Chương 92: VỢ CHỒNG GIÁO CHỦ TRUYỀN VÕ CÔNG

Hồng phu nhân lại nói :- Bạch Long sứ cùng Lục Cao Hiên và Bạn Ðầu Ðà hãy chờ lại một chút. Còn các vị kia có thể rút lui.Vô Căn đạo nhân, Hắc Long và Hoàng Long sứ ba người thi lễ xong lui ra.Hồng giáo chủ cầm cái bình sứ màu đen để bên mình đổ ra ba viên thuốc màu hồng, nói :- Ba người tận tâm kiệt lực đến Bắc Kinh làm cho nên việc. Bản toà cổ súy ba người thành công, nay ban cho mỗi người một viên Ðộc Long dịch cân hoàn.Uỷ Tôn giả, Lục Cao Hiên, nỗi vui mừng lộ ra ngoài mặt, nhưng trong lòng rất sợ hãi, quỳ móp xuống tạ ơn.Vi Tiểu Bảo cũng làm theo. Gã đó lấy viên Ðộc Long dịch cân hoàn bỏ vào miệng nuốt ngay.Chẳng mấy chốc gã thấy một luồng nhiệt khí từ trong bụng bừng bừng bốc lên, tán vào tứ chi bách thể, khiến cho trong người thư thới vô cùng.Hồng phu nhân lại nói :- Bạch Long sứ lại đây một lát, còn hai vị về đi !Uỷ Tôn giả , Lục Cao Hiên hành lễ xong lui ra.Hồng phu nhân hỏi :- Bạch Long sứ . Ngươi dùng thứ khí giới gì ?Vi Tiểu Bảo đáp :- Võ nghệ của thuộc hạ rất kém cỏi, chưa học qua cách sử dụng một thứ binh khí nào hết. Bên mình chỉ đem theo lưỡi trủy thủ để phòng thân.Hồng phu nhân nói :- Ngươi lấy cho ta coi.Vi Tiểu Bảo thò tay vào ống giầy rút lưỡi trủy thủ ra, xoay đằng chuôi lại, hai tay cầm dâng lên.Hồng phu nhân đón lấy ngắm nghía rồi khen rằng :- Thanh trủy thủ này tốt lắm ?Mụ nhổ một sợi tóc rồi buông tay. Sợi tóc từ từ rớt xuống trúng vào lưỡi đao, lập tức bị đứt làm hai đoạn.Giáo chủ cũng cất tiếng khen :- Quả nhiên tốt thật ?Vi Tiểu Bảo không có nghề gì sở trường, nhưng đối với đồ vật và tiền tài gã rất coi thường. Gã thấy phu nhân thích lưỡi trủy thủ của mình liền nói :- Thuộc hạ xin dâng phu nhân thanh trủy thủ này, mong phu nhân vui lòng thu nạp .Hồng phu nhân tươi cười nói :- Hảo hài tử ? Lòng trung thành của ngươi đối với ta không chỉ phải ở ngoài miệng. Ta đã chả có gì quý cho ngươi mà lại lấy đồ vật của con nít ư ? Thành ý của ngươi ta rất cám ơn. Ngươi lại đây ta dạy cho ba chiêu để bảo vệ thân mình. Cái đó kêu bằng "Mỹ nhân tam chiêu". Ngươi ráng mà ghi nhớ.Mụ rời khỏi ghế ngồi lấy tấm khăn tay buộc thanh trủy thủ vào bên ngoài cẳng chân rồi cười nói :- Giáo chủ ? Phiền giáo chủ biểu diễn võ công cho.Hồng giáo chủ cười khà khà rồi từ từ bước lại gần. đột nhiên lão vươn tay trái chụp lấy cổ áo phu nhân, nhắc người mụ giơ lên không.Ðộng tác của giáo chủ cực kỳ thần tốc khiến Vi Tiểu Bảo giật mình la lên một tiếng :- úi chà ?Hồng phu nhân nghiêng mình đi xoay người lại. Hai tay mụ ôm lấy đầu giáo chủ. Tay mặt mụ đã rút lưỡi trủy thủ từ lúc nào , mũi đao nhắm đâm vào sau lưng giáo chủ. Mụ cười nói :- Ðây là chiêu thứ nhất kêu bằng Quý Phi Hồi Mâu. Ngươi ghi nhớ lấy.Vi Tiểu Bảo coi biểu diễn chiêu này, trong lòng cực kỳ khoan khoái, lớn tiếng la:- Tuyệt diệu ? Thật là tuyệt diệu !Gã tự nhủ :- Bữa trước ta bị Uỷ Tôn giả túm cổ giơ lên mà chẳng biết phải làm thế nào mới đành chịu thọ nạn. giả tỷ ta học được chiêu này từ trước thì đã đâm một đao cho lão bỏ mạng rồi.Giáo chủ từ từ đặt phu nhân nằm ngang dưới đất.Phu nhân lại giắt lưỡi trủy thủ vào bên cẳng chân, xoay mình nằm lại.Giáo chủ đưa chân phải ra đạp hờ vào lưng mụ. Trong tay lão giả vờ cầm đao chí vào cổ mụ cười hỏi :- Ðã chịu đầu hàng chưa ?Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng :- Ðã đến tình trạng này còn làm gì được nữa mà chẳng đầu hàng ?Ðột nhiên thấy phu nhân chúi đầu vào ngực mụ, mũi đao kề cổ tự nhiên rớt vào khoảng không.Phu nhân thuận đà lăn mình đi chuồn qua dưới quần giáo chủ. Tay mặt mụ cầm đao trủy thủ khẽ đâm một cái vào sau lưng giáo chủ. Nhưng mũi đao chỏng lên trên.Giả tỷ là cuộc đấu thực sự thì dĩ nhiên lưỡi đao đã đâm vào sau lưng địch nhân






Truyện liên quan