Chương 1

Edit: Vũ Kỳ
Ngày thứ bảy kể từ khi lão gia tử Nguyên gia qua đời, thiếu phu nhân của Nguyên gia ngồi bên ngoài ban công suốt cả buổi chiều.
Cũng vào buổi tối ngày hôm đó, cô bị tam gia của Nguyên gia ném ra khỏi phòng.
Lúc ấy, trên mặt mọi người đầy dấu chấm hỏi, sao thiếu phu nhân lại từ phòng của tam gia bước ra?


Chuyện này nếu muốn nói lại phải bắt đầu từ buổi chiều hôm đó.


Vào ngày 4 tháng 12, tròn một tuần kể từ khi Nguyên lão gia tử mất. Mọi người trong nhà đã trải qua một tháng đầy sóng gió nên ít nhiều cũng đều có chút mệt mỏi. Thiếu phu nhân Nguyên gia là Tạ Manh được Nguyên lão gia tử vô cùng yêu thích, cho nên khi lão gia tử đi rồi, có thể nói Tạ Manh là người khóc thương tâm nhất.


Sau khi an bài xong mọi chuyện, Tạ Manh đương nhiên cũng mệt mỏi.


Nhưng vào giữa trưa ngày ngày hôm đó, lão phu nhân vẫn gọi cô đến thư phòng giáo huấn cô suốt hai tiếng đồng hồ. Nhìn thấy cô trực tiếp nằm ngủ trên bàn sách, suýt chút nữa đã nhịn không được mà đánh cô, lập tức đuổi cô ra ngoài.


Tạ Manh cũng rất mệt mỏi nha! Cô cũng lười tranh luận nên liền trở về phòng ngủ trưa.
Một giấc này, cô ngủ đặc biệt sâu. Nằm xuống một cái liền giống như cả ý thức cũng bị lôi đi. Chìm vào một thế giới không thể nào hiểu được tên là --《 Cô vợ chạy trốn của tổng tài bá đạo 》.


available on google playdownload on app store


Tạ Manh cũng là một tác giả, tuy rằng không nổi tiếng, nhưng vẫn có thể kiếm được một ít tiền tiêu vặt. Vì vậy cô vừa nhìn thấy tiêu đề này liền có thể nghĩ ngay đến 180 kiểu kịch bản, hầu hết nội dung trong cuốn sách cũng không thể thoát khỏi các kịch bản này.


Trên thực tế quả thật đúng là như vậy, nhân vật chính của quyển sách này tên là Giang Nhã Tuyên một cô gái đáng yêu hiền dịu lớn lên trong một gia đình hạnh phúc.


Cô là một nhân viên nhỏ làm việc trong công ty của nam chủ Nguyên Tự, có một ngày, nam chủ bởi vì quá bận nên nhờ người đi đón cháu trai của mình.
Đúng lúc thư ký có việc, mà cô ấy vừa vặn quen biết Giang Nhã Tuyên, cũng hoàn toàn tin tưởng nhân phẩm của cô, liền nhờ đón đứa bé kia giúp mình.


Cũng chính vì vậy mà Giang Nhã Tuyên và người bạn nhỏ Nguyên Tư Lập gặp gỡ nhau, chậm rãi được Nguyên Tư Lập chấp nhận. Cuối cùng, bởi vì Nguyên Tư Lập quá thích chị gái này, cho nên nhóc rất muốn chị gái này trở thành thím của mình.


Rất nhanh, Giang Nhã Tuyên cũng đã thu hút được sự chú ý Nguyên Tự, Giang Nhã Tuyên đương nhiên cũng rất nhanh đã phải lòng nam chính. Suy cho cùng, tiêu chuẩn của nam chủ khẳng định là không tệ, là phụ nữ đều khó tránh khỏi động lòng.


Bất quá Nguyên Tự cũng chỉ xem Giang Nhã Tuyên là một trong vô số cô gái muốn quyến rũ mình, đối với cô cũng không quá nhiệt tình, huống chi trong người anh còn có một cuộc hôn nhân, cũng không thích hợp qua lại quá thân thiết với những cô gái xa lạ.


Nội dung ở giữa đại khái chính là quá trình vừa ngược vừa ngọt ngào như vậy, sau đó Giang Nhã Tuyên cũng nhận ra rằng cô không muốn mình trở thành người thứ ba, vì thế cô đã rời đi trong nước mắt.


Lúc này Nguyên Tự đột nhiên lại phát hiện là mình đã yêu cô, vì thế dứt khoát ly hôn với Tạ Manh, sau đó đuổi theo cô.
Kế tiếp chính là một màn truy thê hoả táng tràng trong truyền thuyết mà mọi người hay thấy...


