Chương 1

Tử Cấm Thành – Càn Thanh cung


Tẩm cung vốn là nơi canh phòng nghiêm cẩn nhưng lúc này bên trong lại không một bóng cung nữ thái giám, tẩm cung hoa lệ đường hoàng toát lên một vẻ trống trải, bốn góc cột long lưu kim vốn dùng làm nơi thư giản nay lại tăng thêm vài phần uy nghiêm, do tẩm cung bị bịt kín bởi bốn bức tường khảm dạ minh châu phát ra ánh sáng yếu ớt làm cho khung cảnh càng trở nên mờ ảo.


“Ư … “
Giống như âm thanh từ trên long sàng của một nam nhân đang cực lực rên rỉ phát ra, gió nhẹ thổi qua,khẽ vén lên cảnh nghiêm mật sau chiếc màn của long sàng, lộ ra một góc ɖâʍ loạn trên long sàng.
“A… “


Lại một đợt âm thanh rên rỉ nữa truyền đến, bên trong âm thanh rên rỉ hàm chứa không biết là sự đau khổ hay là sự hoan lạc.
Trên giường có hai nam tử, tiếng rên yếu ớt lúc nãy, chính là do người nam tử đang quì, hai tay bị một sợi dây lưng không biết làm từ vật liệu gì trói trên đầu giường phát ra.


Chỉ thấy tên nam tử nằm dưới có thân hình mạnh khoẻ cùng cơ bắp săn chắc, cơ thể vì dùng sức rung chuyển mà cơ bắp càng lộ ra, thân hình tuy cường tráng, nhưng không hề thô to, lại nhìn phía trên, gương mặt của nam tử này chỉ có thể dùng từ anh tuấn để hình dung, mi đen mày sắc, khuôn mặt cương nghị, mũi rất thanh cao, đôi môi đỏ hồng, một khối hoà hợp như vậy, chỉ sợ bất luận nữ nhân nào nhìn thấy, cũng phải rung động vì dung nhan tiêu sái này, lại thêm khí chất lạnh lùng toát ra từ khuôn mặt, càng làm cho hắn vốn đã có ngoại hình bất phàm lại thêm phong tình lãnh đạm, nhưng không tạo nên cảm giác sợ hãi, chỉ làm người ta cảm thấy hắn anh tuấn.


Lúc này, nam tử nằm dưới đang mím chặt môi, nhắm nghiền đôi mắt lợi hại, thân hình ngày thường vững vàng như sơn nay cũng không chịu nổi mà phập phồng giãy dụa, hơn nữa tiếng ngân nga rên rỉ đó cũng là phát ra từ miệng hắn.


available on google playdownload on app store


Nhìn kĩ một chút, trời ạ! Chỗ kín đáo của nam tử đó đang bị một thứ gì đó đâm vào, chỗ mật huyệt bị bài khai ra, bởi vì đang nằm sấp, hơn nữa hai chân bị người kia dùng tay dang rộng ra, nơi kín đáo đó vốn không thể nào che dấu được nữa, chỉ cảm thấy cực kì xấu hổ khi toàn thân thể bị người kia nhìn thấy toàn bộ, ý thức được điểm này, nam tử càng thêm xấu hổ, nhưng cơ thể hắn đã bủn rủn vì dục hoả làm hắn mất hết khí lực, mà hai tay bị trói ở đầu giường càng làm hắn vô pháp chạy trốn khỏi nam nhân đang ở phía sau mình.


Cảm thấy thẹn thùng cực độ, nhưng thân thể đã được điều giáo thành thói quen nên càng trở nên ɖâʍ đãng hơn, cao trào của dục vọng càng thêm dâng lên, mật huyệt của nam tử cũng co rút lại một trận mãnh liệt, cơ thễ nhạy cảm không ngừng cảm nhận được cảm giác từ lâu đã bị chôn vùi.


“Buông … buông ra! Ô “
Âm thanh hỗn hợp thẹn thùng khó chịu đó cơ hồ làm cho nam tử phía sau hắn cảm thấy thoả mãn hơn, chỉ nghe thấy người đó cười nhẹ một tiếng, hai chân của nam tử càng bị dang rộng ra.


Nam nhân đó cũng rất đẹp, là một vẻ tú lệ cực điểm, nếu như không nghe thấy giọng nói trầm của hắn, không nhìn thứ nằm giữa hai chân hắn, nhất định cho rằng hắn là một thiếu nữ xinh đẹp, cũng như lúc nãy hắn đầy vẻ ɖâʍ mi khí, cũng chỉ càng làm cho dung mạo xinh đẹp của hắn thêm lẳng lơ tuyệt mỹ, nhưng không chút nào làm cho người ta chán ghét, nam nhân như vậy,lại dùng lời nói tục tĩu nói với người nam tử đang nằm dưới mình


“Húc … Cơ thể thật ɖâʍ đãng ha! “


Nam tử vì lời nói đó mà kịch liệt co rút tiểu huyệt lại, vì bị kích tình mà giọng nói trở nên khàn đục, nam nhân đột nhiên cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, liền đưa lưỡi ɭϊếʍƈ đôi môi khô khốc, chỉ động tác này thôi, cũng đủ làm cho người ta nội tâm nhộn nhạo lên, hận mình không phải là cái lưỡi mềm mại đó,hoặc là đôi môi đỏ mọng bị ɭϊếʍƈ kia.


