lần) (↑2)
…
Đạo Chủng vừa vào cấp 2, Siêu Trí Lực cũng theo đó mà tăng lên lv2.
Tính lực, trí nhớ, năng lực học tập và lý giải của hắn đột ngột tăng mạnh.
Những giai đoạn kiến thức đang kẹt lại đã được hắn hiểu ra và giải quyết một cách vô cùng nhanh chóng!
Được nước lên thuyền, tất cả các tri thức trong dòng trạng thái đều có sự tiến bộ hoặc ít hoặc nhiều.
Trong đó, Thuật Múa Rối đã ngay lập tức bước vào giai đoạn Tinh thông, năng lực khống ngẫu trở nên vô cùng điêu luyện, các động tác khiển rối dần hóa thành phản xạ có điều kiện.
Nhờ vậy, Nguyễn Trường Sinh đã có thể cùng lúc dùng một sợi điều khiển hai bộ phận hoạt động của con rối.
Hơn nửa năm không ngừng chăm chỉ tích lũy các loại tri thức, cuối cùng Đạo Chủng cũng thăng lên cấp 2, năng lực mới cũng được mở khóa thành công!
Hiện tại, hắn rốt cuộc có thể ước nguyện để sáng tạo ra năng lực mới!
Nguyễn Trường Sinh có thể truyền đạt ý đồ cho Đạo Chủng về năng lực mà hắn muốn tạo ra, với điều kiện năng lực này phải thuộc phạm vi sáng tạo của lĩnh vực Tri Thức Và Trí Tuệ.
Sau đó Đạo Chủng sẽ giúp hắn hình thành năng lực với phạm vi cùng khả năng cao nhất của nó hiện tại, và năng lực đã được tạo ra sẽ không thể thay đổi.
Nhất cổ tác khí, không mang theo một chút chần chừ nào, Nguyễn Trường Sinh ngay lập tức quyết định ước nguyện năng lực mà hắn đã chuẩn bị bấy lâu nay.
Trong tức khắc, Đạo Chủng lóe lên từng trận quang mang, gợn sóng bao phủ toàn bộ tâm trí.
Một lát sau, năng lực mới của Đạo Chủng đã xuất hiện trong dòng trạng thái.
『Năng lực』:
Cấp 1: Siêu Trí Lực Lv2 (↑1)
Cấp 2: Lv2
Lv2 (Chủ động)
Thời gian cooldown: 7 ngày.
Mô tả: Tiêu hao lượng lớn tâm thần (thể lực + tinh thần lực) để gia tốc thời gian thôi diễn, tính toán. Từ đó nhảy qua quá trình thực nghiệm, nghiên cứu và thử lỗi trong hiện thực, cuối cùng cho ra những phương án cùng kết quả khả thi nhất có thể dựa trên tình báo vốn có hay lượng tri thức dự trữ và tri thức chuyên môn của chủ thể.
Vấn đề tính toán càng cao cấp, phức tạp, tâm thần tiêu hao càng lớn.
Hiệu ứng: Ting!!! Bóng đèn sáng!!!
‘Hiệu ứng bóng đèn là thứ quỷ gì…?!?’
Tạm thời không quan tâm, hắn chỉ để ý đến tác dụng của năng lực mới.
Tuy năng lực không mạnh mẽ được như ý muốn của hắn, đồng thời còn có rất nhiều mặt hạn chế.
Nhưng mục đích cốt yếu của năng lực mới đã đủ khiến Nguyễn Trường Sinh cực kỳ hài lòng.
Sau khi rõ ràng được toàn bộ chi tiết về năng lực này, hắn liền đặt tên cho nó là—
Linh Quang Lấp Lóe.
Linh quang, có nghĩa là cảm hứng, ý tưởng đột ngột hiện lên trong đầu như một tia sáng. Lấp lóe, ý chỉ thời gian trôi qua trong nháy mắt.
Linh Quang từ hắn não động, Lấp Lóe từ Đạo Chủng hỗ trợ.
Một cái tên rất phù hợp với năng lực mới nha.
Nói trắng ra là…
Trồng nhân nào thì được quả nấy.
Ý tưởng và phương hướng mà Nguyễn Trường Sinh đặt ra ban đầu chính là nhân, là mầm cây.
Tri thức dự trữ là nước tưới, phân bón cũng như các chất dinh dưỡng.
Mà Linh Quang Lấp Lóe có tác dụng tăng tốc quá trình phát triển và ngăn ngừa những tác nhân bên ngoài như sâu bệnh, thời tiết.
Còn cuối cùng có ra được hoa, kết được quả hay không.
Những quả này là ngọt hay đắng, là ăn được hay không ăn được thì Linh Quang Lấp Lóe không chịu trách nhiệm.
