Chương 18: Nữ Chính Hiện Thân Trong Đại Hội!
"Hệ thống! Tắt! Tắt ngay cái livestream ch.ết tiệt này đi!" Lâm Phong vừa co giò chạy thục mạng vừa gào thét trong đầu.
Tiếng hừ lạnh đầy sát khí của Hàn Nguyệt tiên tử như kim châm vào sống lưng hắn, khiến tốc độ Luyện Khí Tầng Hai đỉnh phong của hắn được phát huy đến cực hạn.
Hắn không dám quay đầu lại, chỉ biết cắm đầu cắm cổ chạy về phía khu nhà tạp dịch đông đúc, hy vọng có thể lẫn vào đám đông mà thoát thân.
May mắn thay, có lẽ vì thân phận Trúc Cơ Cảnh, hoặc vì không muốn gây chú ý ở khu tạp dịch, Hàn Nguyệt tiên tử cũng không đuổi theo hắn.
Lâm Phong chạy một mạch về đến tận căn phòng ọp ẹp của mình, đóng sầm cửa lại, dựa lưng vào cửa thở hổn hển như vừa thoát ch.ết, tim vẫn còn đập thình thịch.
[Ting!]
[Livestream đã kết thúc theo yêu cầu của ký chủ. Tổng thời gian: xx phút. Tổng lượt xem: xx. Tổng donate: xx. Nhiệt độ phòng đạt đỉnh: xxxx. Xin chúc mừng ký chủ!]
Lâm Phong phất tay tắt luôn bảng thông báo của hệ thống, chẳng còn tâm trạng đâu mà xem lại thành quả "bóc phốt" vừa rồi. Hắn ngồi phịch xuống giường, ôm mặt rên rỉ.
"Tạo nghiệt! Tạo nghiệt rồi!" Hắn lẩm bẩm.
"Sao cái tay mình lại nhanh hơn cái não thế chứ? Sao lại đi zoom vào đúng lúc người ta... hậu đậu như vậy?"
Hắn nhớ lại khoảnh khắc Hàn Nguyệt tiên tử lảo đảo suýt ngã và vẻ mặt bối rối thoáng qua trên gương mặt băng giá của nàng. Không hiểu sao, hình ảnh đó lại cứ quanh quẩn trong đầu hắn, khác hẳn với ấn tượng lạnh lùng, cao ngạo ban đầu.
"Mà khoan đã..." Lâm Phong chợt khựng lại.
"Lúc mình ngã sấp mặt, nàng ta chỉ hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi. Còn lúc nàng ta suýt ngã bị mình nhìn thấy, thì ánh mắt lại tóe ra sát khí? Cái logic gì vậy?"
Hắn gãi đầu, cảm thấy vị tiên tử này đúng là khó hiểu. Thôi kệ! Khó hiểu thì khó hiểu, tránh xa là được! Quan trọng nhất bây giờ là Đại Hội Khảo Thí ngày mai!
"Chỉ còn một ngày cuối cùng!" Lâm Phong siết chặt nắm tay, ánh mắt trở nên kiên định.
"Phải tận dụng Ma Tâm Châu tu luyện, cố gắng đột phá Luyện Khí tầng ba! Ít nhất cũng phải thuần thục Ma Diệm Quyết hơn nữa!"
Nghĩ là làm, hắn lập tức ngồi xếp bằng trên giường, đặt Ma Tâm Luyện Khí Châu trước mặt, nhắm mắt lại
***
Sáng sớm hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên xuyên qua màn sương mỏng bao phủ Thanh Vân Sơn Mạch, Ngoại Môn Diễn Võ Trường đã trở nên đông đúc và náo nhiệt lạ thường.
Tiếng người nói cười, tiếng binh khí va chạm, tiếng hô hào luyện tập vang vọng khắp quảng trường rộng lớn, tạo nên một bầu không khí vừa căng thẳng lại vừa tràn đầy nhiệt huyết.
Hôm nay là ngày trọng đại – Đại Hội Khảo Thí Ngoại Môn chính thức bắt đầu!
Hàng trăm đệ tử ngoại môn vận đồng phục màu xanh lam chỉnh tề, lưng đeo trường kiếm, khí thế hùng hổ, tập trung thành từng nhóm lớn ở khu vực trung tâm, gần các võ đài.
Ánh mắt ai nấy đều lộ rõ vẻ tự tin xen lẫn chút kiêu ngạo của những kẻ được xem là trụ cột tương lai của Thanh Vân Môn.