Tạ Manh đối với chuyện này không không thể không chửi rủa Giang Nhã Tuyên, đã làm tiểu tam suốt mấy tháng trời, thế nhưng mới nghĩ đến mình là tiểu tam mà rời đi, điểm này thật sự là quá mức trà xanh (*). Nguyên Tự ban đầu vượt quá giới hạn, về sau lại đối xử bất nghĩa với Tạ Manh, là tr.a nam (*) chính hiệu không còn gì để nghi ngờ.


(*)Trà xanh: chỉ mấy chị gái bên ngoài tỏ vẻ thanh mát, hiền lành, dịu dàng lại rất hiểu chuyện, thế nhưng bên trong lại thối nát, giỏi tâm kế, thích đùa giỡn tình cảm và luôn hứng thú với hoa đã có chủ.
(*)tr.a nam: người đà ông cặn bã, xấu xa, bỉ ổi,... vô cùng xứng đôi với trà xanh


Tạ Manh trong câu chuyện cảm động đất trời này, chẳng những là một vai phụ, còn cmn là một cái pháo hôi.(*)


(*)nhân vật pháo hôi aka bia đỡ đạn: là những nhân vật được tác giả tạo ra để gây ra những mâu thuẫn cho nhân vật chính hoặc là nhân tố giúp tình cảm của nhân vật chính trở nên bền chặt hơn, đa phần đều sẽ có kết cục bi thảm. (Mình giải thích theo kiểu mình hiểu nên nếu muốn hiểu chi tiết hơn thì search google giúp mình nhé QAQ)


Cái này còn chưa tính... nếu Nguyên Tự muốn cùng Giang Nhã Tuyên ở bên nhau, Tạ Manh cô cũng không phải kiểu người thích dây dưa. Cùng lắm thì đi là được, nhưng vì sao trong này cô lại giống như bị cửa kẹp trúng đầu, sống ch.ết cũng không chịu ly hôn?


Thằng nhãi Nguyên Tư Lập kia bắt nạt Tạ Manh tới cực điểm. Ở Nguyên gia, Tạ Manh có Nguyên lão gia tử làm hậu thuẫn, mà Nguyên Tư Lập kia lại được toàn bộ Nguyên gia chống đỡ phía sau, đặc biệt có Nguyên Tự làm hậu thuẫn cho nó, đối lập như vậy, Tạ Manh đối với nhóc con đó vẫn còn thua 1 đoạn.


Càng không cần phải nói Nguyên lão gia tử đi rồi, không còn ai làm hậu thuẫn cho Tạ Manh nữa, Nguyên Tư Lập quả thực muốn lật trời.


Bất quá con nít dù sao cũng chỉ là con nít, cho dù muốn bắt nạt bạn, cũng chỉ có thể là quăng sâu lên người bạn, ném gián vào cà phê bạn, lúc bạn đang ngủ thì tạt nước vào mặt bạn....
Tạ Manh bị thằng nhóc đó chỉnh vài tháng, quần thâm mắt vốn đã sâu biến thành hai vòng tròn hoàn mỹ.


Nguyên Tự cùng Giang Nhã Tuyên liền quá phận, hai người bọn họ cho cô đội nón xanh* còn chưa tính, lại còn thường xuyên công kích tinh thần cô. Chuyện này thậm chí còn tuôn lên mạng, kết quả Nguyên Tự lại đứng về phía Giang Nhã Tuyên, biến cô từ một người vợ danh chính ngôn thuận trở thành tiểu nhân đê tiện, mọi người đòi đánh, là tiểu tam phá hoại tình cảm gia đình người ta.


(*)đội nón xanh: bị ngoại tình, bị cắm sừng
Ba người dây dưa không ít, Tạ Manh cũng đã sức cùng lực kiệt. Từ thể xác đến tinh thần đều đã chịu tàn phá quá nhiều, rốt cuộc cuối cùng cũng đồng ý ly hôn.


Cố sự đến đây, Tạ Manh đã có chút khó tiếp nhận rồi. Cuộc hôn nhân này dây dưa lâu như vậy, cô cũng đã làm không ít chuyện ác, cũng đã chịu không ít khổ.


Trước khi ly hôn, Giang Nhã Tuyên kia vậy mà còn thổi gió bên tai Nguyên Tự, vào lúc ly hôn bởi vì Tạ Manh đã khiến Giang Nhã Tuyên tổn thương quá nhiều, Nguyên Tự một một xu phí ly hôn cũng không thèm cho cô.
Lúc ấy Tạ Manh cũng thật sự cạn cmn lời, vậy tại sao không tính cả lúc các người làm tổn thương tôi?


