Chương 2: Trường học mới
Tại biệt thự nhà họ Lê...
- Á huhuhuhu! Còn sớm cơ mà, con muốn ngủ!- Tiếng hét toáng lên vang ra từ phòng Diệu Chi
- Tiểu thư à, đi học đi, cô nói là sẽ sang đi cùng cô Băng Băng mà - Người quản gia nài nỉ
Nhõ ko nói ko rằng, nằm úp mặt vào gối mà “khò khò“. Nhỏ quên mất hôm nay sang trường mới, vì nhà Diệu Chi rất gần trường Sky, ngày nào cũng dậy trễ... Sau mãi nửa tiếng mà chẳng thấy động tĩnh gì, lại giật tiểu thư ra khỏi giường không được, vị quản gia đáng kính đành kêu vệ sĩ ra tay (hơi tàn nhẫn). Nhõ giẫy giụa trong tay 1 ông vệ sĩ mà chẳng tài nào thoát được, cô nàng chỉ còn cách nằm im chờ lên thiên đàn (mô phật). Bỗng sực nhớ ra một điều gì đó, cô vùng khỏi tay ông vệ sĩ và nhanh chóng làm VSCN... Vâng, nhõ nhớ ra rồi đấy =))
ZzzzzzzzzzLoadingzzzzzzzzzZ
Tại biệt thự riêng của 2 tiểu thư họ Hạ...
- Băng Băng... Dậy mau, tới giờ đi học rồi. - Trâm Anh đập cửa phòng nó
- Ư....., còn sớm mà chị hai... Em-muốn-ngủ...
- Em biết mấy giờ rồi không? Con bé Diệu Chi đang chờ em dưới nhà đấy. Để bạn chờ như vậy em coi được không hả? Hôm nay là buổi học đầu tiên tại Black Star, em muốn m.n ngĩ em như thế nào?...blah...blah...
- Được rồi chị ạ, chờ e 5"
Nó nói rồi bước xuống giường, đánh răng nhanh nhất có thể [nàng ở dơ gê], chảy qua loa cái đầu tóc rối màu bạch kim lai nâu nâu của mình, do chưa có đồng phục nên nó mang một cái áo sơ mi trắng, váy đen, mang thêm tất tattoo in hình con mèo [hơ hơ, chân nó đẹp lắm nhưng do trời lạnh thôi, haha], giày bata trắng, vơ thêm chiếc snapback đội kên đầu, trông nó năng động và đáng yêu, xách chiếc balô nhảy thẳng từ trên lầu xuống tầng trệt [o.0 lầu 1] trong ánh mắt thán phục của Diệu Chi và sự chào thua của cô chị Trâm Anh... [Nó nghịch vậy chứ thật ra chẳng biết tý võ để phòng thân, được cái nhảy, leo trèo là giỏi]
- Mày nhanh nhỉ? - Diệu Chi nhìn nó rồi cười, là bestfriend của nhau mà cách ăn mặc của nó và con bé chẳng giống nhau tý nào. Khác với vẻ năng động của Băng Băng, nhõ mang áo sơ mi, váy kèm theo giày cao gót, tóc xõa dài, đeo chiếc kính tròn trông ngây thơ vô (số) tội, mang chiếc túi hình Tuzki đáng iêu vô cùng ~.
~Chị hai Trâm Anh của nó thì khác thì khác, đồng phục nữ sinh (kiểu nhật bản ấy, váy dài hơn xíu), tóc dài xõa thẳng, túi quai chéo, mắt kiếng, trông nghiêm túc nhưng lại đẹp một nét riêng. Chính vẻ đẹp này rất lâu rồi đã khiến ột cậu con trai lạnh lùng phải rung động [o.0]...
- Chi này, mày đem đầy đủ mọi thứ chứ, nội trú đấy.
- Đủ rồi, đầu tiên là thuốc men, quần áo, điện thoại, súng..v.v. Còn mày? - con bé Diệu Chi nói rồi *chọt chọt* vô cái balô của nó
- Ấy ấy, đừng chọt vào cặp tao chớ - nó nói rồi cười một nụ cười ranh ma
- Sao thế? Báu vật à?- Diệu Chi tò mò hỏi
Nó cười gian xảo rồi ghé tai nhỏ nói điều gì dó làm cô sợ xanh mặt và cũng cảnh giác nhìn chầm chầm vào cái cặp “nguy hiểm” nó đang vác lên vai. Câu nói Băng Băng hù Diệu Chi nhà ta chính là “Nó sẽ nổ đấy“. Mà cái gì nổ chắc ai cũng biết rồi phải không? Là thuốc hóa học đấy...
- Mấy em nhiều chuyện quá. Đi thôi nào... - Trâm Anh lên tiếng.
- Yes madam...
Cả 3 cô gái của chúng ta cùng bước ra xe đến trường. Trâm Anh lái xe, Diệu Chi nghiên cứu súng, nó thì đeo headphone nghe nhạc và nghịch những lọ thí nghiệm của mình. Cứ thế, chiếc xe chạy băng băng đến ngôi trường Black Star.
