Chương 16: Đụng Độ Tiên Tử Lạnh Lùng
Sau màn "khóc thét" đầy bi phẫn cùng tấu hài trước sự chứng kiến của khán giả Vạn Giới, Lâm Phong cuối cùng cũng hoàn thành được cái nhiệm vụ trời đánh "Tìm Đôi Vớ Thất Lạc".
Hắn tìm thấy chiếc vớ Ma giới rách nát, bốc mùi kia kẹt cứng dưới gầm giường ọp ẹp, trong một tư thế vô cùng khó đỡ, đương nhiên, quá trình tìm kiếm khổ sở của hắn lại trở thành đề tài bàn tán sôi nổi và nguồn cơn của vô số icon cười lăn lóc trong phòng livestream.
Phần thưởng 5 linh thạch hạ phẩm ít ỏi chẳng thể nào bù đắp được tổn thương tinh thần cùng thể xác mà hắn vừa phải chịu đựng.
May mắn thay, buff "Ngứa Ngáy Toàn Thân" cuối cùng cũng hết hiệu lực, chỉ còn lại danh hiệu "Thần Đen Tái Thế" vẫn lơ lửng trên đầu với thời hạn 24 giờ.
"Ít nhất cũng nói chuyện lại bình thường rồi!" Lâm Phong thở phào, thử giọng mấy lần để chắc chắn. Dù vẫn còn ám ảnh bởi chuỗi troll liên hoàn, nhưng việc lấy lại giọng nói bình thường khiến tâm trạng hắn khá hơn đôi chút.
Hắn nhìn lại đống chiến lợi phẩm sau màn Gacha thảm họa: một cục đá ném chó đã biến hình thành Ma Tâm Luyện Khí Châu Huyền phẩm, một đôi vớ rách Ma Giới, một viên Cuồng Bạo Đan hết hạn, một sợi lông chân Ma Vương, và danh hiệu Thần Đen giảm 50% may mắn. Tính đi tính lại, ngoại trừ viên Ma Tâm Châu ra thì đúng là toàn đồ bỏ đi!
"Không được! Không thể gục ngã được!" Lâm Phong tự vực dậy tinh thần.
"Còn chưa tới 3 ngày nữa là Đại Hội Khảo Thí rồi! Phải tu luyện! Nhất định phải vượt qua khảo thí, trở thành đệ tử ngoại môn!"
Nghĩ vậy, hắn quyết định tạm gác lại mọi bực tức, tập trung vào việc tu luyện và nghiên cứu Ma Tâm Luyện Khí Châu cùng Ma Diệm Quyết sơ cấp ẩn chứa bên trong. Hắn đóng chặt cửa phòng, mặc kệ thế giới bên ngoài, bắt đầu nhập định.
Nhờ có Ma Tâm Châu hỗ trợ, tốc độ hấp thụ và tinh lọc linh khí của Lâm Phong tăng lên rõ rệt.
Viên châu đen tuyền lơ lửng trước mặt hắn, tự động hút linh khí loãng trong không khí vào, chuyển hóa thành những dòng linh khí tinh thuần rồi truyền vào cơ thể hắn, hiệu suất không thua kém gì công pháp Luyện Khí Quyết Trung Phẩm!
Song song đó, hắn cũng bắt đầu tìm hiểu Ma Diệm Quyết. Đây là một bộ tâm pháp ma công cơ bản, chú trọng việc ngưng tụ và điều khiển Ma Hỏa - một loại hỏa diễm đặc trưng của ma tu, có sức ăn mòn và đốt cháy linh hồn cực mạnh.
Thông tin về tâm pháp khá phức tạp và tối nghĩa, nhưng giờ đây đầu óc đã tỉnh táo trở lại, Lâm Phong với tư duy game thủ nhanh nhạy bắt đầu dần dần nắm bắt được yếu lĩnh.
