Chương 82: Gặp nạn

Tô Tử Duyệt mệt mỏi nên ngủ thẳng đến lúc hoàng hôn ngày thứ 2, nàng tro mông mông lung lung liền cảm thấy bụng đặc biệt ko thoải mái, thế là ko thể ko tỉnh dậy. Mơ mơ màng màng ngồi dậy, liền cảm thấy dưới thân là lạ, nàng lấy tay sờ sờ bụng, ở sửng sốt 1 hồi mới phản ứng lại kịp. Nàng thân thủ đem cái kia trân châu bị nhét vào tro tiểu huyệt của mình lấy đi ra, là đó sữa trắng sắc chất lỏng tồn tại tro bụng liền mãnh liệt chảy ra.


Tô Tử Duyệt nhất thời cảm thấy xấu hổ, nàng căm tức liếc mắt 1 cái bên cạnh đang ở giả bộ ngủ 3 người, quát- Ai làm?


3 người bị điểm tên, thế này mới chậm rãi ngồi dậy, bọn hắn ngươi xem ta, ta xem ngươi ko ai nói lên lời nào. Liền theo này số lượng chảy ra chất lỏng đến xem, cũng ko khó đoán tất cả đều có phần. Thế là Tô Tử Duyệt thay đổi câu hỏi, nàng âm u tịch mịch hỏi- Ai chủ ý?


Lúc này đây Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước ánh mắt ko hẹn mà cùng nhau hướng về phía nhân ngư, nhân ngư sờ sờ cái mũi thực chất ko có tác dụng gì của hắn, nói- Đại trượng phu dám làm dám chịu, liền là chủ ý của ta.


Tô Tử Duyệt trừng mắt nhìn hắn rất lâu, cuối cùng cũng tìm ko ra được cái từ ngữ gì mắng hắn đến, đành phải tạm để đó như thế. Nhân ngư vốn chuẩn bị tốt nghênh đón bão tố, ai biết cư nhiên cứ như vậy nhìn chăm chú chính mình 1 hồi. Hắn ngược lại bất an nhìn Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước, Bạch Khổng Tước cho hắn 1 cái an tâm ánh mắt, Tố Điệp ngược lại có chút lo lắng nhìn hắn. Này 2 người hoàn toàn bất đồng phản ứng làm cho hắn càng thêm mờ mịt.


Lúc này Tô Tử Duyệt đứng dậy nói- Ta đi tắm- Đi theo nàng đứng dậy động tác, càng nhiều dòng tinh dịch theo giữa tiểu huyệt chảy ra, thuận bạch đùi của nàng chậm rãi trượt. Vậy 3 người nhìn này ɖâʍ mị cảnh tượng, ko hẹn mà cùng nhau nhớ đến tối hôm qua điên cuồng. Lúc này nhân ngư vẫn như cũ có chút ko yên lòng, liền theo đi ra nói- Trời sắp tối rồi, ta cùng ngươi đi.


available on google playdownload on app store


Mảnh lĩnh vực này tro cuộc sống của bọn hắn Tô Tử Duyệt cơ bản đã muốn quen thuộc, nàng vô cùng thuần thục đi vào 1 cái hồ nước rất nhỏ, rồi mới khẩn cấp nhảy xuống. Này 1 đường đi tới, vậy màu trắng chất lỏng đã có chút đọng lại ở trên đùi , điều này làm cho nàng càng thêm xấu hổ. Lúc này đã là hoàng hôn, nước ôn có chút lạnh. Nàng sau khi hạ đến tro nước ko tự giác đánh rùng mình nói- Hảo lãnh a, nếu có ôn tuyền thì tốt rồi. Bên tro cái hang động của bọn nữ nhân ta cũng có 1 cái như vậy- Nói tới đây, Tô Tử Duyệt ko khỏi thở dài.


