Chương 9: Để Tuyết Nhi ngủ cùng ngươi
Trong lòng hạ quyết tâm, Tô An cười hắc hắc rồi bổ nhào về phía Tuyết Nhi.
Chỉ chốc lát sau, trong phòng bỗng vang lên một tiếng kêu thê lương thảm thiết:
- Không phải chứ?!!
Chỉ thấy Tô An nhìn chằm chằm vào phần bụng dưới của mình với vẻ không dám tin, cả người hắn như hoá đá, sắc mặt Sở Sơ Nhan thì đỏ lên dời đi ánh mắt, trong mắt nàng xuất hiện một tia ngoài ý muốn và thương hại.
Tuyết Nhi vừa sống sót sau tai nạn nên không khách khí như vậy, nàng vừa cầm y phục che bộ ngực căng tròn trắng nõn của mình, phía dưới còn có thể thấp thoáng nhìn thấy hai đùi thon dài và khu rừng rậm rạp đen tuyền, nàng âm thầm thu hồi ám khí, đồng thời cất tiếng cười trào phúng đến cực điểm để trả thù:
- Trước đó chỉ cảm thấy ngươi là kẻ vô dụng không có bản sự, bây giờ ta mới phát hiện mình đã đánh giá cao ngươi, thì ra ngươi thậm chí còn không phải là nam nhân, ha ha ha, cười ch.ết ta...
Tô An đến tâm tình phản bác cũng không có, hai mắt ẩm ướt, hắn trầm trọng rời khỏi phòng. Đả kích này thật quá lớn, cho dù khó khăn gì hắn cũng có thể lạc quan vượt qua, nhưng việc thân thể này trời sinh không cách nào cứng lên được thì đời này của hắn còn có ý nghĩa gì? Không phải ai cũng có thể làm Tư Mã Thiên.
(Tư Mã Thiên là một vị trọng thần thời nhà Hán, từng lựa chọn bị thiến để thoát tội tử hình, sau đó được làm chức Trung Thư Lệnh.)
Vừa đi không bao lâu, Tô An đụng phải một gốc cây đại thụ. Hắn cởi đai lưng ra quấn lên cành cây, quyết định thắt cổ ch.ết, nói không chừng sau khi ch.ết đi lại được xuyên trở về.
Đúng lúc này, bên tai Tô An bỗng vang lên một thanh âm già nua:
- Chỗ đó của ngươi chỉ là bị người ta hạ cấm chế mà thôi, không phải là không có cách hoá giải.
Tô An nhìn lại, thấy người vừa lên tiếng là một lão đầu khom người đứng ở gần đó, gương mặt lão già nua nhăn nhúm như một vỏ quýt phơi khô nhiều năm, bên hông lão đeo một cái cuốc nhỏ, toàn thân run rẩy như thể hễ có cơn gió thổi qua là sẽ ngã dúi dụi.
Trí nhớ trong đầu từ từ hiện ra, Tô An nhớ mang máng lão đầu này là một người hầu trong phủ, chịu trách nhiệm chăm sóc hoa viên, ngày thường rất trầm mặc ít nói, tính tình quái gở, gần như không có chút cảm giác tồn tại nào trong phủ, lại còn thường xuyên bị người bắt nạt, tất cả mọi người đều gọi hắn là Mễ lão đầu.
Chủ nhân cũ của thân thể này thấy hắn đồng bệnh tương liên, vẫn thường lén lút cho hắn ăn một ít đồ ngon nên mới có chút ấn tượng.
Chỉ là bây giờ Tô An quan tâm đến một vấn đề khác hơn:
- Cấm chế? Ai hạ cấm chế lên người ta?
Trong lòng hắn nghĩ thầm, chẳng lẽ là nữ nhân Sở Sơ Nhan kia? Nhưng trước đó nàng có vẻ không biết chuyện này.
Mễ lão đầu lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, hẳn là từ khi ngươi còn rất nhỏ đã bị người hạ cấm chế.
- Tiền bối có biết cách phá giải không?
Tô An nắm chặt cánh tay của Mễ lão đầu với vẻ mặt mong đợi. Hắn đã xem nhiều tiểu thuyết và phim truyền hình, loại lão đầu như thế này vừa nhìn đã biết không đơn giản nha, trong chớp nhoáng hắn đã suy ra rất nhiều loại khả năng, chẳng hạn như vị này ngày xưa chính là cường giả đứng đầu đại lục, bởi vì nhiều nguyên nhân nên không thể không mai danh ẩn tính trốn ở Sở gia làm một người làm vườn thấp bé...
Loại bắp đùi vừa thô vừa to thế này đương nhiên phải ôm chặt lấy!
- Đương nhiên là biết.
Mễ lão đầu nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt râu, nhưng không biết là vì dùng sức quá lớn hay sao mà bỗng có mấy sợi râu tình cờ rơi xuống, hắn vội vàng giấu mấy sợi râu vào tay áo, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
- Làm sao phá giải?
Tô An vội vàng hỏi, căn bản không hề chú ý tới chi tiết nhỏ này.
Mễ lão đầu liếc hắn một cái mới lên tiếng:
- Ngươi bị hạ cấm chế vào bộ phận yếu ớt nhất trên cơ thể, nếu như dùng ngoại lực để giải rất dễ khiến chỗ đó bị tổn thương, thế nên chỉ có thể dựa vào lực lượng của chính ngươi để tiêu trừ. Đợi đến khi ngươi tu luyện đến Tông Sư cảnh, luyện khí thành hồn, tự nhiên sẽ có năng lực giải tầng cấm chế này.
- Tông Sư? Là cảnh giới gì?
Tô An mờ mịt hỏi.
Mễ lão đầu nhướng mày:
- Sao đến cả thường thức cơ bản nhất mà ngươi cũng không biết vậy? Chẳng trách đám người kia đều gọi ngươi là phế vật.
Nghe Mễ lão đầu giải thích, Tô An mới hiểu rõ đẳng cấp phân chia của người tu hành trong thế giới này. Đại đa số người tu hành được chia thành cửu phẩm: nhất phẩm cần sử dụng tần suất hô hấp đặc biệt để câu thông với nguyên khí trong đất trời, dẫn nguyên khí nhập thể mới được xem là chính thức bước vào con đường tu hành, nhị phẩm dẫn nguyên khí ngấm vào da để tăng tốc độ nguyên khí nhập thể, tam phẩm luyện thịt, tứ phẩm luyện gân, ngũ phẩm luyện cốt, lục phẩm tẩy tủy, thất phẩm luyện huyết, bát phẩm luyện nội tạng, khai thông kinh mạch toàn thân, cửu phẩm bắt đầu lưu giữ nguyên khí.
Khi tu luyện giả ngưng tụ nguyên khí lộn xộn trong cơ thể thành vòng xoáy và không ngừng tu bổ toàn thân thì sẽ đột phá lên Tông Sư cảnh.
Nếu Tông Sư cảnh có thể hình thành thần niệm sẽ trở thành Đại Tông Sư, tất cả những người không có thần niệm đều không thể là đối thủ của hắn.