Đương nhiên, dù sao con kiến cũng không thể so với cây đại thụ, khi đó Nguyên lão gia tử đã ra đi được một năm. Lực uy hϊế͙p͙ của anh ở Nguyên gia đã vượt xa năm đó, huống chi, Nguyên Tự còn là người cực kì có năng lực.


Anh ta tự mình quản lý Nguyên gia trong suốt một năm, sớm đã lập uy ở Nguyên gia, ai dám chống lại anh ta chứ?
Nói tới đây, cũng phải đề cập đến gia đình Tạ Manh một chút.


Tạ Manh chỉ là con gái nhỏ của một gia đình lao động bình thường, trên cô có một người chị gái, dưới lại có một em trai. Theo phương pháp nguyền rủa trên mạng, cô nhớ rõ điều đầu tiên chính là -- giúp cho em trai*.


(*) nguyên văn là 扶弟魔 (fu di mo),đây là một ngôn ngữ mạng, đề cập đến các cô con gái lớn trong một gia đình nhiều con bị ảnh hưởng bởi khái niệm gia trưởng. Thông thường, do hoàn cảnh của gia đình nên chỉ có thể lo lắng cho con trai đầy đủ còn con gái thì không (nguồn: Baidu)


Quả thực Tạ Manh từ trên xuống dưới, từ trong tr.a ngoài đều dẫm trúng lôi điểm của cư dân mạng. Lúc cô bị bạo lực trên mạng xã hội, cùng cô chịu khổ đương nhiên còn có người nhà của mình.


Cuộc sống của ba chị em Tạ Manh không thoải mái như Giang Nhã Tuyên, từ nhỏ đã phải ở trong thôn lăn lộn mà lớn lên. Bà nội lại không công bằng, tất cả đồ vật ba mẹ gửi về đều đem cho con của cô chú, ngược lại ba đứa nhỏ nhà bọn họ cái gì cũng chưa từng dùng qua.


Tạ Manh có chút hung dữ, trên có thể gánh vác chị gái, dưới có thể bảo vệ em trai. Sau này, ba chị em được ba mẹ đưa đến Phụ Thành, từ đó một nhà năm người sống cùng nhau trong một ngôi nhà ở thành phố này.


Ngôi nhà không lớn, rộng hơn 70 mét vuông, nhưng ba chị em đều rất hạnh phúc, cũng bởi vì những chuyện đã qua lúc còn nhỏ, tình cảm giữa ba chị em vô cùng tốt.


Lại nói tiếp, Tạ Manh không hề cảm thấy mình không hạnh phúc bằng Giang Nhã Tuyên. Cô cảm thấy cuộc sống của mình cũng rất rất tốt, tốt đến mức sau khi tốt nghiệp đại học, bởi vì cứu Nguyên lão gia tử mà được Nguyên lão gia tử dẫn về nhà gả cho gia chủ lúc đó -- Nguyên Tự.


Đương nhiên, nói đến chuyện này phảng phất chỉ là một câu nói, nhưng bên trong cũng đã trải qua rất nhiều thăng trầm, Tạ Manh không quá nguyện ý để nhớ về nó.
Nguyên Tự trong giai đoạn chờ ly hôn cũng không chút lưu tình, sau khi Tạ Manh rời khỏi anh cuộc sống cũng không quá tốt đẹp.


Nữ phụ, pháo hôi trong sách từ trước đến nay đều sẽ không có cái gọi là kết cục tốt, Tạ Manh đương nhiên cũng giống như vậy.
***
Về lý do tại sao cô bị ném ra từ phòng của tam gia, một lần nữa phải nói đến suy nghĩ của Tạ Manh về tương lai đã biết sau một giấc ngủ dậy.


Chiều hôm đó sau khi tỉnh dậy, Tạ Manh ở ngoài ban công cho gió lạnh thổi vào người suốt một giờ, sau đó gọi một cuộc điện thoại cho một người bạn tốt.
Tạ Manh còn nhớ rõ câu hỏi của mình: "Cậu có biết người nào ở bộ phận tài vụ tên là Giang Nhã Tuyên không?"


Người nọ trả lời: "Gì? Sao cậu biết vậy, tháng trước mới vừa vào công ty, người quen của cậu à?"
Tạ Manh mỉm cười nói: "Không, sau này sẽ mời cậu ăn cơm, trước cứ như vậy nha."


Một người chưa bao giờ gặp mặt, chưa bao giờ nghe tên, lại quả thật xuất hiện trong hiện thực, Tạ Manh cơ bản đã có thể xác định được tính chân thực của giấc mơ này.
Nếu giấc mơ là thật, vậy thì...