"Ngưng tụ ma khí tại đan điền, dẫn hỏa chủng từ Ma Tâm Châu, dùng linh khí bao bọc, luyện hóa thành ma diệm..." Lâm Phong vừa vận công theo Luyện Khí Quyết, vừa phân một phần tâm thần thử nghiệm Ma Diệm Quyết.
Quá trình này cực kỳ khó khăn, nguy hiểm. Ma khí cùng linh khí vốn xung khắc, việc dung hòa chúng để tạo ra ma diệm đòi hỏi sự khống chế tinh tế và tinh thần lực cường đại.
Mấy lần đầu thử nghiệm, linh khí trong người hắn liền trở nên hỗn loạn, khí huyết sôi trào, suýt nữa thì phun máu.
"Khó nhai thật!" Lâm Phong nhăn mặt, lau mồ hôi trán.
"Nhưng mà... càng khó càng kích thích!"
Hắn không nản lòng, tiếp tục kiên trì thử nghiệm, điều chỉnh từng chút một trong quá trình vận khí. Viên Thanh Tâm Đan Hạ phẩm của Lão Nhân Tiên Giới tặng lúc nãy vẫn còn chút dược lực, giúp hắn giữ vững tâm thần, không bị ma khí ảnh hưởng quá nhiều.
Thời gian cứ thế trôi qua. Lâm Phong hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện, quên cả ăn uống, quên cả livestream. Hắn biết thời gian không còn nhiều, mỗi một giây phút đều quý giá.
Phòng livestream lúc này lại có thêm nhiều khán giả mới vào ra liên tục. Có người thấy hắn ngồi im tu luyện thì chán nản rời đi, có người lại kiên nhẫn ở lại quan sát, thỉnh thoảng bình luận vài câu hoặc donate chút ít động viên.
[GamerTráiĐất69]: Idol quyết tâm tu luyện ghê! Ngồi im cả ngày rồi!
[CosplayLover123]: Mong idol sớm đột phá! Mà không biết khảo thí ngoại môn thì thi những gì nhỉ?
[TráiĐất-ThíchHóngHớt]: Nghe bảo có thi đấu thực chiến đó! Mong chờ màn PK của streamer!
[YêuGiới-CâyCỏBiếtĐi]: Tu luyện cần nhất là kiên trì cùng tĩnh tâm. Vị đạo hữu này tuy khởi đầu hơi... ồn ào, nhưng ý chí cũng không tệ.
[MaGiới-TiểuMaĐầuTinhNghịch]: Chán quá! Sao không Gacha nữa đi? Hay là đi troll mấy tên tạp dịch khác xem nào!
[TuTiênGiảMạo?]: Luyện Khí Quyết Hạ phẩm kết hợp với Ma Tâm Châu... Tốc độ tu luyện tạm ổn, nhưng Ma Diệm Quyết kia... không phải thứ dễ luyện thành, nhất là với kẻ mới nhập môn.
[TiênGiới-LãoNhânThíchCâuCá]: ... (Lặng lẽ câu cá trong phòng livestream)
[MinhGiới-QuỷVươngThíchNgheHát]: Hừ! Vẫn chưa chịu hát! Chờ đó!
[TuChânGiới-ĐệTửNghèoKhổ]: Phong ca cố lên! Nhất định phải vượt qua khảo thí!
Cứ thế, hai ngày trôi qua trong nháy mắt. Nhờ sự hỗ trợ của Ma Tâm Châu và sự nỗ lực không ngừng nghỉ, linh khí trong cơ thể Lâm Phong đã trở nên cực kỳ cô đọng và hùng hậu, chạm đến đỉnh phong của Luyện Khí Tầng Hai, chỉ còn cách tầng ba một bước chân ngắn ngủi!
Ma Diệm Quyết sơ cấp hắn cũng đã bước đầu nắm giữ được, có thể ngưng tụ ra một ngọn lửa nhỏ màu đen tím nơi đầu ngón tay, tuy còn yếu ớt nhưng ẩn chứa sức mạnh đáng sợ.
"Chỉ còn một ngày nữa là khảo thí!" Lâm Phong mở mắt ra, ánh mắt lộ rõ vẻ mệt mỏi nhưng cũng tràn đầy tự tin.
