Chương 104: TIỂU SƯ THÚC CHỈ ĐIỂM TRÙNG QUANG

Thiếu nữ áo lam cười lạt nói:- Ngươi vừa ra khỏi thị trấn là bọn ta theo gót liền để coi ngươilàm trò tồi bại gì?Vi Tiểu Bảo lưng toát mồ hôi lạnh ngắt gượng cười hỏi:- Vị cô nương kia? Vết thương Ở cổ cô đã đã bớt chưa?Nữ lang áo lục chỉ hứ một tiếng chứ không thèm lý gì đến gã.Thiếu nứ áo lục tức giận nói:- Chị em ta hàng ngày chờ ngươi Ở ngoài chùa Thiếu Lâm, hễ thấy ngươi ralà phanh thâylàm muôn đoạn đặng rửa mối thâm cừu đại hận cho muội tử ta. Haylắm? Chung quy đức Thượng đế không phụ người khổ nhân tâm, xui khiến chotên ác tăng bữa nay lại lọt vào tay bọn ta?Vi Tiểu Bảo la thầm:- ch.ết cha rồi? ch.ết cha rồi? Bữa nay lão gia phải quy tiên mất.Gã cười đáp:- Thực ra... thực ra tại hạ chẳng làm điều chi nên tội với cô nương. Bất quámới mới chụp một chút ngoài áo, cũng chẳng ăn thua gì Tại hạ coi. . . coi chừng ?Nữ lang áo lục mặt đỏ bừng lên, mắt lộ sát khí.Thiếu nữ áo lam lạnh lùng hỏi:- Vừa rồi ngươi nói cái gì? Ngươi bảo chúng ta làm sao?Vi Tiểu Bảo đáp:- Hỏng hết? Hỏng hết? Vụ này tại hạ lầm to rồi. Tại hạ tưởng hai vị là cũnglà những hoa cô nương trong kỹ viện nên mới nói vậy.Nữ lang áo lục khẽ bảo sư tỷ:- Tỷ tỷ? Tỷ tỷ nhiều lời với thằng trọc đê hèn càn rỡ đó làm chi cho mệt?Chém phứt gã cho rồi?Soạt một tiếng vang lên, ánh bạch quang lấp loáng.Vi Tiểu Bảo la làng, đồng thời gã rụt đầu lại, nhưng cái mũ đội trên đầu đãbị thanh liễu điệp đao cũa nữ lang hớt đứt, để chìa ra cái đầu trọc lóc.Bọn kỹ nữ lớn tiếng la hét:- Giết người ? Giết người !Vi Tiểu Bảo rún người xuống ẩn sau lưng một tên kỹ nữ, la rùm:- Trời ơi? Đây là Ổ điếm? Ai vào đây là thành đ điếm. Các vị nên ra lẹ đi,để người ta biết thì . . .thì khó coi lắm !Hai cô vung đao rít lên veo véo, nhưng trong phòng đấy kỹ nữ, có đến mườimấy tên thì làm sao mà chém trúng gã được?Mũi đao lướt qua xuýt nữa đâm ch.ết hai ả kỹ nữ.Vi Tiểu Bảo lớn tiếng la:- Lão gia Ở trong kỹ viện có chi đáng coi đâu? Lão gia lão gia cởi hết quầnáo ra bây giờ?Gã vừa nói vừa cởi bỏ áo ngoài liệng đi.Hai thiếu nữ căm phẫn không biết thế nào mà kể, nhưng vì sợ gã là quân vôlại, dám hành động bỉ ổi thật sự. Gã mà cởi quần áo thì thật là chuyện nhơnhuốcNữ lang áo lục xoay mình chạy ngay.Thiếu nữ áo lam sửng sết một chút rồi cũng xoay mình chạy theo.Huỵch huỵch hai tiếng. CÔ đẩy hai tên gia nhân Ở hai bên té xuống.Lúc này kỹ viện rối loạn xà ngầu, tiếng la Ó vang trời xen lẫn tiếng thoá mạdậy đất.Vi Tiểu Bảo tạm thời tránh được nạn đao thương nhưng gã chắc hai cô cònđứng chờ bên ngoài. Nếu gã ra khỏi cửa kỹ viện một bước lập tức bị các cô giếtch.ết.Gã lớn tiếng la:- Các vị đừng la Ó loạn lên nữa. Tại hạ cho mỗi vị mười lạng bạc không bỏsót một ai.Bọn kỹ nữ nghe mỗi người được mười lạng bạc đều theo lời yên tĩnh trở lại.Vi Tiểu Bảo lấy ba chục lạng bạc đưa cho tên gia nhân nói:- Ngươi mau đi sắm cho ta một con ngựa đứng chờ Ở đầu hẻm.Tên gia nhân đón lấy tiền đi ngay.Vi Tiểu Bảo trỏ một ả kỹ nữ nói:- Ta cho cô hai chục lạng bạc. CÔ mau cởi áo cho ta thay.Ả kỹ nữ được món hời mừng quá liền cởi áo đưa cho Vi Tiểu Bảo






Truyện liên quan