Tuy nhiên, nếu tiến trình nghiên cứu quá phức tạp thì tỷ lệ thất bại do việc không đủ tâm thần duy trì năng lực Linh Quang Lấp Lóe cũng càng cao.
『Năng lực』:
Cấp 1: Siêu Trí Lực Lv2 (↑1)
Cấp 2: Linh Quang Lấp Loé Lv2
…
Nội tâm Nguyễn Trường Sinh lúc này đã vô cùng hân hoan và nóng lòng.
Chờ tâm thần đã hoàn toàn khôi phục sung mãn, hắn liền thử dùng Linh Quang Lấp Lóe để hoàn thiện và ưu hóa Khoa Học Luyện Thể Pháp.
Ý tưởng cùng phương hướng sáng tạo đã có sẵn, lượng tri thức dự trữ và tri thức chuyên môn của hắn cũng đã tương đối đầy đủ.
Hiện tại, Nguyễn Trường Sinh chỉ cần sử dụng Linh Quang Lấp Lóe để thử lỗi hoàn thiện và ưu hóa Khoa Học Luyện Thể Pháp là đủ.
Không chút do dự, hắn lập tức kích hoạt năng lực mới!
Từng tia quang mang quanh Đạo Chủng khẽ lập lòe.
Trên đầu hắn, một quả bóng đèn đột ngột xuất hiện và chiếu sáng cả căn phòng chế tác…
Tất cả những quá trình thực nghiệm vốn đầy rủi ro, lại còn phải tốn vô vàn thời gian, công sức và tiền bạc khi nghiên cứu giờ đây đang như những tia chớp lóe lên trong đầu Nguyễn Trường Sinh.
Tựa như là, đang có hàng ngàn, hàng vạn bản thân đang tự tay nghiên cứu từng trường hợp thí nghiệm khác biệt vậy.
Có nhánh thành công, có nhánh thất bại, có nhánh rủi ro cao, có nhánh rủi ro thấp, nhưng tất cả đều là các nhánh thí nghiệm có tính khả thi lớn nhất.
Cuối cùng, tâm thần Nguyễn Trường sinh đã gần như hao sạch.
Mặc cho tất cả kết quả, dù là kết quả tốt nhất cũng còn một chút tì vết, bất quá hắn có thể dõng dạc khẳng định rằng.
Khoa Học Luyện Thể Pháp rốt cuộc đã được hoàn thiện!
Trên bảng trạng thái, dòng năng lực Linh Quang Lấp Loé cũng lập tức xám màu.
Không để ý cảm giác mỏi mệt, trong đầu hắn lúc này đột nhiên có thêm rất nhiều kiến thức về tất cả quá trình nghiên cứu công cuộc bù đắp Khoa Học Luyện Thể Pháp, bao gồm toàn bộ các phương pháp cùng kết quả thành công hay thất bại.
Bọn chúng đều là những kinh nghiệm vô cùng trân quý, sẽ trở thành cơ sở cùng nội tình của Nguyễn Trường sinh trong chặng đường nghiên cứu các loại tri thức mới khác mai sau.
Khuôn mặt thường lệ luôn lãnh tĩnh, điềm đạm lại nở nụ cười rạng rỡ vô cùng hiếm thấy, hắn tiếp tục nằm vật xuống sàn thêm một lần nữa.
‘Mệt quá…’
Trong một thời gian ngắn bị rút khô tâm thần đến hai lần, cảm giác thật quá cmn tồi tệ…
Nhớ lại quả bóng đèn hiện sau đầu tại thời điểm sử dụng năng lực, khóe miệng hắn co rúm.
‘Hóa ra hiệu ứng là như vậy…
Thật cmn xả đảm!’
May là Nguyễn Trường Sinh chỉ dùng Linh Quang Lấp Lóe khi ở một mình nên không ai nhìn thấy.
Nếu không thì chẳng biết phải giấu mặt đi đâu cho hết sượng nữa!
Quả hạch đào ngớ ngẩn lại tự nhiên lên cơn cho thêm cái hiệu ứng càng ngớ ngẩn.
‘Lần sau phải ước nguyện rõ ràng, không được tạo đặc hiệu mới được!’
Hắn oán thầm không ngừng.
Trong lúc nằm nghỉ chờ tâm thần hồi phục, Nguyễn Trường Sinh bèn dò xét kỹ càng lại năng lực mới.
Sau khi Linh Quang Lấp Loé bước vào quá trình làm lạnh bảy ngày, hắn cảm nhận được Đạo Chủng đang chậm rãi hấp thu một loại năng lượng nào đó từ xung quanh để hồi phục năng lực này.
Dường như thứ năng lượng ấy quá mức cao cấp, nên hắn không thể rõ ràng được năng lượng đó là gì.
