Chương 3: Bạn mới
Bị giật tóc đánh túi bụi mà cái mặt tôi tĩnh bơ.
- Nam sinh là thế nào?
Tôi hỏi cậu bạn Hưng. nhưng hắn là ngơ như không quen.
VN - Này tôi biết cậu hiểu cậu cũng là người Việt mà.
Cuối cùng hắn cũng chiệu nói, nhưng lại là tiếng Anh, mà thôi kệ tôi hiểu tiếng Anh mà.
A - Ok, chuyện gì?
Tôi nói tiếp.
VN - Lớp học nam sinh là thế nào? nấy người kia sao lại như vậy? họ nói tôi không được phép vào?
Hắn nghe xong rồi quay sang trái vỗ vai cậu bạn nào đó tôi khống biết cậu ấy tên gì nữa. Hắn nói nói cái gì đó rồi bỏ đi. Tôi định nếu hắn lại thì cậu bạn ấy chặn tôi lại.
A - Ếk này! đừng vội. Tôi sẽ giải thích cho bạn.
Tôi *gật gật*
A - Giới thiệu trước nhé. Tôi là Khải, Lương Quan Khải, người Trung Quốc.
Hên thật tôi biết nói tiếng Trung. Tôi bắt ngay vào câu chuyện tránh bất đồng ngôn ngữ.
>
- Hảo! Lan biết tiếng Trung Quốc.
- Hảo! thế thì đở quá.
- Mà Khải này, Lớp nam sinh là thế nào? sao ở đây chỉ có mình Lan là con gái thế.
- À! đây là lớp dành cho nam sinh từ trước đến nay. Mình được biết là trường đã hết chỗ rồi không thể chen vào được, lớp mình thì có bạn mới chuyển đi nên có lẽ vì thế đó. Nhưng trường này rất nghiêm khắc về việc lớp nam và lớp nữ, sao có thể để cho bạn vào lớp này thật khó tin.
- Không lẽ do hồ sơ của mình có vấn đề.
- Hồ sơ của bạn thế nào. Chắc phải là thần đồng.
- À tại mình đoạt giải nhì toàn quốc về Toán học, Văn học, và thông thạo 6 thứ tiếng. Với lại mấy người bạn ở lớp mình gọi mình là thần đồng ghi nhớ.
- Àk thì ra là thế bạn không hề khiêm tốn như mấy bạn gái khác. Mình mến bạn rồi đó Lan.
- Hihi, quá khen quá khen. À mà Khải mấy bạn gái đó là thế nào vậy?
- À! bạn mới tới nên không biết đấy chứ. Lớp mình có 2 Hotboys là Phong và Hưng. Mà họ rất lạnh lùng, đó là gu của mấy đứa con gái trường này.
- À ra là vậy.
- Còn nữa Phong và Hưng là người quen biết rất rộng nên bạn không nên kiếm chuyện với họ.
- Vậy bọn con gái khi nãy?
- Đó là Fan của hai người họ. Mình cũng là Fan nữa đó.
- À...........Hả! các hạ....các hạ...
- Suỵt nhỏ thôi.
- Vậy bạn cong à?
- Suỵt bí mật.
- Hờ....Ờ.
- Mà mình thấy bạn nói chuyện dễ mến vậy mà? sao không nói chuyện với mọi người?
- À! Bạn thông cảm, cái gì nó cũng có cái lý do của nó.....> Chuyện là như vậy đó.
- Ủa vậy có liên quan dì?
- Mình bị tai nạng giao thông, chấn thương đầu. Qua vụ việc ấy mình có khả năng nhớ rất dai và rất nhanh nhưng mà có một điều là mình không thể phát âm tiếng Anh. Rất là lạ, bác sĩ thì nói bị bệnh lạ nhưng không nguy hiểm nên không trị bệnh này.
- Àk mình hiểu rồi.
- Hihi
- Vậy bạn còn muốn biết gì về trường nữa không?
- Thôi được rồi bạn. Xia-Xia.
- Bạn đáng yêu lắm, mình kết bạn nha.
- Hảo! được thôi.
" Hihi có bạn mới rồi!"
- Ơ cô vào lớp rồi.
- Bạn mau về chỗ đi.
***
- Các em trật tự. Tuần sau là thi học kì Hai rồi các em cô gắn nha. Còn trò Lan thì cố mà theo kịp mấy bạn, bộ óc em rất có giá trị đấy. Mà giờ để kiểm tr.a bài thuyết trình cô đã giao hôm tiết trước. Lan em lên thuyết trình đi! bạn nữ duy nhất của lớp.
Tôi đứng ngây người. Chỉ ngón tay vào mình, nhìn trợn trắng.(em ư?)
- Đúng là em.
********
Trời ơi! Lan sẽ chữa cháy thế nào đây?