Chương 14: Mang thai
Ngô…- Tô Tử Duyệt đầu lưỡi bị bắt cùng ngón tay hắn dây dưa cùng 1 chỗ, ko kịp nuốt nước bọt thuận khóe miệng chảy xuống. Nàng vươn 1 bàn tay vuốt vuốt bàn tay quấy rối của Tố Điệp, gắt giọng- Đừng náo, ta còn muốn ăn mật hoa kia.
Tố Điệp lại dùng ngón tay dính chút mật, nhét vào tro miệng Tô Tử Duyệt, nhân cơ hội lại đùa cái lưỡi thơm tho của nàng. Như thế lặp lại vài lần, làm Tô Tử Duyệt mỗi lần muốn mật thời điểm ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi, đổi hắn trịnh trọng lắc lắc đầu. Này mật hoa tuy rằng ăn rất ngon, nhưng ăn nhiều lại hội nghiện đối thân thể ko có ích.
Tô Tử Duyệt thấy hắn ko cho chính mình ăn, bẻ cái miệng nhỏ nhắn ko ưng thuận nói- Keo kiệt.
Tố Điệp thấy nàng hiểu lầm, có chút lo lắng hé miệng muốn giải thích, nhưng là Tô Tử Duyệt nghe ko hiểu ngôn ngữ ma bướm, mà hắn cũng ko biết nói ngôn ngữ của Tô Tử Duyệt. Nghĩ đến đây, Tố Điệp liền cảm thấy thất vọng hạ thấp vai, liền râu trên đầu đều rủ xuống dưới.
Tô Tử Duyệt thấy hắn vẻ mặt ủy khuất, nhất thời mẫu tính tràn ra. Chụp đầu của hắn an ủi nói- Tốt lắm, đừng khổ sở. Ko ăn thì ko ăn, cũng ko phải chuyện to lớn gì.
Tố Điệp u oán nhìn Tô Tử Duyệt liếc mắt 1 cái, vẫn như cũ trầm tẩm ở tro ưu tư đau khổ.
Tô Tử Duyệt thấy bộ dáng này của hắn, quyết định áp dụng 1 loại phương thức khác an ủi hắn. Nàng vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ 1 chút râu Tố Điệp, thấy hắn giống tro dự kiến như vậy cả người rung rung 1 chút. Đối hắn nói- Nằm xuống.
Tố Điệp quả nhiên ko hề băn khoăn chuyện khi nãy, nhanh chóng nằm trên bãi cỏ, vẻ mặt chờ mong nhìn Tô Tử Duyệt.
Tô Tử Duyệt nhìn khắp nơi, 2 cái chữ “Dã hợp” to liền hiện lên ở tro đầu của nàng. Bất quá nàng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, chính mình lại ko phải chưa từng làm qua, ngày thứ nhất đến liền cùng đóa yêu hoa kia dã hợp 1 đoạn thời gian dài sao. Nghĩ đến đây, nàng liền có phong phạm nữ vương đè lên Tố Điệp, đem hạ thể bày ra ở trước mặt hắn, mệnh lệnh nói- ɭϊếʍƈ thử xem- Đồng thời chính mình cũng cúi đầu ngậm ở Tố Điệp còn mềm nhũn dương cụ.
Tố Điệp thử vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ 1 chút vậy phấn hồng sắc đóa hoa, Tô Tử Duyệt lần đầu tiên cảm nhận được loại này tinh tế mềm nhẵn xúc cảm, cả người run lên, vô lực ghé vào trên thân Tố Điệp. Tố Điệp ko thể ko dùng đôi tay đỡ lấy mông của nàng, mới có thể tiếp tục chính mình công tác. Hắn ko biết hẳn là ɭϊếʍƈ làm sao, thế là vậy ẩm ướt đầu lưỡi tới tới lui lui ở hạ thể Tô Tử Duyệt thượng du di, ko buông tha 1 tấc địa phương nào.
_ A…- Làm Tố Điệp đầu lưỡi đụng tới Tô Tử Duyệt vậy mềm mại hoa hạch thượng thời điểm, Tô Tử Duyệt nhịn ko được nhẹ nhàng kêu đi ra. Đại lượng sung sướng yêu dịch theo giữa kia âm u chật hẹp dũng đạo chảy ra.