“A a … Thật là cái miệng nhỏ này đang thèm khát a! Ngươi nói … Ta sao có thể nhẫn tâm thấy nó cầu xin mà không cho nó ăn no chứ hả? “


Nam tử lại cười một trận, đột nhiên nắm chân phải của Húc giơ lên, dọc theo đường cong của bắp đùi đem ngọc căn của nam nhân nhất khai nhất hợp rút ra khỏi cúc huyệt, lại dùng ngón tay chuyển động tứ phía trong cúc huyệt, nhưng không thô bạo, để người kia cảm nhận được sự tồn tại của hắn lại không tiến thêm một bước cho đủ kích thích, ngón tay nghịch ngợm đó còn thường lưu lại ở ngoài ngọc đoan, nhẹ nhàng trừu tống hai cái, nhưng làm cho Húc phát ra tiếng khóc như rên rỉ, phần eo cũng bất tự giác mà giãy dụa, thời gian như dừng lại.


“A … Đừng … Đừng mà “
Húc không nhịn được nữa, nước mắt dọc theo hai bên gò má chảy xuống, chạy qua chiếc cằm cương nghị, rơi xuống chiếc giường đơn minh hoàng, mà hai tay bị trói cũng không ngừng giãy dụa để thoát ra.
“ A … A … …. … Hoàng thượng!


Thì ra người nãy giờ không ngừng hành hạ thân dưới của Húc, chính là đương kim thiên tử Mộ Dung Hoài Tần.
“ A a … “


Bỏ vành tai đã sưng đỏ nóng hổi trong miệng mình ra, nam nhân đó, không, nên gọi là Mộ Dung Hoài Tần, lại cười một trận to, nhưng hai tay không hề dừng lại, hơn nữa còn đùa giỡn với hai hột đậu đỏ trên ngực Húc, hột đậu đỏ sao có thể chịu đựng được sự đối đãi thô bạo như vậy, không lâu sau đã sưng lên, sượng cứng, hình thành một bức tranh ɖâʍ dục.


“Hình bộ đại nhân của ta cuối cùng nhịn không được phải lên tiếng rồi sao? Hửm … “
Chữ cuối cùng vừa dứt, vành tai vừa mới được nhả ra thì lại ấm áp tiếp tục nằm trong khoang miệng, làm chủ nhân của nó hết lần này đến lần khác phát ra âm thanh ngân nga bất minh.


“Hoàng … thượng … đủ, đủ rồi … làm ơn … dừng lại đi “
“Ha “
Vẫn là âm thanh ôn nhu trêu tức đó nhưng độ nhiên trở nên lạnh lùng, động tác ngậm vành tai và hột đậu đỏ cũng thô bạo hẳn lên.
“Phản ứng như vậy,không giống như kêu người ta dừng lại “


Giọng nói châm chọc đó vang lên bên tai, nhưng sau một khắc,vật dưới khố đang tăng vọt dục vọng kia liền rơi vào tay đối thủ.


Thô bạo nắn bóp vài cái, vật đó lập tức tiết ra một chút ái dịch âm ấm, dính vào trong tay, Mộ Dung Hoài Tần cố ý đem bàn tay dính đầy chất dịch đó tiến đến trước mặt Húc.
“Thế này … có nghĩa là rất hoan nghênh ta đối xử vậy với ngươi “


Bối rối ngoảnh mặt đi, trong lòng Húc thấy mờ mịt, phải đó,cho dù là không cam nguyện, nhưng phản ứng của cơ thể là sự thật, cho dù có phủ nhận sao đi nữa, thì thân thể này cũng đã bị nam nhân kia đùa giỡn cho biến thành như vầy rồi … Nhưng là để bản thân dục biện, cũng không biết làm sao mở miệng. A a … Tất cả tất cả những thứ này, không phải chứng minh là mình rất ɖâʍ đãng hay sao, còn hạ tiện biết bao nhiêu nữa Người này, còn muốn đùa bỡn ta thế nào nữa chứ!!!


Hình như phát hiện hắn đang thất thần, Mộ Dung Hoài Tần kéo đầu của hắn lại, nhấc cái đầu nặng nề của Liễu Yển Húc lên.


Nhìn thấy Liễu Yển Húc ngày thường lợi hại phi phàm ra sao, bây giờ người đầy mồ hôi nhìn mình, lại lộ ra dung mạo tuyệt mỹ mê nhân của hắn, Mộ Dung Hoài Tần chỉ cảm thấy thân thể nóng rực, đột nhiên, hắn tàn nhẫn cười.


Trừng to hai mắt, Liễu Yển Húc không khống chế được toàn thân run lên, thứ vốn đã nằm sâu trong người hắn đột ngột rút ra, rồi lại nhanh chóng đâm mạnh vào, tiểu huyệt vừa được trống trải trong chốc lát lại trương lên, khoái cảm tựa như thuỷ triều thâm tiến vào cơ thể, thân thể sớm đã quen với cảm giác này tự giác lắc lư theo, nghênh đón thứ đang xâm phạm nội bộ, thứ ở trong nội thể đã bị nội bích của mình bao lấy có chút ôn nhuận ngọc trừu sáp hạ dật, nói ra một câu khiến sau này mỗi lần hắn nhớ lại đều thấy xấu hổ.


“A… ân … nhanh … nhanh một chút … a … “






Truyện liên quan