"Cần phải ra ngoài tìm hiểu chút thông tin về nội dung khảo thí mới được.
Với lại... cũng nên tìm chút gì đó bỏ bụng." Hai ngày không ăn uống gì, dù là tu sĩ Luyện Khí cũng bắt đầu thấy đói meo.
Hắn đứng dậy, chỉnh trang lại bộ y phục tạp dịch đã hơi nhàu nhĩ, cất kỹ Ma Tâm Châu vào túi trữ vật, rồi mở cửa bước ra ngoài.
Khu nhà tạp dịch vẫn ồn ào như thường lệ, nhưng khi thấy Lâm Phong xuất hiện, nhiều ánh mắt lập tức đổ dồn về phía hắn, mang theo đủ loại cảm xúc: tò mò, kính sợ, ghen tị, và cả một chút... chờ mong? Xem ra hung danh của Phong ca sau màn PK với Vương Hổ vẫn còn rất hiệu quả.
Lâm Phong mặc kệ những ánh mắt đó, bình tĩnh đi về phía khu vực nhà ăn dành cho tạp dịch. Hắn cần tìm người hỏi thăm về Đại Hội Khảo Thí.
Đúng lúc hắn đang đi ngang qua một góc sân khá vắng vẻ, nơi có một hồ nước nhỏ dùng để rửa rau, thì một bóng trắng thanh khiết đột ngột xuất hiện từ con đường nhỏ phía trước, đi ngược chiều với hắn.
Đó là một nữ tử.
Một nữ tử đẹp đến mức khiến Lâm Phong, kẻ vừa trải qua buff "đẹp trai khuynh thành" cũng phải ngẩn người trong giây lát.
Nữ tử này ước chừng mười bảy, mười tám tuổi, vận một bộ trường sam màu trắng thuần khiết không nhiễm bụi trần, chất liệu lụa thượng hạng mềm mại ôm lấy thân hình thon thả, yêu kiều.
Mái tóc đen dài như thác nước được búi cao một cách đơn giản bằng một cây trâm ngọc bích, để lộ ra chiếc cổ trắng ngần cùng khuôn mặt thanh tú tuyệt mỹ.
Làn da nàng trắng như tuyết, mịn màng như ngọc. Đôi mắt phượng trong veo, lạnh lẽo như băng sương, không chứa đựng bất kỳ cảm xúc nào. Đôi môi anh đào nhỏ nhắn mím chặt, tạo thành một đường cong kiêu kỳ và lãnh đạm.
Quan trọng nhất là khí chất! Nàng đứng đó, tựa như một đóa băng liên kiêu ngạo nở rộ giữa bùn nhơ của khu tạp dịch, thanh khiết, cao quý, lạnh lùng, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Linh khí dao động quanh người nàng cực kỳ mạnh mẽ và ổn định, rõ ràng đã vượt xa Luyện Khí Cảnh, ít nhất cũng phải là Trúc Cơ!
"Trúc... Trúc Cơ Cảnh?!" Lâm Phong trong lòng cả kinh. Sao một đại nhân vật như vậy lại xuất hiện ở khu tạp dịch hẻo lánh này? Lại còn là một tiên tử đẹp đến mức khiến người ta nghẹt thở!
Trong lúc Lâm Phong còn đang sững sờ, nữ tử áo trắng kia dường như cũng vừa nhìn thấy hắn.
Đôi mắt băng lãnh của nàng khẽ lướt qua bộ y phục tạp dịch xám xịt và khuôn mặt còn khá non nớt của Lâm Phong, rồi nhanh chóng dời đi, không một chút dừng lại, tựa như hắn chỉ là không khí, hoàn toàn không đáng để nàng để tâm.
Nàng cứ thế lạnh lùng lướt qua người Lâm Phong, hướng về phía con đường dẫn ra khỏi khu tạp dịch, mang theo hương thơm thanh mát như hoa sen thoảng qua trong gió.