_ Sao vậy mới trở về đã muốn bỏ đi?- Nhân ngư vừa nói vừa xuống nước.
_ Cảm khái 1 chút thôi, sau này nếu có thể múc nước đi đun nóng để tắm rửa thì tốt rồi- Tô Tử Duyệt 1 bên vừa tẩy dơ bẩn giữa 2 chân, vừa nói.


Nhân ngư thấy thế liền thấu lại giúp đỡ, bị Tô Tử Duyệt vô tình cự tuyệt. Hắn có chút mất hứng nói- Xem ở ta vì ngươi sinh đứa nhỏ phân thượng, ngươi để cho ta sờ 1 chút thì ch.ết sao?


Tô Tử Duyệt bị hắn lời này đậu cười, thân thủ ở trên bờ vai của hắn dùng sức chủy đánh 1 chút. Cấp nàng đánh qua xong, nhân ngư nắm lên bàn tay nàng vừa mới công kích chính mình kia, đặt ở bên miệng thổi thổi, ra vẻ quan tâm hỏi- Có đau hay ko? Ta giúp ngươi xoa.


_ Đừng hồ nháo, suy nghĩ chuyện đứng đắn được ko? Nghĩ biện pháp làm ra vật nào có thể đun nước ấm đi- Tô Tử Duyệt cười rút tay trở về.


Nhân ngư nghĩ 1 chút rồi nói- Việc này ngươi yên tâm thượng, ta sẽ sớm nghĩ ra biện pháp- Nói xong, liền lặn xuống đáy hồ, Tô Tử Duyệt liền xem ko thấy. Hắn vốn là ma quỷ dưới nước, sau khi vào nước liền huyễn ra đuôi cá mạnh mẽ di động lên. Chỉ thấy hắn khi thì nhảy ra thủy diện, khi thì lặn vào đáy hồ. Tô Tử Duyệt nhìn hắn theo tro nước nhảy ra, ở ko trung tao nhã xoay người, vậy anh tuấn khí thế động tác làm cho Tô Tử Duyệt ko khỏi xem ngây người.


Cấp nhân ngư chơi đã, bơi tới bên người Tô Tử Duyệt thời điểm, nàng mới nhìn hắn, khẳng định nói- Lưng Ảnh Sát tay.


Nhân ngư ko hiểu Tô Tử Duyệt nói có ý nghĩa gò, hỏi nàng nàng lại ko chịu nói. Hắn vốn cũng ko phải tốt tính tình, gặp hỏi ko được cũng sẽ ko thèm hỏi lại. 2 người liền nhắc tới tiểu nhân ngư, Tô Tử Duyệt hỏi 1 ít tình hình liên quan gần đây của tiểu nhân ngư, nhân ngư người này làm cha lại hỏi gì cũng đáp ko biết. Tô Tử Duyệt tức giận đến nửa ngày nói ko ra lời, chỉ mũi hắn quở trách- Uổng nó là do chính ngươi tự mình sinh ra, ngươi làm sao 1 chút đều ko quan tâm a!


Nhân ngư lúc này ngược lại có chút tự hào nói- Vậy chứng tỏ tiểu tử rắn chắc, sao giống tiểu khuê nữ của Tố như vậy yếu ớt. Vậy tiểu tử lợi hại, phỏng chừng nó lớn lên có thể bất khả chiến bại đánh thắng mấy tên nhân ngư khác.


Tô Tử Duyệt hé miệng nở nụ cười, vậy nhân ngư cục cưng của mình trưởng thành sau này khẳng định cũng tựa ba hắn như vậy, là cái vô tâm vô phế, chỉ là ko biết hắn sẽ tìm cái dạng gì con dâu cho chính mình đây? Nghĩ đến đây, nàng ko khỏi lại bắt đầu lo lắng đứng lên, bộ tộc nhân ngư bộ dạng vốn liền hung ác ko thể so, làm sao sẽ có cô nương coi trọng hắn? Nếu sinh cục cưng xong liền qua đời, chính mình sẽ có bao nhiêu khó chịu a. Nghĩ như vậy, nàng liền đem ý nghĩ của chính mình nói với nhân ngư.


