Chương 106
Lúc đầu Paul đông cứng người.
Rồi sửng sốt, sợ hãi, lo âu và buồn phiền chạy khắp mặt anh ta. Trong giây lát, tôi tưởng anh ta sẽ bỏ chạy và lao đến cửa công viên.
Thay vào đó, anh ta bỗng rơi phịch xuống ghế và chúi đầu vào giữa hai đầu gối.
- Em muốn tôi bắt đầu từ đâu? - Cuối cùng, anh ta nói khẽ lúc day day thái dương.
- Để xem nào, - tôi nói và gõ ngón tay vào môi dưới. - Có nhiều lựa chọn. Lần đầu tiên anh lừa tôi chẳng hạn? Hay lần anh ăn cướp của người môi giới vé ở Sheraton? Hoặc không, không, không. Cái ngày anh bí mật kết hôn. Gượm đã, tôi biết việc ấy rồi. Người yêu quý của tôi ạ. Hãy cho tôi biết lần anh có con không cần tôi!
Những giọt nước mắt nóng hổi giàn giụa trên mặt tôi.
- Tôi hiếm muộn và anh cần có một đứa con? Phải thế không? “Xin lỗi Lauren, cô vô sinh, uổng phí cả đời. Tôi cần có con và sinh sôi nảy nở với người đàn bà khác sau lưng cô” phải không?
- Không phải thế, - Paul nói và nhìn tôi, rồi nhìn ra phía con gái. - Nó là một rủi ro.
- Anh coi thường những việc như thế sao? - Tôi nói, mặt tôi bỏng rát vì giận dữ.
Paul lau mắt và nhìn tôi.
- Hãy cho tôi một giây, - anh ta nói và đứng dậy. - Rồi tôi sẽ kể với em. Tôi muốn kể với em mọi chuyện.
- Thận trọng quá đấy, - tôi nói.
Paul lăn cái xe đến chỗ những người giữ trẻ tụ tập. Anh nói gì đó với một người rồi quay trở lại, không còn cái xe.
- Imelda làm việc cho những người ở nhà bên. Cô ấy sẽ đưa Caroline về. Sao chúng ta không đi dạo và nói chuyện? Tôi biết rồi có ngày việc này sẽ xảy ra.
Tôi lắc đầu:
- Tôi thì không.