Chương 15
- Lớp 11a giành được bóng rồi kìa!
Tiếng hô vỡ òa.
Chiều cao Duy nhỉnh hơn Nam nên đã bắt được bóng, anh nhanh chóng vượt qua hàng rào 10a ghi 2 điểm đầu tiên.
Cú ghi bàn đầu đó đã đánh động vào tâm lý lớp nó, khiến suốt hiệp một đội nó chỉ trong tư thế phòng thủ.
Bip bip
- Kết thúc hiệp 1! Nghỉ giải lao 2 phút!
Tiếng còi vang lên, các đàn anh chị 11a vênh lên nhìn lũ chúng nó với tỷ số 14- , ánh mắt ám chỉ
"Lợi hại chưa? Lớp tụi bay toàn một lũ gà"
Chị gái bên cạnh, phe phẩy quạt, phũ phàng nói những từ chua chát
- Từ nãy thấy mỗi Nam ghi bàn, lớp 10a , con trai chắc vô dụng hết trừ Nam đẹp trai ra!
Cay đắng hơn là lũ con gái lớp nó cũng gật gù a dua khiến lũ con trai khinh khỉnh, ánh mắt như nói rằng
"Chưa đến phút cuối chưa biết ai hơn ai!"
Nó cũng muốn hô hào, động viên
Nhưng
...
Động viên ai bây giờ?
Nam và Duy thỉnh thoảng quay ra chỗ nó thì nó liền ngoảnh mặt chỗ khác, trốn tránh.
Tất cả là tại nhỏ Dương. Không phải tại nhỏ bày trò, nhận lời cả hai thì giờ nó cũng không như vậy.
2 phút trôi qua nhanh chóng
Hiệp 2 lại bắt đầu
Đội hình lớp nó thay đổi, Nam giữ bóng ra giữa sân, bị kèm bởi Duy.
Nam là át chủ bài của đội, nếu lần này bị đối phương cướp bóng rồi ghi bàn thì không chỉ bị cách biệt tỷ số lớn mà tinh thần chơi cũng xuống dốc đứt phanh.
Cả lớp nín thở.
Nam vẫn giữ bóng
Cậu sắp phạm lỗi 5s
...
Im lặng
...
Ngay tại đó, cậu và Duy cùng nhảy lên.
"Duy giành được"
Ngay hiệp 1, khi tranh bóng cậu đã bị thua?
Chiều cao của Duy sẽ khiến anh chặn được cú ném đó?
...
...
- Đội 10a , ném xa 3 điểm, đội 11a lỗi chạm người ngoài vòng 3 điểm. 10a chuẩn bị thực hiện ném phạt.
Tiếng cô giáo vang lên, mọi người không ai dám tin và mắt của mình nữa.
Mọi việc diễn ra quá nhanh.
Sức bật của Nam dường như không còn như lúc đầu, cậu bật cao hơn, bóng bay theo quỹ đạo vào rổ từ lúc nào.
Duy khóa bóng không thành, chạm vào người Nam, bị phạt.
Lớp nó vỡ òa, ôm nhau mừng rỡ. Khoảng cách chỉ còn 4 điểm. Chiếm được ưu thế lớp nó liền ghi thêm 4 điểm giúp tỉ số được cân bằng.
- Làm tốt lắm! Cứ thế tiến lên!
Nam đập tay cùng đồng đội, khích lệ, khiến cả đội hừng hực khí thế. Nam thường ngày ít nói, lạnh lùng nhưng không ngờ trên sân đấu cậu lại là người lanh trí, bình tĩnh như vậy.
Độ ngầu của cậu trong mắt lũ con gái tăng cao, mắt hiện rõ hình trái tim
- NAM ƠI CỐ LÊN!!!
Duy thấy đội mình đang lo lắng, liền lau mồ hôi, tập trung cao độ.
- CẢ ĐỘI CỐ GẮNG LẤY LẠI ĐIỂM!!!
- RÕ!!!
Giọng anh dõng dạc, hô to lấy lại tinh thần của cả đội.
- Oaaaaaa ngầu quá đi à!
- Duy lớp mình là số 1!!
Lũ con gái thấy vậy lại quay ra tíu tít khen lên, nhìn Duy ngưỡng mộ.
- Duy lại bắt được bóng rồi kìa!
Một tiếng vang lên, mọi người lại tập trung vào trận đấu
- Duy ơi cố lên!!!
- Nam ơi cố lên!!!
- 11a Chiến thắng!!!
- 10a Tiến lên!!!
Nam từ đâu đã xông tới chắn trước mặt Duy. Anh liền ngó xung quanh, nhưng đội anh đang bị 10a kèm thế trận 1- , Nam lại là người kèm chặt, muốn thoát cũng khó, giữ bóng lâu sẽ bị phạm lỗi, anh không thể ném 3 điểm.
