Chương 5: Kế hoạch boy gay bất chấp – chết rồi!!! kiểm tra phòng
Chiều hôm đó, mọi người đã mua đồ xong xuôi., bỏ ở phòng nữ rồi nằm ngủ luôn. Đi qua trưa lội qua lội về muốn rụng chân, nằm ngủ chờ ăn tối rồi bắt tay vào làm việc
Anh Lan: Hình như thiếu thiếu ai á
Tố Uyên: Đâu đâu Để tớ xem cho 1… … …. Ủa Dương, Na, Đức, Vũ đâu rồi
Anh Lan: Ê Đức. Vũ có ở phòng mấy tụi bây không *nhìn qua Tấn Trung*
Tấn Trung: Không *lắc đầu*
Tố Uyên: Ê hình như hồi nãy tui thấy 4 người đó qua phòng mình rồi chẳng ra luôn
Tấn Trung: Hê hê hê… Có biến có biến
Tố Uyên: *đánh lên đầu Tấn Trung* Bậy bạ nè, còn nhỏ mà suy nghĩ tào lao
Anh Lan: Vào gọi tụi nó ra ăn cơm
Cả lớp đi vào phòng nữ… Tụi nó đang nằm ngủ đứa nằm trên giường, đứa xuống ngủ, đứa ngồi mà ngủ
Huy Hoàng *đến chỗ Đức Vũ* Dậy tụi bây ăn cơm rồi còn làm nữa
Tố Uyên: Dậy đi Dương, Na
Cả 4 giật mình tỉnh giấc ngơ ngác nhìn mọi người…. 5 phút sau 4 người ra ngồi ăn cơm chung với lớp. Cảnh ăn thật hỗ độn, tụi con trai ăn không nể nữ nhi gì hết, ăn lấy ăn để làm đám con gái phải chóng mặt theo. Ăn cho lắm vào rồi mắc nghẹn Chu choa tụi con trai nháo nhào dành ly uống nước
Anh Lan *nhăn mặt* Ăn cho lắm vô rồi chừ đánh nhau dành cái ly uống nước. Tụi bây ra khỏi ghế là khỏi ăn nữa đứa nào vào bàn nữa ta gõ gãy chân hết
Bọn con trai *xua tay lắc đầu không chịu*
Anh Lan: Lắc chi mà lắc, ta đổi ý lại rồi đứa nào muốn vào ăn nữa thì….
Chưa nói hết câu tụi con trai vứt ly ngồi lại chỗ ngồi ngay ngắn, miệng cười như mình tội nghiệp lắm
Anh Lan: Ta nói tiếp nhé. Thì đứa đó sẽ phải nhịn ăn một tuần nên bây chừ ăn đi để tiêu thụ hết 1 tuần
Bây giờ khi nghe xong, đám con trai từ từ rút người ra khỏi ghế, phủi phủi cái ghế
Huy Hoàng: Lớp trưởng, ghế này chưa ngồi nhé
Tấn Trung|: Tui chưa ngồi vô đó nghe chưa
………. Tụi con trai tranh nhau mà giải thích cho lớp trưởng
30 phút ăn tối là 6h Ai nấy về phòng hết rồi 6h30 là bắt đầu làm
“CỐC” “CỐC” “CỐC” ai đó đang gõ cửa phong nữ lớp 7/1
Thùy Dương *mở cửa ra rồi cúi chào*: Em chào mấy cô, bộ mấy cô đến kiểm tr.a phòng ạ
-Cô cái chi mi Tụi ta nè
Thùy Dương: Cô Mỹ à
-Mỹ chi mà Mỹ, nước Mỹ bây giờ đi làm rồi
-Sao tụi ăn mặc được mấy cái khẩu trang hoa màu ghê rứa *mở khẩu trang*
Thùy Dương: ÔI mẹ ơi, Vũ mi làm chi rứa
-Kế hoạch của ta đó *cởi mũ ra*
Thùy Dương: Trời, kế hoạch của mi là đây đó hả Quang
Văn Quang: Ời chứ chi nữa
Thùy Dương: Hahahahaha…….. Vô….vô…đi
Đám con trai đi vào cả bọn con gái ngạc nhiên cười toa toét
Lan Anh: Trời mấy tụi bây bị Gay à
Văn Quang: Gay chi Gay.Kế hoạch của ta đó ghê chưa
Nữ *vỗ tay râm ran*
Tố Uyên: Hèn chi, tụi này mất hết mũ, khảu trang áo khoác thì ra là tụi bầy chum về cải trang
Nhưng vui thì vui thiệt mà…
Bác bv: Lớp 7/ kiểm tr.a phòng nữ
Cả lớp tái mặt. Tụi con trai nháo nhào đứa vào nhà vs, chui xuống giường, nhảy lên giường phủ mềm lên, con gái thì chạy ra che mắt bác bv
Bác bv: Chà phòng sạch sẽ ghê
Anh Lan: Cháu cảm ơn bác
Bác bv: Ủa sao giường có cái chi mà phồng phồng lên thế
Thùy Dương: A dạ là gấu bông
Bảo Hân: Gấu bông của con đó, tại con đang sưu tập gấu bông
Diệu Thương: Dạ bạn ấy sưu tập gấu bông đó bác, nhiều đến nỗi mà tụi con phải cho bớt đó ạ
Bác bv: Vậy cho bác một con được không. Con bác thích chơi lắm
Bảo Hân: Dạ được chứ ạ *đi vào, kéo tủ giường ra*
Phi Long: Sao bà nỡ bán tụi này đi
Bảo Hân: Điên ghê rứa mi? Ta có sẵn rồi cho luôn để làm chi cho chật chỗ
Phi Long: Ừ rứa thì được
Bảo Hân*đi ra* *đưa cho bác bv* Của bác đây
Bác bv: Cảm ơn cháu nhiều. Bác đi đây nhé *bỏ đi*
Nữ: Phù~ xíu nữa là tiêu
Mấy đứa con trai trong nhà vs chui đầu ra nói
-Sao rồi
Nữ: OK
Bỗng nhiên
Bác bv: Các cháu ơi
Nữ*giật mình* DẠ
Tụi con trai giật mình đóng cửa “RẦM”
Bác bv: Cái gì vậy
Anh Lan: Dạ… bạn Tố Uyên đi vệ sinh bác
Bác bv:À vậy sao?
Anh Lan: Bác quay lại làm gì vậy ạ
Bác bv: Bác tới hỏi con gấu này bao nhiêu bác trả tiền
Bảo Hân: Không sao đâu, cháu cho bác luôn đó ạ. Miễn phí
Nữ: Miễn phí đó
Bác bv: Vậy bác cảm ơn mấy tụi con rất nhiều. Bác đi đây *bác vẫy tay chào rồi bỏ đi*
Nữ*nhìn bác rồi cừio vẫy tay chào bác rồi đóng cửa phòng “RẦM”
Thùy Dương: Đứng tim gần tụt huyết áp
Bảo Hân: Bác ấy tội nghiệp thật
Thùy Dương: Ừ, nghe nói nhà bác khổ lắm, không đủ tiền cho con bác đi học luôn
Bảo Hân: Vậy sao
Anh Lan: Ra đi, bác ấy đi rồi