Chương 7
Tôi không biết liệu cuốn album của mụ tú bà có buộc thêm nút nào vào chuỗi hoa đào hay không; nhưng sau đó không lâu, vì sự an toàn của chính mình, tôi quyết định lấy vợ. Tôi chợt nảy ra ý nghĩ rằng giờ giấc quy củ, những bữa cơm nhà, mọi thỏa thuận ngầm của hôn nhân, thủ tục tránh thai trên giường ngủ vợ chồng và, ai mà biết được, sự đơm hoa kết trái một vài giá trị đạo đức nào đó, một vài thế phẩm tinh thần nào đó, có thể giúp tôi, nếu không gột rửa nổi chính mình khỏi các dục vọng đê hèn và nguy hiểm, thì ít nhất cũng giữ được chúng dưới sự kiểm soát hòa bình.
Chút tiền được thừa kế sau khi cha tôi mất (cũng chẳng nhiều nhặn gì — khách sạn Mirana đã bán từ lâu), thêm vào vẻ ngoài điển trai tuy hơi hung bạo nhưng vẫn nổi bật, cho phép tôi dấn thân vào cuộc săn một cách bình thản. Sau khi suy đi tính lại mãi, lựa chọn của tôi rơi vào con gái một bác sĩ Ba Lan: người đàn ông tốt bụng ấy đang chữa trị cho tôi khỏi những cơn chóng mặt và chứng tim đập nhanh. Chúng tôi chơi cờ: con gái ông bác sĩ ngắm nhìn tôi từ sau giá vẽ của ả, nhét đôi mắt hay đốt ngón tay tạm mượn từ tôi vào đống rác hội họa lập thể mà các tiểu thư gia giáo ngày ấy vẫn vẽ vời thay cho hoa tử đinh hương và đàn cừu. Cho phép tôi thong thả tạo ấn tượng bằng cách nhắc lại rằng: tôi đã, và vẫn còn là, bất chấp mes malheurs, một người đàn ông đẹp phi thường; bước đi trễ nải, dáng cao, có mái tóc sẫm màu mềm mại và chút buồn rầu làm phong cách càng thêm quyến rũ. Nam tính khác thường luôn phản chiếu, trên những nét đặc trưng có thể phô trương của chủ thể, bằng vẻ u sầu sưng sỉa và việc máu dồn cứng vào cái gì đó liên quan đến thứ y phải che giấu. Và đó cũng là hoàn cảnh của tôi.
Than ôi, tôi biết quá rõ rằng chỉ cần bật ngón tay tách tách là có thể gặt ngay bất kỳ gái già nào tôi lựa được; thực ra, tôi thậm chí có thói quen không tỏ ra quá quan tâm đến đàn bà để họ không rụng ào ào, chín mọng, vào lòng tôi lạnh giá. Nếu như tôi là một français moyen ưa thích các quý cô lòe loẹt, thì tôi có thể dễ dàng kiếm được, trong đám gái đẹp điên điên vẫn nhấp nháy vỗ về hòn núi đá lì lợm của tôi, nhiều tạo vật quyến rũ hơn nhiều so với Valeria. Lựa chọn của tôi, tuy vậy, được thúc giục bởi các toan tính mà bản chất là, như tôi hiểu ra quá muộn, một sự thỏa hiệp thảm thương. Tất cả những chuyện này cho thấy rằng, Humbert tội nghiệp đã luôn ngu ngốc khủng khiếp như thế nào trong vấn đề ȶìиɦ ɖu͙ƈ.