Bịch! Bịch
- Woaaa Lừa bóng! Thoát vây rồi!!!
Tiếng hô hào 11a rộn khắp nhà thể chất.
Anh lại ghi bàn 2 điểm.
Nhưng khi bóng vừa xuống rổ, Nam liền bắt bóng, vượt qua hàng phòng thủ 11a dễ dàng, cậu vươn người thì Duy đã nhanh chóng chặn cậu, không cho cậu ghi ném 3 điểm. Mặc cho bị chặn cậu vẫn ném lên.
Bóng bật bảng
Do bóng chạm đầu ngón tay, khiến nó bay lệch quỹ đạo.
Tiếng ohhh tiếc nuối chưa kịp thốt lên thì trung phong 10a liền bắt bóng bật bảng, Duy do quá chú tâm vào bóng đã không để ý Nam, nhanh như thoắt cậu đã kèm chặt trung phong 11a . Trung phong lớp nó lại có ngoại hình cao, to hơn Duy nêndù anh có chạy đến kịp thời ng anh khó lòng chặn được cú úp rổ. Đôi lớp nó lại ghi 2 điểm, đưa thế trận về như cũ.
Kết thúc hiệp 2
Mọi người và cô dạy thể dục đều không ngờ ý đồ sắp xếp đội hình, tính toán lối chơi của Nam lại hoàn hảo như vậy.
Duy hơi ngạc nhiên, anh hiểu ra hiệp 1 cậu chỉ thăm dò thực lực để xếp đội hình của đội sao cho cân đối. Anh cũng không biết dùng từ gì để miêu tả cậu. Cậu là một đối thủ đáng gờm về mọi mặt.
Nam quệt tay lau mồ hôi, nhìn vào bảng điểm 16-16, rồi quay ra phía nó.
Dĩ nhiên, nó không khỏi vui mừng vì lớp nó thắng liền cười với cậu, nhưng lại lén lút nhìn sang Duy. Khó xử vô cùng. Nhỏ Dương từ nãy giờ toàn cổ vũ 2 phe, đứng cạnh mà xấu hổ.
Hai người dường như là tâm điểm của sân. Ánh mắt Nam và Duy nhìn nhau đầy khiêu khích như nói lên "Tôi nhất định không thua đâu!"
Không khí dần nóng lên.
Con gái lớp nó cũng bỏ qua mọi chuyện mà cổ vũ đội nhà khiến lũ con trai hào hứng hô theo
- 10a CỐ LÊN
Lớp bên không kém cạnh
- 11A THỪA THẾ XÔNG LÊN
Nó căng thẳng nhìn trận đấu. Lần đầu nó chứng kiến trận bóng rổ tập mà hay như đấu thật, cả hai không ai nhường ai.
Tự dưng bụng nó nhói lên, nó ôm bụng kéo tay nhỏ Dương đang gào thét cổ vũ.
- Bà ơi! Tôi đau bụng quá!
- Hả? Bà muốn đi nặng à? Hix đang xem hay!
Nhỏ gạt tay nó, mặt phụng phịu. Nó chỉ biết khua tay, mặt nhăn lại, nghĩ nhỏ bạn có lý
- Không! Mà...chắc lát khỏi!
Bụng ngày một đau hơn, nó lại tóm tay Dương
- Tôi đau quá bà ơi!
- Cố nhịn đi!
- Không! Tôi..tôi..không..buồn...
Mồ hôi chảy ra mỗi lúc một nhiều, nó tóm chặt tay Dương khiến nhỏ đau, khó chịu, quay lại.
- Bà...bà...bà sao vậy?
Nhỏ giật mình, mặt nó đang nhăn nhó, tái mét, mồ hôi nhễ nhại. Nó đau đớn, cơn đau càng ngày càng lên cao, như từng khúc ruột đang xoắn lại, cồn cào lên. Nhỏ hoảng hốt
- Trời ơi! Bà sao vậy?
- Tôi đau quá...a..
Nó thở hổn hển, nói không ra hơi, bám chặt tay nhỏ Dương đang hớt hải, người dần khụy xuống, Dương vội vàng đỡ nó, mồ hôi nó ướt sũng áo, khiến nhỏ sợ hãi
- Huhu CÔ ƠI! LINH...LINH...CÔ ƠI...LINH...LINH..BỊ SAO...SAO..Á CÔ!
Đôi mắt nó mờ đi bởi nước mắt, loáng thoáng trong đầu nó là tiếng nhỏ Dương, tiếng ồn,... cảm giác xung quanh dần xa vời đi.
Đau..
...
Đau
...
Đau
...
Đau quá