Tố Điệp thấy nàng chỗ này có vẻ đặc biệt mẫn cảm, động tác liền đối với cái tiểu hạch này đặc biệt chiếu cố. ɭϊếʍƈ làm được nửa khắc, Tô Tử Duyệt yêu dịch lưu càng thêm mãnh liệt. Tố Điệp há miệng đem là đó mật nước hấp nhập nuốt hết, phát hiện này so với mật hoa hắn thường ngày hút mỹ vị ngon miệng hơn rất nhiều. Hắn đem đầu lưỡi tham nhập vào tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ mật nước tro vách tường.
_ A… ngươi… ân… ai dạy ngươi… ân…- Tô Tử Duyệt đi theo của hắn động tác đong đưa cái mông, nàng tiểu huyệt bị Tố Điệp ɭϊếʍƈ ma mỏi khó nhịn. Giờ này khắc này nàng căn bản làm ko nổi gậy th*t Tố Điệp, nắm chặt ở tro tay cũng ko có cái động tác nào khác, chuyên tâm hưởng thụ Tố Điệp phục vụ.
Ma bướm bộ tộc thông qua hút mật hoa sống sót, bọn hắn đầu lưỡi thật sự lớn, hơn nữa mặt ngoài đầu lưỡi còn vừa dài vừa non mịn lông thịt thuận tiện thu hoạch mật hoa. Giờ phút này, Tố Điệp đã đem đầu lưỡi thật sự lớn kia, ɭϊếʍƈ làm cửa tử cung Tô Tử Duyệt. Hắn triển khai lông thịt trên đầu lưỡi, ở tro tiểu huyệt Tô Tử Duyệt tham lam ɭϊếʍƈ mật nước.
_ A… ngươi… cái gì… a…- Mật huyệt bị ɭϊếʍƈ khoái cảm cơ hồ đem Tô Tử Duyệt bao phủ, nàng điên cuồng đong đưa cái mông, lời nói liền thành rên rỉ.
Trầm tẩm ở tro nhục dục 2 người, ko ai chú ý tới ở bọn hắn cách đó ko xa phía sau 1 gốc cây, 1 bóng dáng ảm đạm rời đi.
Mẫn Mặc vốn là lo lắng trạng huống Tô Tử Duyệt, theo mùi của nàng tìm lại đây, muốn uy cho nàng 1 ít tinh dịch bổ dưỡng thân mình. Lại ko thể ngờ rằng đến đây chỉ thấy 2 người dùng tư thế 69 chơi bất diệc nhạc hồ. Theo lý thuyết ma bướm ko thể ko nhận thấy sự tồn tại của mình, nếu ko phải cố ý xem nhẹ, liền chỉ có thể nói rành rành hắn giờ phút này trầm tẩm ở tro khoái cảm, xem nhẹ chung quanh tiềm tại nguy hiểm.
Ma quỷ ma đô vốn ko biết các chiêu thức tư thế tình ái của nhân loại, tình ái đối bọn hắn mà nói chỉ là thủ đoạn sinh con. Mặc dù là thân là ma quỷ cao đẳng – bộ tộc ma bướm, cũng sẽ ko nghĩ đến đem dương cụ nhét vào tro miệng bạn lữ, bọn hắn 2 người hiện tại cái dạng này chỉ có thể là Tô Tử Duyệt chủ động giáo sư . Nghĩ đến đây 1 tia mỏi chát nảy lên tro lòng Mẫn Mặc, Tô Tử Duyệt là chính hắn nhận định vương hậu, là người tro lòng hắn. Nhưng là nàng lại ở chủ động vì 1 nam nhân khác làm loại việc này, trước kia chỉ có gậy th*t của hắn đi vào tro miệng nàng, huống chi nàng còn muốn cấp nam nhân đó sinh đứa nhỏ. Mẫn Mặc đôi tay siết chặt thành nắm đấm, mu bàn tay thượng bạo khởi gân xanh bại lộ hắn nội tâm phẫn nộ.