Đối lập với họ, ở một góc khá xa của quảng trường, là khu vực dành cho các đệ tử tạp dịch tham gia khảo thí. Số lượng chỉ khoảng vài chục người, ăn mặc đa phần vẫn là bộ đồ tạp dịch màu xám tro cũ kỹ, khuôn mặt lộ rõ vẻ căng thẳng, hồi hộp, nhưng trong đôi mắt vẫn ánh lên niềm hy vọng mãnh liệt về một cơ hội đổi đời.
Lâm Phong đứng lẫn trong đám tạp dịch, lặng lẽ quan sát xung quanh, trong lòng cũng không khỏi có chút hồi hộp.
Dù đã trải qua ba ngày khổ tu dưới sự hỗ trợ của Ma Tâm Luyện Khí Châu, hắn vẫn chưa thể đột phá Luyện Khí tầng ba, chỉ dừng lại ở đỉnh phong tầng hai.
Tuy vậy, nền tảng linh khí của hắn đã cô đọng và tinh thuần hơn rất nhiều, Ma Diệm Quyết sơ cấp cũng đã có thể miễn cưỡng ngưng tụ ra một ngọn lửa nhỏ nơi đầu ngón tay.
"Ít nhất cũng có chút vốn liếng để liều mạng rồi!" Lâm Phong thầm tự nhủ, nắm chặt bàn tay.
"Hy vọng phần thi thực chiến sẽ đến sớm!" Hắn biết căn cơ của mình kém, phần thi kiểm tr.a tư chất chắc chắn sẽ bất lợi.
Hắn mở kênh livestream lên, thấy số người xem đã tăng lên hơn 30 người, đa phần là những khán giả quen thuộc từ mấy hôm trước, cộng thêm vài ID mới lạ bị thu hút bởi sự kiện Đại Hội Khảo Thí.
"Các vị đạo hữu buổi sáng tốt lành! Đại Hội Khảo Thí sắp bắt đầu rồi!" Lâm Phong chào hỏi trong kênh chat, cố gắng giữ giọng bình thường.
"Hôm nay không khí căng thẳng quá! Mọi người thấy tại hạ có cơ hội vượt qua không?"
[GamerTráiĐất69]: Chắc kèo rồi idol ơi! Cứ dùng Ma Diệm Quyết đốt cháy sân khấu là auto qua!
[CosplayLover123]: Streamer cố lên! Vượt qua rồi kiếm bộ đồ ngoại môn đẹp trai hơn nha!
[TráiĐất-ThíchHóngHớt]: Hóng màn thực chiến! Không biết có gặp lại đám Trương sư huynh hay Vương Hổ không nhỉ?
[YêuGiới-CâyCỏBiếtĐi]: Khảo thí ngoại môn không chỉ dựa vào tu vi, ý chí và ngộ tính cũng rất quan trọng. Đạo hữu cứ bình tĩnh thể hiện hết mình là được.
[MaGiới-TiểuMaĐầuTinhNghịch]: Thắng thua quan trọng gì! Cứ phải tạo drama mới vui! Ê streamer, tìm xem Hàn Nguyệt tiên tử có ở đây không kìa! Hôm qua bị người ta bắt quả tang quay lén, hôm nay có dám nhìn mặt không? Hí hí!
[TuChânGiới-ĐệTửNghèoKhổ]: Đúng đó Phong ca! Hôm nay nhiều trưởng lão và sư huynh sư tỷ nội môn đến xem lắm! Phải thể hiện thật tốt!
[VạnCổĐanThần]: Hừm, Luyện Khí tầng hai đỉnh phong? Tạm được. Nhưng cái Ma Diệm Quyết kia còn quá non nớt. Muốn dựa vào nó để vượt qua khảo thí e là hơi khó.
[Khán giả "Thích-Nghe-Kể-Chuyện" đã vào phòng!]
[Thích-Nghe-Kể-Chuyện]: Aiya, kênh mới à? Có vẻ náo nhiệt! Streamer đang tham gia đại hội gì thế? Kể nghe chơi!
Lâm Phong đọc bình luận, thấy nhắc đến Hàn Nguyệt tiên tử thì trong lòng lại hơi run. Hắn theo phản xạ liếc mắt về phía khán đài cao dành cho khách quý và các nhân vật quan trọng của tông môn.
Khán đài đã có khá nhiều người ngồi, chủ yếu là các chấp sự ngoại môn và một số trưởng lão mà hắn không quen biết. Hắn căng mắt tìm kiếm, nhưng không thấy bóng dáng áo trắng lạnh lùng kia đâu cả.
