Chương 91: Kate
Tom ngồi xuống, còn Melvin Howard, trợ lý của Ioli đứng dậy. Howard trạc ngoài năm mươi, cao, gày, bộ râu hoa râm xén tỉa gọn gàng, đeo kính gọng kim loại kiểu cổ. Ông ta cũng là người Mỹ gốc Phi, và không gì trùng khớp ngẫu nhiên hơn.
Vì những lý do rõ ràng là bất cần đạo lý, bên nguyên đã chọn một người đàn ông da đen có phong cách ôn hòa như giáo sư đại học kiện Dante Halleyville, hệt như hãng cũ của tôi đã chọn tôi biện hộ cho Randall Kane thoát khỏi tội quấy rối ȶìиɦ ɖu͙ƈ do một nữ công nhân của ông ta kiện. Sự lựa chọn như muốn nói với bồi thẩm đoàn vụ này không phải về chủng tộc mà là về tội ác, một vụ giết người xấu xa, xúc phạm trắng trợn cả người da đen lẫn người da trắng.
Có điều, chiến lược này quá lộ liễu và ích kỷ, nên chưa chắc sẽ trót lọt.
- Ngoài việc lắng nghe, - Melvin Howard bắt đầu lúc gắn một tấm ảnh màu 30 x 35 cm lên một khung lớn, đặt ngay trước bồi thẩm đoàn, - tôi e rằng các vị cũng sẽ phải nhìn xem.
Ông ta chậm rãi gắn thêm ba tấm nữa lên khung - và lúc tránh ra, các vị bồi thẩm lùi lại trên ghế, cố tránh xa hết mức những hình ảnh khủng khiếp.
- Đây là những tấm ảnh chụp từng nạn nhân tại hiện trường tội ác, và vì đã tuyên thệ, bổn phận của các vị là không quay đi.
Trong ánh sáng trắng lóa của đèn chớp, da của các nạn nhân trắng bệch như ma, môi xám xanh, chỗ viên đạn xuyên vào trán màu cam, mép cháy đen, trầy trượt, đẫm máu. Máu chảy giàn giụa xuống mắt và má, xuống cằm, xuống cổ sơmi thành màu nâu sẫm, một màu đỏ bầm trông gần như đen.
- Người bị đạn xuyên giữa hai mắt này là Eric Feifer. Cậu ta hai mươi ba tuổi, trước khi bị hành hình ngày mười ba tháng Tám, Feifer là một tay lướt sóng chuyên nghiệp.
Người thanh niên này là Robert Walco, cũng hai mươi ba. Trong khi các thanh niên khác vào đại học và trường kinh doanh, cậu ta làm việc bằng xẻng mỗi ngày mười giờ liền. Kết quả của mồ hôi và công sức của cậu là công ty xây dựng vườn hoa và công viên thành đạt do cậu và bố cậu, ông Richard Walco làm chủ.
Đây là Patrick Roche, hai mươi nhăm tuổi, một họa sĩ phải làm bồi rượu thêm ngoài giờ để trang trải các hóa đơn, tốt tính nên được mọi người quen biết quý mến.
Cuối cùng, đây là Michael Walker, các vị có nói gì về cậu cũng không sao, cậu mới mười bảy tuổi và là học sinh trung học.
Xin các vị đừng ngoảnh đi. Các nạn nhân đã không thể làm thế. Kẻ sát nhân và tòng phạm của hắn không để họ làm thế. Thực ra, tên sát nhân là kẻ ác ɖâʍ, muốn chắc chắn từng nạn nhân nhìn thấy việc xảy ra lúc nòng súng dí gần đến mức đốt cháy da trên trán họ.
Tên sát nhân đạt chính xác những gì hắn muốn vì các vị có thể đọc được sự sửng sốt, sợ hãi và đau đớn trong mắt họ.
Trong mười năm qua tôi đã khởi tố mười một vụ giết người, nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấy những tấm ảnh chụp hiện trường như thế này. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy những cuộc hành hình úp mặt vào nhau như thế này. Và tôi cũng chưa bao giờ thấy những cái nhìn như thế này. Thưa các quý ông quý bà, xin đừng cho rằng đây là nỗi kinh hoàng tầm thường. Đây là sự khác hẳn. Giống như nhìn thấy ác quỷ đến gần.
Rồi Melvin Howard rời mắt khỏi bồi thẩm đoàn và trừng trừng nhìn thẳng vào Dante.