Nhân ngư nghe xong, liền khoanh tay nói- Ngươi chớ quá lo lắng, ko yên lòng như thế. Ngươi nếu cứ luyến tiếc, chi bằng chúng ta nhanh chóng sinh thêm vài đứa nữa đi, dù sao cũng là ta sinh, ngươi cũng ko cần quá quan tâm.


Tô Tử Duyệt giận dữ trừng mắt liếc hắn 1 cái nói- Ngươi đúng là ko đứng đắn. Ngày mai chúng ta sớm 1 chút khởi hồi đi xem cục cưng đi? Ta rất nhớ nó.


Nhân ngư gật đầu đáp ứng, 2 người như vậy nói chuyện phiếm 1 hồi sắc trời liền dần dần chuyển đen. Tô Tử Duyệt qua loa rửa thân mình, cùng nhân ngư chuẩn bị trở về nơi bọn họ ở. Nhân ngư sau khi lên bờ, lại biến ra 2 chân của nhân loại, ko khỏi cảm thán nói- Hazz, ngươi nói xem các ngươi mỗi ngày dùng 2 thứ này đi đường, thật nhiều khó chịu a! Ta nếu có thể mọc cánh thì tốt rồi, giống Tố Điệp như vậy, ko có việc gì liền bay, so với dùng 2 thứ này đi đường càng nhanh chóng.


Tô Tử Duyệt trừng mắt liếc hắn 1 cái nói- Dã tâm ko nhỏ, bộ chân hoàn toàn vô sao, liền muốn mọc cánh. Thứ gì chứ, đó gọi là chân, là chân đó!


Ngay tại Tô Tử Duyệt nói liên miên cằn nhằn quở trách nhân ngư ko phải thời điểm, nhân ngư bỗng nhiên 1 tay túm Tô Tử Duyệt vào tro lòng. Tô Tử Duyệt vừa muốn giãy dụa chợt nghe nhân ngư dùng cực thấp thanh âm đối nàng nói- Chúng ta phía sau có người theo dõi.


Tô Tử Duyệt hoảng sợ, bản cho rằng hắn là đối chính mình đùa giỡn, nhưng nhìn sắc mặt hắn ngưng trọng Tô Tử Duyệt cũng dần dần thu đi tươi cười. Nàng cũng đè thấp thanh âm hỏi- Chúng ta phải làm sao đây? Ta sợ hãi, sớm biết trước bẩn ch.ết cũng ko đi tắm rửa.


Nhân ngư dùng rất nhỏ thanh âm ở T bên tai ô Tử Duyệt dặn dò- Thấy phía cái lối rẽ trước ko? Đi bên trái bên là đường trở về. 1 hồi ta nói chạy, ngươi liền dùng sức hướng phương hướng đó chạy, có thể chạy bao nhiêu nhanh chóng thì chạy bấy nhiêu. Đến lúc đó tro đầu ngươi trừ bỏ chạy ngoài ra cái gì cũng ko được nghĩ, cũng ko được quay đầu, như vậy sẽ ko sợ hãi.


_ Vậy còn ngươi?- Tô Tử Duyệt vội hỏi.
Nhân ngư đáp Phía sau chúng ta chỉ có 1 tên, ta đến ngăn cản hắn. Hắn nếu muốn đuổi theo ngươi phải qua lối rẽ kia, ta ngay tại lối rẽ ngăn lại hắn. Chờ ta giải quyết rơi hắn, trở về đi tìm các ngươi.
Tô Tử Duyệt lo lắng hỏi- Ngươi được không?


_ Ngươi suốt ngày chỉ biết trông mong ta ko được, xem ta trở về làm sao thu thập ngươi.
Tô Tử Duyệt nghe hắn nói như vậy, mới đem tâm buông xuống. Nàng giờ phút này quá khẩn trương nên chỉ nhìn chăm chú cái lối rẽ cách đó ko xa kia, cho nên bỏ lỡ biểu tình trầm trọng trên mặt nhân ngư






Truyện liên quan