"Phù! May quá! Chắc là người ta không thèm đến xem cái đại hội cấp thấp này đâu!"
Lâm Phong thầm thở phào nhẹ nhõm. Đụng mặt vị băng sơn đó bây giờ đúng là áp lực tâm lý cực lớn!
Đúng lúc hắn vừa thả lỏng cảnh giác, thì một tiếng chuông lớn vang vọng khắp Diễn Võ Trường, âm thanh trang nghiêm, hùng hậu khiến tất cả mọi người đều phải im lặng hướng về khán đài chính.
Một vị trưởng lão râu tóc bạc phơ, mặc đạo bào màu tím thêu kim tuyến, khí tức sâu không lường được bước ra, chính là vị trưởng lão Kim Đan cảnh đã tuyên bố bắt đầu khảo thí hôm trước.
"Đại Hội Khảo Thí Ngoại Môn Thanh Vân Môn, chính thức bắt đầu!" Giọng nói của vị trưởng lão vang vọng, ẩn chứa uy nghiêm khiến lòng người kính sợ.
"Trước khi bắt đầu phần thi, lão phu xin giới thiệu các vị trưởng lão và đệ tử nội môn ưu tú đến giám sát và tuyển chọn hôm nay!"
Vị trưởng lão lần lượt giới thiệu các nhân vật quan trọng có mặt trên khán đài. Đa số là những cái tên xa lạ với Lâm Phong, nhưng mỗi người được giới thiệu đều nhận được những tiếng hô hào kính phục từ đám đệ tử ngoại môn phía dưới.
"Và đặc biệt, hôm nay chúng ta vinh hạnh có sự hiện diện của Hàn Nguyệt tiên tử và Lưu Vân sư huynh từ Trúc Cơ Phong!"
Khi cái tên "Hàn Nguyệt tiên tử" được xướng lên, cả Diễn Võ Trường như vỡ òa! Vô số ánh mắt ngưỡng mộ, si mê, kính sợ đổ dồn về phía khán đài cao.
Lâm Phong cũng giật mình ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy từ phía sau khán đài, hai bóng người một trắng một xanh lam đang chậm rãi bước ra, khí độ phi phàm, tựa như tiên nhân hạ thế.
Nam tử áo lam anh tuấn bất phàm, khóe miệng mang theo nụ cười ôn hòa, chính là Lưu Vân sư huynh Trúc Cơ hậu kỳ. Còn nữ tử áo trắng đi bên cạnh...
Chính là nàng! Hàn Nguyệt tiên tử!
Nàng vẫn đẹp như một bức tranh băng tuyết, khuôn mặt thanh tú không chút biểu cảm, đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng về phía trước, hoàn toàn phớt lờ những ánh mắt cuồng nhiệt xung quanh.
Tuyết Linh Hồ trắng muốt vẫn nằm ngoan ngoãn trong lòng nàng, thỉnh thoảng ngẩng cái đầu nhỏ lên nhìn chủ nhân, càng tôn thêm vẻ thanh khiết, thoát tục của nàng.
Sự xuất hiện của nàng khiến cả quảng trường như bừng sáng, nhưng cũng đồng thời tỏa ra một cảm giác lạnh lẽo, xa cách khiến người ta không dám đến gần.
"Trời! Hàn Nguyệt sư tỷ đẹp quá!"
"Đúng là đệ nhất mỹ nhân Thanh Vân Môn!"
"Lưu Vân sư huynh cũng thật anh tuấn! Hai người họ đúng là tiên đồng ngọc nữ!"
"Không ngờ các vị sư huynh sư tỷ nội môn cũng đến xem khảo thí ngoại môn!"
Đám đông xôn xao bàn tán, còn Lâm Phong thì mặt mày tái mét, vội vàng cúi đầu xuống, chỉ muốn tìm cái lỗ nào chui xuống cho đỡ bị chú ý.
ch.ết thật rồi! Nàng ta thực sự đến đây! Lại còn ngồi ngay khán đài chính nữa chứ!
Hắn có cảm giác như có một luồng ánh mắt lạnh như băng đang quét qua khu vực tạp dịch, dừng lại trên người hắn trong khoảnh khắc.
Dù chỉ là thoáng qua, nhưng cũng đủ khiến Lâm Phong tim đập chân run, mồ hôi lạnh túa ra sau lưng.
"Toang rồi ông giáo ạ!" Lâm Phong khóc thầm trong lòng.
"Quả này mà bị nàng ta nhớ mặt, lúc thi đấu thực chiến có khi nào bị vô tình sắp xếp cho gặp đối thủ mạnh không nhỉ?"