Lâm Phong đứng ngây ra đó, một phần vì kinh diễm trước vẻ đẹp và khí chất của nàng, một phần vì... cái danh hiệu "Thần Đen Tái Thế" ch.ết tiệt kia lại bắt đầu phát huy tác dụng!
Chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, ngay lúc nữ tử áo trắng vừa đi ngang qua, chân trái của Lâm Phong bỗng nhiên vấp phải chân phải!
"Bịch!"
Hắn mất thăng bằng, ngã sõng soài trên mặt đất đầy bụi bặm, ngay trước mặt vị tiên tử lạnh lùng kia! Một cú ngã cực kỳ mất mặt!
Phòng livestream im lặng như tờ trong nửa giây, rồi bùng nổ dữ dội hơn bao giờ hết!
[GamerTráiĐất69]: ĐÙ!!!!!!!!!!! NGÃ SẤP MẶT TRƯỚC MẶT GÁI XINH!!!! IDOL ƠI LÀ IDOL!!!! THẦN ĐEN NHẬP HAY SAO VẬY TRỜI!!!!
[CosplayLover123]: KHÔNGGGGGGGGGGGGGGGG! HÌNH TƯỢNG NAM THẦN CỦA TÔI!!!! SAO LẠI NGÃ KIỂU ĐÓ!!!! XẤU HỔ CHẾT MẤT!!!!
[TráiĐất-ThíchHóngHớt]: Hahahahaha! Màn chào hỏi kinh điển! Đúng là không thể tin được! Tỷ lệ 10% vấp ngã mà cũng dính ngay lúc này à? Đen thôi rồi!
[YêuGiới-CâyCỏBiếtĐi]: ... Vị tiên tử kia... khí tức thật mạnh... Lại còn lạnh lùng như vậy... Chắc chắn không phải người dễ chọc.
[MaGiới-TiểuMaĐầuTinhNghịch]: Hí hí! Ngã đẹp lắm! Đúng là đệ tử chân truyền của Đại Lão Thích Đùa có khác!
[TuTiênGiảMạo?]: Tiên tử áo trắng... Trúc Cơ trung kỳ? Khí tức băng hàn thuần khiết... Chẳng lẽ là Hàn Nguyệt tiên tử nổi danh của Nội môn Thanh Vân? Sao nàng lại đến khu tạp dịch này?
[TiênGiới-LãoNhânThíchCâuCá]: ... (Tiếp tục lặng lẽ câu cá, nhưng khóe miệng hơi nhếch lên)
[MinhGiới-QuỷVươngThíchNgheHát]: Ha! Ngã cũng vui mắt đấy! Coi như tạm tha tội không hát!
[TuChânGiới-ĐệTửNghèoKhổ]: Phong ca! Cẩn thận! Vị sư tỷ kia trông không dễ gần đâu!
Nữ tử áo trắng nghe tiếng động phía sau, khẽ dừng bước, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại một cách khó nhận ra.
Nàng quay đầu, đôi mắt băng lãnh quét qua Lâm Phong đang nằm sõng soài trên đất, trong ánh mắt không có chút thương hại hay tò mò, chỉ có sự lạnh nhạt và một tia... khinh thường không hề che giấu.
Nàng không nói một lời nào, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi lại quay người bước đi, tà áo trắng tinh khiết khuất dần sau dãy nhà, để lại Lâm Phong đang nằm ôm mặt vì xấu hổ ptrên nền đất bẩn.
"Thiên ơi là thiên! Địa ơi là địa!" Lâm Phong úp mặt xuống đất, giọng uất nghẹn.
"Có cần phải đen đủi đến mức này không hả? Gặp mỹ nữ lần đầu tiên ở Tu Chân Giới mà lại ngã sấp mặt như chó ăn vụng thế này! Còn mặt mũi nào nữa đâu!"
Hắn cảm thấy cuộc đời mình đúng là một chuỗi bi kịch pha lẫn tấu hài không hồi kết! Danh hiệu "Thần Đen Tái Thế" này đúng là độc dược mà!