Chương 9: Duyên trời định , anh và em nên ở cùng một chỗ(1)

Cái tên đàn ông thối tha, gì chứ? cư nhiên ban ngày ban mặt lại đè cô ra hôn như thế. Còn đụng chạm thân thể quí báu của cô. Một tên quái dị! cơ mà cô thật sự cũng không ghét cảm giác bị hắn hôn a. Cảm giác đó.... kích thích khiến cô... khao khát cơ thể hắn? Không đúng, một cô gái trong sáng như mình sao có thể cùng với người đó XX gì chứ? hừ! Nhưng mà... trông anh ta có vài phần quen mắt nha.


Khoan! sao anh ta lại biết tên mình được nhỉ? kì lạ...
"Tiểu Uy, con đã xong hay chưa? Ba sẽ cho con đi một mình đến bữa tiệc đấy!" Giọng nói của Vạn Kiều Xương từ dưới lầu vọng lên, cắt đứt đi dòng suy nghĩ của cô.
"Con xuống đây"nói rồi cô chạy nhanh xuống lầu với tốc độ ánh sáng.


Vạn Kiều Xương khi thấy cô xuống liền mỉm cười một cái, chép chép miệng nói một câu "Ai nha, con gái lớn rồi nên đi đâu cũng phải làm đẹp một tí"
Cô khoác lên tay ông rồi liếc một cái"Con không đẹp sao? còn cần làm gì nữa?"


"Đâu có! con gái bảo bối của ta là đẹp nhất rồi, con xem ngay cả Miêu Miêu cũng ganh tị với con nữa là"
"Ba mà còn đứng đây nữa hai chúng ta sẽ trễ giờ đến bữa tiệc mất" nói rồi cô kéo ông đi.


Bữa tiệc được tổ chức trong đại sảnh Hoãn gia. Không khí náo nhiệt ồn ào. Ánh đèn mờ ảo từ đèn chùm trên trần nhà, thêm tiếng nhạc giai điệu du dương trầm bổng, khiến mọi người vừa nói chuyện vừa đung đưa theo nhạc.


Bữa tiệc theo kiểu buffet. Một bàn ăn thật dài đầy đủ các sơn hào hải vị được đặt phía trái đại sảnh, còn ở phía phải để mọi người cùng nhau trò chuyện. Hoãn Kim Mặc - chủ của bữa tiệc này với khuôn mặt nhăn nheo của tuổi già, đang ngồi trên dãy ghế sofa cùng hai cô cháu gái xinh đẹp, khuôn mặt không lạnh cũng không nhạt nhìn mọi người đang kéo đến bắt chuyện với ông.


available on google playdownload on app store


Hoãn Huyền Thiên và Hoãn Huyền Nhạc là hai người con trai của Hoãn Kim Mặc đang cùng nhau tiếp khách. Khi Hoãn Huyền Thiên đang nói chuyện cùng với Lục Hàn Dực - chủ tịch công ty Dực Hỏa, cha của Lục Tề. Ông gọi cô con gái yêu quí duy nhất của mình đến.


"Tiểu Miêu, con đến đây!" ông hướng tay về phía hai cô gái đang ngồi cùng Hoãn Kim Mặc vẫy vẫy. Hai người con gái đều sở hữu làn da trắng, khuôn mặt thanh tú, một người thì mặc một chiếc váy xanh đơn giản, một người mặc chiếc váy đỏ cầu kì. Nhìn như nước với lửa.


Người con gái váy xanh liền đứng dậy tiến vê phía ông.
"Ba" Hoãn Miêu Miêu nhẹ giọng cất tiếng.
"Đây là con gái tôi Hoãn Miêu Miêu. Đây là chủ tịch Dực Hỏa - Lục Hàn Dực. Chào chú đi con!" ông giới thiệu.
"Chào chú Lục. Ngài gọi con là Tiểu Miêu là được ạ" Hoãn Miêu Miêu khẽ cúi chào.






Truyện liên quan