Phòng livestream cũng được phen dậy sóng vì sự xuất hiện của Hàn Nguyệt.
[GamerTráiĐất69]: Nữ chính xuất hiện rồi kìa! Đẹp vãi linh hồn! Quả này streamer không chạy thoát được đâu!
[CosplayLover123]: Chị đẹp lạnh lùng quá! Em đổ rồi! Cơ mà sao chị lại nhìn streamer nhà mình ghê thế?
[TráiĐất-ThíchHóngHớt]: Thù dai gớm! Mới quay lén hôm trước mà hôm nay đã nhớ mặt rồi! Haha! Hóng cảnh streamer bị trả thù!
[YêuGiới-CâyCỏBiếtĐi]: Khí tức của nàng ấy... hình như có chút không ổn định? Vẫn còn ảnh hưởng từ việc bị bệnh của Linh Thú sao?
[MaGiới-TiểuMaĐầuTinhNghịch]: Nhìn mặt streamer kìa! Sợ xanh mặt luôn! Hahaha! Đáng đời!
[TuTiênGiảMạo?]: Hàn Nguyệt tiên tử đích thân đến giám sát khảo thí ngoại môn? Chuyện này càng lúc càng thú vị.
[VạnCổĐanThần]: Nữ oa này căn cơ không tệ, tư chất băng hệ thượng giai. Nhưng tâm cảnh còn hơi non.
[Thích-Nghe-Kể-Chuyện]: Aiya, mỹ nhân xuất hiện rồi! Có ân oán tình thù gì với streamer à? Mau kể ta nghe!
Lâm Phong mặc kệ tiếng ong ong trong đầu từ phòng chat, cố gắng thu mình lại, chỉ mong sao mình trở nên vô hình trong mắt vị băng sơn tiên tử kia.
Nhưng hắn biết, cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, huống hồ hắn lại là một "streamer" bất đắc dĩ.
Trong lúc hắn còn đang thấp thỏm lo âu, vị trưởng lão Kim Đan trên khán đài đã bắt đầu công bố quy tắc phần thi đầu tiên: Kiểm tr.a tư chất căn cốt bằng Thí Linh Thạch.
"Tất cả thí sinh chú ý! Lần lượt theo danh sách được xướng tên, tiến lên đặt tay vào Thí Linh Thạch! Tư chất hợp cách chỉ có ngũ sắc, những màu khác đều không tính: Xích, Chanh, Hoàng, Lục, Lam, Chàm, Tím, tương ứng với hạ phẩm đến cực phẩm. Đệ tử ngoại môn yêu cầu đạt từ Hoàng phẩm trở lên. Đệ tử tạp dịch đặc cách, yêu cầu đạt Chanh phẩm trở lên là có thể thông qua vòng này!"
Nghe đến đây, đám tạp dịch phía dưới lại được một phen xôn xao. Chanh phẩm! Yêu cầu này tuy thấp hơn ngoại môn nhưng cũng không hề dễ dàng!
Đa số tạp dịch đều là những người tư chất kém cỏi, có người cả đời cũng chỉ dừng lại ở Xích phẩm mà thôi!
Lâm Phong cũng không khỏi lo lắng. Hắn là người Trái Đất, liệu có được tính là có tư chất tu tiên không? Hay là chỉ hiện lên màu trắng (vô phẩm)? Nếu vậy thì coi như xong đời!
"Danh sách tạp dịch dự thi, người đầu tiên, Lý Thiết!"
Một tên tạp dịch gầy gò, đen nhẻm run rẩy bước ra, căng thẳng đặt tay lên Thí Linh Thạch khổng lồ.
Ánh sáng ngũ sắc trên viên đá bắt đầu lưu chuyển, cuối cùng dừng lại ở màu đỏ thẫm!
"Lý Thiết, Xích phẩm hạ giai! Không đạt!" Giọng nói lạnh lùng của một chấp sự phụ trách ghi chép vang lên.
Tên tạp dịch Lý Thiết mặt mày tái mét, lủi thủi quay về trong ánh mắt thương cảm của những người khác.
Người tiếp theo, rồi người tiếp theo nữa... Đa số tạp dịch đều chỉ dừng lại ở Xích phẩm, thỉnh thoảng mới có người may mắn đạt được Chanh phẩm hạ giai, miễn cưỡng thông qua. Không khí trong khu vực tạp dịch ngày càng trở nên nặng nề.
Cuối cùng, cũng đến lượt Lâm Phong.
"Thí sinh tạp dịch, Lâm Phong!"