Nếu chỉ là đơn thuần 2 cái nam nhân tranh đấu 1 nữ nhân, Mẫn Mặc hội ko chút do dự hướng con bướm ch.ết tiệt kia tê dại dập nát. Nhưng hắn là Ma đô vương, hắn phải phụ khởi trách nhiệm vì ma quỷ tro Ma đô duy trì đại sự, đây là quy luật trăm ngàn năm ko thay đổi. Mẫn Mặc hít sâu 1 hơi, thu đi sát khí, xoay người ly khai.
Tố Điệp liếc khóe mắt ngắm phương hướng Mẫn Mặc ly khai, 1 đôi mắt đẹp âm trầm nhắm lại. Liền lúc này đây, chỉ lúc này thôi để cho hắn tùy hứng 1 hồi đi. Từ lúc Tô Tử Duyệt theo tro phần đông ma bướm trúng tuyển chính mình thời điểm, hắn đã ko muốn buông tay ra nữa, chỉ cần hắn còn sống, liền tuyệt đối sẽ ko buông ra bé yêu xinh đẹp tro lòng này.
Nghĩ đến đây, Tố Điệp nhanh hơn động tác đầu lưỡi. Đồng thời lấy ngón tay kháp ở vậy sưng đỏ tiểu hạch dùng sức nhu niệp, ở giờ khắc này, hắn có 1 loại xúc động, muốn tại thân thể này thượng lưu lại chút thuộc về chính mình dấu vết, cho dù ngày nào đó chính mình biến mất, nàng cũng sẽ nhớ rõ hắn.
_ A… ko được… muốn ra … a…- Tô Tử Duyệt ở hắn điên cuồng âu yếm hạ, bay lên đám mây. 1 cỗ chích nhiệt chất lỏng văng ra, Tố Điệp đem vậy mật nước đều đưa vào tro miệng, thế này mới từ bỏ.
Sau 1 đoạn thời gian dài 2 người bọn họ mỗi ngày trừ bỏ làm trên sàng đan, Tố Điệp còn mang Tô Tử Duyệt nơi nơi đi dạo, ngọt ngào tựa như 1 đôi tân hôn vợ chồng.
Cứ như vậy qua 1 đoạn thời gian dài, tới 1 ngày.
Tô Tử Duyệt cảm giác vừa tỉnh ngủ liền phát hiện Tố Điệp có vẻ đặc biệt hưng phấn. Hắn ko ngừng mà dùng râu đụng vào cái trán của mình. Tô Tử Duyệt ý xấu ngậm ở râu của hắn, dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ làm đỉnh râu của hắn. Chỉ chốc lát, liền thấy Tố Điệp tiểu đệ đệ ngẩng đầu ưỡn ngực đứng lên. Tố Điệp có vẻ ko biết làm sao, thật cẩn thận rút về râu của mình. Tô Tử Duyệt vội vàng ôm lấy cổ hắn, chặt đứt của hắn đường lui. Chỉ thấy Tố Điệp thở gấp nhậm chính mình muốn làm gì thì làm, cũng ko dám đẩy ra mình.
1 lát sau, đã có mồ hôi theo trên trán Tố Điệp xuất ra, Tô Tử Duyệt thấy hắn nhẫn nại khó chịu, liền mở ra 2 chân, chủ động tung cành ô liu. Tố Điệp thấy thế, thâm trầm hít vào 1 hơi, cố đè xuống chính mình xúc động. Hắn nghiêm túc lắc lắc đầu, rồi mới lấy tay nhẹ nhàng mà ở bụng Tô Tử Duyệt, hạnh phúc cười.
_ Ta mang thai?- Tô Tử Duyệt vui vẻ nói- Cục cưng của chúng ta sẽ là cái dạng gì? Đừng nói là sâu lông nha? Đúng rồi, ngươi trước đây kỳ thật rất xấu phải ko?
Tố Điệp chỉ cười ko nói, ko muốn thừa nhận chính mình trước đây thật sự ko được xinh đẹp cho lắm. Rất ít có xinh đẹp cao ngạo con bướm nào có thể đối diện chính mình trước là thân sâu lông vậy đoạn ngày, mặc dù sao này cũng sẽ trở nên diễm lệ như Tố Điệp.