ZzzzzzzzzzLoadingzzzzzzzzzZ
“Hang ổ” của Thiên Du, Mạnh Hoàng và Tuấn Kiệt...
- Hàhà, xem nào: súng, dao bấm, thuốc,..v.v. đủ rồi... - Tuấn Kiệt vừa ngồi soạn đồ vừa nói - Ơ mà sao chưa có động tĩnh của thằng Du nhể?
- Chắc nó còn ngủ... - Mạnh Hoàng nói rồi mang balô lên vai đi ra xe. Hôm nay anh mang một chiếc áo sơ mi trắng, quần tây đen. Trông thư sinh nhưng vô cùng đẹp trai ~.~
Tuấn Kiệt nghe Mạnh Hoàng nói tới đó rồi nhảy phóc qua phòng của hắn mới biết ông anhThiên Du “iêu quý” hơn thằng nhóc tới 2t còn ôm lấy “giấc mơ” của ổng. Thật sự là hắn lớn rồi nhưng vẫn lười hơn Tuấn Kiệt nhiều. Ngủ nhiều. Ăn nhiều. Nhưng thằng nhóc Tuấn Kiệt vẫn không thể hiểu nỗi làm sao mà hắn có thể giữ cái body cùng cái chức HOTBOY mãi như vậy....
- Thiên Du, mày dậy coi - thằng nhóc vừa kêu vừa lật tung cái chăn mà hắn đang cố níu lấy - Níu kéo giấc mơ không hạnh phúc đâu.... [hơhơ, phát ngôn chuẩn chuẩn dữ vậy nè]
- Được rồi, được rồi, tao dậy rồi đây...
Thế là thằng nhóc về phòng, Tuấn Kiệt thì chuẩn bị đã xong hết, áo thun, thêm cái áo khoác, quần jeans tóc tai theo lối ngịch ngợm, balô cũng đầy đủ vật dụng nguy hiểm, yên tâm lên đường. Còn hắn bây giờ mới đánh răng, cũng qua loa xẹt qua xẹt lại [như con Băng Băng mà tác giả đã nói lúc nãy], áo thun, quần jeans, áo hoodie, tóc theo kiểu của 1 hotboy đúng chuẩn, balô thì được xếp đồ từ tối hôm...kia, khoác lên một bên vai, lấy chiếc snapback đội lên đầu và ung dung bước xuống nhà với cái bánh trên tay... Xét cho cùng thì hắn theo phong cách Handsome nhưng cũng nghịch ngợm không kém. Hai cậu con trai cùng đi ra xe, Mạnh Hoàng ngồi trong xe cầm vô-lăng chờ sẵn, hắn ngồi nge nhạc và... gặm bánh, Tuấn Kiệt thì ngồi... ngủ [-.-]...
ZzzzzzzzzzLoadingzzzzzzzzzZ
Buổi sáng tại sân trường Black Star... Một ngày với nhiều chuyện bất ngờ + dở khóc dở cười sẽ xảy ra...
Một chiếc xe thể thao màu đỏ dừng lại ngay trước cổng trường. Sân trường đã rộn ràng giờ còn náo loạn hơn âm thanh nhốn nháo của tụi con trai trong trường, lí do là vì tụi nó thấy ba bạn nữ rất cute bước xuống xe và bước vào trường, đó chính là Băng Băng, Trâm Anh và Diệu Chi. Nó thì vừa đi vừa ném cho tụi con trai ánh mắt hình viên đạn khá là “thân thiện”, còn Diệu Chi thì nháy mắt rồi cười làm cằm tụi con trai rơi lộp bộp, làm tụi đó mừng phát khóc, nước mắt hạnh phúc chảy ra như sông mùa lũ, còn Trâm Anh thì ôm khư khư cuốn sách... Tụi nó đi thẳng lên lớp H [lớp chọn đấy ạ], nhìn qua một lượt rồi bỏ luôn buổi sáng, đi về kí túc xá nhận phòng, không thèm lên phòng hiệu trưởng vì đã quá rõ về cái trường này...
~ Sau 1 lúc ngồi xe, ba chàng trai cũng tới trường... Hiện giờ tại đi trễ nên chẳng còn ai ở dưới sân trường trừ những chú bảo vệ đi tuần. Trước cổng đã có sẵn 1 người phụ nữ đứng đón ba đứa nó.
- Xin chào! Có phải là ba thiếu gia Thiên Du, Mạnh Hoàng và Tuấn Kiệt không ạ? Tôi là người sẽ phụ trách dẫn các cậu đến phòng hiệu trưởng. Xin hãy đi theo tôi.- Cô gái đó nói rồi mỉm cười nhẹ nhàng làm Tuấn Kiệt liền sáng mắt lên quyết tâm cưa đổ cho tròn bộ sưu tập 200 em của mình (=="). Bọn hắn lững thững đi theo cô gái đó vào phòng hiệu trưởng nhận lớp...
#Mewo#
Đã in dấu dép
P/s: chap đính kèm ảnh Nguyễn Mạnh Hoàng ~.~ chiêm ngưỡng nhá!