Đã không tìm thấy nguyên lý, Nguyễn Trường Sinh đành tạm thời gác lại.
Vui sướng đóng lại bảng trạng thái, hắn chậm chạp đứng dậy rồi kéo lê thân thể đã kiệt sức tới phòng tắm.
Nguyễn Trường Sinh không còn chút sức lực nào để thử nghiệm rối ngẫu cả, nên hắn quyết định để sáng mai thử nghiệm sau.
Gột rửa đi một phần mỏi mệt, Nguyễn Trường Sinh chậm rãi mặc lấy đồ ngủ, sấy khô tóc rồi lập tức ngã xuống giường và đánh một giấc thật say.
Cùng lúc đó.
Vẫn đang ngồi trên ghế sofa, ngủ gà ngủ gật xem phim hoạt hình Happy Troll Friends, Gỗ Mun đợi mãi mà không thấy con sen xuống phòng khách đọc sách như mọi khi.
Đáng nhẽ giờ này trẫm phải được vuốt ve hầu hạ rồi mới đúng chứ!
Đuôi dài không ngừng vùng vằng, nó ngẩng đầu gọi:
“Meow ô!”
Con sen đâu, mau xuống đây a meo!!!
Gọi một phút mà không thấy đáp lời.
Tâm tình hơi bực bội, Gỗ Mun bèn lấy đệm thịt sờ vào điều khiển và tắt TV đi, sau đó thoăn thoắt trèo lên phòng ngủ.
Bước vào bộ phận quét hình tự động trước cửa một giây, cửa phòng liền tử động mở ra.
Nhìn Nguyễn Trường Sinh nằm sõng soài trên giường, mèo đen lo lắng, tiếng kêu meo meo cũng mang theo từng trận run run.
Gỗ Mun vội vàng nhảy lên giường kiểm tr.a xem hắn đã ch.ết chưa.
Dạo này cử chỉ của con sen có chút điên rồ, nên mèo đen mới liên tưởng đến việc hắn xảy ra vấn đề.
Đôi mắt màu ngọc bích của nó trợn to quan sát hắn một lát, bất quá thấy Nguyễn Trường Sinh vẫn đang hít thở đều đều, Gỗ Mun liền an tâm.
Đệm thịt vỗ vỗ mặt con sen, mèo đen liền trèo lên và thoải mái nằm xuống ngủ.
…
Sáng hôm sau, bốn giờ.
Đã từ lâu không cần đến đồng hồ báo thức, tiềm thức cùng đồng hồ sinh học phảng phất vang lên tiếng báo hiệu, Nguyễn Trường Sinh liền tỉnh giấc.
Như thường lệ túm Gỗ Mun từ trên mặt sang bên gối, hắn liền ngồi dậy vươn vai.
Sau một giấc ngủ sâu, tất cả mệt mỏi đều đã được xóa sạch.
Uống cốc nước lọc rồi thay quần áo luyện công xong, Nguyễn Trường Sinh lanh lẹ đi xuống tầng hầm.
Mặc dù rất nóng lòng, muốn kiểm tr.a năng lực của hai con Rối ngẫu ra sao, nhưng trước tiên, hắn phải thực hiện chương trình tu luyện buổi sáng cái đã.
Chặng đường tu hành như nước chảy đá mòn, không tiến tắc lui.
Việc tập luyện kỹ xảo thì lúc nào cũng được, nhưng tu luyện thì chỉ được có hai lần một ngày mà thôi, nên Nguyễn Trường Sinh không cho phép bản thân được bỏ bất kỳ buổi tập nào hết!
Tất cả con đường dẫn đến thành công, cho dù là chính đạo hay tà đạo đều không bao giờ thiếu đi được một phần chăm chỉ, kiên trì và cố gắng.
Chăm chỉ không biết mệt, cùng lòng kiên trì với niềm tin, lựa chọn, hành động của bản thân và cuối cùng là không ngừng cố gắng.
Đây chính là phẩm tính không bao giờ có thể thiếu của một cường giả!
Đứng giữa khu tập luyện, tâm thái vô thức bước vào minh tưởng, chăm chú mà vô cùng thả lòng, hắn lần lượt tu luyện từ Thuật thức, Thể thuật, Khoa Học Luyện Thể Pháp cho đến Hô Hấp Pháp, Quan Tưởng Đồ.
Gần hai tiếng sau, thời điểm kết thúc chương trình hàng ngày buổi sáng, Nguyễn Trường Sinh mới lanh lẹ cầm ra hai Tạo tác Tổ Hợp Hình - Rối Ngẫu.
Cuộc kiểm tra, thử nghiệm rối ngẫu liền cứ thế bắt đầu!