Thứ nhất, thế giới mà cô sống suốt 25 năm này chỉ là một quyển sách, hay có thể nói là một quyển ngôn tình đầy lôi cuốn và kịch tính, điểm này quả thực đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến thế giới quan của Tạ Manh, tâm lý của cô có chút sụp đổ. Nhưng diễn biến tiếp theo của câu chuyện đã biến tâm lý sụp đổ của cô trở thành sự thương hại cho chính mình


Thứ hai, ông chồng Nguyên Tự thân yêu của cô là nam chính trong cuốn sách này. Đương nhiên, cô và chồng mình đã kết hôn hai năm, tuy rằng hữu danh vô thật(*), nhưng là cũng là vợ chồng hợp pháp. Tạ Manh cũng đặt cho quyển sách này một cái tên khác, gọi là《 Lịch sử ngoại tình của tr.a nam Nguyên Tự 》.


(*)hữu danh vô thật: Chỉ có tiếng nhưng trong thực tế không có gì
Thứ ba, nữ chính trong cuốn sách không phải là cô. Nữ chủ họ Giang tên Nhã Tuyên, ngây thơ đáng yêu, giỏi ca múa, quả thật là một đóa bạch liên hoa. Hơn nữa, bởi vì vị nữ chủ này, rất có khả năng cô sẽ tương đối bất hạnh.


Thứ tư, thời gian nam nữ chủ gặp nhau càng ngày càng gần, chỉ còn ba tháng, bọn họ sẽ cùng nhau ngoại tình, tay trong tay đội lên đầu cô một cái nón xanh xinh xắn, sau khi cắm sừng cô xong, bọn họ còn muốn ngược cô. Vậy thì, kế tiếp cô nên làm thế nào đây?


Kỳ thật, ngày đầu tiên sau khi ông nội Nguyên qua đời, Tạ Manh cũng đã nói chuyện ly hôn với Nguyên Tự. Nguyên Tự không đồng ý, lý do anh đưa ra cũng rất đơn giản, thời gian chưa tới, nếu Tạ Manh hiện tại muốn ly hôn, một phân tiền cũng không lấy được.


Tạ Manh cười lạnh, tuy rằng không biết vì sao không lấy được. Bất quá, cuộc hôn nhân này vốn dĩ không dựa vào tình cảm, cô là vì tiền còn anh vì lợi. Thế nhưng anh lại muốn kéo dài thêm hai năm nữa, vậy tùy anh thôi! Tạ Manh cô cũng có đủ thời gian chơi với anh.
Nhưng hiện tại...


Tạ Manh vuốt cằm suy nghĩ, ly hôn sớm sẽ không lấy được tiền, kéo dài cũng không lấy được tiền... không phải đều giống nhau sao?
Có giấc mơ kia chỉ thị, còn kéo dài đến lúc đó thì chẳng phải là đồ ngốc sao?
Ly hôn!
Nhất định phải ly hôn!
Lập tức lập tức phải ly hôn!


Tuy nhiên thái độ của Nguyên Tự đúng thật là không muốn ly hôn trong thời gian ngắn, nhưng hắn cùng nữ chủ chỉ còn 3 tháng nữa sẽ gặp nhau, đến lúc đó người bị ngược chính là cô. Tranh thủ trước lúc bọn họ gặp nhau, cô nhất định phải rời khỏi Nguyên gia.


Cô cũng không tin ông nội Nguyên không chia cho cô một chút của hồi môn nào? Hiện tại ly hôn có lẽ còn có thể giành về một chút, chờ một hai năm nữa Nguyên Tự đứng vững, cho dù có tài sản cũng trở thành không có.


Đối với chuyện Nguyên Tự ch.ết sống không chịu ly hôn, nguyên nhân không phải bởi vì muốn chuyển nhượng phần di chúc của cô đó chứ?


Nếu là trước đây, Tạ Manh tuyệt đối sẽ không nghĩ Nguyên Tự như vậy, tuy rằng hai người không thân thiết, nhưng dù sao cũng đã kết hôn hai năm, Tạ Manh ít nhiều gì đối với Nguyên Tự cũng có chút hiểu biết, người như anh sẽ không làm loại chuyện này.


Nhưng cái này giấc mơ này lại không nói như vậy, Nguyên Tự có thể ngoại tình, có thể ngược cô, có thể nói nhân phẩm của hắn cũng thật chẳng ra gì.
Chỉ là nếu Nguyên Tự thật sự không muốn, vậy thì cô phải làm gì để có thể ly hôn đây


 Nếu có bất cứ điều gì trên thế giới này mà đàn ông không thể chấp nhận, vậy thì chắc chắn không gì khác chính là - mũ xanh!
Nghĩ đến đây, Tạ Manh đột nhiên liền cười.
Anh đội mũ xanh cho tôi, tôi đội mũ xanh cho anh, khi nào thì xanh? trước sau gì cũng xanh, không bằng sớm hơn một chút.






Truyện liên quan